[ Giác Chủy } Nếu như Cung Viễn Chủy chết ở đêm đó.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Giác Chủy ] Nếu như Cung Viễn Chủy chết ở đêm đó ( 5 )

-----------------------------------------------

Chú Ý : Vẫn là ngược ca ca, ca ca sẽ mất trí nhớ nhưng vẫn vì Viễn Chủy đệ đệ mà đau lòng

------------------------------------------------

Chờ Cung Thượng Giác tỉnh lại biết Cung Viễn Chủy chết đã là ba ngày sau, trong lúc này y sư đã cho hắn uống dược an thần chờ Cung Thượng Giác tỉnh lại nói gì cũng phải đi tìm Cung Viễn Chủy.

Mọi người nói gì hắn cũng không ngăn được hắn, đành nói cho hắn Cung Viễn Chủy lúc thử độc khiến mình mất mạng

" Không có khả năng Viễn Chủy đệ ấy bách độc bất xâm, sao có thể chết vì độc." Cung Tượng Giác quát to, hắn không tin Viễn Chủy sẽ chết như vậy! Tuyệt đối không thể!

" Viễn Chủy đệ đệ nghiên cứu kịch độc của Vô Phong mới chế tạo, Viễn Chủy đệ đệ căng thẳng nghiên cứu hồi lâu vẫn không thể nghiên cứu ra giải dược, ba ngày trước hắn liền đi." Cung Tử Vũ đau lòng mà nói.

" Các ngươi sao có thể để đệ ấy lấy thân thử dược, Viễn Chủy đâu ta muốn gặp  ấy!" Cung Thượng Giác nắm cổ áo của Cung Tử Vũ mà mắng to.

" Thực xin lỗi, chúng ta thật không nghĩ tới!" Cung Tử Vũ than thở mà nói.

" Nếu như Viễn Chủy có việc gì không tốt ta sẽ không tha cho các ngươi!" Cung Thượng Giác hung hăng buông cổ áo của Cung Tư Vũ ra vội vàng chạy đến Chủy cung.

( Giả thiết, Cung Tử Vũ đem Cung Thượng Giác về Giác cung, cho nên Cung Thượng Giác ở Giác cung dưỡng thương )

Đợi Cung Thượng Giác chạy tới Chủy cung đã thấy Viễn Chủy nằm trong quan tài khuôn mặt trắng bệch.

Cung Tử Vũ bọn hắn đã đem thi thể của Cung Viễn Chủy từ băng quan lấy ra. May mắn thi thể của Cung Viễn Chủy vẫn luôn được bảo quản trong băng quan nhìn qua so với người mới chết đi không có gì khác nhau.

" Viễn Chủy!" Cung Thượng Giác quỳ gối bên cạnh quan tài, vuốt Cung Viễn Chủy khóc không thành tiếng.

" Viễn Chủy, đệ làm sao lại không chờ ca ca! Ca ca còn không kịp gặp mặt đệ lần cuối!" Cung Thượng Giác trong lòng đau tự như sắp chết , hắn quả thực không thể tin vào hai mắt của mình, nhìn Viễn Chủy năm ở đó không động đậy.

" Xuất vân trùng liên đâu? Sao không lấy ra để cứu đệ ấy?" Cung Thượng Giác quay đầu trừng mắt hung dữ nhìn bọn họ, bộ dáng đó như muốn ăn thịt người.

" Xuất vân trung liên không có nở hoa, ăn cũng vô dụng. Viễn Chủy đệ đệ sau khi chết, xuất vân trùng liên chỉ còn một đóa hiện giờ đang để chỗ Nguyệt tưởng lão để nôi dưỡng." Cung Tử Thương đứng ra nói, nàng vốn dĩ từ trước đến nay đều là vẻ không đúng đắn, hiện giờ lại là vẻ mặt đau lòng kịch liệt mà nói.

" Các ngươi chiếu cố Viễn Chủy như vậy sao, hắn còn chưa cập quan! Cứ như vậy mà chết ! Muốn thử độc vì sao lại cố tình là đệ ấy thử, vì sao không phải là ta thử, vì cái gì chứ!" Cung Thượng Giác tức giận một chưởng đánh vỡ sàn nhà trước những người đang đứng trước nó.

Đám Cung Tử Vũ bọn họ sợ hãi đến mức không dám đi đâu, sợ Cung Thượng Giác lại nổi điên.

Một hồi lâu trong căn phòng không có ai dám nói chuyện.

Cho đến khi Cung Thượng Giác bình tĩnh lại hắn liền hỏi: " Viễn Chủy đệ ấy có nói cái gì để lại cho ta không?"

" Viễn Chủy đệ ấy nói là ngươi không cần vì đệ ấy chết mà quá đau lòng, muốn ngươi thay đệ ấy sống tốt, không cần làm chuyện ngu ngốc." Vẫn là Cung Tử Thương đau óc nhanh nhạy nhanh chóng suy nghĩ một phen những điều Cung Viễn Chủy sẽ nói cho Cung Thượng Giác nghe.

" Viễn Chủy đệ như nào mà ngốc nghếch như vậy!" Cung Thượng Giác chảy uống hai hàng lệ đau lòng mà nói


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net