Chương 112: Véo eo nhỏ, Diêu Diêu ngươi thật gầy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 112: Véo eo nhỏ, Diêu Diêu ngươi thật gầy.

Một câu này của Tiểu Bát làm ý chí chiến đấu của Nam Tầm giảm sút đi không ít .
Yến Hàn vẫn tiếp tục nói lời âu yếm, hắn hơi hơi nhéo vòng eo Nam Tầm, " Diêu Diêu, nàng có chút gầy, về sau ăn nhiều một chút."
Nam Tầm liền nói:" Không gầy nha, ta là loại mặc quần áo vào nhìn gầy nhưng cởi đồ ra là nữ nhân có thịt, ngày khác chàng tận mắt nhìn xem sẽ rõ."
Một câu nói này thật sự khiến Yến Hàn không biết nói gì tiếp theo.
Hắn thật không tưởng tượng nổi có lời nói dâm đãng nào mà nữ nhân này không nói ra được .
Quả nhiên, quả nhiên trong xương cốt của nàng ta chính là cái loại dâm oa đãng phụ, nữ nhân này là đang hướng hắn mời mọc.
Nam Tầm nhìn thấy hắn ngây người, đột nhiên liền cười lớn, tiếng cười réo rắt mà bừa bãi, vang ở bên tai nam nhân lại có cảm xúc như chính mình cũng bị lây nhiễm ảo giác.
" Diêu Diêu, nếu ngươi còn nói như vậy, ta thực sự sẽ...thực sự sẽ" Yến Hàn nhìn nàng , biểu tình có chút nghiêm túc.
Nam Tầm vươn hai đầu ngón tay ở trước ngực hắn vẽ loạn, lại nhẹ nhàng mân mê lên yết hầu, cào cào hai cái, dán bên tai hắn thì thầm:" Hàn ca ca, chàng có thế ~"
Nữ tử mang theo hơi thở nồng đậm hương vị dụ hoặc chốc chốc lại thổi khí bên tai hắn, có chút ướt nóng, có chút....ngứa, hơi thở Yến Hàn trở nên nặng nề, hốt hoảng đem nữ nhân trong ngực đẩy ra.
Động tác kia có chút thô lỗ.
Yến Hàn đẩy xong liền có chút hối hận, hung hăng hít một hơi, lập tức liền giả vờ tức giận nói:" Diêu Diêu, nghịch ngợm quá rồi, vừa rồi nàng đùa quá mức, vạn nhất ta, vạn nhất ta không cẩn thận xúc phạm nàng thì làm thế nào?"
Nam Tầm ngoài mặt mờ mịt, nội tâm lại cùng Tiểu Bát điên loạn tán gẫu:" Ha ha ha.... Tiểu Bát, Tiểu Bát ngươi mau ra nghe một chút đại Boss nói cái gì, một nam nhân không thể làm cái đó mà còn dám nói không muốn xúc phạm ta, ha ha ha...."
Tiểu Bát cũng đang cười, nhưng vẫn hảo tâm nhắc nhở một câu:" Thân ái, ngươi cũng không cần chơi quá mức như vậy, nhỡ vạn nhất hắn thẹn quá hoá giận thì phải làm sao?"
" ây du, không thể nào, hắn đang đợi câu dẫn ta thành công rồi quăng ta đi, sao có thể có chút ít như vậy đã nhịn không được."
" Diêu Diêu, thực xin lỗi, có phải lúc nãy ta làm nàng đau không?" Yến Hàn có chút ảo não tiến lên một bước, muốn một lần nữa đem nữ tử ôm vào trong ngực.
Nam Tầm lùi về sau mấy bước, có chút uỷ khuất nhìn hắn," Có phải chàng hối hận không? Yến Hàn, ta nói cho chàng biết, Tần Bộ Diêu ta chính là nữ nhân như vậy, muốn nói cái gì thì nói cái đó, muốn làm cái gì thì làm cái đó, chàng cảm thấy ta phóng đãng hay là cảm thấy ta không thể nói lý? Nếu như vậy liền không thể chịu được, chàng còn cùng ta nói chuyện gì về sau?"
Yến Hàn há miệng thở dốc," Ta, ta không có ý này, Diêu Diêu ta không có ý ghét bỏ nàng, nàng biết rõ ta không có ý tứ này mà."
Nam Tầm đột nhiên xoay ngươi lại đưa lưng về phía hắn nói, " Yến Hàn, ta cho chàng cơ hội cuối cùng, chàng đi đi, về sau đừng xuất hiện nữa."
Yến Hàn vừa nghe lời này, ánh mắt trầm xuống, liền từ đằng sau ôm trụ nàng, há miệng cắn cắn vành tai tinh xảo của Nam Tầm, ôn nhu nói:" Thực xin lỗi Diêu Diêu, vừa rồi ta không nên tức giận với nàng, ta chỉ là sợ chính mình nhịn không được sẽ xâm phạm nàng, trước mặt nữ nhân mình yêu, nam nhân thường là chịu không nổi trêu chọc."
Qua một hồi lâu Nam Tầm mới nói:" Ta có thể xem như chàng đang khích lệ ta không?"
Yến Hàn: ".... có thể"
Hai người lại ôm ôm ấp ấp tình chàng ý thiếp một hồi.
Chờ Yến Hàn đi rồi, Thuý Hoàn biến mất nãy giờ mới từ góc nào đó nhảy ra, cười đến đặc biệt nhộn nhạo:" Nương nương, nô tỳ đột nhiên cảm thấy Yến công tử thực sự rất rất tốt, nương nương ngài vừa rồi cười thực nhiều."
