Chương 19 : Bạch Liên Y

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời điểm Lạc Lạc dẫn Hoàng Bắc Nguyệt và Bạch Liên Vi đi đến phòng khách quý, mọi người đều nhìn hai nàng bằng ánh mắt sùng bái. Có thể khiến Lạc Lạc thiếu gia tự mình dẫn đi, không hổ là Cửu Tinh Triệu hoán sư a.

Lạc Lạc mười ba tuổi, Hoàng Bắc Nguyệt mười hai tuổi, Bạch Liên Vi...bảy trăm tuổi , ba người thân hình cũng không cao lắm. Tuy nhiên một người là thiếu gia của Bố Cát Nhĩ gia tộc, hai người khác lại là Cửu Tinh Triệu hoán sư, dù chỉ là tiểu hài tử nhưng thân phận của bọn hắn có thể vượt qua bất kì người nào trong phòng đấu giá này.

Hoàng Bắc Nguyệt kiếp trước đã quen với cảm giác vạn người chú mục nên hoàn toàn không thèm để ý, ung dung từ tốn mà đi, khí thế lãnh ngạo cao quý, bất tri bất giác tỏa ra phong thái của cường giả.

Bạch Liên Vi là công chúa thần tộc nên từ nhỏ đã được mọi người sủng trong tay, nàng cũng quá quen với ánh mắt của người khác nên một thân vẫn tươi cười ngắm nhìn xung quanh.

Thời điểm sắp tới phòng khách quý, trước mặt liền xuất hiện một đám người đi về hướng này.

" Là Thái tử điện hạ đến! " Đám người chung quanh bắt đầu xao động.

Thái tử Chiến Dã trong lòng của nhân dân Nam Dực quốc chính là đại biểu cho tín ngưỡng cao quý nhất, tương lai sẽ kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước, nhất định sẽ khiến Nam Dực quốc càng thêm huy hoàng! Gần như từng người dân Nam Dực quốc đều nghĩ như vậy.

" Cả Lục công chúa cũng tới nữa kìa!"

" Thật sao? Nghe nói Lục công chúa thực lực cũng đã đạt đến Tam Tinh, không hổ là thân muội muội của Thái tử điện hạ a!"

Được tộc trưởng của Bố Cát Nhĩ gia tộc - Tái Tư Bố Cát Nhĩ tự mình dẫn đi chính là Thái tử Chiến Dã vẻ mặt lạnh lùng.

" Hoàng huynh, nơi này thật là lớn a! "Một thiếu nữ linh động xinh đẹp đi sát bên Chiến Dã, một đôi tròng mắt hắc bạch phân minh tò mò nhìn xung quanh phòng đấu giá.

" Để Công chúa điện hạ cười chê rồi." Tái Tư khiêm tốn nói, trên mặt mang theo nụ cười hòa ái. Bố Cát Nhĩ gia tộc trên Tạp Nhĩ Tháp đại lục phi thường được người tôn kính, bất luận Hoàng tộc nơi nào cũng đều không hề coi bọn hắn như bách tính bình dân mà đối đãi.

Tuy nhiên, vị Anh Dạ công chúa này có chút kiều man (kiêu ngạo + nóng nảy), nghe Tái Tư nói như vậy liền hừ một tiếng, nũng nịu nói " Bố Cát Nhĩ gia tộc phú khả địch quốc, bản công chúa cũng không dám chê cười, nghe nói các ngươi ngay cả hoàng tộc cũng đều không sợ mà."

Thái tử Chiến Dã lông mày khẽ nhíu, Tái Tư nhưng vẫn cười nói " Không dám, tại hạ bất quá cũng chỉ là một tên thương nhân, Hoàng tộc của các quốc gia đều nể mặt một tí thôi mà."

Bị Chiến Dã lạnh lùng trừng mắt, Anh Dạ công chúa cũng không dám tiếp tục bàn luận cái đề tài này, nhớ tới mục đích chính của hôm nay, nàng liền mở miệng nói

" Đầu Hồng Thù cấp mười một kia bản công chúa vô cùng yêu thích, nhiều người như vậy đến đấu giá, chẳng lẽ muốn bản công chúa phải tranh chấp cùng bọn họ hay sao?"

" Hồng Thù là Lôi thuộc tính, ngươi cầm cũng không có tác dụng gì." Chiến Dã nhàn nhạt mở miệng, khẩu khí đã có chút không vui.

