Chương 30: (tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo chỉ dẫn của Gậy Dò Tìm, bọn cô một đường thuận lợi đi về trước, lúc này đột nhiên phía trước xuất hiện một bức tường, trước bức tường là một đầu robot có ba cái đầu rắn phía trên.

Doraemon vừa nhìn thấy đầu robot liền lớn tiếng :"các cậu cẩn thận đừng để mắt của nó chiếu tới, nếu không chúng ta sẽ biến thành đá mất."

Đầu robot bay lên dùng ánh sáng phát ra từ mắt tấn công bọn cô, Popon vì bảo vệ bọn cô mà bị biến thành đá, Kurt nhanh chóng chạy tới chụp lấy Popon, trước khi nó rơi xuống vỡ nát, và cũng bị rơi vào tầm ngắm của đầu robot.

Hikari vươn tay vào túi thần kỳ của Doraemon lấy ra một thứ, rồi chạy tới chắn trước mặt Kurt.

Ánh sáng từ mắt của đầu robot tấn công tới, Hikari cầm chiếc gương lấy từ túi thần kỳ của Doraemon chắn lại. Ánh sáng phản xạ ngược lại, đầu robot bị biến thành đá rơi mạnh xuống.

"Hikari!" Nobita bước nhanh tới sắc mặt lo lắng nhìn Hikari, thấy cô không bị gì liền thở phào nhẹ nhõm, lại có chút tức giận nhéo nhéo hai má cô.

"Ai u." Hikari bị nhéo đau liền vươn chân dẫm vào chân Nobita, trừng mắt nhìn tới.

"Nguy hiểm, lần sau cứ giao cho anh." Nobita không thèm để ý cái chân bị dẫm của mình, cậu hơi nghiêng đầu hôn nhẹ lên hai má bị nhéo đỏ của cô, nghiêm mặt nói.

"Em có phải con nít nữa đâu mà dỗ kiểu này." Hikari bĩu môi đẩy đầu Nobita ra xa.

"Có nghe không." Nobita cười nhẹ, cốc nhẹ lên trán Hikari, lại vươn tay bóp má cô.

"Ừm, biết rùi." Hikari thu lại cái chân đang dẫm Nobita về, mắt hơi híp lại muốn cười làm lành, nhưng Nobita cứ bóp má cô khiến hai bên hóp lại, môi hơi chu ra, làm cô không thể cười được.

Nobita nhìn đôi môi chu nhẹ trước mặt không khỏi nước nước bọt, ánh mắt đen sẫm nhìn chằm chằm đôi môi nhỏ hồng nhạt, thật muốn hôn một cái.

"Khụ, khụ." Doraemon chen đầu vào gần lớn tiếng ho khan.

Nobita nghiêng mắt liếc một cái, Doraemon hít một hơi can đảm trừng mắt nhìn lại.

Nobita nhếch môi cười nhạt buông má cô ra, Doraemon xì một tiếng trốn sau lưng cô.

Kurt ôm theo Popon bị hoá đá đến gần đầu robot, rồi cầm một trong ba cái đầu rắn lên hướng về phía Popon, Popon ngay lập tức trở lại bình thường.

Vừa tỉnh lại Popon đã nhanh chóng bay lên đầu Shizuka.

"Chúng ta có thể đi tiếp rồi." Jaian nhìn bức tường hạ xuống lộ ra một hố đen nhỏ, rồi dẫn đầu bước vào trước.

Suneo và Shizuka ở gần cửa cũng nhanh chóng bước vào, Kurt thở dài một tiếng nối bước theo sau.

Hikari cúi người nhặt một chiếc máy cầm tay lên, nó rơi ở chỗ Kurt té mới nãy, đây là máy đánh dấu vị trí của mọi người, cô nghĩ nó đã rơi ra khi Kurt nhào tới cứu Popon.

Nobita nhận lấy chiếc máy cầm tay do Hikari đưa qua, ánh mắt cậu không khỏi nheo lại nhìn mấy chấm tròn phía trên, trên màn hình hiển thị, hiện lên hai chấm màu trắng.

Nobita kéo Hikari đi vào lỗ đen, Doraemon nhanh chóng lẽo đẽo theo sau.

Ở bên trong quả nhiên siêu trộm Deluxe đang chặn đường đi của nhóm Jaian.

"Kurt, cậu và tiến sĩ Peppler có quan hệ gì thế." Nobita nghiêng đầu nhếch môi.

"Cậu đang nói gì thế." Kurt khó hiểu quay người nhìn Nobita.

"À phải rồi, phải gọi cậu là siêu trộm Deluxe mới đúng." Nobita khoanh tay trước ngực, cậu ngẩng đầu vươn cằm, mắt hạ xuống nhìn về phía đối diện.

"Cậu nói gì thế, cả tôi và siêu trộm Deluxe cùng xuất hiện mà, sao cậu lại nghi ngờ tôi." Kurt nhún vai cười nói.

