Chương 103: A a a a, thật nhiều rắn độc!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 103: a a a a, thật nhiều rắn độc!

Có ăn có uống có ngủ, còn có fan não tàn hầu hạ chu đáo, Tiểu Bát cảm thấy cuộc sống của Nam Tầm thật sự là quá không còn gì để nói.
Nó vừa rồi kỳ thật định nhắc nhở Nam Tầm rằng boss có lẽ sắp tới, không nghĩ tới vai ác đại Boss thật sự là tới.
Xác thực mà nói, mấy ngày nay, đại Boss mỗi ngày đều tới, lén lút nhìn chằm chằm Nam Tầm một hồi, sau đó cười nhạo một tiếng, xoay cái liền chạy lấy người.
Bất quá hôm nay, thời gian đại Boss rình coi có chút dài hơn thường ngày, sắc mặt cũng tối hơn, cũng không có cười nhạo.
Nó cảm thấy được cảm xúc của bạo quân đại Boss có ít dao động, tuy giá trị ác niệm một chút cũng không giảm, nhưng đây là chuyện tốt nha, hì hì.....
Nhưng mà, tâm tình tốt đẹp này của Tiểu Bát không duy trì được lâu,  buổi tối hôm đó , nó bị tiếng hét chói tai của Nam Tầm doạ tỉnh.
Tiểu Bát ngáp một cái," Đây là như thế nào ----! A a a vì cái gì lại có nhiều rắn độc như vậy!"
Trong phòng Nam Tầm bò đầy rắn độc, trên giường trên mặt đất tất cả đều là rắn, một con rắn xanh đốm hoa bò đến trên đầu giường Nam Tầm nằm, hướng cái lưỡi rắn về phía nàng mà phun tê tê tê.
Nam Tầm cùng nó mắt to trừng mắt bé, 2 người trừng một hồi lâu, con rắn xanh đốm hoa kia hướng đầu nhỏ về phía đầu nàng, thế nhưng không có tiến về phía trước, mà trực tiếp từ trên đầu giường bắn lại đây, vững vàng mà dừng lại ở trên tay Nam Tầm, sau đó vươn lưỡi rắn liếm liếm mu bàn tay nàng.
Các con rắn độc khác cũng thế, xoay xung quanh nàng hồi lâu, thế nhưng lại sinh ra thân thiết đối với nàng.
Nam Tầm :......
Tiểu Bát :........
" Chẳng nhẽ do ta đã từng lây rất nhiều hơi thở của Huyết Minh, cho nên bọn rắn độc này sinh ra sợ hãi đối với ta? Bất quá không đúng lắm a, hơi thở của Huyết Minh nhiều lắm cũng chỉ có thể lưu lại trong thân thể Tuý Ly Huyên, không thể nào linh hồn của ta cũng lưu hơi thở của hắn đi?" Nam Tầm có chút khó hiểu.
Tiểu Bát cũng có chút khó hiểu" Có thể hay không bởi vì trước đây ngươi từng sinh ra một cái ..... Trứng xà"
Mặc kệ là vì cái gì, cuối cùng Nam Tầm cũng có thể tránh được một kiếp này, cô cùng Tiểu Bát thật không nghĩ đến cái tên bạo quân đại Boss kia lại mất trí đến mức độ này, thế nhưng trực tiếp thả nhiều rắn độc tới vậy để cắn Nam Tầm.
Bị một đống rắn độc cấu xé, cách chết này cũng thật là.....
Lúc đầu Nam Tầm tỉnh dậy thấy một đám rắn độc bò tới bò lui trên người mình thật sự sợ tới mức hồn muốn lìa khỏi xác, nhưng lúc này nhìn đến con rắn nhỏ cự nhiên ở trên tay nàng làm nũng, không hiểu tại sao trong lòng lại dâng lên một cảm xúc khó tả.
" Đản Đản" của nàng về sau phá xác có phải hay không cũng là đôi mắt rắn nho nhỏ như vậy?
Nghĩ đến " Đản Đản" còn có một đôi cánh bé xíu cùng móng vuốt nhỏ xinh, đôi mắt giống ai đó có màu đỏ bảo thạch......
