6 _ Cuối cùng cũng gặp được nhân vật chính rồi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Học viện Easton

Một ngày mưa tầm tã, bầu trời đã mưa suốt 7 ngày, do mưa lâu quá nên các tiết học thực hành đã được hủy bỏ và các học viên chỉ cần học lý thuyết buổi sáng, còn buổi chiều được tự do hoạt động. Ngọc Giao đang ngồi trên giường, trước mặt cô là 1 cái bàn học trên giường. Trên đó có 1 đống sách pháp thuật , 1 tô đủ loại trái cây, 1 cốc sữa chua, 1 cái i pad mà cô đang chơi minecraft trên đó. Cô đã ngồi chơi suốt 3 buổi chiều và đang có dấu hiệu chán. Thì bỗng dưng cô nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc, cô liền phẩy tay cho cái Ipad vào chiều không gian khác, lấy đại 1 cuốn sách pháp thuật mở ra đọc.
Cốc cốc
"Chị Bertha ơi, em Anna nè."
Cô thở dài , ầy , nhóc ấy đến làm gì nhỉ. Cô ra khỏi giường , vừa suy nghĩ vừa mở cửa cho Anna vào phòng.
Anna : "Chị ơi, mai chị đi chơi với bọn em đi. Em đi cùng nhóm bạn anh Lance xuống phố chơi một chút ạ"
Ber : Bộ mấy người không thấy mưa tầm mưa tã sao? Mai vẫn mưa thì hủy à? Hay vẫn đi chơi dưới mưa luôn không vậy? "Mai sao... cũng được thôi, chị muốn mua mấy đồ một chút, tranh thủ xả hơi luôn." Mà , thôi vậy, dù sao mình cũng muốn mua mấy món đồ ăn.
Anna : "Vậy ạ, để em bảo anh Lance. Hôm lễ hội chị đưa cho anh Mash bánh su kem, anh Mash thích lắm, nhân việt quất của chị rất ngon"
Ber : "Vậy sao, chị có loại hạt dẻ ngon, để chị làm cho anh Mash vài cái để tặng cậu ấy nhé. Dù sao chị ăn hạt dẻ nhiều quá, nhờ anh Mash xử lý nốt đống hạt còn lại."
Anna : " Vâng ạ... chị... chị có thể làm cho em bánh kem hôm trước chị tặng em được không? Nó ngon quá chị ạ." Anna rất muốn ăn lại món bánh mà Berth làm vì thực sự rất ngon mà lại không bị ngọt quá. Có thể nói, ngon hơn món bánh mà Lance làm.
Ber : Chẹp, nhóc này thích bánh kem vậy sao? "Ồ , được thôi, chị làm vị hạt dẻ nhé? Giờ chị chỉ có hạt dẻ thôi."
Anna : "Vâng ạ, vị nào cũng được hết ạ"
Ann tươi cười nhìn Berth, Anna cảm thấy chị Berth rất tốt và xinh đẹp.
Berth nhủ thầm trong bụng, wèo thôi thì vận động một chút làm bánh vậy. Cô mở tủ, lấy một ít kẹo Marron Glacé ( kẹo hạt dẻ kiểu Pháp) cho Anna ăn thử. Cô mất hơn 1 tháng mới làm chuẩn được kẹo này, công thức có đấy nhưng công đoạn phức tạp quá. Anna tò mò cắn thử, ôi, mềm mịn như bông vậy, vị ngọt nhẹ đi vào cơ thể Anna nhẹ nhàng như dòng suối thanh mát, hương thơm của hạt dẻ lưu luyến trên khứu giác của Anna, tổng hòa khiến cho cô bé thấy dễ chịu như ở thiên đường vậy. Anna chấn động, kẹo hạt dẻ này quá ngon, giống như thức ăn trên thiên đường vậy.
Anna : "Ahhhhhhh, kẹo ngon quá chị ơiiiiii... em chưa từng ăn loại kẹo này cả. Chị mua hay tự làm ạ?"
Anna vừa nói, vừa liên tục lấy hạt dẻ ăn liên tục.
Ber: "Chị tự làm đấy, công thức hơi khó nên bây giờ chị mới xong mẻ kẹo này."
Anna: "Chị giỏi quá, chị là nhất."
Anna tươi cười khen Berth, cô bé không ngờ có người hoàn hảo như vậy. Anna dần coi Berth như người chị ruột của mình.
Sau khi Anna và Berth trò chuyện một chút đã đến 4 rưỡi chiều, Berth ngỏ ý muốn đưa Anna về phòng rồi xuống bếp làm bánh hạt dẻ một chút.
Đang hoàn thành mẻ bánh su kem của Mash thì tự dưng có một bóng người sau lưng cô khi cô đang bóp nhân kem.
Cô : "Kyaaaaaaaaaaaaa, tên khốnnnnnnn" cô không ngần ngại giơ tay tát tên sau lưng mình. Tay cô được chụp giữa không trung. Vâng, người đứng đằng sau lưng cô chính là Rayne Ames.
Ray: "Giờ này sao còn ở đây, đến giờ giới nghiêm rồi"
Ber: "Ớ , em xin lỗi đã định tát anh nhưng bây giờ mới 5 rưỡi mà. Giờ giới nghiêm là 8h mà anh?"
Ray: ... " Bây giờ đã thay đổi giờ giới nghiêm, bắt đầu 6h tất cả các học sinh không được ra khỏi phòng."
Ber: Ông đùa tôi à, giới nghiêm 6h chiều, bộ định không cho người ta giao lưu với các học viên khác à. Mà tôi với ông nợ nhau hay sao mà gặp nhau lắm thế. Tôi có xúc phạm ông đâu mà mặt ông cau có thế?
Ber: "Dạ, vâng, để em bóp nốt nhân kem rồi em về phòng luôn ạ." Đệt mợ, đành phải nhờ Tomoe làm bánh kem rồi.
Ray: ...

