Chương 54: Hung hiểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xung quanh thiên khí không ngừng điên cuồng tụ tập lại một chỗ dẫn đến chấn động cũng không nhỏ nhưng cũng may là đáy thung lũng này khá sâu nên biến động cũng không có dẫn đến Hàn gia đệ tử chú ý nhưng ngược lại lại dẫn đến một cái nguy cơ khác cũng ở ngay tại thung lũng tối sâu chỗ.....

Một đôi cực sắc bén lam nhãn phát ra kì dị ánh sáng cực kì tương phản với hắc sắc u ám xung quanh, rất xinh đẹp nhưng cũng khiến cho người không nhịn được liền sởn tóc gáy.

Hắc ảnh tựa như thiểm điện nhanh chóng vụt qua, thực vật xung quanh cũng tựa như cảm nhận được nguy hiểm co rúm lại, đây là một khí tức hết sức cường đại nhưng bất quá nó lại được tỉ mỉ ẩn sâu lại, đôi mắt sắc bén linh hoạt quan sát con mồi từ trong bóng tối, ẩn mình, yên lặng chờ đợi thời cơ.

Đáng tiếc là đối với điều này đương sự một người hai thú lại chẳng hay biết gì cả.

Quân Thục Nghi hai bên thái dương đã tràn đầy mồ hôi, đối với tốc độ tu luyện của nàng hiện tại mà nói thì tiến cấp đến Thiên Huyền cảnh giới thì đã là quá nhanh, sớm hơn mức tưởng tượng nhưng là một khi đã bước nửa chân vào ngưỡng của này rồi thì không thể nào dừng lại. Từ Sự Phân Cực Cảnh đỉnh tiến cấp lên Thiên Huyền nhất cảnh tuy nói chỉ cách bất quá một cấp bậc mà thôi, nhưng người chân chính trải qua mới thực sự hiểu rõ, cách biệt này là cỡ nào đại, tựa như khoảng cách của một thứ dân đối với quý tộc, khác biệt rất lớn, vốn dĩ Quân Thục Nghi cũng không định tiến cấp vào lúc này bởi vì châm ngôn của nàng chính là luôn đặt chất lượng lên trên số lượng, nhưng bất đắc dĩ không nghĩ đến cư nhiên tu luyện đến thiên lực quá mức dồi dào dẫn đến đan điền không chịu nổi muốn bùng nổ tiến cấp, này cũng không là không thể dù sao nàng cũng đã đánh chắc chắn nền móng từ trước nên cho dù hiện tại có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì cũng sẽ không ảnh quá nhiều đến lực lượng bất quá nàng nghĩ có lẽ sau này nên chậm lại tu luyện ra ngoài thực chiến nhiều chút để chắc chắn thực lực, mặc dù Quân Thục Nghi trải qua nhiều thế, kinh nghiệm chiến đấu có thể nói là cực kì phong phú nhưng nói khi nói lại thì cũng chỉ là kinh nghiệm phong phú mà thôi, cơ thể của nàng hiện tại cũng chưa trải qua thực chiến mài dũa nhiều, cho dù là kinh nghiệm phong phú, tinh thần lực cường đại quá mức nhưng cơ thể lại quá ' mỏng manh' thì cũng chẳng làm được gì nhiều. Bất quá đó là dành cho tương lai suy tính, còn hiện tại....

Này chính là thời khắc mấu chốt cực kì quan trọng, nếu như có  gì ngoài ý muốn xảy ra .... thứ nhất khả năng là nàng Quân Thục Nghi về sau tu vi lại không thể tinh tiến, cùng với tinh thần lực rối loạn dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, thứ hai khả năng cũng là tối nguy hiểm nhất, một từ thôi - chết!!

