56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bản edit được đăng tại: hometranche.wordpress và quát pát Phù Thỉ 56317

Edit: Mây. Beta: Chè + Quin

Màn đêm buông xuống bao phủ hầm Slytherin.

Draco nằm trên sofa, Crabbe và Goyle đứng ở hai đầu ghế. Pansy và Blaise ngồi ngay ngắn đối diện hắn, hai người họ đang thảo luận về tiết Phòng chống nghệ thuật hắc ám hôm nay.

"...Nói chung, giáo sư Lupin là một người thầy giỏi." Pansy tổng kết: "Nhưng mà gu thẩm mỹ của ông ấy khiến người ta không thể chấp nhận được -- đó là loại áo chùng gì vậy chứ!"

"Nhưng thầy ấy rất nhạy bén." Blaise nhún vai: "Slytherin sẽ không thể hiện nỗi sợ thầm kín của mình, tôi thấy giáo sư Lupin cố ý xếp Gryffindor ở đằng trước, cũng không gọi Slytherin tiến lên đối diện với Ông Kẹ - ngoại trừ cậu, Draco."

"Nói thật, tôi cảm thấy ông ấy đang nhằm vào tôi." Draco đảo mắt: "Nhân tiện thì tôi cũng không thể chịu được áo chùng của ông ấy... cảm giác giống Dobby vậy." Hắn dừng một lát rồi vội bổ sung: "Đừng nói cho Harry biết."

"Nhìn là biết Harry rất thích giáo sư Lupin, vì vậy tôi kiến nghị cậu nên tặng giáo sư Lupin mấy cái áo chùng tươm tất." Pansy hài hước đề nghị. Draco nghiêm túc gật đầu: "Có lý, cậu nghĩ giáo sư Lupin có nhận nó không?"

Pansy: "..."

Pansy: "Chúng ta nói chuyện khác đi, bọn tôi muốn hỏi cậu mấy câu."

Draco lười biếng vẫy tay, nói: "Hỏi đi."

"Cậu muốn trả lời câu nào trước?" Pansy nhẹ nhàng hỏi: "Thư Sấm, Ông Kẹ hay là chuyện sau sự cố độc dược?"

"Giọng nói trong thư Sấm chắc chắn là của Pansy, tôi nghe rõ." Blaise nói: "Chắc chắn có gì đó giữa hai cậu sau vụ bùng binh ở lớp Độc Dược, cậu với Harry nắm tay đến Đại sảnh đường."

"Vấn đề đầu tiên, chuyện tôi sợ hãi nhất trước mắt." Draco đã soạn sẵn lời nói dối, hắn giả bộ thở dài: "Lúc tôi không thể liên lạc với Harry trong khoảng thời gian dài - bao gồm kỳ nghỉ Giáng sinh và nghỉ hè - Pansy nói với tôi rằng cậu ấy đã có bạn trai hoặc bạn gái."

"Vì sao lại là Pansy?" Blaise nghi ngờ: "Vì sao nỗi sợ này của cậu lại chỉ đến từ Pansy?"

Draco nhìn cậu ta với vẻ khinh thường.

"Tôi không nghĩ cậu có thể quen nhiều gái bằng Pansy." Hắn nói: " Blaise Zabini - dù cậu là kẻ có tài dỗ gái ở cả bốn nhà lẫn các giáo sư, cậu có nghĩ việc đầu tiên một cô gái làm sau khi cua được Chúa cứu thế là đi khoe với một đứa con trai không?"

Blaise im lặng, cậu ta thấy Draco nói đúng. Nếu cậu ta là cô gái cua được Chúa cứu thế, việc đầu tiên cậu ta sẽ làm là công bố mối tình của mình vào giờ ăn trong Đại sảnh đường, tiện thể cảnh cáo luôn mấy đứa con gái lẫn mấy đứa con trai đang nhìn chằm chằm người yêu mình như hổ đói.

