Chương 18 : Phòng đấu giá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hừ, ngươi có mà xuống địa ngục cùng mẫu thân chết tiệt của ngươi mà hưởng phúc phận đi." Tuyết di nương nhủ thầm.

Bỗng đầu Tuyết di rất đau, cảm giác rất khó chịu nhưng rất nhanh qua đi.

Ở cung điện trong rừng, Bạch Liên Vi mở mắt ra, ánh mắt phiếm lạnh lẽo

Tuyết di nương a, nhân loại đúng tính tình vĩnh viễn không bỏ được , nếu ngươi đã dám nghĩ vậy ta cũng nên giúp ý nghĩ của ngươi thành hiện thực mới hay nha....

" Uống thuốc xong ta thật muốn ngủ một giấc, Tuyết di, ta liền không tiễn ngươi." Hoàng Bắc Nguyệt cười yếu ớt.

" Hảo, ngươi nghỉ ngơi đi, ngày mai ta trở lại thăm ngươi."

Sau khi Tuyết di nương cùng bà vú già rời đi, vẻ mờ mịt trong con ngươi của Hoàng Bắc Nguyệt lập tức biến mất, thay vào đó là tinh quang lấp lánh hữu thần.

Nữ nhân ngu xuẩn!

Nàng giơ ngón tay lên, độc tố đen như mực từ trong trong ngón tay từng giọt từng giọt bị bức đi ra, nhỏ xuống bồn hoa.

" Ha ha, nhiều năm qua ta đã coi thường tiểu nữ oa ngươi rồi." Thanh âm quỷ dị của Yểm chợt vang lên.

Hoàng Bắc Nguyệt bây giờ đã biết tên này đang cư trú bất hợp pháp bên trong cơ thể mình, bởi vậy giọng nói của hắn cũng chỉ có chính mình nghe được. Nàng không cần mở miệng, chỉ cần suy nghĩ trong đầu là có thể cùng hắn trao đổi.

" Hừ, trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi." Đối phó với hai nữ nhân kia, nàng không rảnh tự thân động thủ.

" Còn nhỏ tuổi mà tâm tư đã ác độc như vậy cũng không hay lắm a. " Yểm than ngắn thở dài nói.

" Độc hơn nữa ngươi còn chưa có thấy qua đâu. Ta là dạng người ân oán phân minh, ai chọc ta, ta sẽ cho tổ tông mười tám đời của hắn cũng không được yên bình!" Nhãn châu lạnh lùng xoay chuyển " Đương nhiên cũng bao gồm cả ngươi trong đó."

Yểm trong lòng run lên. Không lẽ hắn ly khai hiện thực quá lâu rồi nên quan niệm nhân sinh gì đó cũng đã thay đổi rồi sao? Nếu không tại sao một tiểu nha đầu mười hai tuổi đã hung hãn như vậy rồi? Lão thiên a...

" Ta là bị người khác phong ấn trong thân thể ngươi. Ta cũng không muốn như vậy nha." Dưới uy áp của chủ thể, tình trạng hiện tại của Yểm cũng có chút ăn không tiêu.

Hắn ở trong Hắc Thủy Cấm Lao ngốc quá lâu rồi a......

"  Người phong ấn ngươi là ai?"

" Ta không thể nói ra tên của hắn, thế nhưng ta có thể nói cho ngươi, hắn và miếng hắc ngọc kia của ngươi có quan hệ lớn lao đó."

" Ngươi biết sự tồn tại của miếng hắc ngọc của ta?" Hoàng Bắc Nguyệt hơi kinh ngạc, sự tồn tại của miếng hắc ngọc này chỉ sợ ngay cả Băng Linh Huyễn Điểu cũng không thể nhận ra.

Vạn Thú Vô Cương đã đưa nàng tới nơi này. Nàng biết bên trong khối hắc ngọc này khẳng định cất giấu rất nhiều bí mật, hơn nữa có sức hấp dẫn vô cùng to lớn, có thể làm ảnh hưởng tới cuộc sống của nàng ở thời cổ đại này. Vì vậy nàng nhất định phải hết sức cẩn thận, không thể dễ dàng để cho người khác biết về khối hắc ngọc này.

