6. Kẻ đáng thương (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưa ý : Thế giới BSD BEAST và thế giới BTA (Bungou to Alchemist - Văn hoà giả kim) sẽ xem ảnh thế về một thế giới do tôi tự nghĩ ra . Một số chi tiết nó lỗi và bị chỉnh sửa.

Ango: Là tên nhân vật của BTA (Bungou to Alchemist)

|Ango|: là tên nhân vật của BSD BEAST

Và tôi chỉ cho một số nhân vật BTA vào xem ảnh thể thôi.












{ Gojo Satoru nhấc bổng cậu lên và đặt cậu lại trên giường, đôi mắt màu xanh dương phát sáng như kim cương nhìn bao quát thân thể mỏng manh bị quấng băng gạc khắp nơi nó làm cho cậu bé trước mặt anh gầy gò và ốm yếu hơn, đôi mắt màu nâu trống rỗng đầy sự cảnh giác. Điều đó thật hiếm trên khuôn mặt tuân thuần của một cậu bé 8 tuổi nhưng cũng làm anh liên tưởng tới một chú mèo đang xù lông. }

|Fukuzawa| đã sẵn cầm cá khô trên tay từ khi nào chả ai biết hoặc để ý cả.

|Kunikida|: "bị thương nặng đến vậy sao?"

|Yosano|: "vụ cháy nổ lớn chắc chắn phải để lại nhiều vết sẹo..."

Cô nhíu mày mà nhận xét tình hình của cậu bé,theo lời đồn thì vị thủ lĩnh Mafia Cảng trước kia thì đeo băng gạc một bên mắt và khắp tay trông anh ta như một vật thể mềm nhũn. Cô chỉ nghĩ đó là hậu quả do làm nhiệm vụ nhưng ai ngờ khi anh ta còn nhỏ lại chịu nhiều vết thương như vậy.

|Naomi|: "thật tội nghiệp..."

|Kenji|: "chắc nó rất đau..."

|Oda| nuôi nhiều đứa trẻ nên rất có kinh nghiệm,anh ta lần đầu tiên thấy một đứa trẻ lại trống rỗng như thế.

|Gin| không khỏi lo lắng cho vị Tiên Sinh của mình,cô luôn quan sát anh từ xa và phát hiện anh ta không bao giờ lo lắng cho bản thân của mình cả, có khi 1 tuần làm việc thì anh chỉ ngủ 2 - 3 tiếng thôi hoặc ngày mà bận rộn đến mức anh không ngủ miếng nào chỉ kêu cô pha ly cà phê để duy trì sự tỉnh táo và cắm đầu làm việc tiếp. Điều đó cứ thế xảy ra mấy năm cô làm thư ký cho vị Tiên Sinh.

|Mori| lại tưởng nhớ đến lúc ông nhặt được Hạ Thế Tử cũng là hình dáng đó, cũng là đôi mắt trống rỗng đó nhưng chỉ có điều Hạ Thế Tử của ông lúc đó cố gắng vùng vẫy tìm cái chết nên ông phải dùng phương pháp mạnh nhất là trói cậu lại trên giường và khám cho cậu.

Chuuya lén nhìn bé hoa anh đào đang trong vòng tay của kẻ "cuồng vợ" kia mà không khỏi ghen tị.

Akutagawa + Dan đang lập hơn hai trăm kế sách bồi dưỡng dinh dưỡng cho chú mèo lông xù này đây.

{ Lần cuối anh gặp cậu nhóc là sinh nhật mừng lên 5 của cậu, trước khi rời đi thì mẹ cậu đã đưa một bức thư và đến tận khi anh về nhà mới mở ra đọc. Nội dung bức thư muốn nhờ anh sau khi bà chết đem cậu chạy trốn khỏi gia đình "tàn bạo" kinh khủng này, đôi mắt anh nhíu mày khi đọc nội dung bức thư và hiểu ngay mọi chuyện. Chậc thật sự họ định lấy chú linh thí nghiệm lên cơ thể yếu ớt của một cậu bé sao ? Thật sự không thể tin nổi mà. }

|Tanizaki|: "...' chú linh ' ?"

|Ranpo|: "theo tôi không nhầm thì đây là một loài dạng giống quái vật, nó xuất hiện khi cảm xúc tiêu cực quá giới hạn của con người và nó xuất hiện tại thành phố Tokyo."

|Kunikida|: "vậy theo lời như Ranpo-san nói thì người cứu cậu bé kia là chú thuật sư?"

|Ranpo|: "có thể là vậy"

|Yosano|: "gia đình đó bị gặp vấn đề gì không!? Mà dám thí nghiệm một loại vật nguy hiểm trên cơ thể của một đứa trẻ chứ!"

|Fukuzawa|: "...Yosano..."

