Nghề Nào Cũng Có Trạng Nguyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

người viết: Hạ Tịch 

Tác giả: Tịch Quyên

Oan gia, Hài, Sủng, HE.

Nếu theo đánh giá chủ quan của bản thân mình đây là một truyện rất thú vị và đáng đọc giải trí vì các nhân vật rất dễ thương, cực kì cực kì dễ thương. Một cặp oan gia dễ thương.

Nữ chính Bạch Vân gia cảnh cực kì nghèo túng, chỉ lo việc đói kém sinh nhai sống lay lắt cùng mẹ ở một thôn nghèo biên cương, nghèo đến không tả xiết; Tiểu Vân của chúng ta thừa hưởng nhan sắc mĩ miều của mẹ, và sự thông minh tài trí dù mình đọc cũng không hiểu từ đâu (chắc là đột biến gen:))))

Nam chính là Thế tử Hạ Nguyên con trai trưởng Công chúa, trời sinh có cuộc sống ấm êm được yêu chiều như bảo bối. Hai người gặp nhau lúc Bạch Vân lên 7 còn Hạ Nguyên thì đã lên 10, lúc cậu theo các huynh đệ đến thôn của Tiểu Vân thăm người thân bị giam trong am ni cô mà mẹ con Tiểu Vân đến phụ việc. Tiểu Vân năm 7 tuổi là một cô bé đầu trọc, ăn mặc cũ kĩ nghèo hèn, nhưng Tiểu Vân khác bọn trẻ con trong thôn vì nàng biết chữ, mẹ nàng đã tự dạy cho nàng rất nhiều thứ, hiểu chuyện hơn trẻ cùng lứa rất nhiều, và thiên phú của Tiểu Vân không phải nhiều bình thường; chính sự khác biệt này làm Hạ Nguyên trẻ con thấy lạ, hắn đã hết lời dụ dỗ Tiểu Vân về kinh với mình, với khả năng chơi xúc cúc tài tình của Tiểu Vân, tương lai hẳn là sẽ huy hoàng ở triều đại này. Nhưng Tiểu Vân từ chối, và không biết các cậu nhóc kinh thành hiểu lầm ý Tiểu Vân như thế nào mà nhận định nàng muốn thi Trạng Nguyên..

Hạ Nguyên cao cao tại thượng từ bé, bây giờ bị một THẰNG nhóc nông thôn từ chối không cho mặt mũi hẳn sẽ giận dữ, nhưng không :v Sau khi về kinh, hai người vẫn thư từ qua lại hơn 10 năm, dù toàn là gửi thư đấu khẩu, bị chọc tức hộc máu Hạ Nguyên vẫn không từ bỏ, đều đặn gửi sách về cho Tiểu Vân học thi đỗ một mạch từ Tú tài đến Cử nhân chuẩn bị vào kinh thi Đình làm hắn hoang mang khoa cử của triều đình hẳn là rất dễ dàng.

Đến kinh thành Tiểu Vân bị Hạ Nguyên phát hiện không phải nam nhân( tình huống thì mời quý vị tự tham khảo cho hấp dẫn) , từ đây Hạ Nguyên bắt đầu rối rắm lo cho cái đầu nhỏ bé trên cổ của Tiểu Vân. Có mục đích giúp ca ca khác cha tránh khỏi tội phản quốc, Tiểu Vân nhất định phải được diện thánh để trình bày nên đỗ trạng nguyên là cách duy nhất có thể làm, nàng không muốn dựa vào ai cả.

Sau khi xác định tình cảm, Hạ Nguyên vẫn lo cho cái đầu của Tiểu Vân, nhất quýêt không thể để hoàng đế ca ca bê nó xuống được. Thi cử hoàn tất chờ kết quả, Hạ Nguyên vào cung một chuyến nói mọi chuyện cho Hoàng đế ca ca, ném một quả bom oanh tạc vào hoàng đế : "Trạng nguyên của ngài là nữ đấy, nàng là em dâu ngài đấy, là bạn chơi xúc cúc cùng thái thượng hoàng đấy". Hoàng đế đành giấu thân phận giúp Tiểu Vân vì không nỡ để lỡ một nhân tài cực phẩm như vậy. Nhưng cái giá mà Hạ Nguyên dám ném bom hoàng đế là "Làm sao lấy Tiểu Vân về nhà đây?, ai cũng cho nàng là nam rồi. Thôi thì đoạn tụ vậy :)))) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net