Chương 72: Chú ý lời nói (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : banhocminh99

Mà bên kia, bên trong thư phòng, Mặc Liên Thành ngồi trước bàn đọc sách, tay khẽ nhúc nhích, đang suy nghĩ điều gì đó, mà vị trí bên dưới trong thư phòng,  Mặc Tĩnh Hiên đang ngồi .

\ "Bát ca, đệ không hiểu, huynh tại sao muốn mang Bát tẩu  bên người? \" Mặc Tĩnh Hiên đối với quyết định này của Mặc Liên Thành không thể hiểu được.

\ "Vì sao không thể? \" Mặc Liên Thành cười nhạt, đầu không ngẩng, tay không ngừng, ngay cả trả lời Mặc Tĩnh Hiên nói cũng chỉ hơi ngẩng đầu, ngay sau đó lại không để ý đến hắn..

\ "Nhưng Bát ca không phải là không tin tưởng tỷ ấy sao? Hơn nữa, Bát tẩu vẫn là nữ nhân của  Khúc  phủ , huynh đừng quên Khúc Đại tiểu thư là phi tử của đại vương huynh, nếu tỷ ấy  thật sự chính là bọn họ phái tới, đây chẳng phải là có phiền toái sao. \ "

\ "À, quả thực vậy . \ "

\ "Bát ca, đệ đang nghiêm túc, huynh... \ "

\ "Ta cũng nghiêm túc. \ "

\ "Vậy  tại sao huynh còn muốn làm như vậy? \ "

\ "Không làm như vậy, vậy đệ cảm thấy ta nên làm thế nào? \" Mặc Liên Thành nhàn nhạt cười một tiếng, đối với nghi hoặc của Mặc Tĩnh Hiêncũng không muốn lập tức giải đáp cho hắn, ngược lại thì tùy hắn đoán.

\ "Nếu như đổi lại là đệ, đệ nhất định sẽ cách xa tỷ ấy, để cho tỷ ấy mãi mãi cũng không có cơ hội tiếp cận bên cạnh đệ, ngay cả nơi ở đều sắp xếp ở rất xa, đỡ phải chứng kiến liền phiền muộn , biết rõ tỷ ấy gả tới là không có lòng tốt, đệ cũng không tốt đến nỗi mỗi ngày đều phải cười với tỷ ấy ". \" Mặc Tĩnh Hiên trực tiếp nói hết  lời muốn nói trong lòng, một hơi đều nói ra.

\ "Xem ra, đệ đối với nàng thành kiến rất lớn. \ "

\ "Lẽ nào Bát ca đối với tỷ ấy thành kiến sẽ không lớn ? \ "

\ "À, thế thì sao ? \ "

\ "Bát ca nếu là không chán ghét tỷ tỷ, ,tại sao tân hôn đêm đầu tiên để tân nương một mình trông phòng, hơn nữa cũng không đòi tỷ thị tẩm, càng không có bước vào Tuyết viện, đối với tỷ ấy càng là chẳng quan tâm, lẽ nào cái này vẫn chưa thể nói rõ tâm tư Bát ca sao? \ "

\ " Ồ, đệ đối với chuyện của ta vẫn đủ hiểu rõ sao? \" Mặc Liên Thành cười đến thản nhiên, đối với chuyện Mặc Tĩnh Hiên nói cũng không có phản đối, chỉ vì hắn nói, biểu hiện ra bên ngoài một điểm chưa từng sai.

\ "Không phải đệ  hiểu, mà là trong kinh thành không ai không biết, không ai không hiểu, người ngoài đều đang đồn, Bát ca không thích tỷ, mà tủ ấy hiện tại sắp bị giam vào lãnh cung. \ "

\ " không sao hết. đỡ phải khiến người ta nắm được nhược điểm. \ "

\ "Sợ cái gì, vị trí của  phụ vương  sớm muộn gì cũng là muốn truyền cho huynh,, đại vương huynh mặc dù là trưởng tử, nhưng huynh ấy vẫn không có  bản lĩnh trị quốc, nhị Vương huynh tính tình quá mức lạnh lùng, cũng không thích hợp, nói tới nói lui, vẫn là Bát ca thích hợp nhất. \ "

\ "Lời như vậy, về sau tốt nhất là không đi nói, nếu như  đệ không muốn ta chết. \" Mặc Liên Thành nhẹ nhướng mày, ánh mắt rơi vào trên giấy vẽ, khẽ cau mày lại tựa như đối với tranh vẽ ra cũng không phải là rất hài lòng.

\ "Được rồi, đệ biết rồi, nhưng đệvẫn  không hiểu, Bát ca vì sao không phải... \ "

\ "Nếu để nàng ở nơi khác mà ta nhìn không thấy , vậy không bằng để nàng ngây người bên người, thời khắc nhìn chằm chằm, cái này gọi là tri dĩ tri bỉ (biết đó biết đây), còn nhớ rõ ta đã từng đã nói với người Ngân kính có một nữ nhân muốn leo tường chạy trốn ? \ "

\ "Bát ca, chính là... \" Mặc Tĩnh Hiên cả kinh, khó có thể tin nhìn  hắn.

\ "Thời gian qua quá rảnh rỗi rồi.  nên muốn tìm một ít chuyện hoạt động.  \ "

\ "Vương phi đến. \ "

Đột nhiên, cửa vang lên một giọng nói, vừa dứt tiếng, sau một khắc,  cửa thư phòng đang đóng bị mở ra, mà Khúc Đàn Nhi bưng đồ đạc đi đến, cùng tiến vào còn có Kính Tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net