Chương 10: Slytherin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ồ, xem ai đây nào, Harry Potter. Trò vừa có sự cẩn thận giảo hoạt của Slytherin, vừa có dũng khí vượt qua cả sinh tử của Gryffindor. Thực có ý tứ… Ta nên đem trò phân đến đâu? Griffindor?"

"Không muốn." Harry nhỏ giọng lắc đầu.

"Vậy Slytherin nhé, ta thấy cậu có thật nhiều chấp hiện với nó."

"..." Tâm lý Harry giãy dụa rất muốn trả lời không.

"Nếu cậu bé không trả lời thì ta cho rằng cậu đáp ứng nhé."

Harry bất lực nhắm mắt không để ý nữa.

"SLYTHERIN."

"Bộp bộp...." Vốn dĩ lúc tất cả mọi người cho rằng Harry Potter sẽ vào Griffindor sẽ vỗ tay nồng nhiệt nào biết...

Harry Potter vào Slytherin!!

Cả đại sảnh lặng ngắt như tờ.

"Bộp bộp." Blaise cùng Draco, Pansy , Theodore dẫn đầu vỗ tay, không khó để thấy trên mặt mấy người đều là nụ cười thỏa mãn.

Im lặng cởi mũ đặt lên ghế, Harry chỉnh lại cổ áo, cánh tay nhỏ vươn ra khỏi áo choàng để lộ chiếc nhẫn mang gia huy Potter gia.

Hai bàn tay ôm lấy cái chén có ghi chữ P, dây thường xuân tượng trung cho trường tồn bao xung quanh.

Harry Potter là gia chủ nhà Potter!!

Quả thật Potter gia đã bị xóa tên khỏi danh sách 'họ thiêng', danh sách các gia tộc thuần huyết cao quý dù rằng là một trong các gia tộc giàu có sinh ra các phù thủy tài giỏi. Cho dù vậy, trong 'Sinh mà cao quý' tuyệt đối không thể bỏ qua gia tộc này, ít nhất thì gia sản Potter gia là thứ tuyệt đối không thể coi thường dù là khi trải qua hai đời phong bế gia tộc.

Trong lòng các học viên thuộc gia tộc đều âm thầm lên tính toán.

Mà Harry Potter lại là người trẻ tuổi nhất có thể đề tên vào đó.

"Chào mừng cậu đến Slytherin, Harry." Draco nhường cho cậu vị trí đầu tiên của năm nhất nhỏ giọng nói vào tai cậu. "Chúa tể sẽ mở tiệc vì điều này mất.

"Tin tớ đi, anh ấy sẽ vui đến điên luôn." Harry tỏ vẻ không thể chối cãi ngồi xuống.

Malfoy nhường ghế thủ tịch cho Potter!!

Malfoy thân thiết cùng Potter!!

Trong các học sinh bắt đầu đã phỏng đoán về vị cứu thế chủ Slytherin mà bản thân nhân vật chính hoàn toàn không để ý.

Đêm nay nhất định là một đêm khó ngủ.

"Tớ còn nghĩ cậu sẽ vào Ravenclaw rồi làm bộ không quen cơ chứ?" Draco chớp mắt liếc qua Harry.

"Cậu ấy không hợp với bên đó." Theo vẻ mặt khó hiểu nhìn Draco. "Bọn mình cùng nhau đi vào lâu đài, ai cũng thấy."

"Ở trước mặt nhiều người như vậy thân thiết với Harry, tớ không tin lão hiệu trưởng không biết." Pansy bĩu môi liếc lên bục sảnh đường nơ có lão nhân đang diễn thuyết. "Diễn trò như tên hề, tớ không có hứng thú. Chỉ có kẻ ngốc mới làm thế."

Cậu đừng mắng tớ ngốc có được không!! Draco hung tợn trùng cô bạn.

"Draco không ngốc." Harry gật đầu khẳng định.

"Nghe thấy không!! Chỉ có Harry hiểu tớ." Draco đắc ý khoe khoang.

"Cậu ấy ngốc thì chúng ta phải im lặng giấu giùm cậu ấy." Harry nghiêm túc.

"Phụt." Blaise nhịn không được phì cười. "Harry đúng là chân lý."

"!!!" Draco im lặng trợn mắt kháng nghị.

"Chỉ đùa thôi." Harry vội hạ hỏa cho con mèo xù lông, ai biểu chọc Draco lại vui như vậy.

Tại sao hồi trước cậu lại không để ý thấy cái ác thú này nhỉ.

"Harry, cậu không thể uống đồ lạnh." Theo ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm ly nước bí đỏ trên tay cậu tỏa ra hơi lạnh. "Cổ họng cậu không chịu được."

"Cậu có thể cất tấm da dê đó đi được mà." Harry tự ếm một bùa làm ấm ly nước nội tâm khóc ròng.

Một bảo mẫu là đủ.
"Harry, nhìn kìa." Draco hất cằm sang Griffindor. "Con chồn tóc đỏ đang nhìn cậu."

Harry quay đầu nhìn sang chồn tóc đỏ trong miệng Draco, Ron đang trừng trừng nhìn bên này.

Khẽ gật đầu mỉm cười, cậu liếc Draco.

"Không nên gọi cậu ấy như vậy, Draco."

"Cậu lại bênh bọn họ, Harry!!" Vị bạch kim thiếu gia nào đó không vui. "Toàn là một lũ rắc rối."

"Tớ có thể hiểu rằng cậu đang quan tâm những phù thủy yếu đuối sao?" Harry nhướm mày.

"Không thể nào!!" Draco đập bàn đứng lên.

Cả đại sảnh dừng lại im lặng nhìn cậu bé.

"...." Chết tiệt Harry. Draco đỏ bừng mặt ngượng ngùng ngồi xuống im lặng ăn.

"Tạc mao rồi." Blaise ha ha cười.

"Draco quả thật rất đáng yêu mà." Pansy gật đầu đồng ý.

"..." Theo ngẩng đầu nhìn.

"..." Cậu nhìn cái gì!! Ăn phần của cậu đi, muốn trêu tôi à!!

"Tớ chỉ muốn nói là cậu lấy nhầm dĩa của Harry rồi." Bạn nhỏ nào đó thật thà trả lời.

"..." Một đám bạn đáng gét như vậy phải sống sao!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net