Ngoại truyện 1: Snape ngoại truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm 1979, Snape không vui.

Lily mang thai, là con của cái tên tự mãn, vô dụng, đáng chết Potter! Hừ, nếu lớn lên mà chẳng  giống Lily, trên đời lại nhiều thêm một bản thu nhỏ của tên Potter kia?! Cũng tự mãn giống ba nó còn vô dụng nữa? Việc này thật là ác mộng.

Ngày 31 tháng 7 năm 1980, Snape cực kỳ không vui.

Đứa con Lily sinh ra, trừ đôi mắt xanh lục xinh đẹp, còn lại y như đúc cùng khuôn với tên Potter. Hừ, quả nhiên là Potter!

Ngày 31 tháng 10 năm 1981, Snape cực kỳ... bi thương.

Lời tiên tri kia... Lời tiên tri chết tiệt!

"Kẻ có quyền năng đánh bại Chúa tể Hắc ám đang xuất hiện... con của những người đã ba lần thách thức hắn, sinh ra khi tháng thứ bảy tàn đi... và Chúa tể Hắc ám sẽ khiến kẻ ấy là đối thủ ngang cơ, nhưng kẻ ấy lại có những quyền phép mà Chúa tể Hắc ám không biết được... và hai người ấy, kẻ này sẽ chết về tay kẻ kia, bởi vì người này không thể sống khi kẻ kia tồn tại... kẻ có quyền năng đánh bại Chúa tể Hắc ám sẽ được sinh ra khi tháng bảy tàn đi..."

Tại sao lời tiên tri này nhằm vào con của Lily? Trelawney bình thường điên điên khùng khùng, tại sao tự nhiên lại nói ra một lời tiên tri thật sự?! Đáng chết!

Nhưng thật sự đáng chết là hắn, tất cả đều là hắn sai. Là hắn nghe trộm lời tiên đoán mà báo cho chúa tể hắc ám, là hắn dễ dàng tin chúa tể hắc ám sẽ không giết Lily như đã hứa, là hắn - là hắn hại chết Lily... Hắn hại chết người mình yêu, bóp chết ánh sáng duy nhất trong đời hắn.

Snape ôm chặt thi thể của Lily, đau đớn đến tê liệt, hắn cảm giác như có thứ chất lỏng lạnh lạnh chảy ra từ hốc mắt, hắn không kiềm chế được mà than khóc như con thú hoang mất bạn đời.

"Oa - oa -"

Thân hình Snape chấn động, ngơ ngẩn nhìn nơi tiếng khóc truyền tới. Hóa ra là đứa bé mới sinh còn quấn trong tã lót, trên trán có vết thương hình tia chớp, giống như không muốn mình bị làm lơ mà dường như cũng nhận ra ba mẹ đã rời đi, đỏ mặt gào khóc lớn.

Snape cẩn thận đặt Lily từ trong ngực xuống, sau đó thất tha thất thểu đến bên đứa bé kia, ngồi xổm xuống, run rẩy vươn tay tái nhợt muốn đụng vào da thịt mềm mại của đứa trẻ, trước một giây sắp chạm tới, hắn rút về nắm thành quyền đến hiện gân xanh.

Harry Potter - trong trận sinh tử thảm thiết này mà may mắn là sinh mệnh duy nhất sống sót. Nó là con của Lily, nó sống là nhờ có Lily, nó là... tội nghiệt của hắn.

Bỗng nhiên có tiếng người, xa xa Snape nghe được tiếng giáo sư McGonagall nói: "Ở phía trước!" Vì thế mà hắn nhìn thoáng qua Lily lần cuối, nhìn rất lâu, muốn đem giọng nói và nụ cười của cô khắc sâu trong tâm trí, sau đó vẫy đũa phép thì thầm "Độn thổ.", biến mất khỏi nhà Potter.

Vài phút sau, hội phượng hoàng tới, nhìn đến sự hoang tàn ngay trước mắt, giáo sư McGonagall che miệng lẩm bẩm: "Như thế nào mà-"

Dumbledore nhìn Snape biến mất, đi lên bế Harry. Cụ loạng choạng khuỷu tay, nhìn thảm trạng nhưng vẫn nghiêm túc trút ra nụ cười, cố gắng dỗ Harry đang khóc thút thít trong lòng ngực.

