Chương 13 : Nhục nhã 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Viễn Trình ngược lại trong lòng vui mừng khôn xiết, liếc mắt nhìn Tuyết di nương một cái, thuận miệng nói "Nếu như Vận nhi thích ta đương nhiên sẽ không phản đối. "

Tiêu Vận ngượng ngùng quay mặt, nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo của mẫu thân mình. Tuyết di nương cười cười, nói "Tùy theo ý của lão gia đi. "

" Không bằng như vậy, Vận nhi cùng Thế tử Triệt cùng nhau học tập tại Linh Ương học viện đi, thuận tiện trao đổi luận bàn với nhau, chờ bọn hắn quen thuộc thì liền đem hôn sự định xuống. "

Tiêu Viễn Trình nhìn về phía An quốc công "Quốc công gia ý như thế nào? "

" Hảo! Đương nhiên được! Triệt nhi có thể lấy được Tiêu Vận, chính là phúc khí của hắn a! " An quốc công cười ha hả, cái bụng mập mạp rung động liên hồi.

" Đa tạ Tiêu thúc thúc, đa tạ phụ thân! " Tiết Triệt vui mừng khôn xiết, vội vàng hướng hai vị trưởng bối cùng Tuyết di nương cung kính khom người, sau đó nhìn về phía Tiêu Vận "Đa tạ Vận nhi muội muội ! "

Tiêu Vận hờn dỗi liếc mắt nhìn hắn, trong lòng cũng có chút vui mừng rạo rực.

Giải trừ một cái hôn ước nhưng lại định xuống một cái hôn ước khác, nhà họ Tiêu từ trên xuống dưới trừ bỏ Cầm di nương, mỗi người đều mặt mày rạng rỡ.

An quốc công vẫy vẫy tay, một người thủ vệ đứng ở phía ngoài vội nâng một cái hộp gấm đi vào, mở ra đặt lên bàn.

Trong hộp gấm có một khỏa ngọc bội, còn có một tờ hưu thư!

Hoàng Bắc Nguyệt vừa nhìn thấy tờ hưu thư trắng mực đen, ánh mắt trong phút chốc trở nên băng lãnh.

Nàng không để ý đến việc cùng Tiết Triệt giải trừ hôn ước, nhưng như vậy cũng không đại biểu nàng dễ dàng bỏ qua chuyện này như vậy!

" Chiếc khóa ngọc này là tín vật đính hôn của Tiết Triệt do Trưởng côngchúa đích thân trao cho. Lão An quốc công cũng có cho Bắc Nguyệt quận chúa một miếng ngọc bội gia truyền, bây giờ hôn ước đã giải trừ, bảncông trả lại khóa ngọc, Bắc Nguyệt quận chúa có phải hay không cũng nên trả lại mảnh ngọc bội cho ta ?"

An quốc công nhìn về phía Hoàng Bắc Nguyệt, nhãn thần tràn ngập khinh thường, cao cao tại thượng nói.

Một tên phế vật mười hai tuổi mà thôi, dù nàng là quận chúa thì như thế nào? Hiện tại còn ai dám đứng ra che chở cho nàng sao?

Hoàng Bắc Nguyệt chậm rãi đi qua. Một thân bạch y thuần khiết, thân hình gầy yếu, khuôn mặt nhợt nhạt tiều tụy, dáng vẻ điềm đạm đáng yêu. Đám nha hoàn xung quanh, ánh mắt nhìn nàng lộ ra vô vàn sắc thái, châm chọc có, lạnh nhạt có, thương hại cũng có.

Nàng dùng ngón trỏ cùng ngón cái cầm lấy tờ hưu thư, giơ lên trước mặt An quốc công " Hưu thư? "

" Bắc Nguyệt quận chúa chẳng lẽ không biết chữ ? Nếu vậy thì để Triệt nhi đọc cho ngươi nghe cũng được. "

Hoàng Bắc Nguyệt lắc đầu, khóe môi chậm rãi nhếch lên " Tiết Triệt ngươi có tư cách gì mà dám hưu bản quận chúa? An quốc công, ngươi đừng quên ta Bắc Nguyệt quận chúa do Hoàng Thượng tự tay sắc phong, không giống nhưngươi chỉ là quan nhị phẩm, mà con trai ngươi Tiết Triệt cũng chỉ là ngũ phẩm Đô Úy mà thôi. Hắn thấy ta lại không quỳ xuống hành lễ đã phạm trọng tội rồi, vẫn còn can đảm để hưu ta ?"

Lời vừa nói ra, toàn bộ tiền sảnh trở thành một mảnh tĩnh lặng, đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.

