Chương 8 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người xưa hay nói, tiểu biệt thắng tân hôn.

Từ lúc thiếu gia bước vào phòng tắm, nó đã thấy toàn thân khô nóng khó nhịn. Cả căn phòng đâu đâu cũng có mùi của thiếu gia, đến từng cái bàn cái ghế cũng như được ngâm trong hương bạc hà thơm mát, len lỏi từng chút trong tim gan tỳ thận của nó, câu cho hương rượu rục rịch đến không thể ngủ yên.

Cửa phòng tắm như một chiếc công tắc, lúc đã mở ra, cũng như đã mở dục vọng trong người đó suốt bấy lâu nay.

Alpha nhìn thấy omega của cuộc đời mình, đều không nhịn được muốn chinh phục, muốn đánh dấu, muốn toàn thân từ trong ra ngoài của người ấy thuộc về mình, ỷ lại mình.

Còn Lạc Băng Hà nhìn thấy thiếu gia của nó, liền muốn nâng trong nay cung phụng, cho anh những thứ tốt nhất, không nỡ khiến anh ủy khuất dù chỉ là một chút nào.

Hai loại tâm tình đấu tranh nhau, rồi lại dung hợp một cách kì lạ, biến thành nụ hôn rơi trên đôi môi.

Đầu tiên là mút liếm, gặm cắn, sau đó lại không ngừng thăm dò. Đầu lưỡi nó mang theo hơi nóng, len lỏi mọi ngóc ngách trong khoang miệng thiếu gia. Tiếng nước nhóp nhép hòa với tiếng thở dốc, nước bọt không kịp nuốt men theo khóe miệng Thẩm Thanh Thu tràn xuống cằm. Mãi đến lúc anh không chịu nổi, mới khẽ đẩy nó ra. Nơi hai phiến môi rời đi bởi vì khi nãy quá kịch liệt, lúc này tạo thành một sợi chỉ bạc nho nhỏ, được nó đưa tay lên quẹt lấy, sau đó bôi lên đôi môi đã căng mọng của anh.

Cả hai cùng nhau ngã lên giường, tay kề tay, môi kề môi. Những nụ hôn vụ vặt rơi trên trán, đến đôi mắt cái mũi, qua đôi môi, sau đó tiếp xuống nơi yết hầu mà nhẹ nhàng gặm cắn. Thẩm Thanh Thu lúc này như con mồi nằm trên thớt, ngẩng cái cổ yếu ớt của mình về phía đối phương, chỉ biết chờ đợi giây phút phán xét cuối cùng.

Xương quai xanh nhô lên quyến rũ, lúc này trải đầy những dấu hôn đỏ thẫm. Chiếc áo sơ mi được gài tỉ mỉ giờ đây lại bị nó từng nút từng nút mở ra, sau đấy vứt sang một bên, nhăn nhúm. Hai đầu vú hồng nhạt liền lộ ra trong không khí, dưới cái nhìn chằm chằm của nó mà run rẩy đứng thẳng lên.

“Thiếu gia” – giọng nó lúc này trầm khàn như một con thú hoang – “Anh muốn rồi này”

Thẩm Thanh Thu ngượng chín cả mặt, chỉ biết vùi đầu vào gối. Lạc Băng Hà từ từ cúi người, nó ngậm đầu vú bên trái vào miệng, đầu lưỡi đảo quanh, sau đó day cắn. Hai tay rảnh rỗi liền lần mò khắp cơ thể thiếu gia nhà nó, nơi đôi tay lướt qua đều như có dòng điện, chọc cho cả người ngứa ngáy khó nhịn, toàn thân anh như nhuốm một tầng hồng.

Vốn dĩ Thẩm Thanh Thu đã sắp đến kì phát tình, lúc này đây lý trí lẫn dục vọng đều đồng thời được thỏa mãn, vì thế cơn sóng phát tình nói tới liền tới, mùi bạc hà thanh mát phút chốc tràn ra khắp căn phòng.

Alpha lúc này đặc biệt nhạy bén. Nó ngẩng đầu, trước khi rời nơi ấy còn cố ý mút một tiếng thật to, khiến cho Thẩm Thanh Thu không khỏi rên rỉ.

“Thiếu gia, anh phát tình rồi.”

Thẩm Thanh Thu thở dốc, cảm thấy cả người như bị từng tầng từng tầng khoái cảm bao bọc, mụ mị hết cả đầu óc. Đầu vú bên trái được hầu hạ thoải mái, đã sưng to hơn gấp hai lần, đỏ thẫm chín mọng. Trái lại đầu vú bên phải lại bị ai đó cố tình bỏ qua, chạm cũng không chạm tới. Khoái cảm đối lập như vậy nhất thời chia cả người Thẩm Thanh Thu ra làm đôi, khiến anh bức rức hơn cả vạn lần.

“Băng Hà...” - anh rướn người, hôn vào cằm nó “Bên phải nữa...”

Sói đói Lạc Băng Hà lúc này lại giả dạng thành cừu non, nhất thời tỏ vẻ mê muội: “Bên phải? Thiếu gia nói gì, em không hiểu”

Omega phát tình, cả người như bị chi phối bởi dục vọng. Thẩm Thanh Thu lúc này mặc dù rất ngại, nhưng lại hoàn toàn chịu thua bởi ham muốn của bản thân.

Anh ngẩng đầu, trong mắt lúc này đã ngân ngấn nước: “Đầu vú...đầu vú bên phải, cũng muốn.”

Lời vừa dứt, nó liền cúi đầu nuốt trọn nơi đó vào miệng, như thèm khát đã lâu. Nơi nhạy cảm cuối cùng cũng được thỏa mãn khiến Thẩm Thanh Thu sướng đến phát điên, hai tay đặt trong tóc người phía trên, nhìn như bản thân chủ động dâng ngực lên cho đối phương tùy ý chơi đùa, gặm cắn.

Chiếc quần vốn đã lỏng lẽo lúc này đây bị nó một tay kéo ra, chịu cùng số phận với áo sơ mi ban nãy. Cả người anh hiện giờ chỉ còn chiếc quần lót che đậy, thế nhưng như vậy càng thêm quyến rũ hơn trăm lần. Nơi phía trước đã sớm cương cứng, quy đầu đã nhỏ ra dịch trắng thấm ướt một mảng. Phía trước như vậy, chỗ phía sau càng thêm khó nói. Omega phát tình, hậu huyệt đã tự phân bố ra chất lỏng thấm ướt, thậm chí còn tràn ra cả ga trải giường.

Một tay Lạc Băng Hà mò xuống nơi đây, sau đó không tiếng động nở nụ cười: “Thiếu gia, chưa gì mà anh đã...”

Nó dừng lại, như tìm từ để nói: “Ướt đến rối tinh rối mù.”

Nó khom người cởi nốt chiếc quần cuối cùng còn sót lại. Cả người Thẩm Thanh Thu giờ đây lõa lồ, vừa hồng vừa trắng, lồng ngực phập phồng theo hơi thở. Thế rồi, nó đột nhiên rời đi, quỳ một gối ngay chân anh, thành kính nâng chân anh lên mà hôn xuống.

Nó như một tín đồ trung thành, giờ này khắc này cất lời tuyên thệ:

“Thiếu gia, em yêu anh. Anh trao cho em, có được không?”

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net