12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bản edit được đăng tại: hometranche.wordpress và quát pát Phù Thỉ 56317

Edit: Chè. Beta: Chè

Một con gia tinh đột nhiên xuất hiện trong phòng ăn của trang viên Malfoy, với Hedwig đang đậu trên vai nó.

"Thưa chủ nhân, có một con cú mèo ạ."

Lucius dừng dao nĩa trên tay lại nhìn một chút: "Đây không phải là... Draco, đây là cú của cậu Potter, đúng không?"

"Vâng, thưa cha." Draco nhìn thoáng qua đã lập tức nhận ra ngay con cú tuyết, sai bảo con gia tinh kia, "Đưa nó vào phòng ngủ của ta, đợi ta tới giải quyết sau."

Narcissa dùng khăn ăn lau khóe miệng, cười nhẹ nói: "Nhắc đến cậu bé đó, Lucius, anh đã đọc thư trả lời mà thằng bé viết chưa?"

"Rất biết cố gắng sử dụng từ ngữ cẩn thận." Lucius hờ hững nói, "Cũng khá quy củ." Hắn nói, nhìn thoáng qua vợ mình, "Nhưng nó có vẻ nhiệt tình với em hơn một chút."

Draco biết rõ là do Narcissa đã từng cứu mạng Harry, mà Lucius thì lại muốn giết Harry. Hắn nghĩ tới con cú của Harry đang trong phòng mình, nhanh chóng xử gọn đồ ăn của mình, đẩy đĩa: "Cha, mẹ, con về phòng trước ạ?"

"Nếu viết thư trả lời, con có thể gửi một chút bánh quy hôm qua mẹ làm." Narcissa cười nói, nhìn về phía Lucius, "Cậu bé kia nói rất thích, còn khen ngợi không ngớt..."

Draco rời khỏi bàn ăn, thanh âm nói chuyện đằng sau của cha mẹ hắn càng lúc càng nhỏ.

Potter - người chưa bao giờ được ăn qua món ngon nào.

Draco khẽ hừ một tiếng, gọi một con gia tinh đến mang nốt phần bánh quy còn lại kèm theo một số đồ ăn vặt khác đến. Sau đó, hắn vội vã bước vào phòng ngủ của mình, Hedwig đang đứng trên bàn học của hắn, nghiêng đầu uống nước.

"Nào, đến đây." Draco ngập ngừng một lúc rồi mới bước tới, "Để tao nhìn xem Harry Potter vĩ đại lần đầu tiên chủ động viết thư cho tao sẽ viết về cái gì?"

Hedwig ngước lên nhìn hắn, duỗi một chân ra cho Draco cởi lá thư xuống, Thư viết ngắn gọn, ngay cả chữ ký dưới thư đều không có.

"Khi nào thì cậu trở lại?"

Draco nhíu mày, lật lên lật xuống tấm da dê để chắc chắn rằng chỉ có một câu duy nhất.

"Cậu ta đang làm cái gì vậy?" Draco nhìn Hedwig, như thể nó có thể cho hắn lời giải đáp. Hedwig kêu lên một tiếng, đập đập đôi cánh, Draco cho nó thêm chút thức ăn của cú mèo, lùi lại phía sau, ngã xuống giường. Hắn giơ bức thư ngắn gọn lên, ánh đèn chiếu xuyên qua tấm giấy da dê, những dòng chữ xiêu xiêu vẹo vẹo lại rơi vào mắt hắn lần nữa.

"Cậu không nhớ tôi sao..." Draco nghĩ mãi cũng không ra, đành thất vọng đứng lên, ném tờ giấy vào trong ngăn kéo, suy nghĩ một lát, lại lấy ra bỏ vào một cái hộp.

"Cậu chủ nhỏ." Gia tinh ôm gói đồ ăn vặt đã được sắp xếp gọn gàng bước vào, "Tôi đã chuẩn bị xong theo lời dặn của cậu."

"Đặt nó lên bàn đi." Draco vẫy tay, lấy tờ giấy viết thư ra. Đây là lần đầu tiên trong đời, hắn nhận được thư từ kẻ thù một mất một còn, Draco suy nghĩ rất lâu, nhưng hắn không biết phải viết cái gì.

"Khi kỳ nghỉ kết thúc. Tôi sẽ mang theo những chiếc bánh ngọt mà mẹ tôi làm."

Đây là kiểu thư gì vậy?

Draco loay hoay đặt bút viết, hắn khinh bỉ tế bào não tội nghiệp của mình, ngẫm nghĩ một lúc, ma xui quỷ khiến mà đặt bút viết thêm câu "Mẹ tôi có ấn tượng rất tốt về cậu đấy", mới cẩn thận nhét lá thư vào bọc. Hắn đi đến trước cửa sổ, nhìn lên bầu trời hoàng hôn dần đen tối có hơi do dự.

"Bay trở về muộn như vậy, liệu cậu ấy có nghĩ rằng tao đang ngược đãi mày không?" Draco nhìn Hedwig, rồi lại tự trả lời câu hỏi của mình, "Cậu ấy chỉ viết thư có một câu còn bảo mày bay đến đây được, chắc là không sao đâu."

