Chương 124: Đừng tức giận, bồi nàng cái lớn hơn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 124: Đừng tức giận, bồi nàng cái lớn hơn.

Nam Tầm bị áp chảo đến đáng thương, thầm cảm thấy may mắn vì đôi mắt của bản thân tạm thời không thấy được, tránh cho mình phải tận mắt nhìn thấy những hình ảnh càn rỡ bây giờ.
" Hàn ca ca, hình như chàng không có cởi y phục, chàng như vậy rất giống tên mặt người dạ thú." Nam Tầm vì cố gắng bỏ qua cảm giác xấu hổ nơi nào đó, bắt đầu chế nhạo đối phương.
Môi Yến Hàn chuyển qua bên tai nàng, nặng nề cười nhẹ ra tiếng, thanh âm kia gợi cảm cực kỳ," Diêu Diêu, ta chính là cái mặt ngươi dạ thú, nhưng ta chỉ cầm thú với mình nàng mà thôi. Bất quá, nếu Diêu Diêu thích ta không mặc y phục , ta đây lập tức cởi ra."
Nam Tầm ngẩn ra, vội vàng nói:" Không không không, không cần thoát, thực sự."
Nhưng mà quá muộn, Yến Hàn đã nhanh chóng đem y phục trên người trút xuống, sau đó lại vững chắc chuyển động xuống dưới.
Màn sa buông xuống, trên giường lắc lư, dưới đất cũng lắc lư theo, người nào đó bị áp chảo đến khóc thút thít.
Nam Tầm bị lăn qua một lần, mệt đến hôn mê bất tỉnh, thời điểm tỉnh lại, thấy bản thân đang ở trong lồng ngực Yến Hàn, trên mắt vẫn còn vải che.
Nhưng mà, phát hiện ra quanh thân mình đang bị dòng nước ấm áp bao vây , trong lòng mắng vài câu cầm thú. Hắn cự nhiên đem nàng tắm chung.
Yến cầm thú vuốt ve thân thể bóng loáng như tơ của nàng, mỗi một tấc trên cơ thể đều bị hắn xoa nắn, lúc này mới hài lòng nói:" Diêu Diêu, hiện tại trên người nàng đều là dấu vết của ta, nàng là của ta."
Nam Tầm không dám động, sợ không cẩn thận lại làm cầm thú này phát tình.
Nhưng mà, dù nàng tính bất động, tên Yến  cầm thú này vẫn động dục.
" Diêu Diêu, thau tắm này của nàng quá nhỏ, chỉ đủ cho hai người ngồi xuống, muốn làm chuyện gì khác đều không được ." Yến cầm thú đã động dục nói .
Nam Tầm :"......"
Cho nên, ngươi mẹ nó muốn làm gì?
Ngươi biết thau tắm này nhỏ ngươi còn tiến vào làm gì? Thau tắm này không bị ngươi ngồi sập đã là quá kiên cường rồi.
Nhưng giây tiếp theo, Nam Tầm liền bi thương phát hiện, cầm thú này căn bản không có hạn cuối.
Cầm thú nói:" Diêu Diêu, chúng ta đứng lên đi, đỡ cho thau tắm của nàng hỏng mất."
Nam Tầm :"......."
Sau đó Yến cầm thú nửa dụ dỗ nửa doạ nạt đè Nam Tầm tiếp tục áp chảo bánh nướng.
Có lẽ do không chịu nổi kịch liệt, xôn xao một tiếng, thau tắm trực tiếp nứt toác, nước men theo vết nứt chảy ra khắp phòng.
Thuý Hoàn ngủ bên ngoài bị động tĩnh trong phòng doạ tỉnh, vội vàng nhảy vọt vào xem, đập vào mắt chính là cảnh tượng y phục hỗn độn rơi đầy đất, mà mặt sau bình phong mơ hồ có thể nhìn thấy hành động ái muội bên trong.
