Chương 125: Tiểu Bát, hắn đang lừa quỷ sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 125: Tiểu Bát, hắn đang lừa quỷ sao?

Sau một hồi sửng sốt, Nam Tầm vội vàng đẩy ra, lại phát hiện đối phương nhìn ôn nhuận như ngọc, nhưng lực đạo lại bá đạo thực sự, làm nàng rất khó chịu.
" Buông ta ra!" Nam Tầm thanh âm lạnh xuống.
Nàng đem hết thảy tất cả tội trạng trong mộng của Yến Mạch Hàn vu oan cho Yến Mạch Ngọc, vốn đang có chút chột dạ, nhưng người trước mắt lại không màng lễ nghĩa liêm sỉ đem nữ nhân của Hoàng Thượng ôm vào trong ngực, nàng không thể không hoài nghi Tần Bộ Diêu đời trước có khả năng chính là bị hắn lừa tình cảm.
Cũng có lẽ không phải lừa, hắn thực sự thích Tần Bộ Diêu, chỉ hắn sớm đã vượt qua Lôi Trì*, một nam nhân phong lưu phóng khoáng lại ôn nhu như thế, đặc biệt hắn còn rất biết nói lời câu dẫn, tự nhiên khó có nữ nhân nào có thể kháng cự.
* Vượt qua lôi trì: Hai chữ " lôi trì " có nghĩa là khó khăn, mưa bom bão đạn, tiếng anh còn dịch là cross the line , câu nói trên có thể hiểu là Yến Mạch Hàn sớm đã sớm nhìn thấu sự đời, biết cái gì quan trọng hơn cái gì, biết mình nên từ bỏ cái gì vì cái gì.

" Bộ Diêu, thực xin lỗi, Ngọc ca ca đã tới trễ." Thanh âm Yến Mach Ngọc mang theo  một tia ẩn nhẫn khàn khàn, dễ khiến người nghe cảm thấy đau lòng.
" Ngươi trước hết buông ta ra."
Yến Mạch Ngọc rốt cuộc cũng buông lỏng Nam Tầm ra, Nam Tầm vội vàng lùi lại hai bước, nhíu mày nhìn hắn:" Hiền vương, ngài không biết đây là hậu cung của Hoàng Thượng sao? Ngài không ngại phiền thì không sao, nhưng sao dám phi lễ bổn cung?"
Yến Mạch Ngọc lặng thinh một chút, vội vàng nói:" Bôi Diêu, thực xin lỗi, vừa rồi ta thấy muội nên cảm xúc có chút mất khống chế, không có ý tứ khinh bạc muội."
Hắn muốn tiến lên, nhưng nhìn đến khuôn mặt phòng bị của nữ tử trước măt, bước chân vừa nhấc lên lại đặt xuống.
" Bộ Diêu, có phải muội còn trách ta tới quá muộn? Ta cũng chỉ mới biết muội bị biếm lãnh cung, nếu ta biết sớm một chút, khẳng định sẽ không để muội chịu nhiều uất ức như vậy!" Yến Mạch Ngọc vẻ mặt hối hận đau khổ.
Nam Tầm ở trong lòng thầm vỗ tay, " Tiểu Bát, Yến Mạch Ngọc hắn đang lừa quỷ sao? Hắn ở trong cung khẳng định cũng có cơ sở ngầm, nhưng lại nói với ta bây giờ mới biết ta bị biếm lãnh cung, ngươi tin sao?"
Tiểu Bát không có trả lời câu hỏi của nàng, mà nuốt một chút nước miếng, sau đó nói:" Tiểu thân ái, một màn Hiền Vương ôm ngươi vừa rồi bị đại Boss thấy được, sau đó trong nháy mắt, giá trị hắc hoá của đại Boss liền nhảy vót lên 90."
Nam Tầm:" Ngươi mẹ nó sao không sớm thông báo cho ta? Mã hậu pháo*. Hiện tại Yến Hàn còn nhìn chằm chằm bọn ta không?
* Mã hậu pháo: Là một thế tấn công trên bàn cờ tướng, là đòn phối hợp thường gặp dùng để chỉ quân Pháo và Mã chiếu bí đối phương.
Tiểu Bát:" Đại Boss dưới sự tức giận đi rồi." Dừng một chút tiếp tục bổ sung:" Nhưng giây tiếp theo lại quay lại, hiện tại chính xác là đang nhìn chằm chằm nhìn chằm chằm hai người các ngươi."