Lão quái vật này làm sao lại biết được?

Yểm chậm rãi nói " Nếu như không phải do miếng hắc ngọc kia, ta cũng sẽ không tỉnh lại từ trong phong ấn. Ta cảm nhận được lực lượng của người kia đang đến gần, cho nên ta tưởng rằng hắn đã trở lại, không nghĩ rằng đó lại là ngươi."

" Vậy ngươi có biết khối hắc ngọc này có công dụng gì không? Cách sử dụng nữa." Nàng chỉ muốn mau chóng nắm rõ phương pháp sử dụng khối hắc ngọc này.

Yểm suy tư trong chốc lát, sau đó nói" Hắn đem tu vi cả đời phong ấn bên trong khối hắc ngọc này, nếu như ngươi có thể mở phong ấn thì ngươi liền có thể trở nên mạnh như hắn vậy. "

" Phong ấn?" Loại pháp thuật cổ xưa này ngay cả Liên sư phụ cũng rất ít đề cập đến.

Phong ấn thuật là một trong các loại Bùa chú thuật, mà cái gọi là Bùa chú chính là dẫn nguyên khí tiến vào phù thân thể, thông qua chú văn, cùng thiên địa quy tắc sinh ra cộng hưởng, thành lập giao ước, xuất ra các loại thần thông huyền ảo. Nhưng loại thuật pháp này trăm ngàn năm qua cũng chưa từng nghe nói có ai sử dụng cả.

" Người kia chính là người duy nhất trong thiên địa này hiểu được cách sử dụng Bùa chú thuật. Hắn đã từng ngạo thị thiên hạ, trước kia Tu La Thành cùng Quang Diệu Điện hợp lực vây quét hắn, xuất ra hơn 300 vị Thiên cấp Triệu hoán sư nhưng toàn bộ chết oan chết uổng trong tay hắn! Đó là một cuộc chiến kinh thiên động địa a!"

Yểm kích động nói, Hoàng Bắc Nguyệt nghe cảm thấy có chút mơ hồ.

Thiên cấp Triệu hoán sư? Đùa gì thế, trên toàn bộ Tạp Nhĩ Tháp đại lục cũng chưa từng nghe nói có Thiên cấp Triệu hoán sư tồn tại a!

Triệu hoán sư đẳng cấp được chia theo thứ tự từ Nhất Tinh đến Cửu Tinh. Ở mỗi một tinh lại được chia thành Sơ thấp, Trung cấp, Cao cấp.

Lực lượng sau khi vượt qua Cửu Tinh thì sẽ tiến vào bốn cấp bậc trong truyền thuyết là Thiên Địa Huyền Hoàng.

Tuy nhiên cánh cửa Cửu Tinh đó cũng không phải cứ muốn là đột phá được. Một người có thể sẽ bị kẹt ở Cửu Tinh đến mấy trăm năm, dù thế nào cũng không thể phá được tầng bích chướng nhìn như mỏng manh ngăn cách với Hoàng cấp đó.

Cả trăm ngàn năm qua cao nhất cũng chỉ nghe nói tới Huyền cấp Triệu hoán sư, mà Thái tử Chiến Dã của Nam Dực quốc chính là thiên tài được hy vọng có thể đột phá cánh cửa Cửu Tinh trong truyền thuyết kia nhất.

Còn Thiên cấp thì thật sự chưa có ai từng nghe thấy a! Lão yêu quái này chẳng lẽ đang khoác lác với nàng sao?

" Người lợi hại như thế tại sao lại chết?"

Nghe được Hoàng Bắc Nguyệt hỏi như vậy, Yểm cười khằng khặc quái dị. Tiếng cười kia làm nàng nổi hết cả da gà.

" Hắn vì phong ấn ta nên mới chết."

