Chương 50: Hậu quả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bụi mù tán đi, hiển lộ ra hai thân ảnh trôi nổi giữa không trung.

" Này, đó chẳng phải là Quân Thục Nghi sao, nàng như thế nào cùng Chỉ Ly đổi chỗ rồi" 

Cao Chính Thanh nhìn xuất hiện hai thân ảnh kia, nghi hoặc hỏi.

" Chuyện gì xảy ra?"

" Nàng ta thế nào lại đánh với Uyển Vận sư tỷ rồi?"

....

Trong lúc nhất thời mọi người nghi vấn liền nổi lên, toàn trường hiện tại đều bị một màn trước mắt làm cho thực khó hiểu.

Tuy nhiên cũng không ai nghĩ rằng Quân Thục Nghi bởi vì muốn chiếm nổi bật mà đột nhiên xen vào Uyển Vận cùng Mộ Chỉ Ly quyết đấu.

Ngươi không thấy nàng trên tay còn ôm một cái ấu thú sao, lại nhìn bộ dáng hiện tại đi, mặc dù Quân Thục Nghi là không có bị đánh trúng hay ở thế hạ phong đấy, nhưng là nàng rõ ràng liền là ở thế bị động. Bị đè đánh a

Ngươi không rãnh tay còn thế thể quản nhàn chuyện sao?

Đáp án chính là không - thể - nào!!

Nhìn tình hình trước mắt thì cho dù là ngốc tử cũng sẽ nhìn ra chuyện này là Uyển Vận gây nên đấy. Bất quá không ai hiểu nổi rốt cuộc là Uyển Vận vì sao lại làm như vậy.

Nên biết, phương thức giao đấu ở Thiên Huyền đại lục tuy là rất đơn giản cùng tùy tiện đấy, ngươi thắng ngươi liền mạnh, ngươi quyết định tất cả. Nhưng là tùy tiện thì tùy tiện nhưng cũng là có nguyên tắc riêng của nó, Uyển Vận đối tượng giao đấu ban đầu là Mộ Chỉ Ly, nhưng sau đó lại bất ngờ quay sang Quân Thục Nghi thì điều này nói lên nàng liền đã vi phạm nguyên tắc, cho dù là Uyển Vận có thực lực đấy, nhưng là cũng không thể tùy tiện muốn làm gì thì làm, nàng ta giao đấu với Mộ Chỉ Ly chưa xong, cho  dù không biết kết quả cuối cùng như thế nào nhưng là cũng không thể như vậy, bởi vì như vậy là không tôn trọng đối thủ, tùy ý làm bậy.

Nếu Uyển Vận thắng Mộ Chỉ Ly sau đó quay sang lại quyết đấu cùng với Quân Thục Nghi thì mọi người cũng không nói gì, nhưng vấn đề là trận đấu của nàng ta cùng với Mộ Chỉ Ly còn chưa có xong đâu, chỉ sau một trận bụi mù liền thay đổi đối thủ, hướng đầu mâu từ một Thiên Huyền nhất cảnh Mộ Chỉ Ly dời đến một cái nhỏ yếu Sự Phân Cực cảnh đỉnh Quân Thục Nghi.

Này, Uyển Vận rốt cuộc là muốn nháo loại nào a!

Nàng ta tuy là đệ tử môn phái nhưng cũng không thể tùy ý làm bậy a, chuyện này nếu truyền ra ngoài chẳng phải liền cho Thần Quyết cung ném mặt mũi? 

Thần Quyết cung đệ tử cũ ỷ vào tu vi chênh lệch khi dễ tân đệ tử. Mặc dù là chuyện xảy ra trong nội bộ môn phái, nhưng là nếu là truyền ra thì xem như hình tượng của Thần Quyết cung xây dựng mấy trăm năm hình tượng sụp đổ.

Vấn đề này ở từ phía xa đầu tiên quan sát thấy các trưởng lão cũng là biết rõ. Bọn hắn giờ phút này sắc mặt cực kỳ khó coi. 