Mới vừa rồi còn đang cười nhạo Hoàng Bắc Nguyệt người, giờ khắc này đều trợn to mắt nhìn nàng.

Tam tiểu thư hôm nay không lẽ là bị kích thích quá mức nên đầu óc hồ đồ rồi hay không? Nàng lại dám cùng An quốc công tranh cãi?

Thân phận quận chúa của nàng bây giờ đã là hữu danh vô thực, vậy mà nàng còn dám lấy ra hò hét sao? Nếu như An quốc công nổi giận thì nàng không chịu nổi đâu!

" Bắc nguyệt! Ngươi nói bậy bạ cái gì đó, không được vô lễ với An quốc công, còn không mau cút xuống! "

Tiêu Viễn Trình vỗ bàn đứng bật dậy, lửa giận đã xông hết lên đầu rồi.

Hắn đối nữ nhi này hoàn toàn không có cảm tình gì. Mẫu thân nàng là Huệ Văn Trưởng công chúa trước kia để hắn phải ở rể, nhận hết bao nhiêu khuất nhục. Vì vậy, hắn đối mẹ con các nàng đều hận thấu xương!

Bạch Liên Vi từ một chỗ xa gần đó chứng kiến mọi việc ánh mắt lạnh đi vài phần Tiêu gia này...nên biến mất vừa !

" Ta nói bậy ? Ta nói tất cả đều là sự thực a? "

Thanh âm của thiếu nữ tràn ngập khí phách khiến cho mọi người đều á khẩu không trả lời lại được.

" Ngươi, ngươi để cho ta mất mặt như vậy còn chưa đủ sao? " Tiêu Viễn Trình tức đến mức đấm ngực giậm chân. Nếu như không phải vẫn còn cố kỵ Thái hậu cùng Hi Hòa công chúa ở sau lưng nàng thì hắn đã sớm một chưởng đánh chết nha đầu không biết trời cao đất rộng này rồi!

Hoàng Bắc Nguyệt cảm thấy tâm lãnh, phụ thân ruột thịt cũng đều như vậy thì nàng cần gì cho hắn mặt mũi nữa?

" Chính là ngươi tự làm mình mất mặt, không phải ta! Lúc trước người muốn kết hôn với mẫu thân ta chính là ngươi, hiện tại hi vọng An quốc công phủ hối hôn, tác hợp cho Tiết Triệt cùng Tiêu Vận cũng là ngươi, mắc mớ gì đến ta? "

Tất cả mọi người đều kinh ngạc đến mức trợn mắt há mồm. Tam tiểu thư điên rồi, triệt để điên rồi a!

Bạch Liên Vi mỉm cười Đây mới Nguyệt Nhi tỷ tỷ nha !

Nhìn Hoàng Bắc Nguyệt cặp hắc mâu thanh lãnh, Tiêu Viễn Trình chỉ cảm thấy trước mắt tối đen, ngón tay run rẩy chỉ về phía nàng " Ta hôm nay phải đánh chết ngươi! "

Đánh chết nàng? Hừ, nằm mơ đi?

Hoàng Bắc Nguyệt vẫn đứng nguyên tại chỗ lạnh lùng nhìn Tiêu Viễn Trình, chờ hắn tới đánh chết nàng.

Bạch Liên Vi ánh mắt hiện sát khí Các ngươi dám động vào Nguyệt Nhi tỷ tỷ cho thay đổi cốt truyện bản công chúa cũng diệt Tiêu gia các ngươi !

Tiêu Viễn Trình đương nhiên là không dám tới. Nếu hắn có lá gan đánh chết Hoàng Bắc Nguyệt thì hắn đã sớm ra tay từ 800 năm trước rồi!

Nha đầu tuy làm hắn tức ói máu nhưng thân phận của nàng hắn lại không trêu chọc nổi a!

Vụng trộm bày mưu đặt kế làm cho nàng không sống được một ngày thoải mái đã là sự trả thù lớn nhất mà hắn có thể làm rồi a! Nếu như Hoàng Bắc Nguyệt thật sự chết đi, Hoàng Thượng nhất định sẽ không buông tha choTiêu gia.

Tiêu gia cho dù thế lực có lớn đến mức nào đi nữa thì cũng cần phải dựa vào hoàng thất a.

" Lão gia bớt giận, đừng để bị con nha đầu ti tiện này làm cho hao tổn thân thể! " Tuyết di nương liền vội vàng tiến lên đến vỗ vỗ lưng cho Tiêu Viễn Trình giúp hắn thuận khí, thấp giọng nói "An quốc công phủ người còn ở đây.Nha đầu này điên rồi, đợi đám người bọn họ đi rồi chúngta sẽ hảo hảo trừng trị nàng! "

Bạch Liên Vi nghe Tuyết di nương nói vậy ngón tay thon dài khẽ động, một đạo ngân quang bay đến thâm nhập vào người Tuyết di nương

Bản công chúa cho ngươi biết tay dám nói như vậy !