Muội muội điêu ngoa này được hoàng hậu sủng ái quá mức rồi, không biết trời cao đất rộng gì cả.

" Ta thích nha! Đồ vật ta ưa thích chẳng lẽ còn không cho ta mua về chơi đùa hay sao?" Anh Dạ công chúa tùy hứng nói.

Tái Tư tộc trưởng vẫn mỉm cười, chỉ là một thiếu nữ mười bốn tuổi mà thôi, không cần thiết tính toán quá nhiều, huống hồ nàng cũng là công chúa.

Tái Tư chuyển hướng về phía Chiến Dã, nói " Hôm nay Hí Thiên đại nhân cũng đích thân đến, ta đã an bài cho ngài ấy phòng khách quý số ba."

Chiến Dã trong lòng hơi động, trước mắt như có một lọn tóc đỏ như lửa khẽ lướt qua, hắn gật đầu, trên gương mặt lãnh khốc cũng không có thần sắc nào khác, bước chân đi về phía phòng khách quý số ba.

" Phụ thân đại nhân!" Lạc Lạc vẫn chưa tiến vào phòng khách quý, nghe được thanh âm liền chủ động chào đón.

Phía sau hắn, Hoàng Bắc Nguyệt một thân hắc bào đứng bất động, Bạch Liên Vi xuất hiện làm mọi người một trận đỏ mặt, nàng và Hoàng Bắc Nguyệt cũng không có ý tứ tiến lên hành lễ.

Anh Dạ công chúa mày liễu dựng lên, hất cằm kiêu ngạo nói " Ngươi chính cái tên Cửu Tinh Triệu hoán sư gần đây mới xuất hiện, Hí Thiên sao?"

Anh Dạ công chúa sau khi cướp lời của Chiến Dã xong liền bước về phía trước một bước. Nàng quan sát Hoàng Bắc Nguyệt từ trên xuống dưới, cặp mắt hạnh đảo liên tục trên hắc sắc đấu bồng.

Anh Dạ nhìn sang Bạch Liên Vi càng kiêu ngạo hơn " Ngươiai ? Ăn mặc lố lăng như vậy ? nữ chắc !"

Lời Anh Dạ vừa nói xong Lạc Lạc, Chiến Dã khuôn mặt trầm xuống.

Hoàng Bắc Nguyệt nhíu mi

Bạch Liên Vi cười nhẹ Anh Dạ công chúa, vị công chúa đáng thương đó làm mình thật muốn bảo vệ !

Bạch Liên Vi cười nhẹ " Tại hạ Thiên Y ra mắt Anh Dạ công chúa ! "

Lời Bạch Liên Vi vừa nói xong mọi người một trận xì xầm

" Thiên Y đại nhân muội muội của Hí Thiên đại nhân đúng không ?"

" Đúng ! Ngài ấy sở hữu Hỏa Phượng đó !"

" Anh Dạ công chúa lại dám nói ngài ấy nữ ?"

" Thật tình..."

......

Những người khác trên sàn đấu giá đều nhìn về phía này, không hẹn mà đều toát mồ hôi hột.

Anh Dạ công chủ quả nhiên là bị sủng ái quá mức rồi, làm sao lại dám nói chuyện kiểu đó với một vị Cửu Tinh Triệu hoán sư chứ.

Hoàng thất công chúa Vs Cửu Tinh Triệu hoán sư.

Trận này rất đáng xem a!

Lão hồ ly Tái Tư cũng ôm tay đứng ở một bên, mỉm cười xem một hồi hí kịch.

Lạc Lạc dù sao cũng còn nhỏ, thấy không khí giương cung bạt kiếm như vậy liền vội nói " Công chúa điện hạ, đầu Hồng Thù bán đấu giá hôm nay chính là do Hí Thiên đại nhân hàng phục hơn nữa ngài cũng quá lễ với Thiên Y đại nhân rồi."

" Ta đương nhiên biết nàng hàng phục nó! "Kiều man công chúa hừ lạnh một tiếng " Ta rất thích đầu Hồng Thù kia, không bằng ngươi đừng đấu giá nữa, trực tiếp bán cho ta đi, ta sẽ trả giá cao!"

Cầm tiền đi ép người, vị công chúa này quả thật không lễ phép chút nào!