" Ngươi? "Hoàng Bắc Nguyệt cười lạnh " Xem ra ngươi ở trong phong ấn quá lâu rồi, thực lực cũng suy giảm không ít a."

Lúc mới nhìn thấy Yểm trong Hắc Thủy Cấm Lao, khí tức trên thân thể hắn chỉ ngang ngửa với Băng Linh Huyễn Điểu mà thôi. Chỉ là trong lúc hắn cuồng tiếu, nàng cư nhiên lại cảm nhận được một cỗ áp lực vô cùng cường đại.

Nhưng dù cường đại thì nhiêu đó so với Thiên cấp Triệu hoán sư cũng giống như đom đóm so với ánh trăng rằm vậy. Hắn lại còn dám khoác lác rằng vị đại nhân vật một trận chiến giết chết 300 vị Thiên cấp Triệu hoán sư lại vì phong ấn hắn mà chết. Hừ, có quỷ mới tin.

" Hừ! Nếu không phải là mụ đàn bà Tuyết di nương kia mỗi ngày đều hạ độc ngươi, ta làm sao có khả năng yếu như vậy! "Nói đến đây, Yểm bắt đầu nghiến răng nghiến lợi.

Hoàng Bắc Nguyệt cười đến thiếu điều chết đi sống lại. Tuyết di nương kia đánh bậy đánh bạ ai dè lại giúp nàng một chuyện tốt.

" Bất quá bây giờ ngươi cũng đừng nghĩ có thể từ trong phong ấn đi ra. Ta rất không thích tác phong của lão quái vật nhà ngươi!"

Yểm bực bội nói " Chúng ta có thể làm giao dịch mà, ngươi giúp ta giải trừ phong ấn, ta giúp đỡ ngươi trở thành một tên siêu cấp Luyện dược sư, thế nào?"

Siêu cấp Luyện dược sư?

Điều kiện này rất mê người nha. Luyện dược sư ở Tạp Nhĩ Tháp đại lục quả thật là thần nhân người người ngưỡng mộ a!

Nhưng mà.......

" Lão quái vật, ngươi cho rằng ta mua nhiều dược liệu như vậy chỉ để ngắm hay sao?"

" Đống dược liệu cấp thấp này, chẳng lẽ ngươi định....... "

" Ngươi biết không? Cô nãi nãi từ nhỏ đến lớn đều mang danh siêu cấp thiên tài mà sống đấy! Dù cho việc chế thuốc ở thời đại này có chút khác biệt, bất quá đối với ta mà nói cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi."

Nàng quả thật ngứa tay muốn thử một phen nên mới mua chút dược liệu cấp thấp này về thí nghiệm. Vừa mới bắt đầu cũng không thể lấy cực phẩm tài liệu mà thử được.

Yểm tức giận tới mức hô hấp dồn dập, cái mũi cũng muốn lệch qua một bên rồi.

Nữ nhân này sao có thể biến thái như vậy được chứ. Chức nghiệp thần thánh trên đại lục vào miệng nàng cư nhiên biến thành rau cải trắng ngoài chợ, nàng cho rằng việc luyện dược dễ như cắt rau gọt dưa hay sao?

" Ngươi, ngươi rốt cục muốn cái gì mới chịu giúp ta?" Yểm ăn nói khép nép, ài, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu a.

Phong ấn thuật kia quá mạnh mẽ, 49 trụ đồng cấm chế dày đặc kia vẫn liên tục không ngừng nghỉ hút nguyên khí trên người Hoàng Bắc Nguyệt để tự gia cố. Cứ như vậy hắn sẽ bị giam cầm trong Hắc Thủy Cấm Lao cả đời mất!

Hoàng Bắc Nguyệt lấy ra hắc ngọc để dưới ánh trăng ngắm nghía, khóe môi xinh đẹp hơi nhếch lên.

" Ta muốn công pháp của Vạn Thú Vô Cương. Ngươi cho ta biết làm sao mới có thể đi vào không gian bên trong, ta liền cân nhắc việc giúp ngươi, thế nào?"