Đúng vậy, bây giờ việc hôn sự với An quốc công phủ vẫn là quan trọng hơn.

Tiêu Viễn Trình thở hổn hển mấy cái, chậm rãi bình tĩnh lại, hung ác trợnmắt nhìn Hoàng Bắc Nguyệt rồi xoay người nhìn An quốc công, cười " Quốc công gia, nha đầu này không có giáo dục, để cho ngươi chê cười rồi."

An quốc công cùng Tiết Triệt đều vì mấy câu nói của Hoàng Bắc Nguyệt mà tức đến mức mặt mày xanh mét. Nha đầu này không coi ai ra gì, sau này hắn nhất định sẽ làm cho nàng trả giá thật lớn!

Bất quá việc này không thể công khai làm, hắn cũng có chút cố kỵ chỗ dựa phía sau của nàng a, Thái hậu cùng Hoàng Thượng, không có ai dễ trêu cả!

Nếu không thể công khai thì hắn liền đâm lén sau lưng nàng vậy!

" Không sao không sao, đồng ngôn vô kỵ nha. "

Bạch Liên Vi nhíu mi Xem ra nàng cũng cần xử luôn An quốc công rồi !

An quốc công giả dối cười vài tiếng " Bắc Nguyệt quận chúa thân phận cao quý quả thật là chúng ta không trêu chọc nổi, bất quá hôm nay chúng ta đến để giải trừ hôn ước, lẽ nào quận chúa không đồng ý? Nhất định phải gả vào An quốc công phủ của chúng ta? "

" Gả vào? " HoàngBắc Nguyệt châm chọc nở nụ cười " An quốc công thật hài hước a, ngươi cho rằng ai cũng giống như ngươi cho rằng con trai của ngươi chính là bảo bối thiên tài sao? Ở trong mắt ta hắn chẳng là cái thá gì cả! "

" Vậy tại sao ngươi lại không chịu giao ngọc bội ra ?"

An quốc công dù định lực lớn đến đâu cũng không thể chịu nổi nữa mà bạo phát. Trước mặt nhiều người như vậy hắn lại bị một tiểu nữ oa mười hai tuổi nhục mạ, hắn sao có thể chịu nổi chứ ?!

Hoàng Bắc Nguyệt cười hì hì " Ngọc bội nào? Hình như ta đã đem ra tiệm cầm đồ từ lâu rồi! Căn cứ tập tục, nếu bên nào làm mất tín vật đính hôn thì cũng chẳng khác nào chủ động từ bỏ hôn ước. Cho nên phải là ta hưu Tiết Triệt mới đúng! "

Bạch Liên Vi cười thầm Nguyệt Nhi tỷ tỷ thật hãn a~~~

Vừa dứt lời nàng liền đem tờ hưu thư vỗ mạnh lên bàn!

Phần lực lượng cùng thanh âm kia đã làm mấy tên cao thủ trong phòng đồng loạt giật nảy một cái!
Bạch Liên Vi bĩu môi Cao thủ cái quái ? Phế vật thì !

" Hảo, Bắc Nguyệt quận chúa ngươi được lắm ! "

An quốc công sau một thoáng ngẩn người liền thở hổn hển, âm lãnh cười rộ lên.

" Không nghĩ tới Tiêu gia vẫn còn có nữ nhi phách lối như vậy a, coi như là bản công hôm nay đã được đại khai nhãn giới một phen! "

" Quá khen !"Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt mỉm cười, khí định thần nhàn nói.

Hung hãn? Hắn vẫn chưa chân chính thấy được sự hung hãn của nàng đâu? Nàng hung hãn là bởi vì nàng có tiền vốn để hung hãn!

" Phò mã gia, sự việc đã định đoạt xong, bản công liền cáo từ." An quốc công chắp tay với Tiêu Viễn Trình.

" Tiểu nữ vô tri, đắc tội rồi……. " Tiêu Viễn Trình vội vàng tiễn An quốc công ra ngoài.

Tiết Triệt trước khi đi liền liếc mắt nhìn Hoàng Bắc Nguyệt, hạ thấp giọng nói " Bắc Nguyệt quận chúa, nỗi nhục ngày hôm nay ta nhớ kỹ rồi! "

Hoàng Bắc Nguyệt hừ lạnh một tiếng, tốt lắm, ta sẽ để cho ngươi cả đời cũng không thể quên được!