Lạc Lạc gương mặt tuấn tú cũng hơi sầm xuống, cao giọng nói " Đầu Hồng Thù kia đã giao cho phòng đấu giá Bố Cát Nhĩ của chúng ta. Nếu công chúa điện hạ thích thì xin dựa theo quy tắc đấu giá bình thường đi!"

Từ khi cùng Hoàng Bắc Nguyệt nói chuyện ở Nguyệt Lạc Cốc, lại còn được sờ qua Băng Linh Huyễn Điểu, Lạc Lạc đối với vị cao thủ thần bí này tràn ngập sùng bái. Hắn không muốn cho người khác sỉ nhục nàng dù chỉ một chút.

" Ta là công chúa, ta nói không cần bán đấu giá thì không cần bán đấu giá!"

Anh Dạ công chủ điêu ngoa nói, trừng mắt với Hoàng Bắc Nguyệt " Thế nào? Ngươi có đáp ứng hay không? "

Hắc bào nhân vẫn im lặng bất động, một thân lãnh khốc cũng không hề thua kém Thái tử Chiến Dã.

Bạch Liên Vi hơi hơi túc mi Anh Dạ có vẻ hơi quá đáng thì phải ?

" Này, bản công chúa hỏi ngươi đấy! "Thấy tên kia dám lờ mình, Anh Dạ công chúa nổi giận muốn bạo phát.

Chiến Dã ở phía sau thấy vậy liền lập tức nắm bả vai của nàng, trầm giọng nói " Đủ rồi!"

" Hoàng huynh, người này căn bản không coi ta ra gì! "Anh Dạ công chúa tức giận chỉ vào Hoàng Bắc Nguyệt, đây là lần đầu tiên trong đời có người dám lờ đi câu hỏi của nàng.

Bỗng nhiên, ánh mắt mọi người đang tập trung về hướng này đột nhiên co rút lại.

Hí Thiên đại nhân động!

Hoàng Bắc Nguyệt vòng qua Anh Dạ công chúa, trực tiếp đi thẳng tới phòng khách quý số ba, giống như trước mặt hoàn toàn không có Công chúa điện hạ tôn quý này vậy.

Quả nhiên là không hề đặt nàng vào mắt a!

Lạc Lạc khuôn mặt lộ ra thần sắc vui mừng, quá suất a! Hí Thiên đại nhân cao cao tại thượng, khí tức vừa tao nhã vừa bá khí, một chút cũng không có kém hơn so với hoàng thất quý tộc!

Anh Dạ công chủ tức đến mức cái mũi cũng muốn lệch đi, nếu không phải bị huynh trưởng kéo lại, nàng thật muốn xông tới lý luận với tên kia một phen!

" Hí Thiên các hạ."

Khi Hoàng Bắc Nguyệt sắp bước vào phòng, Chiến Dã cuối cùng cũng mở miệng.

" Anh Dạ còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, hi vọng các hạ không để trong lòng."

Đối với Anh Dạ được sủng lên trời này, ngay cả phụ hoàng cũng đều không thể làm gì được.

Hoàng Bắc Nguyệt đứng lại, hơi nghiêng đầu, khẩu khí bình thản: " Ta không bao giờ cùng hai loại người tính toán, thứ nhất là kẻ yếu, thứ hai là......." Đôi mắt dưới hắc bào hình như hơi chuyển về phía Anh Dạ " Tên ngốc."

Anh Dạ công chủ ngây dại, cả Lạc Lạc cùng Tái Tư cũng đều ngây dại.

Bạch Liên Vi thì không cố kị gì mà trực tiếp cười to lên.

Đám người ngồi gần Hoàng Bắc Nguyệt nghe được những lời nay cũng tập thể hóa đá.

Chỉ có Chiến Dã sau khi ngẩn người thì khóe miệng lại hơi nhếch lên, mang theo ý cười nhàn nhạt.

Tên Hí Thiên này...... Bề ngoài thoạt nhìn lãnh khốc thần bí, không nghĩ tới hắn lại còn có một mặt xấu xa như vậy, miệng lưỡi cũng thật độc nha.

Trước mặt nhiều người như vậy, lần này mặt mũi của Anh Dạ cũng bị ném đi cả rồi. Nàng ngày sau nhất định sẽ nghĩ biện pháp báo thù, chắc chắn sẽ rất nhức đầu đây.

Sau khoảng hai, ba giây hóa đá, trong phòng đấu giá bắt đầu vang lên một trận tiếng cười. Tuy rằng mỗi người đều cố gắng hạ thấp thanh âm, bất quá tiếng cười vẫn lọt vào tai Anh Dạ công chúa đặc biệt là Bạch Liên Vi không kiêng nể gì cười lớn tiếng như vậy.

