Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở một ốc đảo nào đó...

- Thật không thể tin được?!

Một giọng đầy cảm thán vang lên. Một nữ nhân nào đó mắt sáng trưng, chạy lanh quanh

- Thôi nào, chỉ là một căn nhà thôi mà

- Một căn nhà thôic! Nơi tôi vẫn chưa đủ trình độ xây được

Nàng mở cánh cửa bước ra ban công, giọng vừa cảm thán vừa run rẩy nói

- Cái này...thật là...phi khoa học quá đi

Ánh nắng hắc từ mặt nước chiếu lên dung nhan tuyệt mĩ của nàng. Ngôi nhà hai tầng, hiện đại này hoàn toàn nổi trên mặt nước!!!

Chuyện này cũng có thể tạm chấp nhận được nếu ở hiện đại. Nhưng nơi đây là cổ đại! Cổ đại đấy! Thật không thể tin được

- Việc cô đến đây đã phi khoa học rồi còn gì nữa hả, Thiên Hạ?

- Nhưng...

Nàng gẫy đầu, đúng là việc nàng xuyên không đã phi khoa học rồi nhưng tạo ra một căn nhà hiện đại hơn cả hiện đại này. Nàng ngất

---***---

- Ổn chưa?

Esther đưa cốc cà phê cho Thiên Hạ

- Cảm ơn.

- Không sao, có lẽ chúng ta phải ở đây hơi lâu

Esther thở dài nhìn vào màn hình TV đang chiếu cảnh ở tẩm cung: Memphis vẫn ngoan cố đứng ở ngoài la hét

- Thật tội nghiệp hắn

Thiên Hạ nói với giọng thương cảm

- Thôi nào, mặc hắn đi. Chúng ta cứ ở đây hưởng thụ. Sau này không biết có thời đến đây không nữa. Lyted!!! Trái cây

Esther vừa nói xong thì Lyted đã bước lên, trên tay là một khay đầy thức ăn

- Tốt lắm

Esther liền xoa đầu khen ngợi. Còn Lyted từ đầu đến cuối hắn chỉ im lặng

- Này Esther, hắn là gì của cô?

Thiên Hạ vừa cắn miếng táo, vừa tò mò hỏi. Lúc trước thì nói chuyện rất thoải mái như bạn bè, hôm trước thì tuyên bố là anh em, còn bây giờ không khác gì nô lệ

- Cô nghĩ là gì?

Ánh mắt bạc sắc bén nhìn Thiên Hạ hỏi.

- Nô lệ?

- Phụt... Lyted cậu nghe không? Cậu là nô lệ tớ đấy

Esther không nhịn được cười, trào phúng nhìn Lyted nói. Đây là lần đầu có người xem Lyted là nô lệ, nàng không nhân cơ hội mà chọc hắn nàng không phải là người

Lyted vẫn im lặng đứng đó không một lời đáp trả

- Không phải nô lệ à?

Thiên Hạ "ngây thơ" hỏi

- Đương nhiên là không. Hắn với tôi rất nhiều quan hệ, bạn bè, anh em, người bảo hộ, muội phu...

- Wow, thật không ngờ

- Đương nhiên

- Này, gả cho tôi nhé

Thiên Hạ nhanh chóng sà vào lòng hắn, nũng nịu nói. Esther xuýt nữa là phun hết nước định uống vào

Nãy giờ im lặng, cuối cùng Lyted mới mở miệng nói

- Xin lỗi tôi đã có người trong lòng

- Không sao, nam nhân năm thê bảy thiếp mà!

- Không được

Một thanh kiếm từ đâu biến ra kề trên cổ Thiên Hạ. Ánh mắt trêu chọc của Esther không còn nữa thay vào đó là những tia lạnh băng

- Lyted là người của Ruth, dù cô ở cung điện kia là nữ hoàng, tôi cũng không nhường cho

- Aiz... Đùa thôi mà

Bị bộ dạng khủng bố của Esther dọa, Thiên Hạ mới buông Lyted ra, trở lại chỗ ngồi của mình

Và cả một ngày đó kết thúc trong im lặng

---***---

Hôm sau...

Tẩm cung vẫn ồn ào và chủ nhân nơi đây cũng trốn đi. Lần này bọn họ không đến ốc đảo đó nữa mà là ra dạo phố

Cả mái tóc và đôi mắt của Esther đều được thay bằng một màu đen của người Ai Cập. Lần này, Isis mang theo Ari bên mình để tiện việc nên nàng và Esther cũng không nói chuyện gì nhiều, chỉ đi xem những món hàng bày bán.

Trên khắp nơi đều là những lời đồn, hỏi về việc Carol biến mất. Memphis đã rất giỏi trong việc tiêm nhiễm vào đầu người dân, Carol là một vị thần, ân nhân cứu mạng hắn, lại còn có ý định phong cô ta làm hoàng phi. Esther đối với việc này không quan tâm lắm, nhưng Isis lại khác

- Tức thật, nữ hoàng sắp rời Thượng Ai Cập không ai quan tâm, mà một con nô lệ mất tích lại đồn khắp nơi. Thật bất công

- Lệnh bà đừng quan tâm bọn dân đen nữa, ngài có thân phận cao quý mà

- Có lẽ vậy rồi Ari. Nhưng ta thật không hiểu làm sao một người lại có thể biến mất. Cô nghĩ sao, Esther?

- Cũng thường thôi, cô ta chỉ trở về nơi đã đến

- Thật ư? Vậy còn tôi?

- Cô khác với cô ta. Cô ta bị nguyền rủa, nhưng cô thì lại rơi vào lỗ hỏng thời không. 

- Vậy thật sự không còn cách nào?

Esther lắc đầu, xem ra cô nàng này rất muốn quay trở về rồi. Đành phải cố gắng tìm cách giúp vậy, coi như cảm ơn vì đã giúp nàng có thể thực hiện kế hoạch tốt hơn

- Để tôi xem lại. Được rồi, trở về thôi

- Ừ, Ari gọi người đem kiệu đến đi. Đến trong im lặng nhưng về thì khoa trương một chút vậy

- Vâng lệnh bà

Ari rời đi, nói gì đó với ám vệ. Một số binh lính ẩn náo xung quanh cũng giãn ra. Isis cười nháy mắt với Esther. Nàng (E) chỉ biết thở dài, lại âm mưu gì đây.

- Chạy đi

Isis bỗng kéo tay của hai người, chạy đi. Esther bị dọa ngây ngốc, theo quán tính mà đi theo. Còn Lyted cũng bị vạ lây, bị kéo đi. Bọn binh lính đang âm thầm theo dõi thấy động cũng lộ diện đuổi theo. Mới một giây trước còn yên bình mà bây giờ họ chẳng khác gì bọn cướp vậy

Esther thở dài, xem ra danh hiệu siêu quậy phá của cô đổi chủ rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net