4. Đoản Bách (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khiết Lam nhìn ra cửa lớp dò xét,  chắc chắn không có người, cô rón rén bước ra, ai ngờ lại bị cánh tay ai đó chặn lại.

'Chủ nhiệm Hạ' Khiết Lam giật mình nhìn người phụ nữ mặc quần áo thể thao trước mặt.

'Tháng này em lại xếp chót, xuống sân chạy 10 vòng lấy tinh thần đi'

'A...nhưng mà cả trường đã về hết rồi, chủ nhiệm tha cho em hôm nay nha, em hứa từ nay sẽ học tập thật chăm để trở thành con ngoan trò giỏi'

'Cũng dẻo miệng dẻo mồm quá chứ. Mau chạy đi'

'5 vòng thôi' Khiết Lam đưa bàn tay trả giá.

'10 là 10, em còn nói nữa tôi tăng gấp đôi'

'Vâng ạ' Khiết Lam chu môi.

___

'Chạy nhanh lên' Hạ Ân bên ngoài sân nhìn cô học trò, chốc lát lại hét lên.

'Cô ơi em mệt quá rồi, cho em nghĩ một chút đi, chỉ một chút xíu cũng được' Hạ Ân tru tréo.

'Không được, đây là hình phạt' Hạ Ân đứng dậy chạy ra giữa sân 'thanh niên thì phải thường xuyên vận động cho cơ thể dẻo dai, tôi sẽ chạy cùng em, đua không'

'Nhưng cô là giáo viên thể dục, như nào mà em chẳng thua'

'Chưa thi đã sợ, tôi xem em chẳng khác gì bà già'

'Hừ...được, đua thì đua, em nhất định sẽ thắng cô'

'Chơi như vậy thì không vui chút nào, ta cá cược đi'

'Cá như thế nào' Khiết Lam thích thú, không ngờ chủ nhiệm Hạ cũng có lúc dễ tính đến vậy.

'Người thắng sẽ được yêu cầu người thua làm một chuyện'

Khiết Lam suy nghĩ một hồi, nếu mình thắng nhất định bắt cô tăng điểm bài kiểm tra.

'Được, thi thì thi, lấy cây cột phía trước làm đích đến'

___

'Em sắp thua rồi' Hạ Ân ở phía trước quay đầu cười mỉa mai.

Khiết Lam vừa mệt vừa tức, cô phát điên bán mạng đuổi theo Hạ Ân.

'Nhất định em phải thắng cô' ai ngờ trượt chân ngã nhào về phía trước, mông về với đất mẹ yêu dấu rồi, Khiết Lam nhắm mắt hét to.

'Đau lắm hả'

Nghe tiếng Hạ Ân, cô từ từ mở mắt, định thần lại thì ra bản thân nằm đè lên cô giáo, Hạ Ân hứng trọn cú ngã vừa nãy của cô, cô sờ mông thở phào cũng may nó không bị gì.

'Cô ơi, cô không làm sao chứ' Khiết Lam giữ nguyên tư thế, hai tay bóp má chủ nhiệm Hạ.

'Nha đầu' Hạ Ân nhíu mày, nhìn cô học trò to gan chà nắn mặt mình.

'Hahaha' Khiết Lam ngây thơ ngồi trên người chủ nhiệm Hạ cười tít mắt.

Hạ Ân bất ngờ nắm lấy eo Khiết Lam vật cô xuống dưới, bây giờ lại trở thành chủ nhiệm Hạ đè lên người Khiết Lam.

'A... ' Khiết Lam kêu lên nho nhỏ.

Hạ Ân nhìn cô gái ở dưới, trong lòng đột nhiên nóng như lửa đốt, không cầm được nuốt nước miếng, cô kề miệng vào cổ Khiết Lam thổi nhẹ, Khiết Lam giật mình rụt cổ lại. Hạ Ân thì thầm vào tai cô.

'Tôi thắng em rồi, chẳng phải bây giờ nên thực hiện đúng giao kèo hay sao'

'A phải, là gì vậy cô' Khiết Lam đỏ mặt.

'Chính là' Hạ Ân nhanh như chớp chiếm lấy môi Khiết Lam, bàn tay hư hỏng nhẹ nhàng luồn vào trong váy cô học trò,...

'Chủ...nhiệm...a...ư...ưm'

______

#Song_Hạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net