Giờ học số 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cơn hỗn loạn bao trùm lớp 3-E.

Horibe Itona - cậu học sinh mới của lớp - sau khi buông xuống lời khẳng định về huyết thống cùng lời thách thức với Koro-sensei, đã cùng người giám hộ của cậu ấy rời đi, để lại bao hoang mang và hỗn loạn cho cả lớp. Ngay cả tiếng mưa to ngoài kia cũng chẳng lấn át được sự ồn ào từ những câu hỏi của học sinh đối với thầy giáo của họ.

Ngay cả Hasu cũng ngạc nhiên trước lời khẳng định là anh em với Koro-sensei của cậu học sinh mới ấy. Làm thế quái nào mà một sinh vật trông rõ giống người ngoài hành tinh hay sản phẩm của mấy cái thí nghiệm hay thấy trên phim cùng với một con người lại có thể là anh em cùng chung huyết thống được chứ? Cả Koro-sensei còn bất ngờ thế kia cơ mà.

Trời vẫn đang mưa rất to.

Sau khi kết thúc các tiết học buổi sáng, tiêu điểm của lớp 3-E hôm nay, Horibe Itona, đã trở lại lớp học vào giờ ăn trưa và những hành động của cậu ấy dường như là đang chứng minh cho cái vụ anh em kia vậy.

Hasu ngồi cùng với nhóm Nagisa, cũng giống như mọi người, có chút tò mò quan sát cậu ấy.

Itona vừa cầm hộp sữa vừa thưởng thức thanh chocolate, trên bàn là cả đống đồ ngọt với bao bì đủ loại kiểu dáng, màu sắc. Cái tính hảo ngọt ấy đúng là giống người thầy của họ thật. Và cả cái sở thích đọc tạp chí người lớn ấy cũng giống nốt. Nếu như không phải một bên là người, một bên là bạch tuộc, thì Hasu đã tin hai người họ thật sự cùng huyết thống rồi đó.

Tiếp tục uống hũ sữa chua và lắng nghe câu chuyện của cô bạn Fuwa mà Hasu không cấm bật cười.

"Cậu đúng là có trí tưởng tượng phong phú thật đấy, Fuwa-san."

"À đúng rồi, bữa trưa chỉ uống một hũ sữa chua như vậy Tsuyuri-san sẽ không đói bụng sao?" Nghe thấy cô gái tóc đen ngồi bên trái mình lên tiếng, Kayano liền đưa ra nghi vấn từ nãy đến giờ của mình.

"Sẽ không. Tớ cũng không có thói quen ăn trưa."

"Đó là lí do mà cậu gầy như vậy sao? Cảm giác như cậu sẽ là người ngã xuống đầu tiên trong tiết Thể dục vậy."

"Làm gì đến mức đó. Cậu quá khoa trương rồi Fuwa-san!"

"Hoàn toàn không khoa trương! Cơ thể gầy gò đó của cậu cùng với cổ và hai cánh tay quấn đầy băng thế kia, trông cậu chẳng khác gì là người bệnh cả."

"Tớ cũng tò mò lắm đấy Tsuyuri-san! Tại sao cậu phải quấn băng vậy? Bị thương sao?" Kayano thật sự muốn biết điều đó. Đã không ít lần mọi người cùng nhau đoán xem dưới đống băng vải đó là thứ gì. Phải biết rằng, bên cạnh Koro-sensei thì làn da dưới lớp băng vải của Tsuyuri Hasu chính là một trong những bí ẩn lớn đối với lớp 3-E.

Hasu ngừng lại một chút trước khi trả lời câu hỏi từ cô bạn. "Chỉ là một vài vết sẹo thôi."

Cô có chút khó khăn khi ứng đối những câu hỏi từ các học sinh trong lớp về bản thân mình. Hasu chỉ đơn giản là cảm thấy bản thân quá xấu xí và ghê tởm để những thiên thần như họ hiểu biết. Những thiên sứ xinh đẹp và trong sáng ấy nên chỉ biết đến điều đẹp đẽ thôi.