Thuý Hoàn tức khắc hiểu rõ thau tắm như thế nào lại nứt toác, nàng lấy tốc độ nhanh nhất của cuộc đời mình thu thập càn cục rồi lặng lẽ đi ra ngoài.
Phía sau bình phong, Nam Tầm cảm thấy bản thân thực sự không còn mặt mũi gặp ai nữa, tức giận giật phăng thứ đang che trên mắt mình.
Nhưng Yến Hàn so với nàng càng nhanh hơn, nháy mắt, trên mặt đã mang lên mặt nạ.
Nam Tầm cảm thán tốc độ đáng kinh ngạc của đại Boss, tức giận trong ngực lại bùng lên, nhân lúc hắn chưa để ý, giơ chân đạp về phía dưới.
Kết quả, năng lực phòng ngự của Yến Hàn cực cường đại, trực tiếp duỗi tay chặn chân nàng, sau đó thuận thế cầm chân nàng kéo về phía mình.
Nam Tầm bị kéo tiến vào lồng ngực người trước mắt, bị hắn gắt gao ôm vào trong lòng.
" Cái đồ không biết xấu hổ, lần sau còn dám như vậy, ta hưu* chàng." Nam Tầm buông lời hung ác.
* hưu: là từ ly hôn thời cổ đại.
Yến Hàn thu cạnh tay lại, trầm giọng nói:" Nàng dám!"
Dường như cảm thấy ngữ khí bản thân quá nặng nề, hắn lập tức giảm nhẹ ngữ điệu, hơi hối hận nói:" Diêu Diêu, ta biết nàng tức giận vì ta làm hỏng thau tắm của nàng, lần sau ta đưa nàng cái lớn hơn được không? Nàng đừng tức giận , nha?"
Nam Tầm:...... Mẹ nó đừng có đổi trắng thay đen lời nàng nói được chứ!
Yến Hàn liếc nhìn nữ tử chỉ khoác một kiện áo choàng mỏng manh trong lòng mình, hiện tại người này là thê tử của hắn, cho nên hắn không cần ép bản thân phải nhịn xuống, cái tay bắt đầu không an phận lần mò xuống dưới.
Xúc cảm mềm mại truyền đến lòng bàn tay khiến hắn cảm tưởng sợi dây lý trí cuối cùng đang dần biến mất.
" Hàn ca ca, hiện tại ta rất tức giận, chàng thực sự có thể cút đi được rồi!" Nam Tầm bắt được móng vuốt không an phận của tên nào đó.
Yến Hàn vùi đầu vào cổ nàng hít hà một lúc lâu, sau đó mới lưu luyến không rời nói:" Ta xác thật có chút việc cần xử lý, vậy ta đi trước, Diêu Diêu, lúc khác ta lại đến xem nàng."
Rốt cuộc cũng mời được đại Boss rời đi, Nam Tầm than ngắn thở dài lên tiếng:" Tiểu Bát, tên này hiện tại thật sự là đại Boss, cảm giác từ sau tối hôm qua, hắn như biến thành người khác, dường như có điểm giống, có điểm giống ——"
" Giống tên tiểu tử lần đầu được khai phá tình yêu, nhu cầu vô độ." Tiểu Bát tích cực bổ sung.
Nam Tầm nghe xong lời này tức khắc mắc nghẹn. Hồi tưởng lại, thật là có chút giống, nhưng cái này có khả năng sao? Có điểm không thể tưởng tượng được.
Cứ ngỡ gặp được tài xế già, kết quả lại đụng phải đại  hài tử ngây thơ!
Thấm thoát đã qua gần một tháng, Nam Tầm mỗi ngày không phải áp chảo bánh nướng thì chính là áp chảo bánh nướng, nếu không phải thân thể này vô pháp thụ thai, nàng có điểm hoài nghi bản thân có thể một lần hoài thai mười đứa.
Yến Mạch Hàn! Đồ không biết xấu hổ! Đồ lưu manh!
