Chương 49: Dính vào rắc rối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào thời khắc Quân Thục Nghi nghĩ rằng trận đấu này hẳn là phải cứ như vậy vờn quanh kéo dài đi xuống cho đến khi có ai đó đến dọn dẹp, thì, sự thực chứng minh một người lâu năm tránh dính chuyện như nàng quả thực là suy nghĩ đơn giản quá rồi.

Lúc này khí tức của Uyển Vận bắt đầu tăng cường, hai tay ở trước ngực kết nguyên một đám kết ấn phức tạp, khí tức cường đại bắt đầu từ trước ngực nàng chậm rãi khuếch tán ra...

Thiên lực khổng lồ bị Uyển Vận điên cuồng đưa vào hai tay, theo đó thiên lực dũng mãnh dần dần tăng lên, một cỗ uy thế cường hãn tràn ngập mà ra...

Cảm nhận được uy thế cường hãn này, Quân Thục Nghi nhíu lại mày. 

Xem ra hẳn là sắp kết thúc đi.

Đối với mọi người vì thực lực của Uyển Vận mà kinh hãi cùng thán phục chưa hồi thần lại thì Quân Thục Nghi ngược lại bình tĩnh hơn nhiều, nàng đối với trình độ của Mộ Chỉ Ly còn là rất tin tưởng đấy, chưa nói đến hiện tại lại biết được thân phận thật sự của nàng ta, Mộ Chỉ Ly là người may mắn là không thể nghi ngờ, lại nói nàng ta là một cái xuyên không nữ mà xuyên không nữ đa số một đám tính cách giống Mộ Chỉ Ly như vậy đều không phải là đèn cạn dầu. 

Bất quá, lúc này khí tức Uyển Vận phát ra có mang theo tia bén nhọn cùng với sát khí mặc dù sát khí này cũng không là rất đặc, nếu không là Quân Thục Nghi trải qua nhiều thế giới, kinh nghiệm cũng phong phú thì cũng không thể nào nhận ra, điều này chứng minh Uyển Vận trước mắt này còn là chân chính giết người không nhiều, nhưng chỉ cần là sát khí lại có thêm tia bén nhọn của kim hệ thiên lực tản ra cũng đủ hù dọa một cái ấu thú cực kỳ mẫn cảm là Lăng Tử Sâm.

Hắn vốn đang ngủ thực ngon, bất ngờ liền cảm giác có nguyên hiểm bùng phát, thực là hù cho hắn trái tim suýt nhảy ra ngoài, này cũng không thể trách Lăng Tử Sâm nhát gan, hắn chẳng qua cũng chỉ là một đứa trẻ bình thường mà thôi, nếu thực lực của hắn đủ mạnh thì cũng không đến nỗi như vậy nhưng cố tình thực lực của Lăng Tử Sâm còn thực là phế cùng thấp đâu.

Thấy hắn giật mình hoảng sợ gắt gao muốn chui sâu vào lòng nàng cụt đuôi co rút lại, Quân Thục Nghi có chút đau lòng nhưng đồng thời lại cảm thấy buồn cười bộ dạng của hắn hiện tại. Nàng nâng tay xoa nhẹ trên lưng của hắn trấn an một chút.

" Không có việc gì, ta ở đây"

Năm ngón tay tiêm dài xinh đẹp nhẹ nhàng vuốt vuốt trên bạch mao mềm mại, giọng nói dịu dàng quen thuộc vang lên trên đỉnh đầu Lăng Tử Sâm thoáng chốc im lặng, rầu rĩ nằm yên trong lòng Quân Thục Nghi ngó đầu ra nhìn lại. 

Còn nói là muốn bảo vệ mẫu thân đâu, vừa bị dọa một chút hắn liền hoảng sợ như vậy, ngược lại còn khiến cho mẫu thân vì hắn mà trấn an. Đối với chuyện này Lăng Tử Sâm còn thực là đối với bản thân biểu hiện mà thất vọng.

