Thủy Tuyền Nhiễm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Author: Wiz

Disclaimer: Nhân vật trong fic không thuộc về mình. Fanfic chỉ là fanfic mà thôi.

Pairings: Dương Băng Di (Nhị Thủy) x Đoàn Nghệ Tuyền (DDD) x Tống Hân Nhiễm

Category: Shoujo-ai

Warning: OOC

Note:

- Lần đầu viết fic cho SNH48. Vẫn câu nói cũ, mình viết không hay nhưng viết để thỏa mãn chính bản thân mình.

- Cảm ơn vì đã đọc.





Summary: Dương Băng Di đặc biệt không thích ngủ chung giường cùng người khác.












Dương Băng Di đột nhiên tỉnh dậy vì cảm thấy nóng và khó thở.

Dương Băng Di liếc nhìn bên trái, Đoàn Nghệ Tuyền rúc người tựa đầu lên ngực em. Cái đầu nhỏ nhịp nhàng lên xuống đều đặn theo nhịp thở của em.

Dương Băng Di lại chuyển ánh mắt nhìn sang bên phải, Tống Hân Nhiễm đang gối đầu lên tay em ngủ yên lành.

Suốt 21 năm cuộc đời, đây là một trong những khoảng khắc bức bối nhất của em.

Chuyện gì đã xảy ra nhỉ?

Dương Băng Di nhớ lại đêm qua Đoàn Nghệ Tuyền gần nửa đêm kêu đói, kéo theo Tống Hân Nhiễm sang phòng em. Tống Hân Nhiễm bận rộn đóng phim, rất lâu mới có thể có buổi tụ tập, lại thêm toàn cú đêm.

Kết quả Dương Băng Di tự mình rơi vào hoàn cảnh trớ trêu này.

Giường ngủ không nhỏ lắm, cả 3 đều khá gầy nhưng làm thế nào mà giờ em lại bị kẹp giữa 2 vị tỷ tỷ này?

Vốn dĩ Dương Băng Di không thích ngủ cùng người khác. Có lần đi ngoại vụ cùng Đoàn Nghệ Tuyền lại bị phát trúng phòng giường đôi, Đoàn Nghệ Tuyền mang vẻ mặt mất mát đem đi đổi thành phòng 2 giường. (Tuy rằng lúc đó chị ấy chỉ muốn dỗ dành em nên mới làm điều đó để lấy lòng mà thôi.)

Cho nên hiếm khi em ngủ cùng giường với người khác, hoặc nhiều người khác. Ví dụ như hôm nay.

Vị đội trưởng nhỏ tuổi trở nên tỉnh táo hơn bởi tình trạng này không hề dễ chịu với em, dù vậy em vẫn không di chuyển một chút nào. Dương Băng Di giữ nguyên tư thế nằm, ngước mắt nhìn trần nhà.

Mùi thơm của Tống Hân Nhiễm và Đoàn Nghệ Tuyền quanh quẩn mũi em.

Dương Băng Di thoáng đỏ mặt.

Em nhớ về những ngày đầu tiên, khi sợi dây liên kết giữa cả ba bắt đầu nối lại với nhau. Hình như cũng đã 6 năm. Dương Băng Di nhẩm tính. Đó không phải là quãng thời gian quá ngắn hay quá dài.

Một Đoàn Nghệ Tuyền hoạt bát, một Tống Hân Nhiễm dịu dàng, lại có một Dương Băng Di vô cùng thận trọng và không dễ gần. Điều gì đã kết nối ba người bọn họ lại? Từ khi nào thì trong lãnh địa của chú sư tử nhỏ đã quen thuộc với cô đơn lại xuất hiện thêm hai người.

Ngẫm lại thì thật khó để định nghĩa mối quan hệ của cả ba người. Luôn có một mối liên hệ sâu sắc khi chọn hai người bất kỳ trong ba người. Chính Dương Băng Di cũng không thể định nghĩa được điều này. Và em biết hai người kia cũng vậy.

Sự uy nghiêm và dũng mãnh của Dương Băng Di khiến rất nhiều người không dám đến gần em. Chỉ có hai người không hề cố kỵ khi bước vào không gian riêng tư của em như thể đó là một nơi thân thuộc và có thể thoải mái ra vào.

Dương Băng Di hoàn toàn có thể đẩy 2 người ra xa, nhưng em đã không làm thế. Dương Băng Di suy nghĩ một chút, liệu có phải chỉ đơn thuần bởi Đoàn Nghệ Tuyền là đội trưởng đội S và Tống Hân Nhiễm là thành viên đội X?

Đoàn Nghệ Tuyền trở mình, rúc sâu vào lòng em hơn. Tống Hân Nhiễm nhíu mày, nàng khẽ rên rỉ rồi dịch người vào gần hơn chút nữa và hô hấp trở lại đều đều.

Dương Băng Di nhướng mày, cái tình huống gì đây?

Cố gắng dồn sự tập trung của bản thân quay lại với trần nhà trắng nhàm chán. Dương Băng Di dù có hơi bực mình nhưng vẫn không có ý định làm gì đó để cải thiện tình huống hiện tại.

Dương Băng Di quyết định sẽ không đánh thức hai người đang ngủ cạnh mình. Đoàn Nghệ Tuyền luôn ngủ rất muộn, Tống Hân Nhiễm gần đây bận rộn quay phim, không đủ thời gian để ngủ. Có lẽ nên để cả hai ngủ thêm nhiều hơn một chút.

Mà, Đoàn Nghệ Tuyền thức dậy sẽ rất ồn ào.

Sự im lặng này thật tuyệt.

Cuối cùng vị đội trưởng nhỏ tuổi cũng nhắm mắt thư giãn, cố ngủ thêm vài tiếng trước khi lại bắt đầu một buổi tập mới.

Một cách miễn cưỡng, Dương Băng Di quyết định rằng em có thể chấp nhận được kiểu ngủ như thế này...

Chỉ lần này thôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net