Chapter 2: Nightmare Malediction

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chapter 2

Nightmare Malediction

Trong cơn sợ hãi ngập tràn khắp cơ thể, chẳng còn trống lại cho sự bình tình. Rồi sau đó, tất cả đọng lại là sự hoài nghi. Airy phóng như một ngọn lao trở về nơi mình đứng. Sau một hồi chạy bộ, cô chợt nhận ra những điểm quái gở trên cơ thể mình. Những nốt mẩn như hạt đậu nổi trên bề mặt da tay rồi lan dần xuống cả bàn chân. Nó có mang một chút ngứa ngáy, Airy định gãi tay mình thì chợt nhớ rằng hồi nhỏ cô cũng từng làm vậy và bị lở loét.

Mình sẽ trở thành một bà cô xấu xí mất, Airy nhìn khuôn mặt mình trên sông rồi nghĩ ngợi. Từ phía dưới mặt đất xuất hiện một mảnh giấy trắng in kí hiệu bay lên và dính chặt vào khuỷu tay cô và tỏa khói. Kí tự vừa lúc nãy giờ đã nằm trên tay Airy, còn tờ giấy thì nhẹ nhàng rơi xúông.

Bắt lấy tờ giấy trong tay, cô biết mình cần làm gì tiếp theo. Phải, cô cần đến chỗ nhà ngôn ngữ học kiêm pháp sư, Norman. Lão hiện gìơ chắc vẫn ở quán rượu của cô, Airy nhìn chiếc đồng hồ của mình rồi sải bước về phiá cửa tiệm.

- Lão Norman, lão còn đó không?


Tuy chẳng thấy lão đáp lại nhưng Airy lại nhìn thấy lão ta đang cố nốc hết thêm chai rượu nho Rembles. Ngón tay run run của lão cầm hết ly này đến ly khác, Airy chỉ sợ rằng lão sẽ làm vỡ hết đồ ở tiệm rượu thôi.

- Norman.


Cô tiến gần về phía của lão, tay cầm mảnh giấy để trước mặt lão. Norman vẫn nốc cả chai rượu với vẻ chả quan tâm cho tới khi đôi mắt lão chạm vào kí tự kia.

- Quái quỷ, cô mang cái gì về nhà thế kia?

Lão Norman nói gần như hét lên, đẩy chai rượu ra xa lão bắt đầu để tâm tới mảnh giấy ấy.

- Ông biết nó có nghĩa là gì ư?

Cô tò mò bởi vì đây là thứ khiến cho trở nên thảm hại hơn một con thây ma ở nghĩa điạ mà nhiều người vẫn cứ đem ra để dọa trẻ con. Có vẻ như lão Norman biết về nó, cô im lặng chờ đợi ông ta trả lời mình.

- Dĩ nhiên là ta biết rồi, đó là lời nguyền hắc ám của các phù thủy trong truyền thuyết. Nhưng làm sao mà cháu có nó, nói ta nghe.

Từ xưa, Airy vẫn thường biết đến lời nguyền ở trong các câu chuyện cổ tích. Nào là công chúa ngủ trong rừng hay hòang tử ếch. Và chỉ với nụ hôn ngọt ngào của một tình yêu đích thực lời nguyền sẽ đựơc hóa giải. Norman không hỏi nữa khi thấy người Airy nổi mẩn, làn da thì sần sùi nhớt xanh.

- Rất tiếc cho cháu. Cháu đã bị ám lời nguyền ấy rồi.

Cô biết là mình mắc phải một thứ lời nguyền ghê gớm rồi nhưng cô vẫn còn nhiều điều múôn hỏi lão.

- Vậy cháu mắc lời nguyền gì ạ? Và làm sao hóa giải nó, có phải tình yêu đích thự...

Norman chỉ vào chai rượu trên bàn như muốn nói lão cần một chai rượu miễn phí để trao đổi thông tin. Airy ngán ngẩm lấy chai rượu Rembles đưa cho lão.

- Đó là một lời nguyền cổ của các phù thủy trong truyền thuyết.

Lão vừa nhấp nhấp vừa len lén nhìn khuôn mặt với những câu hỏi khác nhau.

- Có cách nào để giải nó không?

Norman liếc nhìn cái kí tự trên tay Airy rồi mới uống thêm một chút rượu.

- Ngon quá!

Airy nhìn lão với vẻ nôn nóng và sốt ruột. Bởi lẽ đây là thứ khiến cô trở nên thảm hại hơn cả một thây ma được lôi ra để đem ra dọa trẻ con. Hơn nữa những vết mẩn này có gây ngứa. Cô lườm lão, Norman có vẻ chỉ biết quan tâm tới chai rượu mà thôi.

- Ta không biết được. Bởi chỉ sau khi mẩn đỏ lặn xuống thì lời nguyền mới bắt đầu có hiệu lực. Tốt hơn hết là cháu hãy tới Misty Land. Một nơi hội tụ đủ cả khoa học lẫn kĩ thuật và ma thuật. Ta nghĩ chỉ có đến đó cháu mới biết cách giải lời nguyền thôi.

