Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một cơ sở thí nghiệm bí ẩn, có hai bóng người đang tiến vào một cách công khai, những nhân viên khi nhìn thấy họ đều cung kính cúi chào nhưng họ có vẻ không quan tâm mà còn tỏ ra khó chịu.

Mira mặt mày cau có nói với chị mình: "Tại sao chúng ta lại phải đến nơi này chứ? Biết là lệnh của chủ nhân nhưng em không muốn phải nhìn cái bản mặt của gã bác học điên đó tí nào"

"Ráng chịu đi, chúng ta đã thất bại trong nhiệm vụ nên không được tin tưởng như trước kia nữa. Nhưng mà lão tiến sĩ đó tuy khó ưa thật nhưng nếu lão ta chịu hợp tác thì chắc chắn chúng ta sẽ mạnh lên đó" Migel nói

Hai người tiến vào phòng thí nghiệm chính, nơi có rất nhiều các thiết bị máy móc tiên tiến nhưng lại có phần âm u đến rợn người, căn phòng này dường như lúc nào cũng u tối, chỉ có ánh sáng của những ánh đèn led tỏa ra từ các thiết bị điện tử mà thôi. Từ trong bóng tối, một nhà bác học mặc áo blouse trắng bước ra, mỉm cười chào đón cặp song sinh: "Ồ, khách hàng thân thuộc của ta lại tới rồi à? Không biết ta có thể giúp gì cho các quý cô đây"

Mira bĩu môi: "Hừ, chỗ này tối quá rồi đó, ông không bao giờ chịu bật đèn lên sao?"

"Xin lỗi đã làm cô phiền lòng, nhưng ta chỉ có thể tập trung khi ở trong bóng tối mà thôi"

"Đúng là lập dị!"

Migel không để tâm tới những lời phàn nàn của em gái mình, trực tiếp vào thẳng vấn đề: "Tiến sĩ Brown, ông đã chế tạo vũ khí cho Darkness chúng tôi cũng nhiều năm rồi, có bao giờ nghĩ đến việc sẽ hợp tác với chúng tôi không?"

"Đó là đề nghị của chủ nhân các cô đó à? Vậy nếu ta hợp tác thì sẽ có lợi gì?" Tiến sĩ Brown không đồng ý ngay mà muốn biết điều kiện trước. Lão ta vốn là một kẻ mưu mô, chưa từng làm gì không công cả, việc gặp Draken và trở thành nguồn cung cấp vũ khí cho gã cũng là vì lợi ích của bản thân, mỗi lần như vậy gã sẽ trả rất nhiều tiền để đặt làm chúng nên việc làm ăn mới thuận lợi như vậy. Nhưng việc đột ngột đòi hợp tác như thế thì có hơi bất lợi cho lão một chút

Migel lườm lão, tay nắm thành đấm đe dọa: "Không phải là đề nghị mà là mệnh lệnh, chủ nhân nói bọn ta có thể lấy mạng ông bất cứ lúc nào nếu ông từ chối"

"Chờ đã, ta còn chưa nói gì mà, với lại nếu ta chết rồi thì ai sẽ cung cấp vũ khí cho các người đây. Nếu muốn làm gì thì trước hết hãy thương lượng cái đã"

"Tốt, dù sao chúng tôi cũng không có đi không đến đây, chúng tôi có mang đến một món quà, chắc chắn ông sẽ có hứng thú đó" Mira nói rồi lệnh cho mấy tên lính mang một món đồ vào, đó là một ống chất đột biến phát sáng. Tiến sĩ Brown vừa thấy nó đã tỏ ra thích thú, cầm lên xem, ngắm nghía đủ kiểu

Lão reo lên: "Đây...đây là mẫu chất đột biến hoàn thiện nhất, sao các ngươi có được nó?"

"Bọn ta đã thu thập từ lũ Krang sau khi cuộc xâm chiếm trái đất lần thứ hai kết thúc. Tuy nhiên chỉ còn một ống này thôi, nếu muốn nhiều hơn thì phải sang chiều không gian X, mà muốn tới đó thì cần có cổng dịch chuyển. Tuy nhiên, nguồn năng lượng duy nhất của cánh cổng đã bị lấy đi, tôi cần ông hợp tác để có thể lấy lại nó, ông thấy thế nào?" Migel giải thích tường tận, mong rằng lão có thể cắn câu

Quả nhiên không ngoài dự tính của họ, tiến sĩ Brown có vẻ nóng vội với quyết định này và đã đồng ý ngay: "Còn gì tuyệt vời hơn nữa, tôi đã nghiên cứu loại chất đột biến này rất lâu rồi, có nó thì sẽ có thể biến mọi loài động vật và con người thành bất cứ thứ gì mình muốn, thậm chí còn có thể thao túng được chúng. Sao tôi có thể bỏ qua cơ hội này được?"

"Tốt, vậy thì chào mừng đến với Darkness, ngày mai chủ nhân sẽ đến gặp ông bàn chuyện, nhớ chuẩn bị trước đấy nhé!"

"Tuân lệnh!" tiến sĩ Brown cung kính cúi đầu như khuôn mặt không giấu nổi nụ cười xảo trá, xem ra cơ hội đổi đời của lão cuối cùng cũng tới rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net