CHƯƠNG 1: Khởi Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Draco đang mắc kẹt trong một chồng giấy tờ công văn các loại. Cặp lông mày màu nâu nhạt của cậu đang nhíu lại hết cỡ tưởng chừng như sắp dính lấy nhau, đôi mắt xanh xám nheo lại đầy cáu bẳn, hai ngón tay cậu đang xoay cây bút lông với tốc độ chóng mặt.

« Mẹ kiếp, chết tiệt thật. » Draco văng ra một tràng chửi rủa, thả mạnh cây bút xuống bàn. Cậu đã làm việc liên tục 7 giờ đồng hồ không nghỉ ngơi và vẫn hoàn toàn bế tắc với vụ án này.

« Cộc, cộc. » Tiếng gõ cửa vang lên.

« Cái gì ! » Draco nhăn nhó quát lại. Phải, cậu đang rất khó chịu và bực mình nên cậu sẵn sàng trút giận lên bất cứ ai hay cái gì cậu bắt gặp, hoặc làm phiền cậu. Cánh cửa mở ra, là Blaise. '' Ôi lạy Merlin, cậu biết gõ cửa phòng tôi từ khi nào thế '' Draco kéo dài giọng đầy mỉa mai.

« Cậu biết cách trút giận lên tôi từ khi nào vậy. » Blaise đáp trả. « Và đấy không phải là một cách hay để chào hỏi bạn cậu đâu. »

« Tôi sẽ gắt bất cứ ai tôi muốn và chào bất cứ ai tôi thích. » Draco ném cho Blaise một cái nhìn cáu kỉnh.

« Xem cậu kìa, ngày hôm nay quả thật là một ngày dài mệt mỏi, hả ? »

« Phải và vụ việc này vẫn chưa đi đến đâu. Tôi đang băn khoăn tự hỏi liệu ngồi thêm 7 tiếng nữa trong cái phòng này có giúp ích gì không. Nếu không thì, tôi sẽ không để yên cho Shacklebolt đâu. » Malfoy khẽ nghiến răng.

« Tôi nghĩ cậu cần một chút không khí chứ nhỉ. Vậy thì đây, » Blaise rút ra một mảnh giấy ghi chú thả xuống bàn, «ra ngoài và tiện thể luôn đến nơi này giúp tôi nhé.»

« Hả đây là cái gì chứ. » Malfoy nhặt tờ giấy lên, bên trong ghi địa chỉ một nơi nào đấy. « Cậu đang đẩy việc cho tôi đấy à ? »

« Ồ thôi nào, đừng cáu gắt thế tôi đã phải lang thang ngoài đường thu thập thông tin cả ngày hôm nay rồi. Và đây là nơi cuối cùng cần phải đến nhưng chỗ này khá xa chỗ tôi và.. » Blaise lấp liếm nhìn quanh căn phòng.

« Và cậu phải về đưa cô nàng Pansy của cậu đi chơi chứ gì. » Malfoy kết thúc câu nói của Blaise một cách khinh khinh.

« Vài ngày nữa là ngày kỉ niệm.. » Blaise nhìn Malfoy trân trối.

« Được rồi , khốn kiếp sao tôi lại làm bạn với cậu chứ. » Malfoy càu nhàu vo tròn mảnh giấy thả vào túi áo khoác.

« Tuyệt thật hôm nào tôi sẽ đãi cậu sau và nhớ, cư xử cho tử tế đấy Draco. » Blaise khẽ cười thay cho lời chào và phóng ngay ra khỏi văn phòng của Malfoy.

« Chết tiệt cậu ta đi. » Malfoy khoác áo chùng lên và độn thổ đến địa điểm.