" Tiểu Bát, ta cảm thấy tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, không bằng chúng ta làm cái gì mang tính đột phá đi? Ta cảm thấy phải nghĩ cách vạch trần chân tướng sự thật." Nam Tầm suy nghĩ nói.
Tiểu Bát khó hiểu:" Vì sao lại muốn vạch trần chân tướng a? Đại Boss gần đây giá trị ác niệm giảm rất lạc quan, hiện tại đã giảm còn 25 điểm."
" Ngươi không phát hiện giá trị ác niệm cả tháng nay đều không có thay đổi sao? Hẳn là đã bão hoà, trừ khi phát sinh chuyện gì đó, bằng không cứ đà này thì một hai năm nữa vẫn chưa xong nhiệm vụ."
Tiểu Bát cả kinh:" Tiểu bảo bối, ngươi đột nhiên trở nên có chí tiến thủ như vậy làm ta ngoài ý muốn a."
Kỳ thật nó hoài nghi Nam Tầm không muốn tiếp tục bị áp chảo bánh nướng nữa, cho nên mới trở nên " tích cực tiến thủ" như vậy, bất quá Nam Tầm nói rất có đạo lý, không thể tiếp tục như vậy, đại Boss thời gian này quá mức sảng khoái, nhưng sảng khoái xong lại không giảm cho nó tý giá trị ác niệm nào, quả thực quá khốn nạn, tuyệt đối không để tên khốn nạn như hắn tiếp tục tiện nghi, nhất định phải ngược chết hắn!
Ngay lúc thời điểm một người một thú đang thương lượng nên như thế nào vạch trần " bộ mặt thật" của Yến Hàn, thì đột nhiên Trì Mộ cung có vị khách không mời mà đến.
Người tới mặc một thân bạch y áo gấm, đầu đội ngọc quan, bên hông treo một khối ngọc bội tinh xảo, khuôn mặt tuấn mỹ, ôn nhu như ngọc.
Nam Tầm tìm tòi trong ký ức, lập tức nhận ra thân phận người này.
Hiền vương Yến Mạch Ngọc, là... vị gian phu trong truyền thuyết của Tần Bộ Diêu.
" Thuý Hoàn, ngươi trước tiên lui xuống đi, ta có lời muốn nói với nương nương nhà ngươi." Yến Mạch Ngọc nói, ánh mắt thẳng tắp dừng ở trên người nữ tử trước mắt, thoạt nhìn xa cách mà xa lạ.
Thuý Hoàn hiển nhiên đã nhận ra Hiền vương, nàng thần sắc hoảng loạn liếc một cái ra sân ngoại viện, chính mình cũng không biết bản thân khẩn trương cái gì.
" Nô tỳ liền ở cửa viện chờ, Hiền vương ngài có lời gì mau cùng nương nương ta nói, tốt nhất không cần lưu lại quá lâu." Thuý Hoàn hướng hắn hành lễ, rời đi.
Ngay khi Thuý Hoàn vừa mới khép lại cửa lớn, ánh mắt Yến Mạch Ngọc trong nháy mắt đột nhiên biến đổi, vừa nóng bỏng lại mang theo vô hạn thương tiếc.
Nam Tầm: "....."
Nàng đột nhiên hiểu rõ tại sao Yến Mạch Ngọc lại là khí vận tử* của thế giới này, bởi vì Yến Mạch Ngọc hắn quá biết cách che giấu cảm xúc, trong mắt mọi người hắn vẫn luôn biểu hiện là một người không màng danh lợi, đối với ngôi vị hoàng đế không chút nào hứng thú, lừa gạt được toàn bộ đại thần, cũng lừa gạt được Yến Mạch Hàn đời trước.
Yến Mạch Ngọc đột nhiên tiến lên một bước.
Nam Tầm không kịp phòng bị nên cứ như vậy bị hắn ôm vào trong lồng ngực.
.
Công tử: Yến cầm thú lên sàn ........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net