" Chuyện này làm sao ta biết được cơ chứ?" Yểm quả thật muốn bạo phát a. Hắn cùng người kia là cừu nhân a, có ai ngu ngốc đến mức đem công pháp của mình nói cho cừu nhân biết hay không?

" Thật ngại quá, nếu ngươi không có phương pháp xử lý thì cút ngay đi. Hừ, đợi thân thể ta tốt lên một chút, năng lực hấp thu nguyên khí cũng sẽ càng ngày càng mạnh hơn. Tới lúc đó xem ta nhốt chết lão quái vật nhà ngươi như thế nào."

Hoàng Bắc Nguyệt khinh thường nói. Ngươi một chút giá trị lợi dụng cũng không có còn muốn kiếm ta trao đổi cái gì?

Lão quái vật này không phải thứ đồ tốt lành gì, vừa vặn nàng cũng không phải là hạng người thiện lương. Nếu có chỗ dùng thì lưu hắn lại, còn nếu vô dụng, chậc chậc, nàng còn đang cân nhắc xem liệu có cách nào triệt để giết chết hắn hay không. Có một con quái vật bị phong ấn trong cơ thể mình, dù là ai chắc chắn cũng đều khó chịu.

" Hoàng Bắc Nguyệt, ngươi......."

" Ngươi nói nữa thì một cơ hội ta cũng không cho ngươi. Cút về rồi hảo hảo nghĩ biện pháp đi!" Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng nói.

Nữ nhân này nói được là làm được, hơn nữa tâm tư ác độc tàn nhẫn. Nàng nói không cho cơ hội tuyệt đối sẽ không tự phá quy tắc của mình. Nàng rõ ràng là đang trắng trợn uy hiếp a. Yểm trong lòng giận dữ nhưng cũng chỉ có thể ôm hận mà ẩn lại vào trong hắc ám.

Đuổi Yểm đi xong, Hoàng Bắc Nguyệt liền bắt đầu đem dược liệu đã mua tiến hành làm thí nghiệm.

Kiếp trước sư phụ của nàng là một vị cao nhân ẩn thế, đối với kỳ môn thuật pháp mọi thứ đều tinh thông, luyện dược cùng luyện khí cũng không phải ngoại lệ.

Ngự thú thuật, luyện dược thuật, luyện khí thuật, tất cả sư phụ đều đã dạy hết cho nàng.

Tại thời đại kia, Linh thú đã ít thấy vô cùng, tài liệu quý hiếm đã ít lại càng ít. Đủ loại phương diện đều hạn chế tài năng của nàng phát triển hết mức.

Nhưng bây giờ ở Tạp Nhĩ Tháp đại lục thì tài nguyên phong phú, nhân loại cùng Linh thú cùng tồn tại. Ví như bên trong Phù Quang rừng rậm, cao cấp Linh thú thường xuyên qua lại, cao cấp vật liệu cũng không ít a.

Hàng năm đều có không ít dong binh đoàn mạo hiểm đi vào, nếu vận khí tốt còn có thể thu được những tài liệu phi thường hiếm thấy.

Trước mắt mấy thứ dược liệu nàng mua đều chỉ là dược liệu cấp thấp bình thường, chỉ cần bôn ba vài ngày trong núi là có thể hái được, không có gì nguy hiểm.

Nàng từ trong bao bố lấy ra một cái lò thuốc nhỏ bằng đất sét, thứ đồ này ngốn hết năm mươi kim tệ của nàng a.

Trên thân lò thuốc có năm cái khe hở, từng cái đều là các thông đạo với thuộc tính khác nhau. Luyện dược thuật cùng Luyện khí thuật trên cơ bản đều giống nhau, chính là đem vài loại vật liệu có thuộc tính khác nhau thông qua hỏa diễm từ nguyên khí tạo ra mà rèn luyện, sau đó dung hợp lại với nhau, cuối cùng chỉ cần thôi động yếu quyết luyện dược/khí thuật thì có thể có được Linh dược/khí với phẩm giai bất đồng.