"Đừng khóc, cậu bé." Dumbledore thì thầm.

"Cụ Dumbledore." Một thành viên của hội phượng hoàng kiểm tra tình hình xung quanh rồi đi tới, "Chỗ này bị tập kích, cả Lily và James đều bị..." Hắn mím môi, có chút nghẹn, "Xem hiện trường, hẳn là tấn công Harry - lời nguyền không tha thứ, cũng giống như khi tấn công ba mẹ cậu bé. Nhưng tôi không biết sao mà ngoại trừ vết sẹo trên trán đứa nhỏ ra thì chẳng có gì. Đúng là đứa nhỏ đại nạn không chết!"

Dumbledore gật đầu, nói: "Thu thập nơi này một chút, xong rồi về số 12 quảng trường Grimmauld nói sau."

...

Năm 1981 là một năm thật nhiều tai nạn đối với Snape, hắn còn đang đắm chìm vào nỗi bi thương vì cái chết của Lily không thể kiềm chế, vậy mà kết quả lại đột nhiên nhận được tin tức từ Dumbledore.

Mất tích?! Đứa con của Lily vậy mà lại mất tích sao?! Chẳng lẽ cái đám phù thủy trưởng thành kia chết rồi à? Trong đầu bọn nó chỉ toàn là cỏ lác, đem so sánh với quỷ khổng lồ là đang xúc phạm quỷ khổng lồ!

Đem bỏ đứa con của Lily ở nhà dì Muggle của nó, gửi xong chẳng lẽ không có ai trông nuôi sao? Cụ cũng nói rằng đã phát hiện sự dao động ma lực xung quanh, đoán rằng do cậu bé sống sót sau thảm họa đã xảy ra cuộc bạo loạn ma lực mà dẫn đến biến dạng không gian, có thể là đã sinh ra hiệu ứng độn thổ. Cho nên tên Harry Potter trong danh sách nhập học vẫn không biến mất chứng minh được sự tồn tại của nó, vậy mà nó ở chỗ nào, có hoàn cảnh ra sao lại không thể xác định được? Một đám phù thủy ăn không ngồi rồi!

Nếu con của Lily xảy ra chuyện gì... Không, sẽ không! Snape đột ngột lắc đầu. Hắn đứng ngồi không yên mà đi qua đi lại, kiềm chế lại cảm xúc muốn chạy ra cửa lang thang đi tìm để chờ đợi tin tức mới.

Kết quả là thoáng cái đã qua mười năm.

...

Năm 1991, Snape thấy mâu thuẫn. Muốn nói hắn vui vẻ vì đứa con của Lily đã được tìm thấy thì đúng là việc đó làm cho hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi, cảm giác đè nặng trên mình mười năm đã nhẹ hơn nhiều. Muốn nói hắn không vui thì cũng đúng bởi vì hắn đang tức đến mức giậm chân - thằng nhóc Harry Potter đáng chết!

Lúc ấy hắn còn đang nấu dược thì tự nhiên bị Dumbledore triệu tập nên phải nhịn mà bỏ cái vạc nấu, sau đó lời nói của cụ làm cho hắn choáng váng. Potter nhận được lá thư nhập học, Potter còn yêu cầu một giáo sư dẫn nó đi Hẻm Xéo, mà giáo sư đó là hắn!

Cắt giảm thuốc chống đau răng của cụ Dumbledore cũng không làm tâm tình hắn vui vẻ hơn, nhưng dù nói thế nào đi chẳng nữa, đứa con của Lily không xảy ra việc gì vẫn là chuyện tốt.

Sáng sớm ngày 1 tháng 8, Snape đứng gần nhà của thằng nhỏ kia. Căn cứ vào điều tra gần nhất, Potter được một ông lão nhận nuôi, mấy năm gần đây mới định cư ở Anh quốc. Potter rất ít ra khỏi nhà cho nên hàng xóm xung quanh không ấn tượng nhiều với nó lắm, chỉ biết có đứa nhỏ như thế thôi nhưng gặp thì không được. Sau đó ông lão kia qua đời vào ba năm trước, thằng nhóc không biết làm cách nào mà trốn khỏi cô nhi viện rồi sống một mình tới bây giờ.