Thống đốc khẽ nhắc,đúng là ông cũng có một suy nghĩ như Yosano nhưng không nên kích động quá.

|Yosano|: "...xin lỗi... tôi hơi quá kích động..."

|Atsushi|: "Sao họ lại dám làm vậy với Dazai-san chứ!?"

Dan: "Dazai..."

Anh ôm chặt chú mèo trong lòng chặt khiến cậu chỉ biết cười trừ. Thế giới BTA cùng với thế giới BSD BEAST đồng loạt Anti gia đình Tsushima với những ánh mắt căm ghét và họ cảm thấy thương hại cho cậu bé đáng thương ấy.

{ Anh nhìn chú mèo đang núp sau cái chăn mà không khỏi phì cười trước sự đáng yêu này,ai lại giám ra tay với đứa trẻ đáng yêu vậy chứ chỉ có cái "gia đình" khốn nạn đó chưa thấy sự dễ thương của cậu thôi chắc họ không có mắt. Anh nhẹ đặt đồ ăn xuống.

"Shuji-kun ~ ra đây ăn sáng nào ~ ăn xong còn uống thuốc để khỏe mạnh nữa"

Cậu ngó ra ngoài với cặp mắt màu nâu nhưng trống rỗng đó sau đó lại núp lại.

"Không đói"

Cậu lại núp sau chăn nhìn như một chú mèo sợ hãi vậy. Anh cười khúc khích một chút, lấy tay nhẹ nhàng kéo chăn ra, đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc một đứa trẻ mà tỏ ra nhẹ nhàng và tình cảm như vậy.

"Phải ăn nhe Shuji-kun ~"}

Mọi người chính thức gục ngã trước sự đáng yêu của Hạ Thế Tử/chú mèo này.

|Gin| và |Kyouko| len lén chụp mấy tấm hình, |Kyouko| che miệng cười hí hửng khi máy ảnh đã chứa rất nhiều ảnh của Hạ Thế Tử của họ. |Chuuya| kéo mũ xuống che đi mặt đang đỏ bừng kia (do anh ta muốn giữ thể diện thôi!). |Atsushi| đã gục ngã khi thấy vị tiền bối của mình lại dễ thương không tả nổi,|Kyouka| ngồi kế bên nhẹ kéo áo cậu cho kéo hồn về.

|Võ Trinh Thám| ban đầu muốn Hạ Thế Tử bên mình bây giờ cái thêm muốn lại tăng thêm x2.

|Naomi|: "ah! Ca ca, cậu bé đó dễ thương quá đi!!"

|Ranpo| từ lúc nào đã đỏ bừng, |Yosano| mỉm cười chụp mấy tấm hình và mọi người trong trụ sở đều dùng ánh mắt: Nhớ gửi qua nhe Yosano-sensei/Yosano.

Chuuya: "chậc! Cậu anh đào nở đào nhiều quá đấy!"

Akutagawa thấy học trò cưng dễ thương như vậy không khỏi đỏ mặt, Ango và Oda liên tưởng đến việc bạn thân họ biến thành mèo như thế nào. Dan càng ôm chặt eo chú mèo nhỏ hơn trong sự hơi phấn khích ¿?.

Dazai Osamu - BTA be like: ủa ủa ủa??? Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Tôi là ai? Và đây là đâu? (Bé mèo hoang mang - ing).

{ Nhưng cái đó không thể thuyết phục cậu ra khỏi sự bảo vệ của mình, cậu nhìn anh với ánh mắt màu nâu cảnh giác.

"Nếu Shuji-kun ăn xong, Satoru-nii san đây sẽ cho em muốn cái gì cũng được"

"Thật không?"

Đôi mắt màu nâu như thấy thú mình muốn nó hơi phát sáng giữa khoảng trống rỗng. Anh nhìn thấy cảnh này lại không khỏi cười khúc khích.

"Thật"

"Tin anh lần này thôi đó"

Cậu chậm rãi đến chỗ khây đồ ăn và ăn từng muỗng cháo. Trông cậu như một chú mèo đang múp sữa vậy. Anh phì cười lấy khăn giấy lau vết còn dính trên miệng của cậu. Khung cảnh như người bố đang chăm sóc người con đáng yêu phô mai que, thật ấm cúng }


















































1290 từ 😭 vote tôi đi mà:))

Truyện từ Wattpad

Yuntaru



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net