Bọn hắn ban đầu vốn chỉ có ý định đứng một bên quan sát tình hình, cùng xem xét một chút thực lực của Mộ Chỉ Ly cùng với nha đầu Uyển Vận, mặc dù biết tính tình Uyển Vận cũng không là rất tốt nhưng dù sao cũng là một trong những đệ tử có tiềm năng nên bọn hắn cũng có phần hậu hĩnh với nàng, bình thường Uyển Vận làm việc thì bọn hắn cũng coi như mở một mắt nhắm một mắt cho qua, dù sao thì Uyển Vận cũng là làm việc sau lưng, lại cũng không có ai có cam đảm cùng Uyển Vận chống lại đi tố cáo nên bọn hắn cũng làm như không thấy, chung quy người có thực lực liền có thể tự ý làm. Nhưng mà chuyện hôm nay thì lại khác, Uyển Vận công khai tại trước mặt chúng đệ tử tùy ý làm bậy, mà đối tượng lại cũng không là cái gì đơn giản, có thể nói, cho dù không phải vì Lăng Lạc Trần đối với Quân Thục Nghi thái độ khiến cho bọn hắn để nhiều mắt đến nàng một chút thì đối với thực lực của Quân Thục Nghi hiện tại thi triển ra cũng khiến cho bọn hắn hiểu được phải coi trọng hạt mầm này.

Một cái Sự Phân Cực cảnh đỉnh giao đấu với Thiên Huyền nhị cảnh cao thủ dù là ở thế bị động nhưng tuyệt không rơi xuống hạ phong thì chỉ điểm này cũng đủ khiến bọn hắn coi trọng Quân Thục Nghi, lại càng đừng nói đến Quân Thục Nghi nhưng là Lôi hệ thiên lực a.

Mặc dù đem so ra cùng với Mộ Chỉ Ly hỗn độn thiên lực truyền thuyết ra thì cũng không có gì đáng để nói, nhưng mà Lôi hệ thiên lực cũng coi như là loại hiếm có, ngàn người có một a.

Từ những điều trên xem ra, Quân Thục Nghi giá trị cao hơn Uyển Vận một cái kim hệ quý giá hơn nhiều. Cho nên bọn hắn hiện tại là không thể khoanh tay đứng nhìn đấy, bởi vì chuyện này nếu vẫn tiếp tục đi xuống thì bọn họ Thần Quyết cung mặt mũi thực sự là bị Uyển Vận ném.

.......

Quân Thục Nghi thần sắc âm trầm nhìn Uyển Vận, ánh mắt thường ngày một mực tĩnh giờ đây đã tràn đầy phẫn nộ.

Quân Thục Nghi làm người vốn lãnh đạm, bình thường cho dù có chuyện to tát gì thì vẻ mặt nàng cũng chỉ có một trạng thái, đó là trơ
! Đúng vậy, Quân Thục Nghi là một kẻ trơ đến nhàm chán, cho dù là khi bản thân bị thương đến suýt mất mạng thì vẻ mặt cũng vẫn không thay đổi một bộ không có chuyện gì xảy ra. Này, cũng không thể trách Quân Thục Nghi đối với bản thân quá vô tâm hay gì đó mà này chung quy là do thói quen mà ra, Quân Thục Nghi sống nhiều, nhìn nhiều mà trải cũng nhiều cho nên dẫn đến nàng thái độ của nàng đối với mọi thứ, mọi việc cũng đạm không ít, cho nên nếu không phải là chuyện gì vượt quá giới hạn cực hạn của nàng thì Quân Thục Nghi vẻ mặt tuyệt không có biểu hiện, nhưng, đã là chuyện có thể khiến nàng biểu hiện ra vẻ mặt thì chuyện đó đối với nàng là cực kì to tát và một khi Quân Thục Nghi tức giận, có nghĩa là mọi chuyện sẽ không chỉ dừng lại ở hai từ đơn giản.