Rayne nhìn Berth 1 lúc rồi quay lưng bỏ đi. Cô thở dài. Phiền thế, mà sao tự dưng thay đổi giờ giới nghiêm vậy? Bộ có chuyện gì à? Hình như tháng trước có xảy ra vụ gì đó mà mình cũng không để ý cho lắm. Cô vừa đi vừa lục não của mình để xem tháng trước cô bỏ lỡ điều gì đó...

A , vụ lễ hội pháp thuật.

******

1 tháng trước

Bộ Pháp thuật tổ chức lễ hội pháp thuật nhằm chúc mừng đã đánh bại được Innocent Zero và đồng thời tổ chức kỳ thi thánh nhân. Và đương nhiên học viên được nghỉ 2 tuần. Cô nhảy cẫng lên vì sung sướng vì cuối cùng được về thăm Tomoe rồi. Niềm vui chưa được bao lâu, cô toan mang hành lý đi thì Wahlberg xuất hiện lù lù trước mặt cô, bảo muốn tản bộ với cô một chút...
Cô : =)))))) đùa nhau à.
Thế là cô đành đi tản bộ ngoài phố cùng Wahl.
Wahl : "Lễ hội này cô định đi chơi đâu không?"
Ber: "Đi về nhà nghỉ ngơi, ngắm trăng, thưởng rượu, tôi có món rượu đào ngon lắm, có gì tôi mang lên cho ông uống thử!"
Wahl: "Hô hô, cô cũng thích rượu à, tôi cũng thế, hay bây giờ chúng ta đi uống rượu tại một quán này đi. Quán này rượu ngon nhất thành phố"
Ber: ??? Ban ngày ban mặt đi uống rượu. Được đấy Wahlberg. " Ừ, được thôi, ông dẫn đường đi."
Lúc mở cửa vào quán rượu cô đã cảm thấy kỳ kỳ, bụi thế nhỉ, à mà có phải bụi đâu, cát ấy chứ, cát bay mới sợ chứ. Khoan, cát... , thánh nhân dùng cát... , tên mọt sách cũng thích rượu ... đm ông lừa người à? Đến quán có tên Orter làm quái gì??? Thôi, muộn rồi, chót vào quán rồi, phóng lao phải theo lao thôi. Berth và Wahl vào quán, cô có nhìn qua những người trong quán, móe, sao mấy tên thánh nhân ở đây đông vậy?
Kaldo, Agito, Renatus, Ryoh và đương nhiên có cả Orter Madl. Tất cả đều nhìn về phía Wahl và Bertha.
Cô : chậc , của nợ tìm đến mình rồi đây. Biết thế từ chối Wahl thẳng thừng cho xong. Mình cả nể quá.
Cô giả vờ không biết, nói chuyện cùng Wahl. Chủ quán đưa cô cốc rượu, cô nhấm 1 hụm... má, vị bình thường mà, không tệ cũng không ngon, nhưng đâu đến mức ngon như ông nói đâu. Hay dân thành phố này khẩu vị như vậy? Cô nói chuyện rất vui vẻ và tỏ ý rượu ở đây cũng ngon mặc dù trong lòng cô gào thét : Phật ơi, sởn da gà quá, mấy tên thánh nhân kia cứ nhìn sang chỗ con thôi... da gà da vịt nổi đùng đùng luôn... óe, tên Renatus đang đi về đây, đừngggggg, tôi không muốn dính dáng đến mấy ngườiiiiiii