Gương mặt thanh tú của Anh Dạ công chúa thoáng vặn vẹo, gần như cắn nát răng bạc " Hí Thiên, bản công chúa nhớ kỹ ngươi rồi!"

" Anh Dạ, không được tùy hứng như vậy, nếu không lần sau ta không dẫn ngươi ra ngoài nữa." Chiến Dã cố nén cười, thần sắc lạnh lùng nói.

" Rõ ràng là nàng khi dễ ta......." Anh Dạ công chúa chu chu miệng, ủy khuất nói.

Phòng khách quý.

Gian phòng được trang trí vô cùng xa hoa, đối diện với bàn đấu giá là một cái cửa sổ trong suốt thật lớn, khách quý ở bên trong có thể quan sát toàn bộ sàn đấu giá, cũng có thể tùy ý ra giá.

Phòng đấu giá có khoảng hai mươi mấy phòng khách quý. Giờ phút này, chủ nhân của các căn phòng đó đều không hẹn mà cùng đi đến cửa sổ, tò mò đánh giá phòng khách quý số ba.

Bạch Thiên Vi đang chuẩn bị vào phòng thì bỗng ánh mắt lạnh đi.

Hoá thành một luồng sáng Bạch Liên Vi biến mất khỏi căn phòng.

Hoàng Bắc Nguyệt nhìn Bạch Liên Vi đi nhưng không nói gì.

Hí Thiên đại nhân trong truyền thuyết, người có thể thu phục Linh thú cấp mười một đang ở bên trong a. Mọi người đều tràn ngập tò mò đối với vị đại nhân này.

Hoàng Bắc Nguyệt ở cạnh cửa sổ nhìn xuống phía dưới. Nàng vốn muốn xem thử người của Tiêu gia có đến hay không nhưng ngoài ý muốn lại trông thấy bên trong phòng khách quý đối diện xuất một bạch y nhân ảnh.

Bắc Diệu quốc Cửu hoàng tử, Phong Liên Dực.

Chỉ có điều lần này nàng cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng hắn mà thôi. Hắn ngồi xoay lưng về phía cửa sổ, đối diện là một vị cẩm y công tử tay cầm quạt xếp trông rất nho nhã.

Vị công tử kia tác phong nhanh nhẹn, vẻ mặt ôn hòa, không biết Phong Liên Dực nói cái gì, hắn phe phẩy quạt giấy cười rộ lên, nụ cười ấm áp như gió xuân vậy.

" Đó là Tiêu Dao vương - Tống Bí." Lạc Lạc phát hiện ánh mắt của Hoàng Bắc Nguyệt hướng về phía phòng khách quý kia, vì thế liền vội vàng nói: " Vị bạch y công tử đưa lưng về phía này là Bắc Diệu quốc Cửu hoàng tử Phong Liên Dực, hiện hắn đang làm con tin ở Nam Dực Quốc."

Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt gật đầu, trong trí nhớ của nàng thì Tiêu Dao vương là một cao nhân lánh đời, là thủ tịch Luyện dược sư của Nam Dực quốc, phóng tầm mắt khắp toàn bộ Tạp Nhĩ Tháp đại lục thì hắn cũng coi như đứng đầu.

Người này cậy tài khinh người, mắt cao hơn đầu, không thích giao du vời người khác, cho dù là hoàng thất cũng chưa chắc sẽ được hắn bán cho chút mặt mũi.

Hắn chỉ cần tùy tiện luyện ra vài viên đan dược cũng đã có thể làm cho đám người quyền quý của các quốc gia tranh nhau đến đầu rơi máu chảy.

Bởi vì Luyện dược sư thực sự quá trân quý, mà Tống Bí đã đến đẳng cấp Lục phẩm Luyện dược sư, loại này đã ít lại càng ít a!

Không nghĩ tới hắn dĩ nhiên có thể trò chuyện vui vẻ như vậy với con tin của địch quốc.

Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt liếc mắt một cái rồi trở về chỗ ngồi, chậm rãi uống trà.

Buổi đấu giá đã sắp bắt đầu, bỗng nhiên lúc này lại có người đẩy cửa đi vào, nói nhỏ bên tai Lạc Lạc mấy câu.