Nàng hôm nay vốn chỉ định đứng ngoài cuộc xem trò nhưng là cố tình Uyển Vận lại tìm đến nàng kiếm chuyện, cái này chỉ có thể nói là ý trời, Quân Thục Nghi cũng không cho rằng nàng ta tìm nàng kiếm chuyện cũng không là nàng ta sai. Nhưng cố tình Uyển Vận này lại chọc đến nghịch lân của nàng, này liền là Uyển Vận sai.

Nếu không là lúc nãy nàng phản ứng nhanh đánh ra một đạo lôi võng thì chỉ sợ hiện tại Lăng Tử Sâm liền thành nhím.

Không sai, trong màn bụi mù lúc nãy Uyển Vận đã đánh lén. Mà mục đích chính là Quân Thục Nghi, nhưng thực không may là hướng nàng ta nhắm tới vừa vặn ngay Lăng Tử Sâm, cho nên nói, nếu muốn làm bị thương Quân Thục Nghi thì Lăng Tử Sâm chắc chắn là nạn nhân đầu tiên, rất may là Quân Thục Nghi tốc độ phản hồi mau nên cũng không có xảy ra chuyện.

Con thỏ lúc tức giận còn có thể cắn người, huống hồ Quân Thục Nghi cũng không phải thỏ. Mặc dù bình thường nàng thái độ luôn là nhẫn nhịn nhưng điều đó không có nghĩa là Quân Thục Nghi hiền lành hay thánh mẫu. Người chọc nàng, nàng cũng sẽ cho kẻ đó lãnh đủ.

Mỗi con người là một ẩn số mà chính bản thân của họ cũng thể nào hiểu hết, cho nên Quân Thục Nghi chính bản thân có thể làm đến mức nào một khi tức giận..

Bất quá, chuyện này cũng rất nhanh mọi người đều sẽ biết.

" Không biết sư tỷ đây là có ý gì"

Quân Thục Nghi cũng không có bị tức giận làm hỏng đầu, ngược lại nàng vẫn rất bình tĩnh, ngoài cười như trong không cười hỏi, tay không quên vuốt ve trấn an bị kinh hách Lăng Tử Sâm.

Quân Thục Nghi bộ dạng vốn là tuyệt mĩ nên cho dù hiện tại toàn thân toát ra hơi thở nguy hiểm thì đối với người khác nàng vẫn là phong tình vạn chủng. Uyển Vận liếc mắt nhìn, lòng ganh tỵ càng là lên men không ngớt, lại nhìn một mặt Mộ Chỉ Ly đứng một bên tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng Uyển Vận lại càng tức giận. Chung quy nàng tuổi tuy hiện tại so với Quân Thục Nghi lớn hơn nhưng tâm tính cũng không có được mài giũa như 'linh hồn già cỗi' Quân Thục Nghi, tâm lí nàng vẫn là của thiếu nữ hai mươi mấy cho nên bị sự ghen tỵ che mắt không kiểm soát được hành động của mình cũng là điều rất bình thường.

Tuy vậy, cũng không ai sẽ vì điều đó mà châm chước cho lỗi lầm mà nàng gây ra. Ngươi tâm lí còn non nớt như thế nào ta không cần biết, ta chỉ biết ngươi gây ra chuyện, đó là sự thực.

Mà Mộ Chỉ Ly một bộ vân đạm phong khinh mỉm cười lại chẳng khác gì đổ thêm dầu vào lửa. Cho nên mới dẫn đến hậu quả mà sau này Uyển Vận khóc hối không kịp ' biết vậy chẳng làm' hay cũng có thể nàng ta là biết hậu quả đấy nhưng đã trót đâm lao thì phải theo lao thôi.

Uyển Vận thi triển trên tay công pháp tung bay, kim sắc thiên lực sáng ngời lấp lánh càng toát ra khí thế sắc bén nồng đậm. Khổng lồ lực lượng thiên lực được nàng nhanh chóng truyền vào hai tay.

Sau lưng Uyển Vận, một thanh kim đao khổng lồ theo ấn pháp dần xuất hiện. Khí thế uy vũ hiên ngang.