Vậy là cô phải đợi cho tới khi đống mẩn gớm ghiếc đó lặn xuống mới biết đó là lời nguyền gì. Airy giở chiếc bản đồ tìm vùng đất mà ông Norman bảo. Cô nhìn từ Bắc xuống Nam, Tây sang Đông cố gắng tìm chữ "M" trong từ Misty Land trên bản đồ. Mắt Airy còn khá tốt chẳng có lí nào mà không tìm thấy mảnh đất kia cho dù nó có bé tí cỡ nào đi nữa.

Quay sang Norman, người lão nghiêng nghiêng ngả ngả vẫn cố nốc thêm chai thứ hai.

- Norman, lão có chắc là Misty Land tồn tại không đấy.

Norman chẳng nói chẳng rằng, giật lấy tấm bản đồ trên tay Airy, mắt cố mở to ra. Sau hai giây, lão chỉ xuống bản đồ,

- Có thật là cháu tìm kĩ chưa?

Airy nhìn lại tấm bản đồ theo ngón tay trỏ mà lão chỉ. Quả thật có vùng đất Misty Land.

- Sao lúc nãy cháu...

- Để ta nói cho

Norman ngắt lời Airy, rồi mới tiếp tục lời nói của mình.

- Xung quanh Misty Land có bao bọc một lớp sương. Nó chông mọi tàu bay hiện đại tối tân nên tuyệt đối đừng mượn chiếc AS102 của bố cháu làm gì. Mà cháu cũng chẳng thể đi bộ được cháu còn phải vượt qua Vực Đau Khổ nữa.

Nói rồi lão Norman đặt mấy đồng Relnt bạc lẻ đủ để trả cho chai thứ 3 mà lão uống. Trước khi bước chân ra ngoài, lão đặt một tấm gương kì lạ trên bàn.

- Nếu có gì cần hỏi. Hãy gọi tên ta qua gương.

Một chiếc gương ma thuật cầm tay trong rất tinh xảo được chạm khắc những kí tự Sins cổ. Thứ ngôn ngữ rất phổ biến ở vùng Viễn Đông. Airy nhẩm đọc lại cách phát âm các kí tự Sins một cách từ tốn. Có lẽ cô cần cần học cả ngôn ngữ Keltern trước khi tới vùng Viễn Đông xa xôi kia. Cũng không mấy khó khăn, Airy tìm lại các bộ sách dạy ngôn ngữ Keltarn.

- Helya (Xin Chào)

- Nếu như em không nhầm, thì đây chẳng phải ngôn ngữ của vùng Viễn Đông hay sao?

Nhìn thấy Albert, Airy lhẽ nhíu mày. Cô không muốn em nó biết rằng co đang học để chuẩn bị tới vùng Viễn Đông. Đặt lại cuốn sách lên kệ gỗ, một kế hoạch mới dần dần hiện tên trong đầu cô.

- Mà chị bị gì vậy? Tay chị đỏ hết lên rồi kìa.

Nghe Albert nói cô mới chợt nhớ ra mình vẫn còn đang bị nhiễm lời nguyền.

- Chị bị bệnh. Và bệnh này rất dễ bị lây nhiễm. vì vậy chị cần phải đi thật xa cho tới khi khỏi bệnh. Giờ thì về phòng ngay cho chị!

Cố hít thở thật sâu, Airy bước vào nhà kho vơi một ý định điên rồ trong đầu.

Cô sẽ chế tạo một chiếc AS đơn giản bằng gỗ, việc mà chẳng mấy ai nghĩ rằng họ sẽ làm. Nhưng cô biết rằng, muốn thoát khỏi "cơn ác mộng" mà mình nhỡ dính phải, những ý tưởng bao giờ cũng là cần thiết.

Và cũng từ đây, dù cho niềm tin vào khoa học trong Airy có lớn đến cỡ nào đi nữa thì cô cũng không thể nào phủ nhận được sự tồn tại của ma thuật. Chúng luôn hiện diện trong mọi thứ, bất cứ nơi đâu dẫu cho nhiều người vẫn cho rằng ma thuật hoàn toàn không có thật.

- Một nhận định sai lầm.

Airy cầm chiếc cờ lê và bắt đầu cái công việc mà em trai cô vẫn bảo rằng "Khoa học" nhất có thể ấy. Thứ luôn phản nghịch với ma thuật sẽ mãi mãi không thể ở chung cùng một chỗ. Cô nào có biết được rằng cuộc hành trình mà cô sắp sửa bước vào là hội tụ của sư đối nghịch ấy, đằng sau là một sự hòa hợp đến hoàn hảo.

Chú thích :

AS - Airship : Tàu bay 

Tàu bay đó, tự dưng nghĩ ra từ viết tắt AS cho nó cool, nó ngầu.

Một số hình ảnh về một chiếc Airship :)))

Cái này thì không hẳn là Airship, những trong truyện này vẫn tính là Airship

Toàn mấy cái to lớn thôi :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net