Lạc Lạc hơi nhướng mày, thấp giọng nói: " Hí Thiên đại nhân hiện tại không tiếp khách, ngươi đi bẩm báo lại với An quốc công đi."

An quốc công?

Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu lên, bên khóe miệng lộ ra nụ cười gian xảo, đến hay lắm a!

" Lạc Lạc thiếu gia, thỉnh An quốc công vào đi."

"Vâng." Lạc Lạc gãi gãi đầu, thanh âm của hắn nhỏ như vậy mà cũng bị nàng nghe thấy được.

Chỉ một lát sau, An quốc công vẻ mặt hớn hở dẫn con trai bảo bối Tiết Triệt của mình tiến vào, ngẩng đầu nhìn vị thần bí nhân ngồi cạnh cửa sổ. Một tay nàng đặt lên bệ cửa sổ, vô cùng nhàn tản tùy ý, thân hình nhỏ nhắn nhưng mơ hồ toát ra phong phạm cường giả, quang mang sắc bén trong mắt cơ hồ muốn trở thành thực chất.

" Bỉ nhân Tiết Ngưỡng, may mắn được giao hảo với Hí Thiên đại nhân." An quốc công khách khí đi tới, khom lưng ôm quyền, một thân thịt mỡ liên tục run rẩy.

Hừ, bây giờ thì tự xưng là "bỉ nhân", còn lúc ở Trưởng công chúa phủ thì cứ luôn miệng "bản công, bản công", thái độ thay đổi nhanh như chong chóng vậy.

Hoàng Bắc Nguyệt dùng thanh âm có chút khàn khàn nói: " An quốc công không cần khách khí."

May mắn là Hí Thiên đại nhân này không có tính cách kiêu ngạo như những Triệu hoán sư khác, An quốc công thấy vậy cũng thở phào một tiếng, vội lôi Tiết Triệt đến bên cạnh: " Đây là khuyển tử Tiết Triệt. Hắn phi thường ngưỡng mộ đại nhân nên ta đã dẫn hắn đến thỉnh an đại nhân. Triệt nhi, còn không mau tới bái kiến Hí Thiên đại nhân đi."

Tiết Triệt vô cùng cao hứng tiến tới. Mấy gian phòng khách quý khác đều có thể nhìn thấy tình hình nơi này, chuyện hắn có thể cùng Hí Thiên đại nhân nói chuyện trong cùng một gian phòng phỏng chừng ngày mai sẽ lan truyền khắp toàn bộ Lâm Hoài Thành!

" Tại hạ Tiết Triệt, gặp qua Hí Thiên đại nhân." Tiết Triệt vô cùng cung kính khom lưng, chỉ thiếu một chút đã thành góc 90 độ rồi.

Nữ nhân bị hắn hưu ngày hôm qua hôm nay lại trở thành đối tượng hắn quỳ bái. Nếu Tiết triệt biết được nhất định sẽ tức giận đến mức hộc ra mấy lít máu.

Vị này chính là Cửu Tinh Triệu hoán sư nắm giữ Băng Linh Huyễn Điểu a! Nếu như ngày hôm qua hắn không hưu nàng thì An quốc công phủ của bọn họ đã có thêm một vị Cửu Tinh Triệu hoán sư. Thê tử của Tiết Triệt hắn sẽ là vị Hí Thiên đại nhân được người người sùng bái!

Đáng tiếc.......

Một tờ hưu thư, ân đoạn nghĩa tuyệt!

Hoàng Bắc Nguyệt khóe miệng chứa đựng ý cười lạnh như băng, đương nhiên An quốc công phụ tử cũng không thể nhìn thấy.

" Nguyên khí trên người Tiết công tử hẳn là Lôi thuộc tính?"

Tiết Triệt ngẩn ra, tức khắc liền trở nên kích động!

Chỉ cần liếc mắt nhìn hắn một cái liền có thể biết thuộc tính nguyên khí của hắn, vị Hí Thiên đại nhân này đến tột cùng là đẳng cấp gì đây!

" Ân, ân!" Tiết triệt kích động đến mức lời nói cũng không còn mạch lạc.

" Đầu Hồng Thù kia cũng là Lôi thuộc tính, nếu như Tiết công tử có thể ký kết khế ước với nó thì thực lực của ngươi phỏng chừng có thể tăng lên một Tinh đó."