Có điều, lại nói tiếp thì --

"Tất nhiên là tôi sẽ có được tin đầu mối." Pansy gật đầu đồng ý: "Rốt cuộc thì cả Hogwarts bây giờ, chỉ có cậu, Draco Malfoy, là người duy nhất nhìn Chúa cứu thế như con hổ đói."

Draco hừ giọng, không biết đang đắc ý cái gì.

"Còn Crabbe và Goyle thì sao?" Blaise gan dạ hỏi tiếp.

Draco cười khẩy.

"Vincent." Draco nhếch cằm, gọi cậu ta bằng xưng hô đã sửa sau khi kích động bởi "Hành khúc đám cưới": "Có người cua được Harry trước tôi thì phải làm sao giờ?"

Crabbe bẻ tay: "Vậy thì đánh chết hắn."

"Gregory?" Draco lại lắc chân.

"Đánh gần chết trước đã." Goyle xoay cổ: "Sau đó giao cho cậu xử lý."

"Hiểu chưa? Bọn họ sẽ hành động trước chứ không phải viết thư." Draco gật đầu khen ngợi: "Học hỏi đi, Vincent, Gregory còn thông minh hơn cậu."

"Bây giờ cậu mới là đứa khờ." Sau một lúc im lặng, Pansy nói với vẻ mặt phức tạp: "Nhưng chúng tôi có thể khẳng định, chắc chắn cậu đã bị kích thích... Cậu gọi Crabbe và Goyle là Vincent với Gregory."

"Tôi gọi thế á?" Draco khụ một tiếng: "Crabbe, Goyle, tôi có gọi thế không?"

"Có." Crabbe và Goyle nghiêm túc gật đầu.

Draco: "..."

Draco dứt khoát nói sang chuyện khác: "Tôi nói."

Pansy và Blaise lại ngồi ngay ngắn, Crabbe và Goyle cũng ngồi xuống tạo thành hàng nghe Draco kể lại chuyện sự cố độc dược.

"Các cậu thấy đấy, nước thuốc co rút chưa hoàn thành đã biến Harry thành một đứa trẻ." Draco vung vẩy tay chân ước lượng chiều cao: "Bọn tôi thuận tiện nói về vấn đề con cái."

Bốn thính giả đần mặt, hai người các cậu thuận tiện kiểu gì mà có thể lái sang chuyện con cái hay thế?

"Bây giờ tôi kể cho các cậu nghe không biết cậu ấy có phiền không..." Draco cau mày suy tư: "Tóm lại..." Hắn thở dài: "Cuộc sống của Harry trước kia không tốt cho lắm."

Pansy và Blaise đều tự hỏi từ "không tốt" này có nghĩa là gì. Draco không để bọn họ nghĩ lâu, hắn chỉ nói bóng gió vừa đơn giản lại vừa ẩn ý: "Harry lớn lên ở nhà dì dượng, tiếc là, gia đình đó kiêng kỵ phù thủy."

Ngay cả khuôn mặt Crabbe và Goyle bây giờ cũng hơi nghiêm túc hẳn lên. Một Muggle ghét bỏ và sợ hãi phù thủy có thể làm ra chuyện gì, không cần đâu xa, "Lịch sử phép thuật" đã viết. Quả thật, những vụ Muggle hành hình phù thủy đều trở thành trò cười, nhưng không ai có thể phủ nhận rằng, rất nhiều phù thủy đã bị tổn hại trước khi họ biết cách bảo vệ bản thân và hưởng thụ hình phạt. Trong số "rất nhiều phù thủy", không hề nghi ngờ gì, đại đa số là phù thủy vị thành niên chưa đủ khả năng kiểm soát pháp thuật của bản thân. Thế giới Muggle hiện tại dùng khoa học để nói chuyện, có lẽ những thương tổn tàn bạo ấy không còn nữa, nhưng mà...

Pansy và Blaise thầm sợ hãi, họ không dám nghĩ Harry đã bị đối xử như thế nào khi còn bé.

"Nhưng mà... nhưng mà..." Giọng Pansy run rẩy: "Harry là..."