Nghĩ thế nào cũng thật đáng yêu .
Nam Tầm sờ sờ đầu con rắn nhỏ, ánh mắt cũng trở nên  sủng nịnh, " Bé ngoan, buổi tối  không cần bò ra doạ người, đều trở về đi, nên làm gì thì làm a "
Không bao lâu, cả bầy rắn độc liền liên tiếp rời đi, đi qua còn không quên hướng nàng le le cái lưỡi rắn.

.

Bên ngoài Trì Mộ Cung, một thân long bào đen thêu hoa văn rồng chỉ bạc đang lẳng lặng đứng khoanh tay.
Biểu tình trên khuôn mặt đều ẩn trong bóng đen, chỉ có thể nhìn thấy một đôi con ngươi lạnh nhạt vô tình, trong bóng đêm yên tĩnh không gợn sóng.
Nghe thấy tiếng nữ nhân kia hoảng sợ kêu thất thanh, con ngươi hắn hơi hơi loé loé, ngay sau đó khoé miệng gợi lên một nụ cười lạnh.
Đợi không bao lâu, một thân ảnh hắc y đen từ bên trong lãnh cung liền bay tới, quỳ lạy ở trước mặt hắn.
" Thi thể của Tần Bộ Diêu đâu, trẫm muốn tận mắt nhìn thấy bộ dạng thê thảm của dâm phụ này trước khi chết. Bị cả đàn rắn độc cắn xé, tư vị này nhất định không tồi." Khoé miệng nam nhân câu lên một nụ cười nhạt, trong mắt tràn ngập hận ý.
Nữ nhân trong cung này , thời điểm khi hắn vẫn còn ở trên cao cao tại thượng, một đám miệng nhỏ lúc nào cũng như lau mật đường, lời nào cũng thực sự rất ngọt , nhưng một khi xảy ra chuyện, tất cả đều sợ tai vạ, tuyệt nhiên không thấy một ai.
Một đám dối trá, nữ nhân tất cả đều dơ bẩn!
Để cho hắn ghê tởm nhất chính là Tần Bộ Diêu, ở ngay dưới mắt hắn mà dám ngang nhiên tư thông với đệ đệ của hắn.
Hắn không ngờ nhất chính là tới đời này Tần Bộ Diêu cự nhiên lại có thể thu hút hắn như vậy, nàng là đoán được hắn sẽ giám thị nàng, cho nên mấy ngày nay mới bày ra bộ dạng mê người như vậy?
Không sai, hình ảnh nàng múa kiếm, nàng uống trà, nàng đọc sách, nàng cười, tất cả đều như mê hoặc hắn, nhưng nếu như hắn không sống lại, làm ghế nào biết được giấu dưới bộ mặt tuyệt mỹ kia là một kẻ lòng dạ vô sỉ ác độc ghê tởm đến nhường nào!
Hắn chờ không nổi, chờ không nổi xé rách bộ mặt nguỵ trang của ả tiện nhân kia, hắn hiện tại chỉ muốn nàng ta chết!
Hắn muốn tiện nhân này chết cũng không được tử tế!
Yến Mạch Hàn nhìn thoáng qua Trì Mộ Cung cười lạnh, hồi lâu không thấy ảnh vệ quỳ dưới chân có phản ứng, không khỏi nhíu mày, " Lời nói của trẫm chẳng lẽ ngươi không nghe được? Đi đem thi thể của dâm phụ Tần Bộ Diêu kia đến đây cho trẫm."
Ảnh vệ kia toàn thân đều là màu đen, khuôn mặt cũng dùng miếng khăn màu đen che kín, chỉ lộ ra hai con mắt. Nghe vậy, hắn vội vàng cúi đầu, sự kinh ngạc trong mắt vẫn chưa tan hết , " Khởi bẩm chủ tử, xuất hiện một vấn đề ngoài ý muốn, Tần mỹ nhân không có bị rắn độc cắn chết, thuộc hạ vừa rồi mới nhìn thấy, Tần mỹ nhân kia đang, đang ở trên tay trêu đùa cùng rắn độc.... Nàng giống như không sợ rắn độc, những con rắn độc đó cũng hoàn toàn không có cắn nàng."