Nam Tầm: "....."
Yến Mạch Ngọc ở một bên vẫn đang tiếp tục kỉ kỉ oa oa nói hắn lo lắng cho nàng như thế nào, kì thật Nam Tầm có thể nhìn ra hắn đối với Tần Bộ Diêu thật sự có lòng,  chỉ là tấm chân tình này hoặc nhiều hoặc ý có trộn lẫn ít tính kế, nàng không thích loại tình cảm không thuần tuý.
" Tiểu Bát ta hỏi ngươi, ở thế giới nguyên bản Yến Mạch Ngọc có xử lý Yến Mạch Hàn không?" Nam Tầm hỏi.
Tiểu Bát nói:" Khẳng định là có, thế giới nguyên bản lại không có ta cùng ngươi tới tiêu trừ giá trị ác niệm của vai ác đại Boss, hắn sớm hay muộn vẫn bị khí vận tử* của thế giới này giết chết, mặc dù đại Boss là trọng sinh , hắn có thể phòng ngừa chu đáo nhưng bất quá vẫn thua vận khí của khí vận tử, số hắn đã an bài là phải chết, trừ phi toàn bộ giá trị ác niệm bị đánh tan."
* Khí vận tử: trong mỗi một thế giới, thường xuất hiện những người được tác giả ban cho bàn tay vàng nghịch thiên, thường là nam chính và nữ chính.
Nói đến lời này, Tiểu Bát lại hắc hắc một tiếng:" Hiện tại đều biết ta làm chuyện tốt rồi chứ? Không có gia gia ta đây, mỗi cái thế giới vai ác đại Boss cuối cùng đều phải chết, gia chỉ đoạt mỗi giá trị công đức của khí vận tử, lại có thể cứu vớt một mạng người, ta cảm thấy bản thân rất giống chúa cứu thế nha."
Nam Tầm lập tức sửa đúng:" Không phải ngươi, là ta, cảm ơn. Ta mới nên là chúa cứu thế, mà chúa cứu thế ngươi lại được hưởng giá trị công đức."
Tiểu Bát có chút chột dạ:" Nhân gia ta không phải đáp ứng cứu ngươi một mạng sao, ngươi nói xem mạng ngươi vẫn chưa được cứu, ngươi còn tranh giá trị công đức làm gì?"
Nam Tầm:" Cho nên tiểu bảo bối à, chẳng phải vì thế nên ta vẫn luôn sủng ngươi sao, bằng không ta đã sớm giết ngươi rồi."
Tiểu Bát:"......"
Định mệnh, vì sao các hư không thú khác tìm đến các nhiệm vụ giả đều là thấy khom lưng uốn gối, duy nhất nó lại trái lại?  Nó làm cái gì chột dạ sao? Nó không cần thiết phải chột dạ nha!
Nhưng sau đó Tiểu Bát lại suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc hiểu ra nó vì cái gì lại sinh ra cảm giác chột dạ này, bởi vì mỗi cái thế giới Nam Tầm đều bị vai ác đại Boss làm cho quá thảm, thảm không nỡ nhìn, tâm địa thú thú như nó đây còn cảm thấy đáng sợ.
" Bộ Diêu, Bộ Diêu, muội làm sao vậy?" Yến Mạch Ngọc thấy nàng hồi lâu không nói chuyện, không khỏi nhíu mày nhìn nàng.
Hắn cảm thấy Tần Bộ Diêu hình như có chỗ nào đó thay đổi, nhưng mà hậu cung này vốn dĩ chính là nơi ăn thịt người không nhả xương, người nếu không thay đổi mới là kì quái, huống chi Tần Bộ Diêu còn bị hoàng huynh của hắn biếm lãnh cung mấy tháng.
Nam Tầm khẽ cười cười:" Hiền vương điện hạ, hiện tại bổn cung sống rất tốt, so với trước kia còn thoải mái hơn, ít nhất tại lãnh cung này ta không cần lấy lòng người khác, thật sự là hài lòng. Lo lắng của ngài bổn cung nhận lấy, bất quá quan tâm đó vẫn nên để lại cho thê tử ngài thì tốt hơn."