Trong lòng mỗi hài tử đều luôn có một mong ước là bảo vệ được cha mẹ của mình, Lăng Tử Sâm cũng không là ngoại lệ, mặc dù biết mẫu thân là rất cường đại, cũng không cần hắn cẳng tay cẳng chân nhỏ bé đi bảo hộ nhưng là hài tử tâm luôn luôn là quật cường muốn chứng tỏ. Kỳ thực Lăng Tử Sâm có được suy nghĩ như vậy là không có sai, bất quá việc đó đối vơi hắn hiện tại là không thể thực hiện đấy, nếu là muốn bảo vệ bảo hộ mẫu thân thực tốt thì cũng chỉ có thể đợi đến khi hắn trưởng thành có thể lo cho bản thân của mình trước đi đã, tiểu hài tử thì không cần cậy mạnh làm gì, Quân Thục Nghi chỉ mong muốn bản thân con trai có thể giống như những hài tử bình thường khác, không cần quá thông minh, không cần quá đặc biệt, hắn có thể biết khóc khi đau, cười khi vui, biết làm nũng  và cũng biết sợ hãi, hài tử như vậy mới thực sự là phù hợp với hắn. Có thể có một đứa con trai thông minh hay thiên tài gì đó là một niềm tự hào của bất cứ cha mẹ nào, nhưng đối với Quân Thục Nghi mà nói nếu là một cái trẻ nhỏ mà cái gì cũng biết hoặc cái gì cũng tài, ứng biến tựa như một người trưởng thành thực sự thì hài tử đó cũng quá quỷ dị đi? 

Cho nên nói, hài tử bình thường vẫn là tốt nhất, thiên tài gì đó còn thực là thấy quỷ.

Nhẹ vận khởi thiên lực, bàng bạc tử sắc thiên lực tinh thuần xuất hiện, một màn kết giới hình thành bao quanh lấy xung quanh Quân Thục Nghi, kết giới này là để ngăn chặn cho phía bên ngoài khí tức ảnh hưởng đến bên trong, đối với một kim hệ  bình thường mà nói Quân Thục Nghi kà không có gì sợ đấy cho dù đối phương thực lực còn là áp nàng hai cấp bậc, nhưng là Lăng Tử Sâm lại khác, mặc dù hắn đã bình tĩnh lại nhưng Quân Thục Nghi vẫn cảm nhận được cơ thể nhỏ bé của hắn trong vô thức còn run rẩy, không thể không nói, thực lực của con trai nàng còn là quá yếu, bị khí tức này một áp nếu là còn kéo dài chỉ sợ phải xảy ra chuyện.

Trong lúc nhất thời cuồng phong bạo quét, hai cỗ thiên lực một kim một bạch như thủy triều dũng mãnh từ hai thân ảnh trên không trung trào ra không hề thua kém mà đối kháng nhau. Có những người thực lực nhỏ yếu còn là chịu không nổi liền ngã xuống hôn mê hoặc trực tiếp thổ huyết, những người tốt hơn chút thì đều là bị bức lùi ra xa, tuy vậy tầm mắt của bọn hắn cũng không có rời khỏi trên không trung kia.

Tất cả mọi người khẩn trương nhìn chăm chú kết quả một chiêu đến tột cùng thế nào, nhưng các trưởng lão đứng xa thì không chú ý điểm này. Thời điểm hai tay Mộ Chỉ Ly ngưng kết thiên lực màu trắng, mỉm cười trên mặt bọn hắn cũng cứng lại, hai mắt mang theo tia không thể tin gắt gao nhìn hai tay của nàng.

"Nếu như ta không nhìn nhầm, đây hẳn là hỗn độn thiên lực."

Lão giả trầm mặc nửa ngày mới mở miệng nói, đặc thù của hỗn độn thiên lực vô cùng rõ ràng, chỉ cần nhìn qua là có thể nhận ra.