Quân Thục Nghi ngưng mắt nhìn kim đao, hoa vân hiển lộ rõ rệt có thể nói lên người thi truyền thực sự là một cao thủ, là một nhân tài. Bất quá, tâm tính không đủ lại cho dù có mạnh hơn cũng là đồ bỏ đi.

Mọi người chứng kiến cảnh tượng này cũng không khỏi hít vào một hơi.

Biến hóa này dẫn tới không ít đệ tử Thần Quyết cung đều chạy ra, giữa ban ngày đột nhiên biến thành tình trạng này, tất nhiên là có thêm chiến đấu hơn nữa còn là chiến đấu không kém.

Chúng đệ tử nhìn thấy thanh kim đao khổng lồ trên không trung, cũng chú ý tới thân ảnh Uyển Vận

"Đây không phải là Uyển Vận sư tỷ sao? Người nào mà có thể bức nàng đem dùng đến Thiên Vân Khiếu Phong đao?"

Một gã đệ tử hoảng sợ nói, trong bọn họ Uyển Vận sư tỷ thực lực không thấp, ngoại trừ so tài quý với bên ngoài rất ít khi nhìn thấy Uyển Vận sư tỷ ra tay.

"Đúng vậy, ta cũng không biết. Các ngươi xem người đứng đối diện sư tỷ, nàng kia chúng ta chưa từng thấy qua, không phải sư muội mới tới hôm nay đấy chứ?"

Tên còn lại cũng lên tiếng nói:

"Hẳn là thế, các ngươi xem bên cạnh Nghịch Hồng sư huynh còn đứng không ít người đâu, hẳn là sư muội không tệ, chỉ là bọn họ như thế nào đã ra tay trước rồi?"

Quá khứ chưa từng phát sinh chuyện như vậy, nhân vật mới vừa tới đã cùng sư tỷ giao thủ, hơn nữa nhìn bộ dạng này cũng không phải là luận bàn, thực sự có chút đặc thù.

"Ta đoán sư muội này phải thua, mới tới như thế nào có thể cùng sư tỷ so? Hôm nay uy lực của Thiên Vân Khiếu Phong đao cũng không yếu a, bất quá sư muội này quả thực là mỹ nhân a."

"Ha ha, ta biết ngươi đối với mỹ nhân luôn luôn hứng thú. Đến lúc đó có thể làm quen..."  

Bất quá bọn hắn đều không biết trận đấu này Uyển Vận sư tỷ của bọn hắn dù là thắng hay thua cũng là lành ít dữ nhiều

.....

" Mẫu thân, là Tử Sâm không ngoan, là Tử Sâm liên lụy đến mẫu thân" 

Lăng Tử Sâm nhìn một tràn cảnh tượng diễn ra trước mắt toàn thân run rẩy nói. Lăng Tử Sâm biết rõ bản thân thực lực nhỏ yếu và hắn đã rất cố gắng tu luyện, hắn biết năng lực của hắn bất quá cũng chỉ có thể giúp được Quân Thục Nghi những lúc nàng bị thương mà thôi, nhưng ít ra như vậy hắn cũng cảm thấy là hắn có ích. Nhưng hiện tại đâu? chưa bao giờ Lăng Tử Sâm cảm thấy bản thân vô dụng hơn lúc này.

Có thể chữa thương thì như thế nào? có thể có ích thì như thế nào? Lại cũng không bằng thực lực cường đại có thể tự vệ bản thân cùng bảo hộ người thân trọng yếu với mình thì cũng bằng không. 

Lăng Tử Sâm biết rõ mẫu thân của hắn rất lợi hại, nếu như không có hắn làm vướn tay vướn chân thì chắc chắn mẫu thân sẽ không bị ức hiếp. 

Nhìn ánh mắt ngập nước đầy bi thương cùng tự trách của Lăng Tử Sâm, Quân Thục Nghi càng cảm thấy lòng xót xa.

" Hài tử ngoan, đừng lại nghĩ lung tung, con rất lợi hại"

Quân Thục Nghi khẽ ôm chặt Lăng Tử Sâm, tiểu hài tử còn nhỏ suy nghĩ nhiều để làm gì, chỉ cần vui vẻ sống mới là tốt nhất, trời dù có sập thì cũng còn mẫu thân là nàng chống đỡ.