Snape ấn chuông, rất nhanh cửa đã mở lộ ra một thằng nhóc tóc đen, mắt xanh đang ngẩng đầu nhìn hắn.

Bất kì ai bấm chuông nó cũng dễ dàng mở cửa như thế à? Potter chết tiệt, lỡ gặp người xấu thì sao! Còn nữa, thằng nhóc này quá - gầy với lùn, thằng con của Lucius còn cao hơn nó nửa cái đầu! Vậy mà Narcissa còn thường xuyên bảo phải bồi bổ cho rồng nhỏ của bả nữa.

Snape cau mày bất mãn nghĩ, khí đen trên người lại nhiều hơn một tầng.

Tổng kết lại quá trình cùng Harry Potter tới Hẻm Xéo, không thể không nói, cái bình thường này lại là cái bất thường. Potter nó... Quá ngoan, ngoan đến mức không hề giống một Potter, nó từ đầu đến cuối rất bình tĩnh, không cần biết là nhìn thấy gì, ý cười trong mắt nó không hề dao động.

Mua sắm xong, Snape đưa Harry về số 6 phố Bell. Nhưng sao Potter dám?! Sao nó dám đem lời châm chọc của mình coi như quan tâm mà đáp lời?!

Snape tức muốn đạp chết thằng nhóc Harry Potter, nhưng cuối cùng cũng chỉ hung tợn hất áo choàng xoay người rời đi.

...

Lễ khai giảng Hogwarts, Snape như cũ vẫn không vui.

Nhờ cái gì mà Potter vào Slytherin?! Nếu sau này thằng nhóc đáng ghét kia chọc hắn giận, hắn không thể trừ điểm, chỉ có thể bắt nó lao động phục vụ - mà lao động phục vụ là tự làm mình chướng mắt hơn thôi?!

Chờ đến giờ cơm, Snape càng tức giận hơn. Quả nhiên bản chất của Potter vẫn là Gryffindor, ngồi trên bàn dài của Slytherin còn dám cười khiêu khích hắn (thật ra Harry không có ý này nha...). Cái thằng nhóc này còn làm hắn không bớt lo, nó ăn ít như vậy thì lùn cũng đáng! (Harry: Ơ!)

Tóm lại, chuyện hôm nay làm hắn không vui! Khai giảng xong sẽ có một đám quỷ nhỏ lắc lư dưới mi mắt hắn, năm nay còn có thêm con quỷ đầu đàn là Potter nữa!

...

Tiết độc dược đầu tiên, Snape không làm khó được Potter nên không vui. Nhưng khi thấy được thiên phú độc dược được truyền thừa bởi Lily thì hắn mới bớt giận.

Nhưng một thằng nhóc đáng ghét Gryffindor lại phá một cái vạc của hắn! Hogwarts nên cấm Gryffindor nấu độc dược, một đám quỷ khổng lồ sao có thể cảm nhận sự tuyệt diệu của độc dược được! Đến nỗi mà đối với Potter - lần này nó cũng có thể đạt được một điểm O.

...

Còn những ngày kế tiếp, ta có thể nói: Hôm nay lại là ngày mà Snape không vui!



Tác giả có lời muốn nói:
Nhấn mạnh lần nữa, trong truyện này không phải cặp Snarry! Tuy rằng tôi thực thích, nhưng trong quyển này Harry không hợp ở bên nhau với giáo sư... Harry cần một người mạnh mẽ đột phá trái tim cậu, giáo sư biệt nữa không thể làm việc này _(:з" ∠)_

Tuần sau tôi không cập nhật bài viết, bởi vì tác giả thật sự thật sự rất bận (Khai giảng, tôi chuyển ngành phải học bù; diễn thuyết cộng đồng, tuyển dụng, tuyển tình nguyện viên; bài tập về nhà như chuẩn bị PPT cho lớp,v.v)...

Sau học kỳ này tôi sẽ cố gắng đảm bảo cập nhật hàng tuần, nếu có trường hợp đặc biệt, tôi sẽ nói với bạn. Sẽ không cập nhật vào đêm trước và trong kỳ thi giữa kì hoặc cuối kì.


Tui có lời muốn nói:
Truyện gốc hoàn lâu rồi, vì tui lười nên tui sẽ bỏ mấy lời tác giả nói về tình hình cập nhật chương.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net