Quân Thục Nghi đương nhiên là không mong muốn bất cứ ngoài ý muốn nào xảy ra cho nên nànng bản thân tự nhận thấy cần phải dùng tốc độ nhanh nhất để nhanh chóng tiến vào Thiên Huyền nhất cảnh, dù là thung lũng khá sâu và ẩn mình nhưng Vân Sơn hiện tại hầu hết đều là Hàn gia đệ tử quay quanh nếu thời gian kéo dài quá lâu chỉ sợ bọn họ tìm đến, đến lúc đó mệnh của nàng còn hay không thì cũng khó mà nói.

Từng tia lôi điện mờ ảo chớp động. Bên trong đan điền, từng luồng thiên lực bá đạo lần khắp các ngóc ngách kinh mạch kêu gào muốn bùng nổ, Quân Thục Nghi không hề nghĩ đến muốn tiến vào cảnh giới Thiên Huyền lại khó khăn đến vậy, nhưng đã đến nước này thì nàng chỉ có thể không ngừng cố gắng, không buông tay. 

Quân Thục Nghi không biết rằng này cũng đâu phải là do nàng tiến vào Thiên Huyền cảnh mà dẫn đến, mà là bởi vì bản thân của nàng tu luyện tốc độ quá nhanh, gần như là nghịch thiên tiến cấp cho trong vòng chưa đầy một tháng từ Sự  Phân Cực cảnh đỉnh tiến đến Thiên huyền nhất cảnh chính là một việc không hợp thói thường cho nên mới dẫn đến muốn tiến cấp cần phải thông qua thử thách cùng trừng phạt, nói cách khác, nếu là đặt tình huống này ở một tu tiên vị diện nào đó thì hẳn là dẫn đến - thiên kiếp!

Không sai, tình huống của Quân Thục Nghi đang phải chịu đựng lúc này chẳng khác nào một hồi thiên kiếp bổ xuống, bất quá nó cũng không phải là thiên kiếp mà điều này có thể nói là liên hệ trực tiếp đến hệ thiên lực mà Quân Thục Nghi sở hữu, tứ chi bách hải bị từng đợt lôi điện đốt cháy khét nghẹt một mảnh, trong cơ thử lôi hệ thiên lực như muốn phá thể mà ra, cả người nàng úc này đầy máu nhuộm đến cả y bào cũng không thể nhìn ra màu sắc, chỉ là xung quanh nàng lại bị bao phủ bỏi dày đặc thiên khí cho nên từ bên ngoài cũng không thể phát hiện tình huống bên trong. 

Đối với kiếp trước có một cái Mộ Chỉ Ly Nghịch thiên tiến cấp có thể trong vòng một tháng đột tiến hai cấp bậc mà không dẫn đến ảnh hưởng gì cho nên Quân Thục Nghi cũng không hề biết việc nàng tiến cấp nhanh như vậy là không hợp thói thường.

Còn vì cái gì đối với Mộ Chỉ Ly thì không có mà đến lượt Quân Thục Nghi trên người lại xuất hiện như vậy trừng phạt???

Ha ha. Này cũng có thể coi là thân phận khác biệt.

Còn về thế giới này rốt cuộc có thiên kiếp giống như ở các vị diện khác hay không thì không ai biết được...

Mẫu tử liền tâm, tâm linh tương thông Lăng Tử Sâm cũng nhận ra của mẫu thân dị trạng, hắn rất lo lắng cũng ngừng lại việc đùa giỡn,mặc dù trong lòng đối với lôi điện là rất sợ hãi nhưng là Lăng Tử Sâm cũng bất chấp, hai tiểu cẳng chân nhỏ bé đặng đặng chạy tới những suy cho cùng hắn cũng là ngược lại gà cho nên chưa đến gần được một thước liền bị một đạo lôi thình lình từ bên trong phóng ra dù là hắn né tránh nhanh nhưng cũng là bị ép đến hiện ra nguyên hình không đến gần được.

Thấy tình huống như thế, từ trong góc tối thu liễm khí tức yên lặng theo dõi một màn ánh mắt co rút lại. Tình huống này - rất nguy hiểm. Nhưng hắn cũng không thể làm gì hơn ngoài việc chờ đợi mọi chuyện nhanh chóng trôi qua.