Chính là thật đáng tiếc, ngôi trường này bắt họ phải đối mặt với một xã hội mà sự bình đẳng là không tồn tại cùng những hành động và lời nói có thể xé nát trái tim lương thiện của họ.

•••

Trời đã ngừng mưa nhưng bầu trời vẫn cứ giống buổi sáng, âm u và mù mịt.

Kết thúc giờ học buổi chiều, như những gì đã ước định lúc sáng. Những chiếc bàn được xếp lại thành hình chữ nhật quanh lớp học. Giống như một võ đài, học sinh là khán giả, Koro-sensei và Itona là người tham chiến.

Ai là người đặt chân ra khỏi sàn đấu trước tiên sẽ chết. Một luật lệ mà thầy không thể không tuân theo nếu không muốn sự tín nhiệm với tư cách nhà giáo của mình bị tuột dốc. Đồng dạng, nếu Itona làm bất cứ người xem nào bị thương cũng bị phán là thua cuộc.

Không phải những cuộc ám sát lén lút, đây là lần ám sát trực tiếp đầu tiên. Cuộc ám sát mà tất cả mọi người đều mong chờ từ cậu bạn mạnh đến mức mà ngay cả Ritsu cũng nói là bản thân thua xa cậu.

Và cuộc ám sát ... bắt đầu!

Chưa đến một giây sau khi hiệu lệnh đưa ra, một cái xúc tu của thầy đã bị chặt đứt.

Chỉ trong chốc lát, tầm mắt của mọi người đều chỉ dán chặt tại một chỗ. Không phải ở cánh tay đã đứt lìa với dịch nhầy vương vãi nằm dưới đất kia, mà là ở mái tóc trắng ánh xanh của Itona, mọc ra những chiếc xúc tu đang không ngừng điên cuồng vùng vẫy.

Ra đó là lí do cậu ấy khẳng định là anh em với sensei sao!

Ngay trước khi Hasu kịp nghĩ thêm gì nữa thì đã bị giọng nói của thầy gây chú ý.

"Cái này ở đâu?"

"Ngươi lấy nó ở đâu? Những xúc tu này ở đâu?"

Dù cho hiện tại Koro-sensei đang đứng quay lưng lại, Hasu vẫn vô cùng rõ ràng, hệt như cái lần đám Terasaka sử dụng Nagisa để ám sát, thầy đang rất tức giận.

Vì sao thầy lại tức giận như vậy? Xúc tu đó liên quan gì đến thầy sao? Là quá khứ hay nó là nguyên nhân khiến thầy đến lớp học này? Vì sao? Vì sao đâu?

Những câu hỏi dồn dập ập đến trong đầu, như những đứa trẻ bướng bỉnh nhất quyết đòi cho được món đồ chơi mình yêu thích, Hasu cũng muốn tìm ra câu trả lời có thể thỏa mãn được trí tò mò của bản thân.

"Tuy rằng không thể trả lời câu hỏi của anh nhưng tôi có thể khẳng định điều này: mặc dù không cùng cha mẹ và lớn lên khác nhau nhưng chắc chắn Itona là em trai của anh."

Cánh tay bị đứt vừa rồi của Koro-sensei đã mọc lại. Nhưng trước khi thầy kịp ra một đòn tấn công nào, tên Shiro kia đã phóng ánh đèn màu tím giấu trong tay áo lên người thầy.

"Khi chiếu đèn áp suất này ở cự li gần sẽ kích thích tế bào của anh trương phình lên. Trong khoảnh khắc toàn thân sẽ cứng lại"

Đây có bị tính là gian lận không?

Itona tiếp tục tấn công với tốc độ chóng mặt, thầy không có hội đáp trả.

"Chúng tôi biết mọi điểm yếu của anh."

Xúc tu đấu cùng xúc tu. Lớp gỗ của sàn nhà hình như đã bị cuộc chiến ác liệt ấy tàn phá, bụi mù cùng vụn gỗ văng tứ tung. Dù cho có đang quan sát cuộc chiến ở khoảng cách gần thế này nhưng Hasu vẫn gặp khá nhiều khó khăn để theo dõi chuyển động của họ. Quá nhanh!