Chỉ là qua nhiều năm như vậy, bọn hắn mặc dù biết hỗn độn thiên lực nhưng lại chưa bao giờ thấy qua, dù sao hỗn độn thiên lực cực kỳ hiếm thấy thực sự khó có thể gặp được. bọn hắn sống nhiều năm như vậy, ngay cả nghe cũng chưa được nghe qua đừng nói là gặp được.

Thừa lúc Mộ Chỉ Ly phóng xuất ra hỗn độn thiên lực, sau nửa ngày bọn hắn vẫn không dám xác định, chỉ khi tất cả được xác định, ánh mắt của bọn hắn trở nên sáng lạn dị thường.

"Hỗn độn thiên lực đúng là không tệ, tuy chưa từng thấy qua, nhưng tất cả đặc thù đều phù hợp."

"Chỉ có hỗn độn thiên lực mới có thể cường đại như vậy, lần này chúng ta đào được bảo bối rồi."

Trưởng lão đột nhiên cười lên ha hả, dáng cười thoải mái kia cho thấy tâm tình của hắn vô cùng sung sướng.

Lúc trước tất cả các môn phái coi trọng thuật luyện đan của Mộ Chỉ Ly mới có thể tranh đoạt như vậy, đối với thực lực của nàng không quá để ý, nếu bọn họ biết , Mộ Chỉ Ly có hỗn độn thiên lực sợ là ý muốn có nàng càng thêm điên cuồng a.

Đối với Thần Quyết cung bọn hắn, y thuật của Mộ Chỉ Ly khiến bọn hắn coi trọng nhưng hỗn độn thiên lực này càng được bọn hắn coi trọng hơn. Từ xưa tới nay người có hỗn độn thiên lực chưa bao giờ là kẻ yếu a.

Có hỗn độn thiên lực bọn hắn như có được máy gia tăng tốc độ tu luyện, chỉ là điểm này phải chờ tới Thiên huyền cảnh mới có thể thể hiện ra, Mộ Chỉ Ly hiện tại vừa vặn đạt tới Thiên Huyền cảnh, nghĩ đến cũng có chút cảm giác đúng a.

Cung chủ Thần Quyết cung muốn bọn họ tự tu luyện lấy tu vị của bản thân, lợi dụng tốt thiên lực của bọn họ, Mộ Chỉ Ly có thiên lực hỗn độn thực sự là quá thích hợp.

"Lát nữa chúng ta đem chuyện này báo cáo cho Cung chủ."

Với phần đông đệ tử của Thần Quyết cung, dùng thực lực bây giờ của Mộ Chỉ Ly cùng với tên tuổi đến đây cũng không coi là gì. Dù sao hư danh đối với bọn họ không quan trọng, bọn hắn để ý chính là thực lực của Mộ Chỉ Ly. Chỉ cần có thực lực, bất luận ở thời điểm nào cũng là đối tượng được người khác tôn trọng.

Thực lực của Mộ Chỉ Ly bây giờ xem như không kém nhưng so với đệ tử cũ tu luyện mấy chục năm vẫn có chênh lệch, chẳng qua hỗn độn thiên lực này thực đáng chú ý, nếu bồi dưỡng tốt, tương lai nổi danh cũng không nhất định.

"Được, trước xem hết, cũng có thể hiểu rõ thêm vài phần."

Hứng thú trong mắt bốn vị trưởng lão càng đậm, từ trên người Mộ Chỉ Ly bọn hắn phát hiện rất nhiều điều mới mẻ khiến cho người khác phải chú ý.

Bất quá, rất nhanh sau đó bọn hắn còn thực bị một màn trước mắt làm cho mộng.

Trong cuồng phong gào thét bụi mù, hai cỗ thiên lực mạnh mẽ va chạm bắn ra từng tia sắc bén cắt đứt mọi thứ ở gần, ở trường hợp này thì những đệ tử khác có muốn quan kháng tình hình tiếp tục thì cũng không thể nào, nhưng là các trưởng lão thì khác, bọn hắn thực lực còn là rất cao cho nên có thể thông qua lớp bụi mù nhìn thấy rõ tường tận tình hình bên trong dù là ở khoảng cách rất xa.