"Cậu bé sống sót." Draco lắc đầu: "Đây là vinh dự và gánh nặng mà cậu ấy được thế giới phù thủy trao cho khi chưa được hỏi ý kiến, các cậu nghĩ Muggle sẽ quan tâm sao?"

"Rồi sẽ có người nói cho họ biết Harry là một người ---" Blaise nghẽn lời: "Đợi đã, lúc chúng ta học năm nhất, tiết độc dược..."

"Harry không biết mình là phù thủy cho đến khi cậu ấy mười một tuổi." Draco gật đầu: "Tôi sẽ không bàn luận gì thêm, còn các cậu --"

"Chúng tôi tự biết điều, sẽ không đi nói lung tung." Pansy nói: "Nếu không thì bọn này luôn chào đón Bùa Quên Lãng."

"Cũng sẽ không cố thăm dò cậu ." Blaise bảo đảm: "Trừ khi Harry bằng lòng nói cho chúng tôi."

"Rất tốt." Draco nói tiếp: "Sau khi các cậu rời đi, tôi và Harry đã nói về vấn đề này, tất nhiên tôi... rất xót cậu ấy." Hắn nói, hai tay lót sau đầu, đôi mắt thẫn thờ: "Lúc tôi ôm cậu ấy, tất cả những gì tôi nghĩ đến trong đầu là chuyện thuở bé của cậu ấy... Sau đó tôi đã nói rằng tôi hy vọng sau này có một đứa con giống cậu ấy, ít nhất tôi có thể cho nó một tuổi thơ bình thường."

"Cậu muốn bù đắp tuổi thơ cho Harry?" Pansy dè dặt hỏi, và Draco nhắm mắt gật đầu: "Tôi biết mình không thể quay ngược quá khứ." Hắn nói: "Nhưng tôi không biết liệu có thể cùng cậu ấy đi đến tương lai hay không."

Pansy và Blaise liếc mắt nhìn nhau.

"Hôm nay Hermione đã tâm sự với tôi." Nhìn thấy cái gật đầu, Pansy nói: "Cô ấy kể Harry bảo với cô ấy rằng cậu muốn làm cha đỡ đầu cho con của Harry."

Draco đột nhiên mở mắt: "Tôi? Gì cơ?"

"Cậu nghĩ kĩ đi." Blaise nghiêm túc nói: "Đứa trẻ nào có thể giống cậu chứ?"

Draco hơi mù mờ: "Tôi không định --"

"Ờ, hiện giờ lòng cậu toàn nghĩ đến chuyện ở cạnh Harry nên không cân nhắc đến chuyện con cái, bọn tôi hiểu." Blaise nói: "Nhưng hãy nghĩ xem, một đứa trẻ giống cậu thì có quan hệ gì với cậu?"

"Họ hàng hoặc..." Draco hơi ngộ ra: "Cha con."

"Chính xác. Vậy nếu tôi nói với cậu rằng tôi muốn chăm sóc chu đáo cho một đứa trẻ giống cậu...?" Blaise ân cần dẫn dắt.

"... Ngoài kết hôn ra thì có thể làm cha đỡ đầu." Draco ngồi dậy, vẻ mặt nghiêm túc: "Kiểu hiểu lầm này có thể sửa lại đúng không?"

Pansy thở dài, nhéo mạnh Blaise bằng bàn tay giấu dưới ống tay áo chùng.

"Ái-- đau." Blaise bị nhéo run lên: "Còn nữa, hôm trước Weasley kể với tôi là họn họ thảo luận về chuyện phù thủy kết hôn đồng tính trong ký túc xá, quả là không thể đoán được đầu óc của Gryffindor đang nghĩ gì đúng không?"

"Bọn họ thảo luận chuyện này làm gì?" Draco nghi hoặc hỏi: "Weasley có ý định à?"

"Cậu với Harry hôn nhau trong lớp Chăm sóc Sinh vật Huyền bí chứ còn gì nữa." Pansy thản nhiên nói: "Tôi bảo này, nam sinh các cậu cứ thích suy nghĩ lung tung thôi, đúng là rung động tuổi dậy thì."