Luyện dược sư đều cần có tinh thần lực cường hãn cùng bản thể nguyên khí vô cùng tinh thuần mới có thể hoàn toàn cảm thụ và khống chế quá trình luyện dược.

Hoàng Bắc Nguyệt hít sâu một hơi, đem một gốc Tuyết Chi Thảo băng thuộc tính bỏ vào lò thuốc bằng thông đạo thuộc tính tương ứng, sau đó lập tức hấp thu nguyên khí, vận chuyển ở trong lòng bàn tay. Một lúc sau, trong lòng bàn tay xuất hiện một vòng xoáy nguyên khí thật nhỏ.

Thấy vậy nàng lập tức đem Hỏa tinh thạch bỏ vào. Ngay lập tức, vòng xoáy nguyên khí bắt đầu xuất hiện từng đốm hỏa diễm.

Hỏa diễm cùng nguyên khí tụ hợp lại một nơi, sau đó truyền vào lò thuốc bằng hỏa thuộc tính thông đạo.

Từng đốm lửa bắt đầu xuất hiện bên trong lò thuốc bằng đất sét, Tuyết Chi thảo được ngọn lửa thiêu đốt cũng bắt đầu chậm rãi hòa tan......

Xem ra phương pháp luyện dược thuật ở cổ đại cũng không có khác nhau bao nhiêu, quy tắc đa phần đều giống nhau, mà mấy cái yếu quyết luyện dược mà nàng học được cũng thích hợp với vật liệu ở thời đại này.

Đã gọi là thiên tài thì nhất định phải danh bất hư truyền.

Thấy Tuyết Chi thảo đã hòa tan, Hoàng Bắc Nguyệt vừa định đem một gốc Lục Oánh Thảo phong thuộc tính bỏ vào, nhưng đúng lúc này, trên thân dược lô bỗng nhiên xuất hiện một khe nứt!

Hoàng Bắc Nguyệt thấy vậy liền biết không ổn, lập tức thu hồi nguyên khí, chạy đến bên giường dùng cái chăn che lấy đầu!

Oanh....

Tiếng vang không lớn không nhỏ vang lên, dược lô chia năm xẻ bảy, một mảnh đất sét nung còn đánh lên đùi của Hoàng Bắc Nguyệt, khiến nàng đau đến mức nước mắt cũng ứa ra.

Trong phòng bốc lên mùi dược thảo bị đốt cháy, Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu lên, có chút ngốc trệ nhìn đống mảnh vụn hỗn độn trên mặt đất, mãi đến nửa ngày mới lấy lại tinh thần, rống lên " Ta kháo! Đám gian thương vô lương tâm này, thứ hàng kém chất lượng như vậy lại dám nuốt của ta hết 50 kim tệ a a a a!"

Lần đầu chế thuốc, thất bại!

Hoàng Bắc Nguyệt sắc mặt tái nhợt, phải biết rằng gốc Tuyết Chi Thảo kia là đắt tiền nhất a. Một bao dược liệu lúc nãy thì Tuyết Chi Thảo là quý nhất, giá trị hơn hai ngàn kim tệ, vậy mà bây giờ đã nổ đến tro cũng không còn!

Đối với kinh tế không dư dả hiện giờ, việc này chẳng khác nào cắt một miếng thịt trên người nàng a!

" Bản thể nguyên khí của ngươi rất mạnh, mua cái lò thuốc rách nát này thì tạc lô là phải rồi. Tìm cái nào phẩm chất cao một chút đi."

Thanh âm của Yểm bỗng nhiên vang lên trong đầu, trong đó rõ ràng nghe được vẻ vui sướng khi thấy người gặp họa.

Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng hừ một tiếng " Nói thì dễ lắm, ngươi nghĩ cao cấp dược đỉnh là rau cải trắng ngoài chợ sao?"