Draco đưa gói bọc cho Hedwig, cô bé trìu mến mổ mổ vào ngón tay hắn để cảm ơn vì đã chiêu đãi, rồi bay đi. Draco nằm lại trên giường, trằn trọc tới lui, một lúc sau hắn mới bật dậy, mở hộp ra lấy tờ giấy.

"Khi nào thì cậu trở lại?"

Hắn đọc đi đọc lại lại những lời này, dễ dàng nhận ra ý thúc giục trong từng câu chữ đó. Chuyện gì đã xảy ra với Potter vậy? Mình có nên viết thư hỏi thêm không?

Draco đi đi lại lại, vò rối mái tóc rồi lại vuốt phẳng chúng lại. Đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên, Draco vội vàng cất tờ giấy lại vào hộp, rút ​​một cuốn sách mở ra trên bàn, hô một tiếng "Mời vào ạ".

Narcissa Malfoy đẩy cửa bước vào. bà nhìn quanh phòng không thấy Hedwig đâu, mỉm cười với Draco.

"Con đã trả lời thư chưa?"

Draco gật gật đầu.

"Trông con có vẻ rất sốt ruột." Narcissa bước đến gần Draco, duỗi tay vuốt tóc hắn, "Con sốt ruột đến mức ngay cả tóc cũng không sửa sang lại."

"Ôi, mẹ." Draco hơi đỏ mặt, nhớ tới mái tóc bù xù của mình vẫn chưa được chải mượt gọn gàng.

"Mẹ rất vui khi thấy cậu Potter chủ động viết thư cho con." Narcissa bóp vai con trai, nghiêm túc nói, "Con biết không, lúc đầu con chủ động gửi quà cho cậu ấy, mẹ còn tưởng là con đơn phương tình nguyện... cậu ấy viết thư trả lời lại còn gửi một món quà cho con, khiến mẹ rất ngạc nhiên."

"Tại sao ạ?" Draco không hiểu hỏi.

Narcissa nhẹ nhàng nói: "Bởi vì sẽ luôn có ai đó nói với Chúa cứu thế về chuyện của nhà Malfoy." Narcissa dịu dàng nói, "Cậu ấy là cậu bé sống sót, cậu bé sẽ đánh bại Chúa tể Hắc ám, mà vị trí trước kia của nhà Malfoy thực sự sẽ khiến cậu ấy khó xử."

Draco im lặng không nói.

"Mẹ nhớ hồi còn nhỏ con thích câu chuyện của Harry Potter. lắm" Narcissa dí dỏm nhắc đến chuyện này, thấy gương mặt Draco càng đỏ bừng hơn.

"Mẹ đừng nhắc đến chuyện đó nữa mà." Draco cầu xin.

"Mẹ không giễu cợt con đâu." Narcissa xoa đầu hắn, vẫn cười dịu dàng như cũ, "Chỉ là mẹ rất vui khi thấy ước muốn của con đã thành hiện thực."

Draco bối rối quay đầu, không đáp lại lời mẹ mình. Làm sao mẹ hắn biết được đây là kết quả của sự cố gắng nỗ lực suốt hai đời chứ? Ngay từ khi bắt đầu hắn đã bỏ lỡ cậu bé mà hắn đã mong đợi suốt thời thơ ấu, càng ngày càng dần dần đứng về phía đối lập với cậu.

Narcissa nghĩ rằng con trai mình ngại ngùng khi nhắc đến chuyện xấu hổ thời thơ ấu của mình, bèn xoay lưng chuẩn bị rời đi. Bà đặt tay lên nắm cửa, đột nhiên Draco gọi bà lại.

"Mẹ, con nghĩ... con có một câu hỏi." Draco vội vàng nói, khi thấy ánh mắt cho phép của Narcissa hắn vội vàng hỏi, "Nếu... ý con là nếu. Nếu Chúa tể Hắc ám sống lại..." Hắn không thể nói hết lời.

Narcissa ngạc nhiên nhìn con trai mình: "Tại sao con lại nghĩ đến điều này?"

"Con chỉ vừa chợt nghĩ đến thôi ạ." Draco nói, "Bởi vì mẹ thấy đấy, con biết... còn có rất nhiều người đang tìm kiếm dấu vết của ông ta, dì Bella không phải là còn ..."

"Dừng lại, Draco." Narcissa hít một hơi thật sâu, bước lại ôm lấy con trai, "Đừng nghĩ đến nó, cha mẹ sẽ lo liệu, nhà Malfoy sẽ không trở thành Bella đâu."

Draco chua xót gật đầu, nhớ lại những chuyện trời sập đất lở vào năm sáu. Narcissa rời khỏi phòng, Draco nhìn cửa sổ mà Hedwig đã bay khỏi đó, hắn lại rút tờ giấy kia ra.

"Khi nào thì cậu trở lại?"

Khi nào tôi trở về ư?

Draco trầm tư, hắn chợt nhận ra rằng mình không thể chờ đợi nổi nữa.

— Nếu Potter gửi lại cho mình một lá thư khác, mình sẽ ngay lập tức kiếm cớ để trở lại Hogwarts.

Cuối cùng thì Draco cũng hạ quyết tâm như vậy, nhưng cho đến khi kỳ nghỉ kết thúc, con cú của Harry Potter cũng không ghé thăm trang viên Malfoy thêm lần nữa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net