Chương XIII

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

{Tự sự của thằng tác giả}

Năm thứ sáu cũng cận kề đến, các học sinh cũng đã nhanh chóng đi sắm cho mình những cuốn sách mới và những vật dụng cần thiết. Và đương nhiên nhóm của Harry cũng như vậy. Cả ba rảo bước trên đường Hẻm Xéo, đi ngang qua quầy Nhật Báo Phù Thủy, họ liền nghe được rằng lũ Tử Thần Thực Tử hiện tại rất quá quắt, bọn chúng hiên ngang quấy phá thế giới Muggle, Hermione bực tức mà nói:

"Từ khi Voldemort chính thức sống lại, bọn chúng thật là lọng hành mà."

Ron gật gù, vừa ăn kem vừa nói:

"Phải đó, nhưng chúng ta chẳng thể làm gì được bọn chúng cả." Harry và Hermione đồng loạt gật đầu đồng ý, Harry mặt hơi lo lắng, Hermione kế bên để ý thấy mà hỏi:

"Sao thế Harry, trong bồ có vẻ lo lắng một điều gì đó??" Ron khi nghe Hermione hỏi liền nhìn về phía Harry, cậu gãi đầu nhún nhẹ vai rồi nói:

"Chẳng có gì to tát đâu, tớ chỉ là lo lắng cho gia đình dì dượng của tớ sẽ gặp nguy hiểm với bọn Tử Thần Thực Tử khi họ cũng đang ở thế giới Muggle thôi."

Ron khi nghe cậu lo lắng cho gia đình Dursley liền tức giận mà nói:

"Bồ không cần phải lo lắng cho gia đình thối tha ấy, bọn họ đối xử tàn độc với bồ như vậy mà bồ- umm" Ron đang hét lớn thì bỗng miệng cậu khép chặc lại chả thể phát ngôn gì chỉ có thể ú ớ, Hermione gắt gỏng lên với Ron:

"Ron, bồ giữ im lặng cho tớ, tớ đã dặn bồ là hãy suy nghĩ trước khi nói bất cứ gì sao!!!"

Harry khi thấy hai người họ lại cãi nhau về việc của mình liền chen vào giải quyết:

"Không sao đâu Mione, Ron nói cũng đúng bọn họ thật sự đối xử với tớ rất tệ nhưng tớ không thể phủ nhận công sức nuôi nấng của họ khi chịu cho tớ ở nhà họ suốt 11 năm, nên tớ không thể vì sự tàn độc của họ mà quên đi cái ơn ấy." Cô thở dài, cầm đũa phép mình lên niệm giải bùa chú cho Ron, rồi cô nhìn thẳng Ron mà nói:

"Tớ bảo rồi đấy nhé, cậu mà phát ngôn không suy nghĩ nữa là cậu nên "say bye" với giọng nói cậu đi."

Ron gật đâu lia lịa nhìn mà muốn đau giùm cái cổ của cậu. Cả ba cũng bắt đầu di chuyển, trạm dừng cuối cùng ở hẽm xéo là chỗ bán bút lông và mực. Khi bước vào thì cả ba ngạc nhiên khi thấy Hiệu trưởng Dumbledore đang đứng ngay chổ thu ngân nhìn về phía cửa như cụ đang đứng đợi ai đó. Khi Hiệu trưởng Dumbledore thấy nhóm Harry liền nở một nụ cười nhu mì, tiến lại chỗ các cậu cười cười nói:

"Chào các con, kì nghỉ hè vui chứ??"

Cả ba cùng cười rồi đáp lại câu hỏi của cụ một cách đồng thanh:

"Dạ có ạ."

Hermione nhanh nhẹn bắt đầu chủ đề của bốn người.

"Dạ thầy đến đây để mua bút với mực sao ạ??" Cô lễ phép mà hỏi Hiệu trưởng Dumbledore.

"Người khác đến đây chắc chắn sẽ đến mua bút và mực, nhưng có lẽ ta thì không."

Với câu trả lời Hiệu trưởng Dumbledore đã khiến cả đám nghệt mặt ra, Ron không hiểu ý tứ trong câu nói của cụ mà đứng gãi đầu liên tục, Harry cũng chả khá hơn gì mấy nhưng cậu vẫn còn tỉnh táo mà hỏi ngược lại cụ:

"Ý của thầy là sao chúng con không hiểu lắm??"

Cụ lại một lần nữa nở nụ cười, cụ vuốt nhẹ râu đám râu trước mặt rồi nói:

"Hô hô.... à không ý ta là đến đây gặp các con." Cả ba đồng loạt bụm miệng lại cố kìm nén không cười trước hành động của Hiệu trưởng Dumbledore, chẳng lẽ mấy chục năm nay cụ hay giả làm ông già noel trong giáng sinh nên cụ bị liệu theo sao. Hermione bình tĩnh rồi đáp:

"Tìm chúng con sao, nhưng có chuyện gì sao thưa thầy???"

"Chả có gì to tát cả, ta chỉ muốn chúng con đến một nơi." Ron nghe đến đi chơi liền mặt rạng rỡ cười rạng rỡ rồi nói:

"Đi đâu vậy thầy, có xa không??"

Harry lập tức thục cùi trỏ vào người Ron, miệng chậc chậc rồi lên tiếng:

"Cậu đấy Ron, thầy ấy dẫn chúng ta đến một nơi chứ thầy không đi chơi đâu mà bồ phấn khích quá vậy."

"Thôi thôi mấy đứa đừng cãi nhau nữa, ta sẽ dẫn mấy đến một nơi thú vị nhưng trước hết là các con nên mua đồ trước đi rồi chúng ta cùng đi ăn tối trời cũng đã chiều rồi."

Nhóm Harry quay đầu ra sau nhìn thấy bầu trời hoàng hôn đang bắt đầu buông xuống, cả ba nhanh chân mà chạy vào quầy để bút lông mà lựa bút, lựa chọn được một lúc thì cả đám ra tính tiền rồi cùng Hiệu trưởng Dumbledore ghé vào Quán Cái Vạc Lủng mà ăn chiều.

----Còn Tiếp----

Ngày Viết: 8/12/2020
Ngày Đăng: 15/12/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net