Hai tay không tiện lợi thi triển vũ kỹ nên Quân Thục Nghi cũng chỉ có thể triệu hồi ra Tử Lôi Âm Kiếm.

Tử sắc thanh kiếm vừa xuất hiện mang theo ti mang lôi điện ẩn hiện một màu thần bí cùng uy nghiêm, tuy là tử sắc nhưng lại có vẻ thu hút ánh nhìn hơn cả kim quang rực rỡ của Thiên Vân Khiếu Phong đao. Vừa nhìn liền biết không thể nào là phàm vật.

Nói nhảm, ngươi từng thấy thanh vũ khí nào có mang theo thuộc tính sao?

Hẳn là có, bất quá, cũng không đến phiên bọn hắn cầm.

Mộ Chỉ Ly ánh mắt từ lúc Tử Lôi Âm Kiếm xuất hiện cũng bị thu hút, từ trong đáy mắt nàng lóe lên tia nhìn kỹ, Mộ Chỉ Ly cảm thấy thanh kiếm này cũng không thể là bình thanh kiếm bình thường, ít nhất phẩm cấp cũng phải ngang bằng với Vị Ương Kiếm của nàng, mà những thanh kiếm như vậy luôn có linh tính, muốn làm chủ nhân của nó là một vấn đề, thậm chí có thanh kiếm cả đời chỉ nhận duy nhất một chủ, khi chủ nhân mất đi thì cũng tự hủy hoặc phong ấn bản thân lại giống như Vị Ương Kiếm của nàng. Là người được một thanh bảo kiếm lựa chọn và chấp nhận làm chủ nhân thì hẳn Quân Thục Nghi này thực lực cùng nhân phẩm cũng không sai.

Kỳ thực từ ban đầu Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy Quân Thục Nghi là rất đẹp mắt, cùng hiểu lễ ra thì hiện tại từ những tràn cảnh tượng biến hóa trước mắt nàng nhận ra rằng: Quân Thục Nghi người này cũng không đơn giản, ngoài bộ dạng tốt xem ra thực lực cũng tốt nhìn, bất quá tu vi cũng không cao, nhưng Mộ Chỉ Ly nhìn người cũng không nhìn tu vi, nàng ta xem trọng chân chính là thực lực đích thực, không thể không nói, về quan điểm này của Mộ Chỉ Ly là khá giống Quân Thục Nghi, Mộ Chỉ Ly cảm thấy nếu là có thêm thời gian cùng tài nguyên để phát triển thì Quân Thục Nghi chắc chắn sẽ đuổi kịp nàng.

Có thể tìm được một người như vậy cũng coi như Lăng Lạc Trần rất có mắt nhìn người, Quân Thục Nghi cũng không phải loại người dùng mặt để ăn cơm, này nàng yên tâm rồi, Lăng Lạc Trần cũng không phải bị nhan sắc lu mờ ánh mắt mà bị người lừa gạt, gặp được Quân Thục Nghi coi như là may mắn của hắn.

Bất quá, chuyện này Mộ Chỉ Ly thực là nghĩ quá nhiều cùng bổ não quá nhiều rồi. Không thể không nói, có một điểm chung giữa các xuyên không nữ chính là luôn thích bổ não cùng tự cho những điều mình nghĩ là đúng rồi áp đặt nó lên người khác. Từ hiện đại phát tiển tiến bộ xuyên đến thời đại cưỡi ngựa bắn cung đấu kiếm không biết có phải là các nàng bị ảnh hưởng của phim truyền hình cùng tiểu thuyết quá nhiều hay không mà luôn tự cho những cái mà các nàng nghĩ đến chính là chân lý, dù thông minh đến như Mộ Chỉ Ly không tránh khỏi bị ảnh hưởng. Thực tế cũng không giống như các ngươi nghĩ phức tạp đến như vậy a.

Cho nên nói, xem nhiều phim truyền hình quá cũng không tốt a.~

Khụ, quay lại vấn đề chính.

