Chương 2 : Chui vào ổ nhện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một thế giới mới....

    -" Úi mẹ ơi ! Chỗ này là chỗ quái nào đây ? Cái thằng cha diêm vương kia, khi nào trở về được, ta không quậy nát diêm phủ của ngươi, bổn cô nương thề không cao lên được "

   Nói chứ cái con mèo này đây rất được trời đất ưu ái. Tỷ lệ cơ thể cân đối, lúc là mèo dễ thương, làm người thì đẹp hết chỗ nói. Sức mạnh trâu chó bá đạo, sống cũng rất dai......chỉ đáng tiếc trời lại không ban cho nó chiều cao.......ba mét bẻ đôi ăn quài không lớn. Thật đắng lòng....

       Nhìn xung quanh để nhận biết đây là chỗ nào. Với hơn 20 năm làm trạch nữ ở kiếp trước thì cô có linh cảm đang ở cái chỗ nào đó rất quen thuộc, nó giống giống chi tiết nào đó trong bộ truyện cô thích đi.

    -" Để coi.....bãi rác.....xác chết chất đống......mấy thằng hãm lờ bá đạo.................................Đừng nói với bản cô nương đây là Phố sao băng nhé ??? Cái thành phố địa ngục, tàn tạ nhất trong bộ Hunter×Hunter mà bầy nhện ở ?????  Nguy hiểm vãi nồi ra...........nhưng mà.....ta thích ahihi......có kẻ mạnh để bản cô nương vờn qua vờn lại thật hảo vui sướng nha ~~~"- Diêm lão gia, nội chuyện ngươi đột nhiên khiến bản cô nương chịu thêm 1 kiếp là ta đã muốn thiến ngươi rồi, nhưng nể tình ngươi rất có mắt lựa chọn, biết rõ sở thích của ta như vậy....ta sẽ giảm nhẹ án cho ngươi.

   -" Bây giờ nên làm gì đây ta "....*ọt...ọt~~~* - Một âm thanh thật dài phát ra từ bụng của mỗ mèo nào đó.

    -" Thật không hoa lệ, nếu ở kiếp trước đã bị trừ điểm thanh lịch " - Xoa xoa cái bụng yêu dấu của mình. Mỗ mèo quyết định đi tìm lương thực.

Nhưng mà.....phố sao băng thì làm đéo gì có lương thực miễn phí, vẫn là phải phí chút sức lực. Ngồi trên cái bãi rác cao cao nhìn xuống tìm con mồi , mỗ mèo chán chường lại biến về nguyên hình liếm liếm tay.

   -" Á..........lương thực kia rồi "- Đáng tiếc cho các bé phía kia không biết bản thân đã bị nhắm trúng, mong là biết điều giao thức ăn ra, không thì....ahihi~

  Lao nhanh với vận tốc ánh sáng về phía ổ bánh mì đang cầm trên tay cái thanh niên xấu số đằng trước, đứng xung quanh là N+1 thanh niên giành giật phóng ra 'niệm' để cướp lấy đồ ăn trên tay của thanh niên xấu số. Móng vuốt và răng nanh thoáng chốc dài ra, đôi mắt tử sắc dần hóa đỏ, mỗ mèo lao nhanh đến vòng qua từng kẻ một, một nhát cào 'nhẹ' ngay cổ, từng người liệm đi trong khi chưa biết chuyện gì đã diễn ra dẫn đến cái chết. Rất nhẹ nhàng và dứt khoát, không một chút đau đớn nào.

        Trở lại hình dáng ban đầu, khuôn mặt mỗ mèo hờ hững đi tìm một chỗ yên tĩnh nào đó để thưởng thức ổ bánh vừa cướp được. Đi mãi đi mãi, đằng trước là một khu bỏ hoang, trông có vẻ rất yên ắng, sạch sẽ hơn chỗ bên ngoài khá nhiều. Tính tò mò trỗi dậy liền đi vào bên trong sẵn tiện tìm chỗ xử lí thực phẩm trong tay....cái chỗ quái gì đây ????- " Tra tấn thất ??? Úi chời, ai lại có khẩu vị nặng như vậy chứ ? Thích SM nữa cơ. Thật là phá hỏng hết không khí, vẫn là tìm chỗ nào ngồi ăn cho lẹ rồi đi khỏi đây, thật là không hoa lệ ~"

Ngồi trên một cái bục cao, miệng không ngừng bắt đầu gặm cắn xử lí thức ăn một cách chăm chú, mỗ mèo không hề để ý là có người đã quan sát chăm chú mình từ lúc giết cái đám thanh niên xấu số ngoài kia.

      Một người đàn ông trẻ tuổi với khuôn mặt hoàn mĩ trông có vẻ 'thánh thiện' khi vừa cười vừa nhìn chằm chằm cô. À mà sao nhìn quen quen.......cái dấu thập trên trán của anh ta.....sao mà giống đầu nhện vậy  -"........Chrollo Lucifer.....ôi đm, thế đéo nào mà hên vậy, đừng có nói thằng cha theo dõi bản cô nương nãy giờ là thằng này nhé ?..................tra tấn thất.........thế cái đứa có khẩu vị nặng thích SM mà vừa nãy cô nói là...là Feitan, thôi rồi lượm ơi, chỉ có thanh niên đó mới có cái sở thích kì quái như vậy....vậy nói thẳng ra chỗ này chắc là ổ nhện rồi " - vừa nhìn người đàn ông đang đi tới, mỗ mèo vừa đánh giá, vừa nói thầm trong bụng. Thật là....mới tới mà toàn gặp hàng khủng, thiệt là.............may mắn a~ Lâu rồi không đánh nhau nghiêm túc, thật ngứa tay~

Nam nhân bước tới trước mặt mỗ tội phạm vừa xông vào ổ của hắn mà chào hỏi thân thiện.

-" Hảo tiểu cô nương , ngươi tên liền là gì ?"- Mỗ đội trưởng nào đó hỏi han với cái nụ cười đầy giả tạo.

  -" Bản cô nương không có tên. Người ta đều gọi danh 2 chữ Miêu Yêu "-  Vị Thú nhân nào đó vẫn gặm ổ bánh mì dang dở vừa ăn vừa trả lời.

  -"......Hm.... Sau này ngươi cứ liền gọi là Kiri Lucifer đi " - vẫn nụ cười đó nhưng cô lại thấy nó thật nguy hiểm......-" Tiểu cô nương, ta có thể mời ngươi gia nhập lữ đoàn bọn ta không ?"

   -" Tiểu cô nương cái đầu ngươi, cả nhà ngươi mới là tiểu cô nương. Bản cô nương ta chỉ là lớn chậm hơn so với người bình thường, nhưng thật ra đã trưởng thành rồi nhé "- Ngừng việc ăn uống lại , mỗ nữ chau mày nghiêm túc nói thẳng.

Chẳng qua là người ta không cao lên được thôi mà.

-" Thế à ! Vậy việc gia nhập bọn ta thì sao ? Kiri thấy thế nào ?"- mỗ đội trưởng nào đó vẫn bình tĩnh giữ khuôn mặt hài hòa, nghĩ thầm 'hóa ra là giống Feitan'.

   -"...................lữ đoàn có đồ ăn không ? Có kẻ mạnh không ? Có tiền không ?" 

______End chương________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net