Cậu dừng chân trên một con phố nhỏ.
« 316 Abbey, Westminster. » Malfoy lẩm nhẩm địa chỉ một lần nữa và rảo bước thật nhanh. Bây giờ đã gần 6 giờ chiều thứ 6, mọi người tan ca làm và dường như ai cũng đang trong tâm trạng phấn khởi sau khi kết thúc 1 tuần dài đầy mệt mỏi. Malfoy thì không, cậu khó chịu khi thấy người người về nhà hoặc chuẩn bị đi chơi vui vẻ trong khi cậu phải ở đây tìm cái địa chỉ chết tiệt gì đó của Blaise. Malfoy là 1 công tố viên, hay nói chính xác hơn là tổ trưởng tổ công tố trong Bộ thi hành luật pháp thuật. Còn Blaise là thần sáng và nhiệm vụ của thần sáng ngoài việc truy bắt càn quét lũ tử thần thực tử còn sót lại ra, thì còn phải thu thập chứng cứ cho những người như Malfoy giải quyết công việc ( nghĩ đến đây Malfoy lại cáu bẳn ). Để lên được đến chức vụ này cũng là một hành trình không dễ dàng gì với cậu. Sau khi cuộc chiến kết thúc, Narcissa đã khuyên hay nói cách khác là ép Malfoy tham gia vào đội cứu trợ, là những người giúp đỡ cho những gia đình có nạn nhân trong cuộc chiến, sửa chữa cơ sở vật chất,... Draco tất nhiên không hài lòng chút nào nhưng sau tất cả, gia tộc Malfoy, những cựu tử thần thực tử, cần tìm một chỗ đứng cho mình trong xã hội và cách tốt nhất là cho mọi người thấy mình đã hoàn lương bằng cách giúp đỡ người khác. Sự xuất hiện của Malfoy ở đội cứu trợ, như dự đoán, gây ra một vài ý kiến trái chiều. Một số cảm thấy kinh tởm và tỏ rõ thái độ kì thị tránh né cậu. Một số sợ hãi, một số cố tỏ ra bình thường và số còn lại thì không quan tâm. Như thường lệ, Potter và những người bạn của hắn cũng có mặt ở đó và tất nhiên là chúng nhận được sự cổ vũ hoan hô và tình yêu mến  của tất cả mọi người. Malfoy chỉ cố tránh mặt chúng.

4 tháng sau đấy, giáo sư McGonagall trở thành hiệu trưởng, Hogwarts mở lại và chào đón tất cả các học sinh quay lại trường để tiếp tục chương trình học. Narcissa muốn Draco tiếp tục việc học, nhưng không phải ở Hogwarts. Bà gửi Draco đến Italia để theo học tại trường pháp thuật Lucenos. '' Để tránh sự nhòm ngó tại Hogwarts và để con có một cơ hội tốt hơn cho tương lai. '', bà đã nói thế. 

Sau 1 năm học tập và những giáo viên ở đấy đều nhận ra khả năng tuyệt vời của Malfoy trong việc bào chế độc dược và sử dụng bùa chú. Malfoy được đề nghị cho công việc thần sáng thực tập nhưng cậu từ chối. Cậu không muốn chạm mặt những tên tử thần thực tử còn sót lại. Thay vào đấy Malfoy xin vào làm cho tổ công tố và đấy quả là quyết định sáng suốt. Cậu tự cảm thấy mình làm khá tốt công việc này, Phân tích, nghiên cứu, soi xét, lập luận, kiểm sát,.. công việc này dường như được sinh ra dành cho Malfoy. Sau 3 năm làm việc tại Ý, Malfoy được điều về Anh để tiếp tục công việc tại Bộ pháp thuật. Thời gian đầu quả thật rất khó khăn. Dù Bộ đã có lệnh không được thành kiến với những cựu tử thần thực tử hoàn lương nhưng vẫn không thể cản được những ánh mắt nhìn chòng chọc vào Malfoy mỗi khi cậu xuất hiện. Tất cả những gì cậu có thể làm là xây dựng các mối quan hệ, làm việc thật tốt, tham gia các bữa tiệc, lại làm việc chăm chỉ và cố không gây thù oán với ai. Trước khả năng không thể phủ nhận trong công việc và sự thay đổi đầy tích cực của Malfoy, cậu được đề bạt lên tổ trưởng tổ công tố và có thể là giám đốc bộ thi hành luật trong tương lai. Điều này làm Narcissa hạnh phúc hơn bao giờ hết, nhất là sau khi Lucius bị tống giam vào ngục Azkaban sau trận chiến.

Sau vài phút đi bộ, Draco tìm thấy căn hộ số 316. Đó là 1 căn nhà trông có vẻ sập xệ nằm lọt thỏm giữa hai tòa nhà của dân Muggle. Draco tiến tới gõ nhẹ 2 lần lên cửa. 1 khoảng lặng diễn ra. Ngay khi cậu quyết định gõ thêm lần nữa thì cánh cửa bật mở, một người phụ nữ già nua xuất hiện. Bà ta quét một lượt từ đầu đến chân Draco và cất giọng khàn khàn hỏi cậu:
« Cậu là Blaise Zabini ? »

Một thoáng bối rối xuất hiện trên mặt Draco, rồi cậu nhanh chóng gật đầu:
« Vâng chính là tôi. »

Ngay lập tức người phụ nữ kéo cậu vào nhà và đóng sập cửa lại. Một mùi ẩm mốc thoáng chốc bao trùm lên người Draco khiến cậu khẽ rùng mình. Căn hộ trông rộng hơn bề ngoài rất nhiều, phải gấp 5 lần, Draco ước lượng, chắc hẳn đã ếm bùa chú lên căn nhà để tránh ánh mắt soi mới của đám Muggle. Người đàn bà đấy lôi trong người một cái phong bì ra, nhét vào tay Draco.