Sau khi tế ra Tử Lôi Âm Kiếm Quân Thục Nghi bắt đầu niệm pháp quyết, tử sắc thiên lực từ lòng bàn tay điên cuồng truyền vào bị Tử Lôi Âm Kiếm hấp thu, tử sắc ti lôi thoắt ẩn thoắt hiện bao trùm xung quanh nó dần hình thành lên hình dạng rõ ràng, là một trường tiên tử sắc, từ tốc độ hình thành lấy mắt thường có thể thấy được rõ ràng tốc độ hình thành của trường tiên so với Kim đao nhanh hơn nhiều bởi vì ngay tại lúc Kim đao vừa thành hình hoàn chỉnh thì cũng là lúc trường tiên xuất hiện, nên nhớ Quân Thục Nghi thi triển chiêu thức sau Uyển Vận.

" Thiên Vân Khiếu Phong Đao, trảm"

" Phách Thần, đi"

Phách Thần chính là một hình dạng khác của Tử Lôi Âm Kiếm, kỳ thực thanh kiếm này có đến hai hình dạng, một dạng là trường tiên tên gọi Phách Thần, một là tử sắc kiếm với tên gọi Tử Lôi Âm Kiếm, phách thần hình dạng này chủ yếu là có thể đánh nát được lực lượng không thực như là linh khí, linh hồn, hoặc lực lượng vô thực thể, và đương nhiên hiệu quả như thế nào thì còn phải xem thực lực của chủ nhân của nó, còn Tử Lôi Âm Kiếm, hẳn là không cần phải nói đi. Bình thường muốn triệu hồi Phách Thần thì phải làm huyết tế kêu gọi ra cho nên vừa rồi Quân Thục Nghi mới trích máu của mình.

Hai đoàn hỏa hoa va chạm nhau mọi người tầm mắt đều bị thu hút, bọn họ cũng không biết chiêu thức của Quân Thục Nghi đến tột cùng là gì, dù sao thì cũng là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy có người dùng vũ khí trực tiếp chống lại lực lượng thần khí do thiên lực ngưng tụ, phải biết rằng giữa hai thứ này là có sự khác biệt rất lớn về lực lượng. 

Vốn Uyển Vận rất tự tin về vũ kỹ này của mình thậm chí nàng ta trong bụng còn mừng thầm Quân Thục Nghi ngu ngốc, nhưng chuyện xảy ra tiếp theo khiến nàng ta không thể tin vào mắt mình, Phách Thần vừa va chạm vào liền quấn chặt lấy Thiên Vân Khiếu Phong đao, mà thanh kim đao cũng không thể phản khán hay tránh thoát. Mặc dù biết Lôi hệ có thể khắc được bất cứ nguyên tố nào trong ngũ hành hệ nhưng Uyển Vận không nghĩ đến cách biệt đẳng cấp xa như vậy mà Quân Thục Nghi vẫn có thể khống chế được Thiên Vân Khiếu Phong đao của nàng, chẳng lẽ là do lôi hệ quá bá đạo?

Hẳn là, dù sao nàng ta cũng chưa từng chân chính đấu với những người có ba loại thuộc tính truyền thuyết đó Băng, Phong, Lôi.

Bất quá, Lôi hệ mặc dù bá đạo nhưng cũng là có giới hạn, nhất là đối với thực lực của Quân Thục Nghi hiện tại, để có thể khống chế được Thiên Vân Khiếu Phong đao nàng cũng là dùng giá lớn bỏ ra tám phần lực lượng.

Khẽ dụng thiên lực, tay nắm phải nắm chặt trường tiên, khổng lồ lực thực từ trên người nàng phát tán, xung quanh không gian như bị bóp méo quanh thân Quân Thục Nghi giờ đây bao phủ dày đặc lôi điện, lực lượng nhanh chóng truyền vào Phách Thần chỉ một chớp mắt, lấy mắt thường có thể lấy được trên thanh Thương Vân Khiếu Phong đao khổng lồ xuất hiện chi chít mạng nhện nứt vỡ ra.