Người bị phát thẻ bài người tốt Yến Hàn bay ra khỏi Trì Mộ Cung, một mình dạo bước trong đêm.
Đi một lúc lâu, hắn mới gỡ xuống ngân mặt nạ, lộ phía sau là khuôn mặt tuấn mỹ,khuôn mặt đó chính xác là bạo quân Yến Mạch Hàn trong lời nói của Tiểu Bát.
Mặt nạ bị hắn gắt gao nắm chặt trong tay, con ngươi sâu thẳm loé lên một đạo hàn quang, khoé môi nhếch lên một nụ cười nhạt, có chút trào phúng, có chút chán ghét, nhưng sâu thẳm dưới đáy mắt là một tia cảm xúc khó tả mà chính hắn cũng không rõ.
" Tần Bộ Diêu...... Tần Bộ Diêu.." Nam nhân nhẹ lẩm bẩm vài tiếng, dáng người thon dài đĩnh đạc dần dần đi xa, thẳng đến khi biến mất hoàn toàn sau màn đêm.
Từ ngày hai người hiểu rõ lòng nhau, mỗi ngày Yến Hàn đều sẽ đến Trì Mộ Cung, lúc đầu chỉ dám lén lút đến vào ban đêm, sau lá gan ngày càng lớn, ban ngày ban mặt cũng dám tới Trì Mộ Cung.
Nam Tầm dựa vào lồng ngực hắn, có chút lo lắng hỏi:" Hàn ca ca, ban ngày ban mặt chàng cũng dám chạy loạn trong Hoàng cung, thật sự không có việc gì chứ?"
Yến Hàn đặt tay lên đầu nhỏ của nàng, nhẹ nhàng từng chút từng chút vuốt ve cái đầu đen nhánh mềm như thác nước, nghe vậy chỉ cười nhẹ:" Hộ vệ trong hoàng cung này toàn một đám phế vật, ta khinh công lợi hại, tránh bọn họ là chuyện dễ như trở bàn tay."
Nói đoạn, hắn liền tiến tới gần Nam Tầm, thấp giọng cười một tiếng, trầm thấp mà gợi cảm:" Diêu Diêu, nếu ngươi lo lắng ta mỗi ngày chạy qua chạy lại nguy hiểm, không bằng.... đêm nay ta liền ngủ lại?"
Nữ nhân khác khẳng định sẽ thẹn thùng hoặc liền cảm thấy thẹn quá hoá giận , nhưng Nam Tầm lại chỉ tủm tỉm cười nói:" Thật tốt a, nếu chàng dám ở lại, ta liền ăn chàng, vừa vặn chứng thực cái danh gian phu dâm phụ ."
Yến Hàn mấy ngày nay đã quen với tính cách " thẳng thắn" này của Nam Tầm, nghe xong vẫn có thể mặt không đỏ tim không đập, ngược lại còn cười nói:" Diêu Diêu, nàng nếu là dâm phụ, ta đây nguyện ý là gian phu của nàng."
Nam Tầm sửng sốt, thầm nghĩ: Đại Boss ăn nhầm phải thuốc kích thích sao?
Nàng bỗng dưng cười, duỗi tay nắm lấy cái cằm tinh xảo của Yến Hàn, " Ta nói này Hàn ca ca, chàng thực sự cho rằng ta không có gan này sao? Không cẩn thận ta thực sự một ngụm đem chàng nuốt vào bụng nga ~"
" Được, vậy nàng ăn đi." Khoé miệng Yến Hàn hơi hơi gợi lên.
Nam Tầm cười hì hì, nhìn hắn một lát, không để Yến Hàn kịp phòng bị liền xông đến, thơm chụt một phát lên phiến môi mỏng của hắn.
Yến Hàn hai mắt trợn tròn, lùi lại vài bước, loạng choạng không đứng vững liền ngã trên mặt đất.
" Ha ha ha.." Nam Tầm nhìn bộ dáng chật vật của hắn, càng nhìn càng cười to, cười đến đặc biệt vui vẻ.
Yến Hàn đáy mắt hiện lên một tia tức giận.
Thuý Hoàn cũng cười khanh khách,vội vàng lấy ghế cho đối phương, " Yến công tử, ngài đừng nóng giận, nương nương nhà ta chỉ là hơi ham chơi một ít, nàng cũng không phải cố ý đùa cợt ngài."
Lời này có chút giấu đầu hở đuôi, Yến Hàn càng thêm chắc chắn vừa rồi nữ nhân này chính xác là cố ý trêu cợt hắn.
Nam Tầm đỡ Yến Hàn lên, lại thò đầu đến gần tai hắn thổi một ngụm nhiệt khí, nhiệt khí kia mang theo hương thơm làm say lòng người, khiến đôi mắt nam nhân hơi hơi nheo lại.
" Hàn ca ca, chàng cũng quá không biết trêu đùa rồi, chàng như vậy thật ngay thơ, ngày sau ta làm thế nào nỡ ăn được chàng a?" Nam Tầm cười nói.
Yến Hàn có chút buồn bực, còn là phi thường buồn bực, nữ nhân này năm lần bảy lượt dám khiêu khích hắn, khiêu khích xong con làm bộ vô tội kiểu " ta chỉ cùng ngươi nói giỡn, ngươi như thế nào lại tưởng thật."
Hắn thật sự muốn xé tan lớp mặt nạ nguỵ trang trên mặt nàng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net