Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàn Trân vẫn luôn nhận được sự ủng hộ của Trần phu nhân, mẹ chồng cô cùng với người mẹ đã mất vốn là tri kỉ. Cô được gả vào nhà họ Trần, mối liên hôn này, chỉ có lợi chứ không có hại. Hàn Trân nghĩ cũng thấy có chút thương hại cho bản thân, chỉ vì muốn báo thù liền đem hạnh phúc cả đời ra gả vào hào môn. Mặc dù có số cổ phần và tài sản do mẹ để lại, nhưng cô vẫn hận, hận người cha đã bỏ rơi cô, càng hận Hàn gia khiến mẹ ra đi không rõ nguyên nhân. Từ lúc quyết tâm rời bỏ Hàn gia sang Anh du học, cô đã quyết tâm đợi ngày trở về, duy nhất để tìm ra nguyên nhân thật sự về cái chết của mẹ cô.
Tại đại sảnh
Hàn Trân chứng kiến một màn đầy kích tình của Trần Tử Thao với đại minh tinh liền rời đi ngay, hôm nay cô bận một bộ y phận rất vừa mắt. Phía trên vừa hay khoe được phần da trắng nõn nà, chiếc cổ thiên nga thanh tú cũng như xương quai xanh nhỏ nhắn. Trên chiếc váy màu đen tuyền còn đính vô số kim cương nhỏ, sợi chỉ vàng dát vỏng lấp ló sau lớp vải mỏng. Đây chính là bộ tranh phục độc nhất vô nhị mà Trần phu nhân dành tặng cho cô, xem như là quà mẹ chồng dành cho con dâu mới cưới. Đây là bộ trang phục do nhà thiết kế trẻ tuổi mới nổi danh trong giới thiết kế - Hạ Ly. Không chỉ đảm nhận trang phục mà cô còn thiết kế riêng cho Hàn Trân một bộ trang sức tinh sảo. Tất cả đều dựa trên số đo của cô mà tạo thành. Mặc bộ y phận cùng trang sức quý giá trên người, Hàn Trân nổi bật bước xuống bậc thềm trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người.
Chủ nhân của bữa tiệc đêm nay là cô và Trần Tử Thao, tất cả khách mời đều được mời đến với danh nghĩa là khách quý đến chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ. Thương trường như chiến trường, Hàn Trân hiểu rõ. Chỉ có thể hiện bản lĩnh cũng như năng lực của mình trước mọi người mới có thể từ từ mà nắm chắc lấy Hàn gia, báo thù cho mẫu thân.
Cô nhẹ nhàng bước xuống, ánh đèn dịu nhẹ chiếu sáng vào từng bước đi uyển chuyển vào khiến cô thêm phần nổi bật. Nhờ có ánh đèn mà toàn thân Hàn Trân như có lấp lánh, độ trang phục này thật sự quá sức tuyệt vời. Mỗi bước đi càng khiến người ta thêm phần đắm say, không nhịn được mà phải mỉm cười trước độ xinh đẹp của cô. Hàn Trân vốn dĩ muốn cùng Trần Tử Thao cảm ơn mọi người để kết thúc bữa tiệc, nhưng anh ta lại ở cùng một chỗ với nhân tình, cô hiểu rõ đây không phải là lúc để bản thân yếu đuối. Muốn chọc cô, đi tìm chết đi.
Bữa tiệc kết thúc khá thành công, chỉ duy nhất có một điều làm Hàn Trân vô cùng chán ghét. Ả đàn bà nhân tình của bố cô cùng với đứa con gái hoang kia như vậy mà dám ngang nhiên xuất hiện ở đây.

“ Chị Hàn Trân... ”

Người mở giọng không ai khác chính là đứa em gái cùng cha khác mẹ của cô. Hàn Trân thật sự không hiểu, nghe nói cô ta cũng được gửi đi du học bên nước ngoài, nhanh như vậy mà lại xuất hiện cùng bà ta ở lễ kỉ niệm của cô? Xem ra không chỉ đơn giản là chúc phúc, Hàn Huyền này, so với mẹ cô ta. Y một loại người, HẠ TIỆN.
Cô ta khoác tay mụ đàn bà kia đến mà chào hỏi cô. Vừa hay lúc đó lại xuất hiện Trần Tử Thao.
Thật không hiểu cô ta đến chúc phúc cho cô hay đến muốn quyến rũ anh rể mình? Mặc loại trang phục hở hang như vậy, lại còn đứng trước đám đông mà khoe khoang mình là tiểu thư của Hàn gia, là em dâu của Trần Tử Thao. Nhìn cô ta huênh hoang như vậy, là muốn trực tiếp biến thành từ em dâu trở thành bà chủ của Trần gia ư? Nực cười.
Vừa nhìn thấy Trần Tử Thao liền ưỡn ẹo, chỉ hận không cởi hết mà cầu xin anh ta muốn mình ngay tại đây.

“ Anh rể... em là Hàn Huyền a ” cô ta vừa nói vừa khéo léo ép bản thân chặt vào người của Trần Tử Thao
Anh khẽ cười, lại một con mồi tự giao thân đến ư? Thú vị, thân hình cô ta không tệ, thật sự có nét khá giống Hàn Trân.