"Harry cũng thảo luận cùng à?" Draco phớt lờ Pansy, vội vã truy hỏi Blaise: "Cậu ấy nói sao?"

"Ron nói, Finnigan và Thomas bảo Muggle không ủng hộ kiểu yêu đương này."

Draco hơi thất vọng một chút.

"Có điều, hình như Harry quan tâm đến chuyện này."

Draco rõ ràng vui vẻ hơn chút.

"Cậu cũng biết, mục đích của kết hôn đồng tính ban đầu là hành động bảo vệ thuần huyết, vậy nên sau đó hình như bọn họ còn nhắc tới quyền thừa kế gia tộc gì đó."

Draco suy tư một lát, hắn ngước lên nghi hoặc nhìn Pansy và Blaise: "Mục đích của các cậu là gì?"

"Mục đích là, cậu nghĩ lại chút đi." Pansy nói: "Tại sao Harry lại đột nhiên nói chuyện con cái với cậu? Sao hai người các cậu có thể thuận tiện nói chuyện này thế?"

"Đột nhiên cậu ấy hỏi tôi chuyện thừa kế nhà Malfoy sau đó thì..." Giọng Draco càng lúc càng nhỏ. Hắn dần dần im lặng, sau đó bỗng bật dậy: "Cậu ấy -- chết tiệt! Sao tôi biết được chứ? Tôi vẫn luôn nghĩ rằng bạn đời của mình là cậu ấy -- mẹ kiếp tôi còn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện con cái!"

Harry hỏi hắn có muốn có con không, nhưng thực ra là đang hỏi hắn về việc lựa chọn giới tính bạn đời và có cần người thừa kế hay không! Chết tiệt, sao Draco Malfoy có thể nghĩ rằng Harry đang hỏi cái này chứ? Bao năm nay -- bao nhiêu năm rồi! Từ lúc hắn nhận ra mình thích Harry Potter, từ khi hắn si mê người này đến mức muốn kết hôn rồi danh chính ngôn thuận đi cùng hắn suốt cuộc đời. Từ đó về sau, Draco chưa từng cân nhắc đến chuyện con cái, trước khi sống lại, vấn đề này thậm chí còn nhận được sự đồng thuận của mẹ, hắn chỉ cần thuyết phục cha nữa thôi!

Vậy thì tại sao Harry lại muốn hỏi mình chuyện này? Sao hắn lại cân nhắc nhu cầu có bạn đời và tại sao hắn lại cân nhắc xem mình có cần một người thừa kế hay không?

Draco đột nhiên nhìn chằm chằm Pansy và Blaise, vội vã tìm kiếm đáp án: "Có phải Harry... Các cậu có nghĩ cậu ấy..."

"Tìm cậu ấy đi." Pansy dứt khoát nói: "Nói thẳng với cậu ấy luôn."

"Chắc chắn cậu ấy có ý với cậu." Blaise bồi thêm: "Nếu không thì tại sao cậu ấy lại hỏi cậu vấn đề này sau khi bọn họ thảo luận chuyện liên quan xong?"

Draco gật đầu cái rụp. Hắn đi đi lại lại mấy vòng trong phòng, càng đi càng rối, cuối cùng hắn không thể nhịn nổi nữa, rảo bước rời khỏi tầng hầm Slytherin. Bóng dáng hắn trên hành lang di chuyển càng lúc càng nhanh, cuối cùng là chạy.

Hắn muốn gặp Harry.

Draco chạy nhanh đến trước bức tranh của Bà Béo, hắn chống gối thở hổn hển, tim đập nhanh tới mức như muốn nhảy khỏi lồng ngực.

"Mật khẩu, cưng ơi?" Bà béo nghiêm túc hỏi.

"Xin -- xin bà hãy gọi Harry Potter ra đây một lúc!" Draco thở dốc nói: "Tôi không có mật khẩu, tôi muốn gặp Harry -- làm ơn --"

"Bình tĩnh nào cưng." Bà béo ân cần nói rồi bước ra khỏi bức chân dung. Một lát sau, bà quay lại, mỉm cười với Draco, rồi bức tranh bị đẩy ra.