Sau khi An quốc công bỏ đi, Hoàng Bắc Nguyệt cũng không thèm để ý đến bất cứ người nào liền mang theo Đông Lăng quay về Lưu Vân Các.

Trong tiền sảnh, Tiêu Vận vẻ mặt vô cùng khó coi, tức giận nói " Nha đầu kia tự dưng nổi điên làm gì chứ? Giống như biến thành người khác vậy! "

Cầm di nương đang bước ra ngoài nghe vậy liền quay đầu lại, cười quyến rũ nói "Vận nha đầu, ngươi đoạt vị hôn phu của người ta, người ta có thể không phát điên lên sao? "

" Mắc mớ gì đến ta chứ? Nàng vừa vô dụng vừa ốm yếu, ai lại muốn kết hôn với nàng? " Tiêu Vận là do Tuyết di nương sinh ra bởi vậy nên nàng đối với Cầm di nương cũng là thập phần ganh ghét, vừa nghe thấy thanh âm của nàng liền mắng ầm lên.

Cầm di nương hừ lạnh " Được tiện nghi còn bày đặt ra vẻ! "

Tuyết di nương vỗ vỗ tay của Tiêu Vận, cười nói"  Vận nhi, không lâu sau ngươi liền cùng An quốc công Thế tử đính hôn,tương lai ngươi sẽ là chính thất phu nhân của An quốc công phủ nha! "

Nàng cố ý nhấn mạnh bốn chữ chính thất phu nhân, quả nhiên Cầm di nương ngay lập tức hai mắt tóe lửa, dậm chân ly khai.
Tiêu Vận kiêu ngạo mà nói "  Nàng cả đời cũng chỉ có thể làm di nương mà thôi! "

Tuyết di nương nói " Vận nhi, ngươi cũng đừng bắt nạt tên ma bệnh kia nữa. "

" Nàng chính là một tên rác rưởi, hơn nữa ngươi cũng thấy đấy, nàng căn bản chính là cố ý chọc ta khó chịu! " Tiêu Vận vừa nhớ tới những lời mà hôm nay Hoàng Bắc Nguyệt nói đã tức giận lên.

Tuyết di nương nhíu nhíu mày " Nàng hôm nay đúng là có chút kỳ quái, bất quá chắc cũng vì bị kích thích quá lớn. Ngươi còn không biết sao? Nàng luôn mong có thể mau chóng gả tới quốc công phủ, như vậy nàng liền không sợ bịkhi phụ sỉ nhục, mà hiện tại mộng đẹp tan vỡ, nàng đương nhiên tức điên rồi."

" Cũng đúng, phế vật kia cũng dám mơ mộng ca như vậy, thật nực cười! " Tiêu Vận đắc ý cười nói.

Tuyết di nương cười âm hiểm " Bây giờ ngươi phải từ từ dụ dỗ nàng. Tháng sau Thái hậu trở về cung, nếu như có thể dụ được nàng năn nỉ Thái hậu chophụ thân ngươi nâng ta lên làm chính thất, ngươi sẽ trở thành tiểu thư dòng chính nha! "

Tiêu Vận ánh mắt sáng lên, tiểu thư dòng chính…… Nàng nằm mộng cũng muốn trở thành tiểu thư dòng chính a!

Nàng mặc dù được gọi là thiên tài, nhưng tại Linh Ương trong học viện, trước mặt đám tiểu thư dòng chính quý tộc chân chính, nàng vẫn sẽ có cảm giác được tự ti. Dù sao nàng cũng chỉ là con thứ do di nương sinh ra.

Tuy rằng không ai công khai xem thường nàng nhưng sau lưng, ai lại không cười nhạo nàng cơ chứ?

Thân phận con thứ làm cho nàng trở nên hèn mọn hơn so với người khác. Nếu như mẫu thân có thể lên làm chính thất phu nhân, nàng liền trở thành tiểu thư dòng chính, có thể gặp được Thái tử điện hạ…….Nghĩ đến đây,Tiêu Vận trong lòng nhộn nhạo, tim đập gấp gáp, hai mắt tỏa sáng.

" Ta đã biết, nương, ta nhất định hảo hảo dỗ ngọt nàng! " Tiêu Vận kiên định nói.

" Tiểu thư, mới nãy chúng ta có phải hay không quá vọng động rồi? An quốc công kia cũng không phải ngồi không a."

Trở lại Lưu Vân Các, Đông Lăng cứ lo lắng thấp thỏm. An quốc công có một nhóm lớn cao thủ làm thuộc hạ, nếu như hắn muốn gây bất lợi cho tiểu thư liền có thể thần không biết quỷ không hay đem tiểu thư giết chết .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net