Chương 173: Kỳ thật, tôi thích đàn ông.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 173: Kỳ thật, tôi thích đàn ông.

" Ca, em nhớ anh muốn chết!" Nam Tầm cao hứng nói.
Diêm La cười ha hả hai tiếng:" Anh cũng nhớ cậu." Sau đó vỗ vỗ vai nhóc con của mình:" Đi, chúng ta lên xe lại nói."
Nam Tầm dạ một tiếng, ngoan ngoãn chui vào ghế phía sau.
Chỉ là cô vừa mở xe liền đối diện với một đôi mắt to tròn tràn ngập tò mò nhìn mình, không khỏi ngẩn ra.
Một tiểu cô nương mười bảy mười tám tuổi đang chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm vào Nam Tầm, thấy cô đơ người nhìn mình thì vỗ vỗ chỗ bên cạnh mình, cười khúc khích nói:" Mau ngồi nha, phát ngốc cái gì vậy?"
" Em là.... em gái của Diêm ca?" Nam Tầm dò hỏi thân phận đối phương.
" Đúng vậy, em tên Diêm Mạn, vừa vặn hôm nay được nghỉ học nên em liền liều mạng la hét đòi anh ấy mang em đến đây, Tiểu Bạch, em kể cho anh nghe, anh ấy ra tù có hơn hai tháng thôi mà em đã nghe tên anh không dưới trăm lần....."
Diêm La chính là cô bé hoạt bát hay nói hay cười, thực sự là khiến người ta yêu mến.
Nam Tầm dần sinh hảo cảm, thực mau liền cùng cô bé trở nên thân thiết.
Diêm La ngồi phía trước xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thấy hai người phía sau nói nói chuyện thực vui vẻ, nửa điểm xa lạ đều không có, không khỏi nhướn mày.
Mạn Mạn quả nhiên thích dạng nam sinh như Tiểu Bạch, rất tốt, đúng theo dự tính của hắn.
" Ca, chúng ta là đang đi đâu vậy?" Nam Tầm ghé đầu vào cửa kính nhìn ra bên ngoài, tò mò hỏi.
Diêm Mạn cười khanh khách, không ngừng hướng Nam Tầm chớp chớp mắt, :" Đương nhiên là đưa anh đi đón gió tẩy trần rồi, anh, anh thấy em nói đúng không?"
Diêm La nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Xe ngừng lại ở trước mặt một quán bar xa hoa, giám đốc quán bar còn tự mình tới mở cửa xe, hơi hơi cúi người, cung kính nói:" Diêm gia, tất cả đều đã chuẩn bị thoả đáng."
Diêm La hơi hơi gật đầu, sau đó vòng ra phía sau mở cửa xe cho Tô Mặc Bạch.
Diêm Mạn cũng định theo đó chui ra nhưng lại bị Diêm La vô tình ấn trở lại, quay đầu về phía lái xe nói:" Đưa tiểu thư trở về trước."
Diêm Mạn bất mãn trừng mắt lườm hắn một cái, rất rất không cao hứng.
Hừ, lần này không cho cô theo, không sao, vẫn còn nhiều cơ hội.
Nam Tầm vẻ mặt ngây ngốc đi theo Diêm La vào trong một căn phòng bày biện xa hoa, trong phòng có sẵn năm người đàn ông, đều là những nam tử hán thô to, quần áo trên người bó sát cơ thể.
Diêm La đi vào, tất cả đều đồng loạt đứng lên, hướng Diêm La cúi đầu:" Diêm gia, anh tới."
Diêm La gật đầu, sau đó đem Nam Tầm bên cạnh kéo ngồi xuống, hướng Nam Tầm nói:" Tiểu Bạch, ta mang cậu giới thiệu từng người một, tất cả đều là anh em cùng sinh ra tử với anh, người này là Lý Đại Đầu, cậu kêu Lý ca hoặc Đại Đầu ca đều được, người này là Chu Hạ, cậu kêu Chu ca là được, còn có người này......"
Nam Tầm hướng từng người gật đầu thân thiện, kêu từng người một tiếng ca."
Mấy người này đều là những người sảng khoái, nghe cậu nhóc này kêu một tiếng ca ngọt sớt như vậy, bộ dạng ngoan ngoãn thực chọc người khác yêu thích.
" Tiểu Bạch, chuyện của cậu Diêm gia đều đã nói cho bọn ta, cậu cứu Diêm gia một mạng thì cũng chính là anh em của chúng ta, về sau cứ yên tâm đi theo Diêm gia, đảm bảo cậu cơm ngon rượu say." Chu Hạ nói.
Cứu Diêm gia một mạng? Chẳng nhẽ là nói đến lần ở quặng mỏ đó, cô nhìn thấy người đánh lén Diêm La nên xông lên đánh lộn?
Trong mắt Nam Tầm xẹt qua một tia nghi vấn, không khỏi liếc mắt về phía Diêm La, khoé miệng hắn nhếch lên, trong mắt hàm chứa sủng nịnh.
Thật là, cái này mà cũng tính là ơn cứu mạng? Liền tính dù cô không có xông tới, thì tuyệt đối cái người như có mắt phía sau như hắn chắc chắn vẫn tránh được.
Lý Đại Đầu cười to hai tiếng nói:" Ta không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, Tiểu Bạch, hôm nay chúng ta là đặc biệt tới đây để giúp cậu đón gió tẩy trần, tới, làm vài ly nào."
Nam Tầm trên tay bị nhét một ly rượu trắng, mấy vị đại ca phía trước mỗi người cầm một ly, Nam Tầm theo bản năng liếc mắt về phía Diêm La, phát hiện trên tay hắn từ lúc nào đã có thêm một ly rượu, còn rất là đầy.