“ Ồ, em dâu. Vị này là? ”

“ Anh rể thật xấu nha. Đây là mẹ em, Hàn phu nhân. Là mẹ vợ của anh. ”

Trần Tử Thao kia kịp lên tiếng chào thì đã bị Hàn Trân chen ngang.

“ Hàn phu nhân? Nực cười. Bà chẳng qua chỉ là sinh con cho ông ta mà liền muốn chiếm vị trí của mẹ tôi? ”

Hàn Huyền vốn muốn dẫn mẹ đến đây để ra oai, đồng thời lấy danh nghĩa là em gái Hàn Trân mà bước chân sâu hơn vào hào môn. Vốn muốn quyến rũ đám nhà giàu kia hơn, nhưng khi nhìn thấy Trần Tử Thao, trong lòng cô ta chỉ có đố kị, đố kị vì sao nhiều năm như vậy mà mẹ cô ta vẫn không được vào nhà lớn, ngay cả ngày tết đều chỉ có mẹ và cô ta ở bên ngoài. Đúng là Hàn gia đối đãi không tệ, cho hai người bọn họ ăn sung mặc sướng nhưng cô ta vẫn ghen tị với Hàn Trân. Vì đâu đều là con gái của Hàn gia, mà cô tại lại được ưu ái như vậy. Được hưởng nhiều tài sản như vậy, đã thế còn được gả vào nhà hào môn. Suốt bao nhiêu năm qua, cô ta cùng với mẹ chỉ như người ngoài. Mãi không bước chân vào Hàn gia, còn mẹ cô ta mãi chỉ như tình nhân được bao dưỡng bên ngoài. Điều này khiến Hàn Huyền vô cùng tức giận. Hàn Trân chị đợi đấy, tôi, sẽ từng bước mà dìm chết chị.

“ Hàn Trân, chị đừng có mà quá đáng. Bà ấy là mẹ của em đó. ” Hàn Huyền tức giận nhìn cô. Cô ta y như một con búp bê mà quay lại phía Trần Tử Thao

“ Anh rể, anh đừng trách chị ấy, có lẽ là do mẹ con em đến không đúng lúc, chọc giận chị ấy. Em... em xin lỗi mà... hức... hức...”

Hàn Trân thấy một màn này liền lắc đầu. Cô ta ăn mặc hở hang như vậy, rõ ràng là muốn câu dẫn nam nhân. Đứng trước mặt Trần Tử Thao mà diễn một vai tiểu bạch thỏ làm người ta động lòng thương xót.

“ Hàn Trân, em mau xin lỗi hai người họ đi. Đừng quá đáng ” Tử Thao cũng có điều tra về thân phận của cô, cũng biết được không ít chuyện nội bộ trong Hàn gia. Lúc nãy Hàn Trân làm anh ta có chút không vừa ý, anh liền quay lại chọc cô, để xem con nhím nhỏ này sẽ phản ứng ra sao.

“ Muốn tôi xin lỗi? Nằm mơ đi? Cha tôi bảo hai người đến? Âu gia, rượi mời không muốn uống liền uống rượi phạt? Tốt nhất nên ngoan ngoãn mà hầu hạ cho tốt cha tôi đi. Đồng thời mau biến khỏi nơi này, nếu không đừng trách tôi không khách khí. ”

A, nổi giận rồi? Điểm này làm Trần Tử Thao thấy có chút thú vị, xem ra Hàn Trân thật sự rất ghét hai người kia. Nếu đã như vậy, anh càng muốn xem vở kịch này

“ Hàn Trân, cô đừng có mà quá đáng. Dù gì ta cũng là mẹ kế của cô. Năm đó là chuyện hiểu nhầm, cho dù thế nào thì Hàn Huyền cũng là em gái của cô. Cô như vâỵ mà lại khiến nó mất mặt trước anh rể, thật vô phép tắc. ”

“ Câm mồm, chuyện năm đó tôi không cần bà nhắc lại. Hiểu nhầm? Ha, đợi tôi tìm ra chứng cứ đi. Bà biết không? Từ người chăm sóc tôi liền trèo lên giường của cha tôi. Chậc chậc, kinh tởm... ”

“ Đã như vậy mà lại còn đẻ ra một đứa con gái chỉ biết đi câu dẫn đàn ông. Đúng là...

“ Mẹ nào con nấy a ”

“ Hàn Trân, cô ”

Hàn Trân đã chán ghét cảnh này lắm rồi. Đối phó với  tình nhân của Trần Tử Thao còn thêm hai người này làm cô thật sự rất muốn nghỉ ngơi. Dù sao mai cô cũng có việc cần quay lại Hàn gia.

“ Theo tôi nhớ, bữa tiệc này chỉ có thiếp mời mới được vào? Mà trong danh sách của tôi, không hề có hai người. Ở đây dương dương tự đắc. Hoá ra lại là đi chui sao? ” 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#mmh
Ẩn QC