" An quốc công phủ có Tịnh Liên Viêm Hỏa Đỉnh ngược lại phẩm chất cũng không tồi, là trấn phủ chi bảo đó nha." Yểm bắt đầu giựt dây.

" An quốc công phủ?"

" Ân."

Hoàng Bắc Nguyệt lông mày hơi nhíu lại, sau đó cười hắc hắc nói " Không tồi không tồi, dược đỉnh gì đó An quốc công phủ nhất định rất hợp khẩu vị của ta. "

" Hoàng Bắc Nguyệt, đây là trấn phủ chi bảo của nhà người ta a."

" Chính vì nó là trấn phủ chi bảo nên ta mới thích a."

" Ngươi thích thì làm được gì, dù ngươi có thực lực Cửu Tinh Triệu hoán sư thì An quốc công cũng sẽ không đem Tịnh Liên Viêm Hỏa Đỉnh đưa cho ngươi. "

Hoàng Bắc Nguyệt cười ha hả " Ai muốn hắn đưa cho ta, hắn đưa ta còn cảm thấy chướng mắt nữa là. Ta đây chỉ cần nhìn trúng thứ gì thì bản thân sẽ đi cướp về!"

Yểm đối với nữ nhân này triệt để hết chỗ nói rồi.

Coi trọng thứ gì liền đi cướp thứ đó, tính cách cũng quá bưu hãn đi.

Ở một nơi khác, trong một tòa cung điện khổng lồ bằng pha lê, một mĩ nhân đang nhắm mắt nghỉ ngơi trên ghế quý phi.

Nữ tử này rõ ràng là Bạch Liên Vi nữ chính.

Bạch Liên Vi vươn vai " Áp chế tu vi thật khó chịu !"

" Mai Nguyệt Nhi tỷ tỷ đi đến phòng đấu giá của Lạc Lạc rồi !"

Giữa trưa ngày thứ hai, Cửu Tinh Triệu hoán sư Hí Thiên một thân hắc bào đã đi tới phòng đấu giá Bố Cát Nhĩ.

" Tỷ tỷ !"

Hoàng Bắc Nguyệt quay đầu cười cười " Thiên Y !"

Bạch Liên Vi đổi một bộ tử y thiếu nữ mát mẻ dễ hoạt động. Đó là một bộ y phục tinh tế hai bả vai chĩa ra hai bên, phần váy chỉ qua đầu gối một chút, có vài phần giống với váy hiện đại.

Hoàng Bắc Nguyệt nhìn Bạch Liên Vi hắc tuyến " Muội mặc như vậy được sao ?" Đây cổ đại a ! Cổ đại cũng người ăn mặc kiểu này sao ???

Bạch Liên Vi nhún vai " Được ! Tỷ thấy sao ? Đẹp đi !"

Hoàng Bắc Nguyệt nhìn Bạch Liên Vi rồi gật đầu " Ừm ! Muội đẹp lắm !"

Yểm trong Hắc Thủy Cấm Lao hừ lạnh " Xấu , ăn mặc thô lỗ !"

Nghe Yểm nói Bạch Liên Vi tức giận mắng " Tên chết tiệt nhà ngươi lại dám chê bản... nương ? Ngươi mới kẻ xấu !"

Hừ hừ ! Bản công chúa đường đường đệ nhất nhân Thần giới Thất công chúa lại bị chê xấu ?

Hoàng Bắc Nguyệt ngạc nhiên " Muội nghe được Yểm nói ?"

Bạch Liên Vi gật đầu.

Yểm thì kinh ngạc nhưng rất nhanh nhắc nhở Hoàng Bắc Nguyệt " Nàng ta không đơn giản đâu ! Cẩn thận !"

Bạch Liên Vi lại một lần nữa tức giận " Ta mới không hại Nguyệt Nhi tỷ tỷ đâu tên Yểm hỗn đản !"

Hoàng Bắc Nguyệt cười nhẹ " Ta biết Y Nhi sẽ không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net