Á á á á á á á á á

Một tiếng thét xé vải vang lên chói óc, tất cả mọi người sững sờ, ngạc nhiên.
Berth : Ù, nội lực cô gái này tốt quá, át cả tiếng nói chuyện trong quán luôn.
Ngay lập tức Renatus và Agito dịch chuyển để xem xét tình hình thì tự dưng có quả cầu lửa bắn vào quán. Wahl ngay lập tức dùng phép đưa quả cầu sang chiều không gian khác, may thật, mọi người đều chưa kịp dùng phép bảo hộ. Nhưng chưa đầy 1s , có những ngọn cây bằng đá ngũ sắc trói kịp mọi người lại. Không ai lấy được đũa phép. Cô với Wahl bị trói ngay tại chỗ, còn lại mọi người bị treo trên trần nhà. Tất cả diễn ra quá nhanh khiến ai cũng bị sốc. Kaldo nhanh trí định dùng lửa đen để cắt thì phát hiện không thể dùng được ma thuật.
Kaldo : Tại sao không thể dùng được? Chẳng nhẽ do bọn dây leo này? Khắc chế ma thuật sao? "Mọi người, dây leo khiến cho ta không thể dùng được ma thuật"
Ryoh : "Thật á?" Anh vận ma thuật không được. Vậy là đúng rồi. Do bọn dây leo này.
Orter : "Ngài hiệu trưởng ngài dùng được ma thuật không gian để cắt đám dây leo này được không?"
Wahl : "Có vẻ không được rồi, ta cũng không dùng được ma thuật."
Mọi người : ...
Cô : ầy, bao giờ tui mới được về nhà chứ. Tui nhớ rượu đào của tôi quá. Nhớ Tomoe quá. Nhớ món yến hầm kỳ tử của thằng bé quá. Nhớ con thỏ màu vàng gà bông quá. Phật ơi, cho con về đi mừ.
Tất cả mọi người còn lại lo lắng thì cô nương Berth đang than với Phật là con muốn về hưởng thụ sự nhàn nhã ở nhà. Nhưng bộ mặt của Berth lạnh tanh không thể hiện gì cả khiến cho Orter cũng phải thắc mắc : cô ta không lo lắng sao? Hay cô ta cũng dính dáng vụ này?
Mọi người đang suy nghĩ cách thoát ra khỏi đây thì Wahl hỏi nhỏ cô : "Cô có suy nghĩ gì vụ này không? "
Wahl hỏi mặc dù rất nhỏ nhưng mấy vị thánh nhân nghe thấy được nên dừng suy nghĩ tập trung nghe ngóng bên Wahlberg
Cô : Mấy người lắm chuyện thế. "Tôi cũng không biết gì cả. Đợi xem mặt thủ phạm ra sao đã. Yên tâm, tôi không để ai chết đâu"
Wahl: "Cái đó đương nhiên không phải lo rồi nhưng tôi ngạc nhiên cô cũng có thứ không biết đấy!"
Cô : "Tôi là người bình thường chứ có phải là thần thánh đâu mà cái gì cũng biết vậy"
Wahl : "Có thật không?"
Cô : "Tôi không thích nói dối để tâng bốc mình đâu."
Wahl: ...

