Chương 44: Hắn, lực sát thương quá mạnh (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: tranthucuyen1103

\ "Vâng\" Khúc Đàn Nhi cắn răng, liều mạng cười tươi hết cỡ. Thật là, nói thì cứ nói thôi còn táy máy tay chân . Nếu muốn diễn kịch cũng nên nói trước với nàng một tiếng chứ !

\ " Muốn bản vương trở về phòng cùng nàng sao ? \" Mặc Liên Thành thâm tình đưa mắt nhìn, đột nhiên ngón tay ngọc mập mờ nhẹ nhàng xoa môi của nàng, vừa mới dứt môi hôn, lại tựa như còn quyến luyến, thể như không nỡ rời xa.

\" Không cần a \" Khúc Đàn Nhi nghiêng đầu, tránh sự đụng chạm của hắn.

\" Thực sự không cần sao ?\" Mặc Liên Thành khẽ nhướng mày, mười phần uy hiếp hiện lên trong mắt.

Toàn thân Khúc Đàn Nhi run lên, bỗng nhiên thấy lạnh cả người, bắt đầu từ bàn chân một đường xuyên đến đỉnh đầu. Bây giờ cho nàng cự tuyệt nàng cũng không dám nói nữa, đành cúi đầu , nhẹ giọng nói : " Vậy, Đàn Nhi xin tạ ơn Vương gia rồi "

\" Liên Thành ca ca , còn muội thì sao \" Triệu Khinh Vân sai nô tài ra chặn đường hai người muốn đi, nhìn Mặc Liên Thành một cách đáng thương.

\" Khinh Vân, muội cũng đã trưởng thành rồi, sao lại tới đây, cũng nên trở về đi \"

\" Không chịu, muội không nhất thiết phải về, hôm nay Liên Thành ca ca không cho muội một câu trả lời thích đáng, muội sẽ không về \"

\" Bản vương đã cướiVương Phi rồi.\"

\" Huynh không nguyện ý \"

\" Dù thế thì bản vương cũng đã cưới rồi \"

\" Đó là huynh bị ép buộc \"

Mặc Liên Thành cứ nói một câu liền bị Triệu Khinh Vân chặn lại một câu.

\"...\" Khúc Đàn Nhi đứng giữa Mặc Liên Thành và Triệu Khinh Vân, ngoại trừ im lặng ra cũng chỉ có im lặng. Đột nhiên có loại ảo tưởng, nàng như vậy lại đi chia rẽ đôi tình nhân ân ái, nếu không phải,...vậy tính ra nàng là gì? Trời ạ, thật sự nghi ngờ, nàng đã gả cho loại người nào đây?

\" Khinh Vân . |" Gương mặt Mặc Liên Thành hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

|" Liên Thành ca ca, Khinh Vân thật sự không ngại, Vương Phi không cần lo lắng về ta, muội đây là trắc phi cũng được rồi, muội thực sự không để ý huynh ân ái với nữ nhân khác , thực sự không để ý, chỉ cần ...\"

\" Khinh Vân, muội...\"

Mặc Liên Thành do dự nhìn Triệu Khinh Vân, như muốn nói lại thôi, ngược lại làm người khác tưởng tượng phong phú vô hạn

\"...\" Khúc Đàn Nhi ở một bên, trừng mắt nhìn, lờ mờ hiểu ra vài điều. Rốt cục cũng có điểm rõ ràng, vì sao hắn có duyên với nữ nhân tốt đến vậy, bộ dáng hời hợt, còn hay bày ra tư thế u buồn. Nếu đổi lại là nàng, chắc hẳn cũng sẽ hoài nghi, hắn có thực sự muốn thế hay không.

Chẳng qua, nàng không hiểu hắn lắm, nhưng cũng sẽ không thực sự cho rằng hắn không cam tâm chút nào

Bàn về diễn kịch, hắn không kém nàng dù chỉ một điểm.

Càng nghĩ, Khúc Đàn Nhi càng thấy khó hiểu, Mặc Liên Thành tại sao lại muốn diễn như vậy, còn cưới nàng một thứ nữ của thượng thư phủ nho nhỏ làm Vương phi. An Nhạc Hầu, hay còn gọi Hầu Gia, nếu Mặc Liên Thành cưới Triệu Khinh Vân, thế lực trong triều của hắn còn không phải vững như núi Thái Sơn ? Đối với việc hắn tranh đoạt ngôi hoàng đế lại càng có lợi, không phải sao ?

Nghĩ tới đây, Khúc Đàn Nhi lại nghe được nữ nhân si tình nào đó thâm tình bày tỏ, \"... Chỉ cần Liên Thành ca ca có thể vui vẻ, muội dám nói, sống là người của huynh, chết là ma của huynh, đời này, trừ huynh ra,muội sẽ không gả cho nam nhân khác.

\"...\" Oa, những lời này lực sát thương quá mạnh.

Sống là người của hắn ? Chết là quỷ của hắn ?

Chờ chút...Hình như câu này nghe quen quen.

Khúc Đàn Nhi nhìn Triệu Khinh Vân, khẳng định nữ nhân trước mắt đối với Mặc Liên Thành quả thật không phải là si tình bình thường.

\" Khinh Vân , ngươi nói quá rồi \" Mặc Liên Thành nhẹ giọng yếu ớt. Bỗng nhiên ôm eo Khúc Đàn Nhi, bên hông nàng dùng sức một cái như muốn ám chỉ gì đó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net