Qua mười phần chung nhưng đối với Quân Thục Nghi lại tựa như qua mười kiếp bình thường, dường như mọi đau đớn, trừng phạt đều cùng một lúc tụ tập đến hết trên người nàng, thống khổ muốn chết đi. Lúc này trấn giữ Vân Sơn Hàn gia đệ tử cũng đã phát hiện dị trạng, bọn hắn phát hiện thiên khí xung quanh dường như bị cái gì đó hấp dẫn nhanh chóng cuốn đi bình thường mà ẩn ẩn trong thiên khí còn khiến cho họ có một loại cảm giác lông tóc đều dựng thẳng.

Bất ngờ 'oanh' một tiếng cực vang, như có cái gì thoát phá ra, khiến cho mọi thứ đều bị nhấn nhiếp, lôi thiên khí nồng đậm tán đi, hiển lộ ra một thân ảnh huyết nhục mơ hồ, mặc dù là thành công tiến cấp nhưng những tổn thương mà lôi điện gây ra cho nàng cũng là thực, Quân Thục Nghi lúc này trên người có thể nói là vải không đủ che, lôi điện đã đốt cháy gần hết, may mắn huyết khắp cơ thể cho nên cũng không có nhìn ra cảnh đẹp gì, lúc này đây Quân Thục Nghi đã gần như chống đỡ không trụ, dù là trên thân vết thương đang lần lượt tự lành nhưng tinh thần lực của nàng gần như đã khô kiệt, nàng gần như là hấp hối.

Một bên nhìn thấy mẫu thân hiện trạng Lăng Tử Sâm lo lắng tiến lên nhưng chưa đợi hắn đến gần một đạo thiểm điện từ bụi rậm cách đó không xa nhanh chóng vụt qua.

Nếu nói yêu tinh của yêu thú chính là nguồn tài nguyên cho người tu luyện thì ngược lại tinh thạch của người tu chân cũng chính là ý nghĩa như thế đối với yêu thú, thậm chí tác dụng đối với yêu thú còn lớn hơn yêu tinh. Đồng dạng là lôi hệ cho nên nếu lấy được tinh thạch của Quân Thục Nghi cũng có thể nghĩ tác dụng đối với Liệp Lôi Báo là cỡ nào lớn, cho nên nó nhất định phải lấy được thứ đó.

Nếu nói về độ nguy hiểm thì Liệp Lôi Báo cũng không thua gì Tam đại yêu thú trong Trục Đỉnh tái sự nhưng nó lại rất thông minh biết sống ẩn mình sâu trong thung lũng cho nên tuy rằng biết đến sự tồn tại của nó nhưng không ai có thể thấy được cũng như bắt được nó.

Dù là không có hóa thân thành người được nhưng Liệp Lôi Báo bản thân cũng là cường đại trong cường đại lại thêm tu vi của nó hiện tại cũng là Nửa Bước Sinh cảnh nếu là Quân Thục Nghi lúc sung túc đi nửa thì cũng không thể đối phó nó huống chi hiện tại nàng chính là bị trọng thương.

Cảm nhận được nguy hiểm đến gần Quân Thục Nghi theo bản năng muốn tránh ra nhưng nàng hiện tại hoàn toàn không có lực lại thêm thất khiếu trước đó đều bị lôi điện tàn phá chảy máu hiện tại nhìn cùng nghe đều là mơ hồ.