Bỗng nhiên căn phòng chuyển sang màu đỏ hoàn toàn.
Cộp , cộp , cộp , cộp , cộp ...
Tiếng bước chân to dần bước gần lại mọi người. Ma lực càng ngày càng lớn. Đến khi xuất hiện một ảnh người toàn thân màu đen đặc không thấy mặt, có tấm sừng lớn trên đầu, cao ít nhất cũng phải 2m. Lượng ma lực quá lớn khiến cho người nào mà không chống chọi được sẽ bị chảy máu mũi ngất xỉu. Ngay đến các thánh nhân còn thấy buồn nôn trước ma lực này. Họ không ngờ có kẻ còn mạnh hơn rất nhiều đột kích bọn họ.
Cô : Đen thế thí chủ, thí chủ đen hơn cả tiền đồ chị Dậu ý.
Wahl: Kẻ nào vậy? Không thấy được khuôn mặt.
Cột đen : "Con người yếu xìu, đáng lẽ ra đám côn trùng này không nên tồn tại. Ta chưa làm gì cả mà đã lăn ra chết rồi."
Cô : Nặng lời thế, bộ kiểu chúng sinh hạ đẳng, tao thượng đẳng à. Mà họ chỉ ngất tạm thời thôi, chết sao dễ thế được.
Mọi người : Tên khốn cao ngạo
Cột đen: "Ồ, vẫn có hai kẻ không chết này. Hai con côn trùng chứa máu này tốt đấy, ta sẽ giết con bên phải đầu tiên"
Vừa nói xong hắn phẩy tay định giết Berth thì bỗng dưng cánh tay hắn bị cắt đứt mà hắn không kịp nhận ra. Ngay sau đó, một bóng người trùm kín mặt dùng phép thuật chết chóc đánh vào tên cột đen khiến cho hắn bị lủng người một lỗ, hắn vội lùi lại, chỉ kịp kêu "Khốn kiếp" rồi biến đi mất. Cả căn phòng trở lại bình thường. Tất cả các thánh nhân ngạc nhiên sự việc vừa rồi, quá nhanh quá mạnh. Họ thậm chí không kịp phản ứng , người trùm kín mặt dùng phép cắt hết dây leo cho mọi người và cũng biến mất.
Cô : Giỏi quá. Căn lực quá chuẩn luôn.
Wahl: Ai vậy? Nhanh quá.
Sau đó Wahl nhìn Berth, Berth nhún vai kiểu tôi không biết nha.
Sau khi mọi thứ được giải quyết xong , những người bị ngất đã được đưa đi bệnh viện xong thì Berth bảo Wahl là người cô oải quá, muốn về phòng sớm để chuẩn bị quần áo còn về nhà ở đường đi lên Bộ Pháp thuật. Wahl cũng phải quay về Bộ để bàn về vụ vừa rồi.
Hai người chia tay nhau luôn, Orter luôn theo dõi cô từ lúc đầu đến giờ, anh ta không thể tìm bất cứ một thông tin hay điểm yếu gì của cô cả. Phòng thủ quá hoàn hảo. Kaldo vỗ vai Orter : "Tôi cũng không thể quan sát được gì trên người cô ấy cả, tất cả tôi chỉ nhìn thấy được là 1 cô gái 1 vạch yếu ớt thôi."
Ryoh : "Đúng vậy, rất bình thường và không có gì nổi bật cả"
Cả ba đều khá bực mình khi không thể trực tiếp tra cô ấy để lấy thông tin.

--------------

Ký túc xá Alder

6h chiều

Ngọc Giao nhanh chóng mặc bộ váy dài 2 lớp , lớp trong một màu tím violet bằng lụa moiré pháp, thiết kế cổ yếm liền thân ôm nhẹ cơ thể trên, được xẻ từ bắp đùi đến mắt cá chân của vải. Lớp ngoài vải voan kín đáo và rộng hơn, che từ cổ xuống hết người, làn suối voan trắng được nắn dòng ở eo cô bởi một chiếc thắt lưng tím cùng màu với lớp trong. Trên váy có những bông hoa điểm kim cương 0.2 carat. Khiến cô giống như mặc lên những vì sao vậy. Cô trang điểm tông ấm tím hồng nhẹ , vấn tóc bằng trâm lưu tô hình hoa sen trắng. Bất cứ ai trên thế giới Mashel này mà nhìn thấy cô thì sẽ tưởng cô là 1 vị thần lưu lạc xuống học viện này. Cô khóa cửa phòng, vừa đi trên hành lang vừa đung đưa nhẹ người hát nhỏ bằng ngôn ngữ của thế giới Mashel :

「 Tay trái ôm đất mẹ, tay phải ôm trời xanh
Chỉ tay nứt ra tia sét khắp mười phương
Đem thời gian vội vã đổi thành năm tháng
Ba ngàn kiếp, như thể không gặp
Tay trái nhặt hoa, tay phải múa kiếm
Ấn đường lưu lại tuyết của vạn năm

