Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“ Hàn Trân, chị thật quá đáng! Mẹ đã không đến được dự được lễ cưới của chị, chẳng nhẽ bà ấy cần thiệp mời mới được tham gia lễ kỉ niệm cỏn con này sao? ”
Bốp, cái này... là Hàn Trân dành cho cô ta một cái tát. Thật sự, rất lắm lời

“ Tôi nói cút, cô với bà ta còn không hiểu tiếng người ư? Hay cần tôi gọi luật sư đến kiện hai người về tội xâm phạm bất hợp pháp? ”

“ Hàn Trân, chị như vậy mà dám đánh tôi? ” Vốn dĩ là đang nũng nịu bên cạnh Trần Tử Thao, không ngờ lại bị Hàn Trân tiến lại tát một phát. Vừa vặn đỏ một bên má. Cô ta gào lên, mẹ của Hàn Huyền cũng không chịu để yên, vừa xót con gái vừa không thể  đụng đến Hàn Trân. Cục tức này, bà ta nuốt không trôi nổi, Hàn Trân cô cứ đợi đấy, tôi nhất định sẽ đuổi cô ra phải Hàn gia, một đứa nhãi ranh mà khiến bà ta nhiều năm như vậy không ngóch đầu dậy được.
Vốn dĩ là muốn dựa vào mối quan hệ của Hàn gia mà gả Hàn Huyền vào hào môn, không chỉ cướp nhất vị trí tốt nhất mà còn làm nhục con gái của bà ta ngay trước mặt con rể. Nhịn, bà ta nhịn, giờ chưa phải thời cơ thích hợp nhất. Chỉ cần Hàn Huyền có thể gả vào gia đình giàu có, quyền lực. Bà ta liền có thể gây sức ép lên Hàn Trân mà trở thành Hàn phu nhân, khi đó dẹp một Hàn Trân chỉ là chuyện đơn giản.

“ Hàn Trân, đó là em gái của cô. Thật vô phép tắc ” Bà ta xoay người dỗ con gái, áo choàng lông trắng trên vai không cẩn thận mà tuột xuống. Thật sự, trông rất khó coi. Trang điểm thì quê mùa, đến trang phục cũng bị lừa mua hàng giả. Thật sự dù có được Hàn gia chi tiền nhưng thật sự vẫn không thoát nổi thân phận nghèo hèn.

“ Em gái? Cô ta xứng? Còn bà, đừng bao giờ mơ có thể bước chân vào Hàn gia. Người hầu mãi là người hầu, dù bà có cố quyến rũ cha tôi như thế nào thì cái chức Hàn phu nhân mãi không thuộc về bà đâu. Mãi ấy mà, không thể sang lên nổi, sự hèn kém y, dơ bẩn y như con gái của bà vậy. Hạ tiện như nhau ”

“ Còn nữa, dạy dỗ con gái cho tốt đi. Đừng biến nó thành loại con gái như bà. Chỉ biết RÊN RỈ dưới thân đàn ông mà trèo cao. ”

  Cô quay lại phía Hàn Huyền đang nức nở vì cái tát ban nãy.

“ Chậc, cô nói bữa tiệc này cỏn con sao? Ăn mặc hở hang như vậy mà cũng dám nhận là Hàn tiểu thư của Hàn gia? Nhìn đứa con hoang của mình lại dựa vào danh tiếng của ông ta mà đi câu dẫn đàn ông, bố tôi chắc hẳn sẽ thất vọng lắm nhỉ? Mau buông ra đi, đó là chồng tôi đấy... Hay là, loại phụ nữ như cô, nhìn thấy chồng của người khác liền muốn cướp? ”  Cô vừa nói vừa nhìn thẳng vào Trần Tử Thao, Hàn Huyền vì cái tát ban nãy càng ra sức níu chặt vào người anh hơn. Bộ ngực vì thế mà áp chặt vào cánh tay, thật sự rất phóng túng.

Hàn Trân thật sự rất mệt mỏi với 2 người này. Nói xong cô liền quay người rời đi, bỏ mặc anh cùng hai người kia. Trước khi rời đi còn không quên phân phó cho bên quản lý
“ Thấy rồi chứ? Hai người bọn họ không có thiệp mời vẫn lên được bữa tiệc của tôi? Mau xử lí đi”

“ Anh, anh đừng giận chị ấy nha. Là do em không tốt, liền khiến chị ấy sinh ra ác cảm mà đối xử với em như vậy... hức... hức ”

Bà ta cũng không chịu nổi xấu hổ mà lên tiếng, làm sao lại có thể để bà ta mất mặt trước đứa con rể này được. Nghe nói, Trần gia thực sự rất giàu có nha, còn nhiều tiền hơn cả Hàn lão gia nữa. Nếu Hàn Huyền của bà ta mà thay cô gả vào đây. Nửa đời sau bà ta đều có thể ăn sung mặc sướng, không phải lo nghĩ mà được người ta kính trọng rồi.

“ Tử Thao, con đừng nghe con bé đó nói linh tinh. Ta chỉ là muốn tốt cho con bé... Thật khổ cho tấm thân của người làm mẹ này ”

Sắt mặt của cả hai đều xấu đến cực độ, nhìn bóng lưng của Hàn Trân rời đi mà càng thêm đáng chết. Trần Tử Thao nãy giờ không lên tiếng, chỉ im lặng quan sát sự việc, nhím nhỏ này xù lông lên xem ra cũng rất đáng sợ nha. Miệng lưỡi sắc bén như vậy, xem ra người vợ tốt mà mẹ chọn cho cũng không tệ.

Trần Tử Thao không muốn lên tiếng chút nào, bỗng người quản lí cùng hai bảo vệ bước vào. Lịch sự yêu cầu Hàn Huyền cùng mẹ cô ta rời đi ngay lập tức. Chắc chắn là do Hàn Trân, cô ta như vậy mà dám sai người đuổi hai mẹ con cô đi, thật là tức chết người rồi.

“ Anh rể... hức, người ta ấm ức. Anh còn không mau vênh vực em đi ~ ”
Vừa giở giọng hồ ly tinh, thân hình hở hang liền lập tức dí sát vào người anh. Ha, cô ta tự nguyện dâng hiến như vậy sao? Có chút thú vị nha.

“ Lập tức phân phó người đưa Hàn phu nhân về ”

Phân phó xong, anh ta liền ôm lấy eo Hàn Huyền mà rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#mmh
Ẩn QC