Yến Mạch Ngọc nghe vậy, đầu tiên là ngẩn ra, trong mắt xẹt qua tia vui mừng," Bộ Diêu, muội hà tất phải nói ra những lời xa cách như thế? Muội biết rõ lòng ta chỉ có một người là muội, những năm gần đây  bổn vương đều chưa từng có ý định lập thê tử."
Nam Tầm lắp bắp kinh hãi, vội vàng hỏi Tiểu Bát:" Hiền vương thực sự ái mộ Tần Bộ Diêu đến mức thế sao, liền thê tử đều không có cưới?"
Tiểu Bát ha hả một tiếng:" Tiểu thân ái, chính xác là hắn quả thật không có thê tử, nhưng Hiền vương có trắc phi một cái, tiểu thiếp hai cái. Ta nói ngươi nghe, ngươi cũng không cần cảm thấy Hiền vương quá mức hoa tâm,  chiếu theo thân phận và địa vị của y, chỉ mấy cái tiểu thiếp như vậy vẫn coi là ít, nếu vị trí kia thật sự lưu lại cho Tần Bộ Diêu, hắn xác thật cũng xem như một nam nhân si tình."
Nam Tầm: "...... Tốt, ta quên mất đây là cổ đại tam thê tứ thiếp. Ai từ từ! Tiểu Bát, hay là thế giới này Tần Bộ Diêu chính là nữ chủ? Nữ nhân nam chủ thích chẳng phải là nữ chủ sao? Trời ạ, ta cự nhiên được làm nữ chủ một lần !!"
Tiểu Bát:" Ngươi suy nghĩ nhiều rồi..... Thế giới này không có nữ chủ, bởi vì nữ nhân của Yến Mạch Ngọc quá nhiều, Tần Bộ Diêu vốn dĩ đã bị bạo quân phá thân, dù như vậy, Yến Mạch Ngọc vẫn cho phép nàng ngồi lên vị trí Hoàng hậu, đây quả thực là ân sủng lớn lao, Tần Bộ Diêu cũng từ đây đối với Yến Mạch Ngọc khăng khăng một mực, còn cùng hậu cung ba ngàn giai lệ sống chung đến thập phần hoà hợp, chuyện hậu cung cũng xử lý đặc biệt tốt."
Nam Tầm : "....."
Yến Mạch Ngọc thấy nữ tử thơ thẩn, thầm nghĩ trong lòng: Hay là Tần Bộ Diêu vẫn luôn đối với ta nhớ mãi không quên?
Yến Mạch Ngọc đột nhiên tiến lên một bước, nhất thời cầm tay Nam Tầm.
Nam Tầm hoảng sợ, tứ chi phản ứng nhanh hơn đại não, đến lúc hoàn hồn thì đã thấy má hắn hằn rõ năm đầu ngón tay.
Yến Mạch Ngọc khó có thể tin nhìn nàng.
" Hiền vương, bổn cung từ nhỏ cùng ngài lớn lên, hy vọng ngươi không cần phá hoại một chút tình cảm duy nhất này, bổn cung hiện tại đã là nữ nhân của Hoàng thượng, dù bị hắn vứt bỏ, thân phận này cũng sẽ không biến đổi, mong Hiền vương tự trọng!" Nam Tầm xoa xoa đôi tay có chút tê dại, nghiêm mặt nói.
Yến Mạch Ngọc lặng im hồi lâu, cuối cùng lùi lại hai bước.
Hắn tự mình cười giễu một tiếng, cảm xúc vừa rồi liền lập tức thu liễm, khôi phục lại bộ dáng ôn nhuận như ngọc.
Sau đó, hắn hướng Nam Tầm hơi hơi phất một cái tay, nhàn nhàn nói:" Là bổn vương đường đột nương nương, mong nương nương chớ trách, thật không dám giấu diếm, lần này sở dĩ bổn vương lẻn vào trong cung của nương nương, thật ra là Tần lão tướng quân gửi gắm, hiện giờ nhìn thấy nương nương bình an không có việc gì, bổn vương cũng có thể làm Tần lão tướng quân an tâm."

.
Công tử: Các bạn đọc thấy chỗ nào sai lỗi chính tả hay sai lỗi viết, hoặc có chỗ nào thấy chưa thuận tai, có thể cmt bổ sung giúp mình nhé❤️
Chương này dài mỏi tay thiệt🙄.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net