Khi lớp bụi dần tan ra, các học sinh lớp E nhìn thấy người thầy của họ đã bám lên chiếc đèn trên trần, và ở dưới là lớp da của thầy, cái chiêu mà mỗi tháng chỉ sử dụng được một lần. Và Koro-sensei trông có vẻ mệt lắm.

"Thoát xác rất tốn năng lượng thế nên tốc độ mà anh tự hào sẽ giảm đáng kể. Thêm vào đó, anh đã tái tạo cánh tay bị mất từ đòn tấn công bất ngờ của Itona. Và anh đã dùng rất nhiều thể lực cho việc này. Theo tính toán của tôi, lúc này hai người đã tương đồng thể lực. Ngoài ra việc sử dụng xúc tu còn bị chi phối bởi trạng thái tinh thần. Anh bị dao động bởi vết thương do xúc tu gây ra ngoài dự tính."

Hàng loạt những điểm yếu được chỉ ra.

Nhịp đấu vẫn hệt như lúc bắt đầu. Itona tấn công và Koro-sensei mãi tránh đòn.

Shiro lại một lần nữa chiếu tia sáng kia lên người thầy khiến ông ấy bất động trong phút chốc. Cậu trai đang nắm giữ thế thượng phong kia không bỏ qua cơ hội tấn công. Những chiếc xúc tu ở phần chân bị đứt lìa khiến thầy không đứng vững, ngã ngồi trên sàn nhà.

"Nii-san, em mạnh hơn anh nhiều." Từ lúc vào lớp đến bây giờ, Itona luôn treo bên miệng về cái mạnh và yếu. Vì cái gì cậu ấy lại chấp nhất với việc chứng minh mình mạnh hơn?

Những cái chân của thầy đã được tái tạo trở lại. Đây là lần đầu tiên ông ấy bị dồn đến đường cùng như vậy, cả chính phủ hay Bộ Quốc phòng cũng không khiến thầy kiệt sức đến thế. Nhưng Koro-sensei sẽ không dễ dàng bị giết như vậy đâu.

Itona lại một lần nữa lao vào tấn công. Những chiếc xúc tu nhắm vào cơ thể của thầy mà hướng tới. Xúc tu đứt gãy và dịch nhầy vương khắp nơi.

Nhưng khán giả đã ngay lập tức nhận ra điều kì lạ.

Chẳng phải dịch nhầy màu vàng của thầy giống như các lần trước. Lần này, thứ bị đứt gãy là xúc tu của Itona.

Chẳng biết từ lúc nào, Koro-sensei đã lấy con dao nhựa của mọi người thả xuống sàn và phủ lớp khăn lên để khi đứng trên đó, thầy không trực tiếp chạm vào chúng. Và khi cậu ấy lao lên tấn công, ông đã di chuyển để lộ ra những con dao, Itona đã chạm vào chúng.

"Nếu cũng có những xúc tu giống như thầy thì con dao được tạo ra để giết thầy đó cũng tác dụng với em. Khi mất xúc tu thì cả hai cũng đều dao động như nhau. Nhưng mà thầy thông minh hơn em một chút."

Ông ấy bọc Itona lại trong lớp da vừa nãy của mình và ném cậu ta ra ngoài sân.

Kẻ đặt chân ra khỏi sàn đấu đầu tiên sẽ chết.

Itona đã thua cuộc.

•••
30/7/2021

Chương này dài hơn tớ nghĩ nên đành tách tiếp sang chương khác.
Tớ và mấy cảnh hành động như vầy quả nhiên không hợp nhau mà ༎ຶ‿༎ຶ
Trong anime, manga kịch tính bao nhiêu thì khi vô truyện tớ đều nhạt nhẽo, êm đềm bấy nhiêu, hoàn toàn không có cảm giác gây cấn nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net