Ở giữa biển bụi mù đó chính là một quả cầu tử sắc trôi lơ lửng bắt mắt, màu tím lôi vân ảo diệu biến hóa nhìn tựa như là vô hại nhưng kì thực lại ẩn tàng một lực lượng không thể khinh thường, bởi vì chỉ cần là có vật thể đánh lên liền trực tiếp bị lôi điện tạc thành hư vô, không cần biết chất liệu. Mà quả cầu này bao bọc bên trong chính là một yêu mị thiếu nữ, tử y bồng bềnh, ba ngàn sợi tóc tùy ý sõa dài, tay ôm một màu trắng mao đoàn ấu thú, y phục thực sạch sẽ tựa hồ tách biệt hoàn toàn nàng với thế giới bên ngoài.

" Này, ta sẽ không là nhìn lầm đi? Kia chẳng phải là Quân Thục Nghi sao?"

Một trưởng lão không thể tin vào mắt mình, nghi ngờ hỏi.

" Ngươi không nhìn lầm, ta cũng thấy a"

Một trưởng lão khác giọng nói rất không cảm giác ra đến cùng hắn cảm thấy như thế nào. Bất quá vẫn là còn có vị trưởng lão nhanh hồi phục lại, bắt đầu nói lên.

" Nhớ không lầm thì Quân Thục Nghi thực lực chỉ mới có Sự Phân Cực Cảnh đỉnh a, tựa hồ còn là mới đột phá không lâu"

" Đúng a, nàng một cái Sự Phân Cực Cảnh như thế nào có thể chống lại Thiên Huyền nhị cảnh a?"

" Này gọi là thâm tàng bất lộ đi.  Chúng ta lần này gặp được bảo tựa hồ cũng không là Mộ Chỉ Ly một cái"

Một vị trưởng lão cảm khái nói.

Vốn bọn họ nghĩ một mình Mộ Chỉ Ly cũng là đã đủ kinh hỉ, không ngờ đến lần này cư nhiên còn xuất hiện thêm một cái Quân Thục Nghi, ban đầu các trưởng lão đích xác cũng là coi trọng Quân Thục Nghi nhưng là từ khi bọn họ nhìn thấy Mộ Chỉ Ly xuất ra hỗn độn thiên lực lúc thì thái độ coi trọng của họ đối với Quân Thục Nghi cũng là nhạt nhòa  không ít. Nhưng bọn hắn cũng thực không nghĩ đến, không chỉ ở thái độ làm người tuyệt diệu hơn Mộ Chỉ Ly mà Quân Thục Nghi ở phương diện thực lực cũng cùng Mộ Chỉ Ly không hề thua kém. Mộ Chỉ Ly có thể vượt bao nhiêu cấp để chiến đấu thì các trưởng lão không biết, nhưng trước mắt bọn hắn hiện tại Quân Thục Nghi có thể vượt hai cấp chiến đấu, dùng Sự Phân Cực Cảnh đỉnh đối kháng cùng Uyên Vận Thiên Huyền Nhị cảnh là sự thực.

Bất quá cũng có người rất nhanh phát hiện vấn đề. Vị trưởng lão nhíu lại mày.

" Trận đấu này chẳng phải là của Mộ Chỉ Ly cùng với nha đầu Uyển Vận sao? Vậy, Quân Thục Nghi vì cái gì lại xuất hiện bên trong?"

Không thể không nói, vị trưởng lão này vừa hỏi liền là hỏi đúng trọng điểm.

Đúng vậy, người đứng trong tử sắc lôi cầu hiện tại chính là Quân Thục Nghi, mà nàng hiện tại đang cùng Uyển Vận chính diện giao phong.

Khụ, giao phong?

Nói là né tránh thì đúng hơn.

Quân Thục Nghi vốn là không có ý định tham gia vào việc này đấy, dù sao thì châm ngôn sống của nàng cũng là ' Nước giếng không phạm nước sông' nhưng cố tình phiền toái lại tìm đến nàng mà đến, có thể nói Quân Thục Nghi tình cảnh hiện tại chính là một dạng 'nằm cũng trúng đạn'.