Một giọt lệ
Đó là ta

Tay trái đặt lên dây đàn, tay phải gảy
Đưa thuyền qua song nước Vong Xuyên

Nay muộn phiền có thể nở một đoá ssen hồng
Đừng ngừng lại, hãy cho ta tạp niệm

tay trái chỉ vầng trăng, tay phải giữ tơ hồng
Ban tặng cho ta và người mối duyên như ước nguyện

Dưới ánh trăng
Ta và người

Tay trái hoá lông vũ, tay phải hoá thành vảy cá
Kiếp nào ở trên mây, kiếp nào ở giữa rừng

Nguyện theo người, cách dùng một hạt bụi trần

Dưới tất cả, trần thế tái hiện

Tay trái ta nắm tay người, tay phải ta buông tay người
Lúc nắm tay, người tất cả đều được thu về tim

Một nén hương
Người là ta, không phân không ly 」

( Tay trái chỉ trăng - Tát Đỉnh Đỉnh)

Do cô quá phởn nên hát hơi to rồi cô dịch chuyển tức thời lúc đi qua ánh trăng luôn. Sau đó cô về nhà ăn chơi phè phỡn với Tomoe. Thậm chí cô còn thưởng cho Tomoe một chiếc áo Mithril mà cô sao chép từ thế giới Chúa tể những chiếc nhẫn ra bằng năng lực thần thánh của mình vì anh tu luyện rất tốt.
Khi ăn chơi chưa đã cô đã phải nhận lời mời của Wahlberg, đến thành phố Ma thuật tham dự lễ hội pháp thuật.
Tomoe : "Loài người thật phiền phức"
Cô : "Thôi nào, ta đi có 1, 2 ngày thôi rồi sẽ trở về ấy mà"
Cô mặc một bộ váy màu trắng như tất cả váy của thế giới này, một đôi guốc cao 5 phân, vấn tóc, tô mỗi son môi rồi dịch chuyển tức thời đến ngôi nhà của cô trong thành phố. Cô đi ra từ cửa nhà đi đến học viện Easton tìm Wahlberg.
Lễ hội rất náo nhiệt, ai ai cũng ăn uống nói chuyện rất vui. Berth cùng Wahlberg đi cùng nhau hòa vào dòng người , hai người đang nói chuyện gì đó rất hài khiến cho Wahl phải cười phá lên thì bỗng dưng có một đứa trẻ bị xô nên ngã vào người cô, cô lập tức đỡ đứa bé.
Cô : Ô , con bé Anna đây này, sao lại lạc ra đây? Anh trai nó đâu rồi. "Có sao không em, bố mẹ em đâu?"
Anna: A , chị Berth, may quá gặp được chị. "Em xin lỗi, em bị lạc bởi anh trai em. Ah, Con chào thầy hiệu trưởng"
Wahl: "Hô hô, Anna à, Lance đâu rồi mà để con lạc thế này"
Berth: ~ Em coi như không quen biết chị đi, chúng ta làm quen lại từ đầu. Chị không muốn hiệu trưởng biết hai chúng ta quen biết nhau ~
Cô thông linh tới Anna
Anna : ~ Vâng ạ ~ . "Chị ơi, chị cho em đi theo chị được không, nãy giờ em không thể tìm được anh trai em. Đông người quá. Thầy ơi, thầy có đồng ý không ạ?"
Wahl: "Hô hô, được thôi, con đi theo hai chúng ta đến khi nào tìm được Lance."
Berth: " Em tên gì? Chị tên là Bertha"
Anna : " Em tên là Anna Crown ạ".
Cô bé nắm tay cả hai người rồi đi hòa chung vào dòng người.
Cả ba người đang đi rất vui vẻ thì bỗng Sophina xuất hiện bảo có vấn đề của bộ cần ý kiến của Wahlberg nên Wahl tạm biệt hai người đi theo Sophina. Thế là cô và Anna được nói chuyện riêng thoải mái với nhau. Cô mua cho Anna 2 bộ quần áo, 1 chiếc bánh kem vị dâu, một cốc nước hoa quả cho Anna. Cô thì mua 1 hộp salad , một hamburger phomai, một cốc nước chanh đá. Hai người chọn một gốc cây vắng vừa ăn vừa nói chuyện với nhau. Cô kể nhiều câu chuyện thần thoại cho Anna nghe khiến cho cô bé thích thú. Hai người đi chơi quên béng mất thời gian nên không biết rằng đã gần 11h đêm. Cô vội vàng đưa Anna về nhà an toàn rồi đi dạo đêm trong thành phố. Lác đác vài người đi chơi đêm nên thành phố cũng không hẳn vắng lắm như mọi hôm.