Yến Mạch Hàn ánh mặt liền trầm xuống,
" Ngươi nói cái gì?"
Ảnh vệ lặp lại một lần nữa lời mới nói.
Ánh mắt Yến Mạch Hàn bỗng trở nên đen tối, hắn nắm chặt lòng bàn tay, gắt gao nhìn chằm chằm bóng đêm đang bao phủ Trì Mộ Cung.
Bất quá, hắn quả nhiên nhìn thấy một đám rắn độc liên tiếp từ bên trong bò ra, mà hắn cũng không ngửi được mùi máu tươi từ trên người chúng.
Chúng thật sự không có cắn nàng ta.
" Ảnh Nhị, xử lý một chút đám rắn độc" Yến Mạch Hàn lạnh lùng ra lệnh.
Hắc y nửa quỳ trên mặt đất tuân lệnh, sau đó trong chớp mắt liền bay đi.
Yến Mạch Hàn nhìn thoáng qua Trì Mộ Cung một cái, rồi lập tức xoay người rời đi.
Một đêm này, sau khi tiễn đi đám rắn độc, Nam Tầm rất mau liền chìm vào giấc ngủ, ngủ còn đặc biệt ngon giấc, chỉ là trong Càn Thanh Cung, bạo quân đại Boss trong miệng Nam Tầm kia lại trằn trọc cả đêm.
Yến Mạch Hàn vẫn luôn mở mắt đến tận hừng đông, trong mắt toả ra toàn lạnh lẽo cùng sát ý  nồng đậm , như muốn huỷ diệt cả thiên địa.
Nam Tầm mấy ngày nay sống vô cùng tiêu dao tự tại.
Cảm giác chơi đánh đu đến phát ngốc thực sự tốt vô cùng.
" Thuý Hoàn, gần đây Hoàng Thượng có hành động gì đối với Tần gia không? " Nàng đảo mắt xung quanh rồi quay qua hỏi tiểu nha đầu.
Thuý Hoàn trả lời: " Hoàng Thượng đang cố gắng phân tán đi thế lực của Tần gia, nhưng quân dưới đào tạo của Tần gia ta lòng kiên như sắt đá, há Hoàng Thượng muốn dời đi là có thể dời đi?"
Thuý Hoàn này ngữ khí kiêu ngạo như vậy thật làm khoé miệng Nam Tầm giật giật, một tiểu nha hoàn đã có thái độ như thế, người Tần gia có phải hay không lỗ mũi đều hướng lên trời?
Cũng khó trách tên bạo quân đại Boss kia vừa lên ngôi liền nghĩ cách thế nào suy yếu thế lực của Tần gia.
Bất quá Nam Tầm cảm thấy tuy người Tần gia có chút kiêu ngạo, nhưng cũng chưa bao giờ ỷ thế hiếp người, bọn họ đại loại cũng sẽ không có loại ý nghĩ " công cao chấn chủ", nghe nói gia gia nàng lúc trước khi chưa theo tiên hoàng vẫn chỉ là mãnh phu sống ở nơi sơn dã bên ngoài thành.
Lấy tư tưởng của một dã phu, ngươi có thể trông cậy vào việc hắn nghĩ ra cách đoạt ngôi?
Kiếp trước Tần lão gia tử sở dĩ giúp Hiền vương tạo phản, phỏng chừng cũng là do bạo quân đại Boss kia thi hành chính sách quá tàn bạo, khiến cho dân chúng lầm than, như vậy mới chính mình làm tới, liên kết cùng Hiền vương mà soán ngôi.
Tưởng tượng đến cái tên đại Boss kia trọng sinh, đời trước bị Hiền Vương hại chết, mà chính nàng lại xuyên thành cái dâm oa đãng phụ phản bội hắn, nghĩ đến đây không khỏi làm nàng run lên.
———————————————————————-
Tự cảm thấy bản thân quá chăm chỉ🙄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net