26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một ngày đặc biệt. Bố mẹ anh đã mời em và mẹ cùng ăn tối.

Anh đón hai mẹ con em, trèo ra khỏi xe trong bộ tuxedo và nụ cười hộp nổi tiếng của anh không bao giờ thất bại trong việc khiến phụ nữ ngất ngây.

Thành thật mà nói, em cảm thấy sợ hãi với chiếc váy trắng đơn giản và một chiếc thắt lưng lụa màu xanh mỏng ở giữa mà em mặc.

Nhưng anh luôn luôn nhận thấy khi em cảm thấy tự ti.

Và anh biết phải làm gì khi em cảm thấy như vậy. Anh đã luôn luôn làm.

Anh vòng tay qua em, hôn nhẹ lên trán và thì thầm,

"Khi nào em mới ngừng xinh đẹp đây?"

Nụ cười lập tức xuất hiện trên môi . Em thề, ngay cả cơ thể em cũng cảm thấy như đang đc a âu yếm. Nếu điều đó là có thể.

Mẹ em nghe thấy chúng ta và bà cười thầm phía sau, có lẽ đang nghĩ về chúng ta đáng yêu như thế nào

Khi đến nhà hàng , em đã hiểu tại sao anh phải mặc một bộ tux. Mặc dù em vẫn trêu chọc anh.

Nhưng anh đã không phiền.

Anh không phiền vì anh nói rằng anh thích nghe em cười khúc khích.

Đêm đó, chúng ta vui vẻ ăn tối.

Cuộc trò chuyện không bao giờ ngừng. Mọi người đều vui vẻ.

Bố mẹ anh luôn đối xử với em như không có gì sai. Rằng em là một cô gái bình thường, hẹn hò với con trai bình thường của họ.

Vâng, con trai quý giá bình thường

em thực sự đánh giá cao điều đó.

Tối hôm đó, bố mẹ anh cũng gửi lời cảm ơn em. Vì cuối cùng anh thực sự chịu chú ý đến trường học.

Mặc dù ahh không nói với em.

Em cảm thấy rất tự hào, em không thể tin rằng anh đã giấu  những con số điểm cao ở trường .

Nhưng thành thật mà nói, em không nên đc cảm ơn.

Thay vào đó, em nên cảm ơn anh.

Cảm ơn anh đã làm cho những ngày còn lại của em đầy màu sắc và sống động, Taehyung.

Thật sự có rất nhiều thứ để em phải cảm ơn anh

Chúng ta luôn biết.

Đêm đó là một trong những đêm tuyệt nhất mà em từng có, Taehyung.

Nhưng đó cũng là đêm cuối cùng em có thể đi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net