" Nằm tào, vũ khí còn có thể sử dụng như vậy"

" Ta không nằm mơ đi, đây là chiêu thức kiểu gì a?"

Này một động tác cũng không là chiêu thức đặc sắc gì nhưng lại khiến mọi người kinh ngạc không thôi, thật lâu về sau bọn hắn vẫn không thể vào quên có một ngày như vậy. Phương pháp đơn giản cùng thô bạo, gọn gàng dứt khoát.Nhiều người ngày sau cũng từng thử áp dụng bất quá cũng chưa có ai thành công qua, đương nhiên đó là chuyện của sau này, còn hiện tại.....

Bởi vì Thiên Vân Khiếu Phong đao là do thiên lực ngưng tụ mà thành cho nên khi nó bị vỡ ra Uyển Vận cũng bị ảnh hưởng không nhỏ.

" Phụt"  Nàng ta phun ra một ngụm máu to.

Phương thức chiến đấu của Quân Thục Nghi luôn là như vậy đơn giản, thô bạo nhưng hậu quả không biểu hiện ra mặt ngoài mà ẩn dấu di chứng từ sâu bên trong, đừng nhìn Uyển Vận vẫn quần áo chỉnh chu chỉ thổ huyết thôi, đừng quên thuộc tính bá đạo tự thân của Tử Lôi Âm Kiếm, thuộc tính mà nó có đương nhiên Phách Thần cũng có, đó chính là lôi điện tàn phá, phàm là vật tiếp xúc qua nó đều sẽ bị ảnh hưởng, mà Phách Thần nhưng là khắc tinh của những lực lượng vô hình cho nên nó có thể thông qua sợi dây liên kết thiên lực giữa Thiên Vân Khiếu Phong đao truyền đến Uyển Vận mặc dù nàng ta không hề trực tiếp bị nó đả thương.

Các trưởng lão cũng đồng thời bị màn này làm kinh ngạc không thôi, vốn bọn hắn đến là để ngăn cản Uyển Vận không nghỉ đến Uyển Vận lại nhanh như vậy bị đả bại rồi. Có phải hay không là quá đơn giản rồi?

Bất quá bọn hắn cũng rất nhanh phản ứng lại. Một người lên tiếng nói:

" Dừng tay lại"

" Trưởng lão" các đệ tử đồng loạt cung kính cúi chào.

" Uyển Vận, ngươi trở về đi trong vòng ba năm không được phép ra ngoài. Còn có, tài nguyên trong ba năm này của ngươi cũng không cần nhận"

Ầm!

Cái gì gọi là một lời nói quyết định vận mệnh thì chính là cái này đây. Lời này chẳng phải nói rõ Uyển Vận bị phạt cấm túc ba năm hay sao? 

Ba năm đối với tu chân giả mà nói tuy rằng không dài nhưng cũng không là ngắn, bị cấm túc ba năm không ra khỏi cửa lại cũng không cấp phát tài nguyên, đồng nghĩa với việc tu luyện chậm chạp bằng cách nguyên thủy nhất, thậm chí đối với việc tiên tiến mà nói là càng xa vời, ba năm sau đi ra ngươi đã trở thành kẻ lạc hậu. Chuyện này đối với một người như Uyển Vận thì làm sao nàng có thể chấp nhận.

" Trưởng lão, ta...." Uyển Vận muốn nói gì đó. Nhưng là chưa kịp liền bị cắt ngang. Các trưởng lão sắc mặt âm trầm nhìn nàng.

"Ngươi chẳng lẽ còn không hiểu bản thân lỗi ở đâu sao?"

" Ta..."

Kỳ thực đối với những việc mà Uyển Vận đã gây ra thì nên bị khai trừ khỏi môn phái, bất quá may mắn cho nàng ta còn có một muội muội Uyển Nhược là nhân tài cho nên các trưởng lão cũng không thẳng tay.

Uyển Vận hiện tại trong lòng hối hận không thôi, hiện tại nàng bị nội thương còn bị phạt cấm túc, không thể lãnh tài nguyên, thương thế của nàng sao có thể

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dongnhan