Chính là lúc này đây một đạo khí túc bùng nổ, bạch sắc thân ảnh thoắt cái xuất hiện trước người nàng ngăn cản lại móng vuốt sắc bén của Liệp Lôi Báo. Bạch sắc thân ảnh này cao lớn cho nên không có khả năng là Lăng Tử Sâm lại càng không là mập mạp khổng lồ như Thiên Hùng. Quân Thục Nghi không biết người đến là ai, là địch hay bạn, nàng không biết, nàng cũng không muốn rõ, bởi vì, từ trong tiềm thức của nàng là một sự yên tâm tin tưởng chắc tuyệt đối, ỷ lại cùng dựa vào. Quân Thục Nghi biết cảm giác lúc này của nàng rất là không xong, không nên tin tưởng một người lạ nhưng là bất tri bất giác nàng đã lâm vào bóng tối, hôn mê.

...........

Chẳng biết qua bao lâu Quân Thục Nghi bất đầu ý thức hấp lại, xung quanh một luồn khí tức thoải mái cùng khoang khoái mát lạnh bao phủ, mở mắt. Trước mắt nàng là trần thạch động tối tăm mang cảm giác âm u cùng lạnh lẽo.

" Tỉnh?"

Một giọng nói trầm thấp vang lên từ đỉnh đầu, Quân Thục Nghi ngước mắt, gương mặt tuấn mĩ xuất trần ánh vào tầm mắt, lời nói tuy ngắn, cụt nhưng cũng không làm mất đi sự ôn nhu cùng quan tâm bên trong nó, đặc biệt là tại trong đôi mắt kia, sự thân thiết thể hiện rất rõ. Cũng gương mặt đó không có gì thay đổi, nhưng người trước mắt lại cho nàng một loại cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ đến suýt thốt nên lời, nhưng Quân Thục Nghi tự chủ của bản thân cũng rất mạnh, nàng không có khả năng để nhận tri của bản thân bị đảo lộn nhất là một đặc biệt với nàng.

" Lăng sư huynh" 

Một tiếng Lăng sư huynh xa lạ dường như thức tỉnh lại người trước mắt. Một đôi mắt thâm thúy lẳng lặng nhìn nàng, Quân Thục Nghi rục rịc muốn ngồi dậy, bởi vì nàng phát hiện bản thân đang tại gối đầu lên chân của Lăng Lạc Trần, đối với người này nếu làm ra hành động như vậy thân mật Quân Thục Nghi cũng không có thói quen mặc dù hắn cho nàng một loại cảm giác rất quen thuộc.

Trong lòng chợt nặng, Lăng Tử Sâm hí hửng nhào vào trong lòng Quân Thục Nghi thân mật cọ cọ, mềm manh âm thanh làm nũng gọi một tiếng " Nương".

Lúc này hắn bộ dạng chính là nhân dạng không cần nói cũng biết bộ dạng của hắn có bao nhiêu lực sát thương đối với Quân Thục Nghi.

" Ân" Quân Thục Nghi mỉm cười đáp lại một tiếng, đối với Lăng Tử Sâm dùng nhân dạng xuất hiện trước Lăng Lạc Trần nàng cũng không lo lắng bởi vì nàng biết rõ hắn nhân phẩm rất tốt, sẽ không xằng bậy.

Bất quá Quân Thục Nghi tin tưởng cũng là quá sớm, Lăng Lạc Trần nhân phẩm đích xác là rất tốt, thậm chí có thể nói là rất hoàn hảo nhưng đó cũng là chuyện của trước kia, còn từ  nay về sau....ha ha....

Không chắc chắn!

Đặc biệt là với nàng! với Quân Thục Nghi!.

-------------------

Tung hàng! Hàng nóng hôi hổi! 

Bản thân ta cảm thấy chương này ta viết có chút cẩu huyết. nhưng là ta không hối hận bởi vì ta muốn thúc đẩy kịch tình, bởi vì Quân tỷ và Lăng ca sẽ không đi ngược luyến tình thâm chi lộ. Châm ngôn của ta là " Thà một lần cẩu huyết còn hơn ngàn lần cẩu huyết" vậy thôi!!!!

Qua hai tuần nữa tác giả bận phải thi học kì, cho nên dự là ngày đón chương sau là không dự đoán được. Mây bay a! mây bay a~







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dongnhan