Quân Thục Nghi bởi vì lập nên kết giới bao bọc lấy bản thân mà dẫn đến Uyển Vận xem trong tầm mắt, mặc dù là cùng Mộ Chỉ Ly đối kháng thực có chút vất vả nhưng là tầm mắt của Uyển Vận cũng không có rời đi trên người Quân Thục Nghi đấy, trong mắt nàng ta thì Quân Thục Nghi cái này một bọ thái độ không để ý còn khiến này ta tức giận hơn so với một cáikiêu ngao khiêu khích Mộ Chỉ Ly nhiều. Bởi vì nếu như người ta còn có thể đáp lại ngươi khiêu khích thì ít nhất điều đó chứng minh người ta để ý đến ngươi, còn thái độ không để ý thì khác, điều đó có nghĩa ngươi đối với đối phương chính là cùng một dạng không tồn tại, hoặc cũng có thể nói không để vào mắt, cảm giác vị khinh thường này quả thật là khiến cho Uyển Vận tức điên. Nếu có thể nàng cũng muốn giáo huấn một chút Quân Thục Nghi, nhưng là cố tình đối phương lại là dạng dầu muối không vào, bất đắc dĩ Uyển Vận chỉ có thể quay đầu mâu nhắm đến Mộ Chỉ Ly dễ bị khiêu khích kia, nhưng hiện tại đâu? 

Hai tiện nhân này thái độ xem thường nàng không nói, thực lực của nàng cũng không thể làm tổn thương của bọn họ đến dù chỉ là một sợi tóc, Mộ Chỉ Ly là Thiên Huyền nhất cảnh cũng liền thôi còn Quân Thục Nghi một cái nhỏ yếu Sự Phân Cực Cảnh cũng là như vậy, điều này nếu để người khác biết được chẳng khác nào ném mặt nàng.

Uổng công tu luyện lâu như vậy, cư nhiên đánh không hơn hai cái sư muội mới tới, này chẳng phải chứng minh hai người bọn họ so với nàng càng thêm ưu việt sao.

Nữ nhân tâm luôn luôn là ghen tỵ, đặc biệt là những người hơn họ về mọi mặt, điều đó khiến họ không thể chấp nhận được. Cho nên Uyển Vận cũng là điên cuồng rồi, nàng ta bất chấp.

Cho nên sự việc liền phát sinh.

Quân Thục Nghi bởi vì trên tay còn ôm một Lăng Tử Sâm cho nên muốn bức ra chiến đấu là không thể nào đấy, cho nên chỉ có thể duy trì thiên lực không ngừng rót vào kết giới bảo hộ để đánh tan những công kích mà Uyển Vận đánh tới. Nhưng nếu tình huống cứ tiếp tục đi xuống thì cũng là rất phiền toái.

Nhìn trong đám bụi mù tìm kiếm được thân ảnh của Mộ Chỉ Ly, nàng ta hiện tại đang một mặt bình tĩnh nhìn bên này tình hình chiến đấu.

Mặc dù Mộ Chỉ Ly trong lòng rất khó chịu bởi vì Uyển Vận đột nhiên quay sang công kích Quân Thục Nghi không đem nàng để vào mắt, nhưng là Mộ Chỉ Ly cũng không lại tiếp tục động thủ, bởi vì nàng biết, đối với thực lực của nàng mà nói thì muốn đánh thắng Uyển Vận là có thừa, lại đánh tiếp nữa cũng chỉ để vờn nàng ta, chi bằng xem thử thực lực của Quân Thục Nghi tới cùng đến đâu, cũng coi như Mộ Chỉ Ly vì Lăng Lạc Trần xem xét một chút.

-------------------------------------

Chương mới a.~~~

Dạo này ta bận quá, nên có thể không post nhiều được m.n thông cảm một chút nha^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dongnhan
Ẩn QC