Tiết Triệt trên mặt hiện ra vẻ mừng rỡ như điên, trong lòng âm thầm nghĩ: " Hí Thiên đại nhân đây là đang ám chỉ hắn! Hơn nữa còn rất quan tâm tới thực lực của hắn nha!"

Một vị cái Cửu Tinh Triệu hoán sư cao cao tại thượng lại quan tâm đến hắn - một tên Tứ Tinh Triệu hoán sư chỉ vừa mới gặp mặt. Lẽ nào Hí Thiên đại nhân thấy trên người hắn có điều đặc biệt gì sao?

Ân! Khẳng định là như vậy rồi.

Tiết Triệt dương dương đắc ý thầm nghĩ. Thứ đặc biệt trên người hắn sao, nói thật thì Hoàng Bắc Nguyệt cũng có phát hiện ra một điểm, đó là sự ngu đần của hắn hiện rõ ra ngoài a!

Nàng chỉ cần nhắc nhở như vậy, An quốc công kia khẳng định sẽ dốc hết sức đi đấu giá đầu Hồng Thù kia. Tình thế bắt buộc mà, cho dù giá tiền có cao đến mức nào thì hắn cũng sẽ không tiếc hết thảy.

Dám chọc nàng, trước hết cứ làm cho bọn hắn thâm hụt chút tài sản cái đã.

" Đa tạ Hí Thiên đại nhân nhắc nhở, ta nhất định sẽ cố gắng thu đầu Hồng Thù kia vào túi." Tiết Triệt thề son sắt.

Đợi An quốc công phụ tử rời khỏi, Lạc Lạc nhỏ giọng hỏi: " Hí Thiên đại nhân, tên Tiết Triệt kia luôn luôn ương ngạnh. Hắn luôn bắt nạt những học sinh có thực lực thấp hơn hắn, nếu như hắn chiếm được đầu Hồng Thù kia, thực lực tăng cường e rằng sẽ càng phách lối hơn."

Ở trong mắt hắn Hí Thiên đại nhân giống như thần thánh vậy, tuyệt đối sẽ không cùng hạng người như Tiết Triệt cấu kết làm việc xấu. Bởi vậy nếu Hí Thiên đại nhân đã nhắc nhở Tiết Triệt thì hẳn sẽ có một lý do nào đó.

Hoàng Bắc Nguyệt nhướng mày, lạnh nhạt nói:

" Nếu như ngươi không thích một người, vậy trước tiên cứ đem hắn nâng lên thật cao, để cho hắn trông thấy hi vọng, sau đó ngươi lại một cước đạp hắn té xuống. Chỉ có như vậy mới có thể triệt để phá huỷ hắn."

Lạc Lạc trong nháy mắt đã hiểu ra, trong lòng phi thường vui vẻ. Nguyên lai Hí Thiên đại nhân cũng không phải muốn giúp Tiết Triệt mà là đem hắn triệt để phá huỷ!

Bất quá Hí Thiên đại nhân chẳng phải chỉ mới vừa đến Lâm Hoài Thành sao? Tên Tiết triệt kia như thế nào lại đắc tội nàng?

Giống như đã nhìn thấu nội tâm của Lạc Lạc, Hoàng Bắc Nguyệt khẽ nói: " Bằng hữu của ta bị hắn khi phụ."

Thì ra là thế, Lạc Lạc bỗng nhiên tỉnh ngộ, tức giận nói: " Tên Tiết Triệt kia cũng quá kiêu ngạo đi! Đến cả bằng hữu của Hí Thiên đại nhân mà cũng dám bắt nạt! Đáng đời!"

Trong khi đó,một khu rừng im lặng.

Bạch Liên Vi đáp xuống đất lạnh lùng " Không biết ngọn gió nào đã đưa tỷ tỷ đến chỗ này vậy ?"

Bạch Liên Vi vừa dứt lời, một bóng dáng hồng sắc hiện ra, nữ nhân tuyệt mĩ mà lãnh đạm lơ lửng trên không trung.

Giọng nói nhàn nhạt không cảm xúc vang vọng trong không khí " Muội muội, tỷ muội chúng ta đâu cần lạnh lùng vậy a "

Bạch Liên Vi liếc mắt nữ nhân cười nhẹ " Thiên giới không có thứ gọi là tỷ muội ! Tỷ tỷ chắc không dễ quên vậy đâu nhỉ ?"

Nữ nhân xuất hiện trước mắt Bạch Liên Vi, nữ nhân tóc mây vấn trắng muốt, đôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net