« Cầm lấy và hãy đừng cho ai đọc nó hay nhìn thấy nó, tai mắt của bọn chúng ở khắp nơi. » , bà ta khẽ rít lên.

Tai mắt ? Bọn chúng ? Trong đầu Draco xuất hiện 1000 câu hỏi nhưng trước khi cậu kịp hỏi bất cứ điều gì, bà ta đã mở cửa đẩy Draco ra ngoài và đóng sập cửa lại. Cậu hoàn toàn thấy bần thần trước những gì vừa diễn ra. Đây rốt cuộc là chuyện quái gì. Liệu có liên quan đến vụ án của mình ? Được rồi, bình tĩnh mình cần một nơi để suy nghĩ. Vừa tự trấn an bản thân, Draco vừa bước đi và trước khi nhận ra, cậu thấy mình đã đứng trước một quán pub nhỏ ven đường. Không chần chừ suy nghĩ, Draco bước thẳng vào. Quán được thiết kế theo phong cách vintage khá bắt mắt, với những bóng đèn vàng mờ ảo. Draco sải bước nhanh đến quầy bar và ngồi xuống.

« Quý khách dùng.. »

« 1 firewhiskey.. À 1 whiskey. » Draco nói mà không buồn nhìn lên, nhưng nhận ra sự hớ hênh trong câu nói nên lập tức sửa lại. Muggle không có firewhiskey nhưng dù sao thì, firewhiskey và whiskey cũng giống nhau mà, đúng không.

Ngay khi người phục vụ vừa rời đi, Malfoy lôi cái phong bì ra. Một gã đàn ông tiến lại quầy bar, kéo ghế ngồi xuống bên cậu. Cậu chỉ liếc hắn ta một lần duy nhất và quay lại với cái phong bì. Sau vài lần lật qua lại cái phong bì, Malfoy quyết định bóc nó ra.

« Whiskey của anh đây thưa quý khách »

Malfoy không đáp trả.

« Thưa quý khách.. »

Malfoy bắt đầu xé phong bì ra, cậu hy vọng sẽ không có con quái vật gì đấy nhảy ra.

« Quý khách .. »

Cậu bắt đầu thấy phiền bởi cô phục vụ này, ngay khi Malfoy vừa ngẩng lên để định quát cô ta thì cậu nghe thấy một tiếng rầm và gã đàn ông bên cạnh Malfoy lúc nãy đã ngã vật ra sàn, và cô phục vụ đang đè lên người hắn. Mọi người nháo nhào lên.

« Chuyện gì thế ?! » Một người đàn ông từ trong quầy bar xông ra, trông có vẻ như là người chủ quán.

« Hắn ta định cướp ví của vị khách này, tôi đã cố cảnh báo và hắn định bỏ chạy.. » Cô phục vụ đứng dậy, phủi đồ, khẽ luồn tay vào mái tóc nâu và trả lời người chủ quán.

« Ôi trời ơi, dám cướp của khách tao ngay trong quán của tao ?! Người chết chắc rồi đứng lên đi ! » , gã nói đồng thời lấy mũi giày thúc vào sương sườn của tên trộm, « và lần sau cẩn thận nhé Jeanine. » Sau đó gã kéo lê tên trộm ra ngoài cửa.

Cô phục vụ lúc này nhặt cái ví của Draco lên và đưa cho cậu:
«  Tôi đã cố nhắc nhở anh nhưng anh không mấy để tâm, dù sao thì của anh đây và không cần cám ơn đâu ! » Cô ta nháy mắt với Draco.

Trong một khoảnh khắc, Malfoy cảm giác như trái đất vừa ngừng quay, mọi vật dừng chuyển động, thời gian vừa đông lại và ai đấy vừa rút cạn oxi trong người nó.

Cô ta chính là Hermione Granger. Và cô ta vừa nháy mắt với nó.

------------------------------------------------------------
Note: hiuhiu đây là lần đầu mình viết nên nếu có gì không hay mong mọi người hãy thoải mái góp ý mình rất cám ơn. ;-;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net