Đang đi trên con đường về ngôi nhà thì bỗng dưng có tia sáng lóe tới chém về phía cô. Cô ngửa cả cơ thể né tia chém đó, xoay người dùng ma pháp bảo hộ, thì ngay lập tức các tia sáng khác chém những người đi đường khác , cô vội quan sát thấy có kẻ dùng ma thuật tung ra những tia chém nên cô dùng thuật tia sét đánh tới tên đó. Tên đó đỡ được tia sét , tăng cường ma thuật, chém rất mạnh lên người cô, cô dịch chuyển tức thời đến ngay sau hắn, dùng thuật tia sét đánh vào tên đó khiến tên đó choáng váng. Nhưng có vẻ chưa khiến tên đó ngất đi nên hắn cố bỏ chạy. Không ngờ một dải cát đến khóa tên đó lại. Thánh nhân Orter không biết từ đâu xuất hiện trước mặt cô.
Cô : Oan gia của tại hạ tới rồi. Tên này cứ như ma ý. Mà sao cứ đúng lúc mọi thứ xong hết rồi thì tên này mới xuất hiện vậy? "Anh là ai?"
Orter : Cô ta giả ngu giỏi đấy. "Tôi là Thánh nhân, tên tội phạm này để tôi xử lý." Có cơ hội vạch mặt cô , chính tay tôi sẽ khiến cô phải nôn hết thông tin cô biết ra cho tôi.
Cô : Bộ tên này máu S quá. Ghê thế. Tôi đọc được ý nghĩ của anh đấy. " Ồ , thánh nhân ạ, rất hân hạnh được gặp anh, vậy nhờ anh rồi."
Nói rồi cô cúi đầu cảm ơn, bước qua Orter trở về nhà.
Orter : ... cô ta trước mặt mọi người thì bình thường như bao người khác. Ấy vậy mà một mình lại khác biệt. Một kẻ giả tạo không ai bằng. Mau chóng thu thập chứng cớ rồi bắt lấy cô ta thôi.
Cô : Ông anh cứ như thế bảo sao toàn bị người khác dắt mũi như con trâu á.
Cô mải suy tính mà không để ý con đường đi mà va phải Mash đang cầm túi bánh su kem khiến cho túi bánh bị mở và rơi vãi bánh su kem.
Cô : Hô hô, gặp được nam chính rồi này. Nguyên nhân dẫn cô đến thế giới này. " Ôi, cho em xin lỗi, để em đền cho anh túi bánh su kem khác."
Mash: *vẫn đang vừa sốc vừa nhìn mấy chiếc bánh su kem rơi vãi dưới đất.*
Thế là cô đành lấy mấy chiếc bánh su kem vị việt quất của Tomoe làm để làm quà xin lỗi cho Mash. Vậy là Mash và cô chính thức làm quen nhau. Cô liền kể vụ Anna - em gái Lance bị lạc cho Mash nghe vì Mash kể Lance hoảng loạn hết cả lên. Mash cảm ơn thay cho Lance rồi hai người chào tạm biệt nhau. Cô quay trở về với Tomoe và ăn chơi cho đến khi hết ngày nghỉ.

******

Hết đoạn hồi tưởng , cô nghĩ chắc sau hai vụ tấn công vừa rồi khiến cho Bộ phải đặt giờ giới nghiêm cho học sinh rồi. Cô cũng biết là tên chém mình hôm đêm lễ hội đấy là 1 kẻ phản động giả làm học sinh trường, lấy danh nghĩa trường Easton mà bôi nhọ danh dự ngôi trường này. Nghe giống lũ 3 sọc với Việt Tân nhỉ. Không có xây dựng đất nước mà chuyên đi phá thôi. Cô cũng thông cảm cho Bộ. Làm người đứng đầu cũng đau đầu ghê gớm. Chưa kể kẻ đứng sau mấy tên phản động này vẫn chưa manh động gì. Không biết Wahlberg xử lý như thế nào đây ta. Kệ đi. Để xem mục đích bọn chúng là gì. Giờ đi nhờ Tomoe đã. Viết lại giấy nhớ những thứ cần mua để mai đi cùng hội Mash nào.

*Sẽ có chỉnh sửa lại 1 chút chi tiết của chap nên mọi người thông cảm nhé *


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net