"Draco?" Harry thò đầu ra từ phía sau bức chân dung, cậu nghi ngại nhìn chàng trai với khuôn mặt đỏ bừng và đôi mắt sáng ngời trước mặt: "Có chuyện gì không?"

Draco mở miệng, nhìn vẻ mặt hoang mang của Harry với sự hồi hộp kèm chút lo lắng trong đôi mắt xanh ấy, rồi lại nhìn cậu ấy... đang mặc bộ áo ngủ mà mình tặng cho.

Draco cười, chậm rãi chỉnh trang quần áo và biểu cảm. Trên đường tới đây, hắn đã suy xét muốn hỏi nhiều câu như này như kia, nói nhiều lời như này như kia -- bây giờ những điều đó đều không quan trọng nữa.

Harry đã đi ra ngoài, ánh mắt càng lộ rõ sự lo lắng: "Rốt cuộc có chuyện gì thế? Bà béo đột nhiên tới tìm tôi bảo có người hoảng hốt chạy đến -- Draco?"

Cậu bị ôm lấy.

"Không có chuyện gì đâu." Draco ôm Harry, giọng nói nhẹ nhàng dịu dàng tràn ngập vui vẻ: "Chỉ là nhớ ra hôm nay cậu còn chưa hôn tôi chúc ngủ ngon, với lại..."

Hắn khẽ nói, hơi ấm phả lên lỗ tai Harry khiến vành tai cậu đỏ ửng lên vì nóng: "Tôi nhớ cậu nhiều lắm."

"Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra vậy?" Harry mỉm cười bất lực, ôm lại Draco: "Cậu đột nhiên mơ thấy ác mộng nên chạy tới đây à? Mơ thấy gì mà khiến cậu sợ hãi tìm tôi thế? Lá thư Sấm kia à?"

"Ừm." Draco trả lời nửa thật nửa giả: "Tôi mơ thấy cậu bỗng không còn nữa."

"Tôi quan trọng với cậu thế ư?"

"Tôi cũng không quan trọng bằng cậu." Draco nói, dụi đầu vào cổ Harry: "Hôn chúc ngủ ngon nhé, đã hứa rồi mà."

"Cậu ngẩng đầu lên thì tôi mới hôn được chứ." Harry xoa đầu Draco.

Draco rầu rĩ cười hai tiếng, hắn dụi vào hõm vai Harry: "Cậu cúi đầu đi."

Harry nghe theo cúi đầu xuống, một nụ hôn đáp xuống môi cậu, cậu giật mình mở to hai mắt nhìn.

"Hôn chúc ngủ ngon kiểu này mới có tác dụng." Draco nghiêm túc nói: "Hôn trán hết tác dụng với tôi rồi."

Harry ngạc nhiên đỏ mặt, hơi giãy ra. Nhưng Draco ôm cậu chặt quá, không cho cậu né tránh tí nào.

"Cậu... hôn ngủ ngon kiểu này ở đâu có..." Harry ngơ ngác quay đầu sang hướng khác, không dám nhìn Draco.

"Đương nhiên có." Draco thản nhiên nói: "Nếu không tin thì mai cậu cứ đi hỏi Pansy và Blaise là biết, chỉ có bạn bè rất thân rất thân, không thể thay thế được mới có thể làm như vậy, đó là một truyền thống của phù thủy thuần chủng."

"Cậu lừa tôi đúng không?" Harry nghi ngờ quay lại nhìn vào mắt Draco: "Ron và Neville chưa từng kể về kiểu truyền thống kì cục này." Sau đó, như thể không cam lòng, cậu hỏi: "Cậu từng hôn rất nhiều người à?"

Draco lại hôn lên môi Harry.

"Chỉ cực kì thân thích mới có thể thực hiện và chỉ gia tộc thuần huyết còn giữ gìn, Ron và Neville không biết cũng rất bình thường." Draco ỷ vào chuyện Harry không biết nhiều về giới phù thủy, nghiêm túc lừa gạt cậu: "Còn về việc đã hôn bao nhiêu người.... cậu tưởng ai cũng có thể đạt đến ngưỡng linh hồn hợp nhất với tôi như cậu à?"