Nobita cười híp mắt, vươn một ngón tay ra, nói :"bằng chứng thứ nhất, Popon đã luôn phớt lờ cậu."

"Đó là vì Popon rất thích Shizuka." Kurt liếc nhìn Popon trên đầu Shizuka, không chút hoang mang cười đáp.

Nobita vươn tiếp một ngón tay, tay còn lại cầm máy cầm tay giơ cao ngang tầm mắt của mọi người, nói :"bằng chứng thứ hai, cậu thử nhìn cái này đi."

Kurt giật mình nhìn máy cầm tay, cậu ta không khỏi cứng họng im lặng.

Trên màn hình hiển thị ngoài những chấm tròn đại diện cho bọn cô, thì có hai chấm trắng, cả hai đều hiển thị tên của Kurt.

Nobita nhân lúc Kurt còn đang cứng người, liền nhanh chóng vươn tay chạm lên mũi Kurt, Kurt ngay lập tức biến thành robot nhân bản.

Tình hình xảy ra quá bất ngờ, những người có mặt ở đây đều không khỏi ngơ ngác, rồi ánh mắt của tất cả dồn về phía siêu trộm Deluxe nãy giờ đứng một bên.

Siêu trộm Deluxe, không đúng hiện tại phải gọi là Kurt mới đúng, cậu ta cúi đầu kéo sợi dây kính mắt, trang phục siêu trộm Deluxe biến thành một cái nơ đỏ, Popon vừa nhìn thấy Kurt xuất hiện, liền vui vẻ từ trên đầu Shizuka bay về phía Kurt.

"Tại sao cậu lại trộm cái chuông của tôi." Doraemon nhíu mày nhìn Kurt.

"Xin lỗi các cậu." Kurt cúi đầu, cắn môi nói :"thật ra tôi trộm nó là để thực hiện ước mơ của sư phụ mình, trong mấy bảo bối mà tôi đã trộm nó được giấu một con chíp Vi Mạch Đá Phân, được dùng để chế tạo ra kim loại Peppler. Kim loại Peppler sẽ dùng để thay thế cho kim loại gốc, vì kim loại gốc đang trở nên khan hiếm. Vì lệnh trục xuất, sư phụ Peppler chỉ có thể trốn trong nhà máy sửa bảo bối, để nghiên cứu kim loại Peppler, sau đó ông bị cảnh sát bắt và trục xuất lần nữa, bất đắt dĩ ông mới giấu những con chíp Vi Mạch Đá Phân này, vào các bảo bối được gửi đến sửa chữa của lúc đó, trong đó bao gồm cả cái chuông của cậu."

"Thì ra là như vậy." Hiểu rõ mọi chuyện, Doraemon đã không còn cảm thấy tức giận nữa.

"Khoan đã, còn những hành động đáng nghi của viện trưởng Ficus thì sau." Jaian và Suneo hai mặt nhìn nhau, chuyện này đúng là thật rối não.

Kurt gãi đầu cười nói :"thật ra, viện trưởng Ficus có giấu một khoảng tiền tiết kiệm ở khu Thiên Nhiên, ông ấy sợ siêu trộm Deluxe sẽ lấy mất, nên mới hành động đáng ngờ như thế."

Hikari nhớ lại dáng vẻ bồn chồn không yên của viện trưởng Ficus, mà không khỏi phì cười nói :"cho nên cậu mới cố ý nói thêm khu vực đó vào, là để phân tán sự chú ý của thanh tra Mastard và viện trưởng Ficus đúng không."

"Haha, đúng vậy." Kurt cười ngượng ngùng cúi đầu.

"Sao cậu lại biết chuyện này thế." Suneo thắc mắc nghiêng đầu hỏi.

"À... là vì Ginger chính là tên trộm vặt của bảo tàng." Kurt cười bất đắt dĩ nói :"viện trưởng Ficus giấu tiền tiết kiệm vào trong cá cắt cỏ, Ginger trong lúc trộm vặt đã làm rơi Đèn Pin Ấp Trứng vào cá cắt cỏ, từ một con liền biến thành một đống luôn. Cho nên viện trưởng Ficus mỗi đêm đều tắt hệ thống an ninh trong 3 phút để tìm, cho đến khi chỉ còn 4 con, mà thư của siêu trộm Deluxe đúng lúc này xuất hiện, nên ông ấy mới hành động đáng nghi như thế."

"Kurt, cậu và robot nhân bản đổi chỗ từ lúc nào thế." Chỗ này chính là điểm Shizuka không ngờ đến, đổi đến không ai phát hiện ra luôn.

"Chính là lúc tôi đi vệ sinh trước vài phút, khi siêu trộm Deluxe xuất hiện." Kurt nhẹ mỉm cười nhìn nhóm cô đang không đề phòng do chuyện bất ngờ này xảy ra, chân cậu ta nhẹ lùi lại sau, rồi không báo trước một tiếng bỏ chạy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net