"Linh hồn hợp nhất?" Harry chớp mắt, môi Draco gần trong gang tấc, cậu cảm thấy môi mình hơi cử động là có thể chạm vào hắn.

"Sống lại đó." Draco híp mắt cười: "Cậu có thể tìm một người khác giống thế à?"

"Hợp lý." Harry nghĩ, cậu nhìn chằm chằm đôi mắt xám xanh giảo hoạt của Draco: "Thật sự có kiểu truyền thống này à?"

Draco nghiêm túc nhìn Harry: "Tất nhiên. Tôi đã hôn cậu, lẽ nào cậu định quỵt nợ à?"

Harry cau mày, cậu cứ cảm thấy có gì đó không đúng. Nhưng mà cơ hội hôn môi đối tượng theo đuổi công khai như này... Harry chạm nhanh vào môi Draco, sau đó cậu giãy ra đè vai hắn, rốt cuộc đẩy hắn ra xa chút.

"Được rồi." Harry nhỏ giọng nói: "Ngủ ngon, đến lúc cậu nên quay về rồi."

"Ngủ ngon." Draco thỏa mãn thả Harry ra, hắn nhìn Chúa cứu thế đỏ mặt quay lại phòng sinh hoạt chung.

Tôi chưa từng mong đợi cậu sẽ hôn tôi.

Draco bước nhanh về phía tầng hầm Slytherin, sau khi biết Harry có thể thích mình, hắn đã đưa ra quyết định.

"Cậu thành công rồi à?" Đám Pansy vẫn luôn chờ Draco, vừa thấy hắn bước vào phòng sinh hoạt chung, đã nóng vội hỏi luôn.

"Nụ hôn chúc ngủ ngon của phù thủy thuần huyết là ở đây," Draco chỉ miệng mình: "Các cậu đừng nói sai."

"Cái gì?" Crabbe và Goyle hoang mang: "Từ khi nào mà phù thủy thuần huyết..."

"Nhớ kỹ là được." Draco nói: "Nhân tiện tuyên bố luôn một chuyện, từ giờ tôi là bạn trai của Harry." Hắn nghiêm túc tạt gáo nước lạnh vào ánh mắt chúc phúc của Pansy: "-- có điều Harry vẫn chưa phải của tôi."

"Nghĩa là sao?" Blaise nhướn mày.

"Nghĩa là tôi vẫn chưa tỏ tình với cậu ấy." Draco mỉm cười rạng rỡ: "Nhưng cái này không quan trọng, tôi đơn phương tuyên bố cậu ấy là người của tôi, dựa trên cơ sở một bên ngầm thừa nhận."

Nếu cậu không hôn tôi thì tôi sẽ hôn cậu. Cậu không chắc chắn tình cảm của mình, tôi chắc chắn. Dù không thể trở về quá khứ âm u để nói "Thích" với cậu, không sao cả. Tôi không biết cậu băn khoăn điều gì lo lắng cái gì, nhưng cậu băn khoăn cậu do dự thì lại sao chứ?

Draco hài lòng trở về ký túc xá, không thèm quan tâm đám bạn còn đang bối rối của mình.

Tôi ở đây để giúp cậu xác nhận và phá bỏ những do dự, lo lắng của cậu. Vì cậu có chút quan tâm đến tôi như vậy, cậu nên chuẩn bị tốt, để chấp nhận tôi yêu cậu.

Draco lấy tấm ảnh chụp chung của hắn với Harry từ dưới gối lên, trên ảnh là Draco đang trộm hôn trán Harry.

"Tôi đã hôn môi cậu ấy." Draco khoe khoang đầy tự hào, rồi nhét tấm ảnh xuống dưới gối đầu. Hắn nhớ xúc cảm mềm mại trên môi Harry, hồi lâu vẫn chưa đi vào giấc ngủ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net