" Được, cảm ơn các vị đại ca, vậy ly này để em kính các anh trước." Nam Tầm hào sảng ngửa đầu, đem ly rượu trắng một hơi uống sạch sẽ.
Mấy người sửng sốt một chút, sau đó liền bộc phát tiếng cười vừa lòng:" Vốn tưởng Tiểu Bạch cậu gầy yếu thì khẳng định sẽ tìm cách từ chối, không nghĩ đến so với mấy người chúng ta còn muốn sảng khoái hơn, được, ta thích người như cậu."
Vài chén rượu xuống bụng, mọi người lập tức cởi mở thân quen hơn hẳn.
Nam Tầm cảm thấy thân thể Tô Mặc Bạch này tửu lượng cũng không tệ lắm, chuẩn bị lại làm mấy ly nữa, kết quả mới rót được thêm một ly đã bị Diêm La đoạt lấy.
" Tiểu Bạch còn nhỏ, các cậu đừng chuốc cậu ta." Ánh mắt Diêm La lãnh đạm đảo qua mấy người ngồi trong phòng.
" Nha, Diêm gia, chưa gì đã bắt đầu bảo hộ rồi sao? Tiểu Bạch sớm muộn cũng sẽ mười chín, không nhỏ, đều đã trưởng thành."
" Tiểu Bạch, trước kia từng uống rượu chưa?"
" Tiểu Bạch, khai bao* chưa?"
* khai bao: thoát kiếp trai tân.
" Hỏi cái này làm gì, quên mục đích chúng ta đến đây rồi hả? Là vì Tiểu Bạch đón gió tẩy trần nha."
Chu Hạ búng tay một cái, ngoài cửa lập tức mang đến một tốp mỹ nhân, nhan sắc kiều diễm, không thua kém gì các minh tinh nổi tiếng bây giờ.
Trừ Diêm La, bên cạnh mỗi người đều xuất hiện một người.
Nam Tầm nhìn người phụ nữ đang cố gắng tiến sát vào người mình bên cạnh thì vội vàng dịch sang một bên.
Chính là cô dịch một đoạn, người phụ nữ này liền lập tức tiến một đoạn, mấy vị đại ca bên cạnh thấy bộ mặt 囧 của cô thì khoái chí cười ha ha.
Nam Tầm lập tức chạy đến bên người Diêm La, người phụ kia có vẻ rất sợ Diêm La, không dám đi theo, cứ do dự ngồi im một chỗ.
" Ca, em đối với chuyện này không có hứng thú." Nam Tầm bắt lấy cánh tay Diêm La, lúc này mới có cảm giác an toàn.
Chính là lần này Nam Tầm đoán sai rồi, Diêm La không định giúp đỡ cô, hắn duỗi tay xoa xoa đầu Nam Tầm, động tác sủng nịnh vẫn giống như thường ngày, nhưng lời nói nói ra lại khiến Nam Tầm muốn hộc máu.
Hắn nói:" Tiểu Bạch, cậu có phải hay không không thích thể loại này? Vậy anh bảo Chu Hạ đổi người khác?"
Chu Hạ hiểu ý, lập tức tới cửa phân phó vài câu, thực mau liền có bảy tám mỹ nhân được dẫn vào, cao, lùn, đáng yêu, quyến rũ, thanh thuần, yêu diễm, ngự tỷ, loli, tất cả đều có đủ.
Nam Tầm quả thực muốn khóc, mẹ nó một đám đàn ông thúi đầu óc toàn phế liệu này!
" Ca, em đều không thích! Chẳng phải bên cạnh anh cũng không có sao, em cũng không cần!" Nam Tầm lập tức nói.
Lý Đại Đầu khụ một tiếng:" Diêm gia anh ấy cấm dục, chẳng nhẽ cậu cũng cấm dục? Mấy người bọn ta cố ý lặn lội xa xôi đến đây chính là muốn giúp cậu đón gió tẩy trần, cậu đừng khiến mọi người mất hứng a."
Nghe được hai từ cấm dục, Nam Tầm kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông bên cạnh mình, sau đó nghiêm túc nói:" Ca, em quả thật cũng giống anh, em cấm dục, thật sự. Không phải em muốn làm các đại ca mất hứng , nhưng thật sự là em ——-"
Mấy người đối diện đã bắt đầu ôm lấy mỹ nhân kiều diễm vào người, nghe thấy lời này không khỏi hơi mất hứng, một mình Diêm gia cổ quái thì không nói, tên nhóc con này rõ ràng còn miệng còn hôi sữa, chỉ là chưa từng hưởng qua tư vị đó mà thôi.
Diêm La biểu tình lạnh lùng nhìn về phía Nam Tầm, :" Tiểu Bạch, nghe ta, hôm nay phải thật thoải mái hưởng thụ, vứt tất những cái gì gọi là lễ nghĩa liêm sỉ đạo đức. Người của Diêm gia ta không trải qua lễ rửa tội bằng sắc dục này, về sau như thế nào thoát được mỹ nhân kế của kẻ thù."
Nam Tầm không nghĩ tới cũng có lúc Diêm La lạnh lùng với cô như vậy, giống như biến thành một người khác, có chút xa lạ.
Từ lời hắn nói, Nam Tầm đại khái đoán ra được, hẳn là trước kia cấp dưới hắn có người tâm trí bất định*, bị kẻ thù dùng mỹ nhân kế dụ dỗ, cuối cùng mắc mưu, không những thiệt mạng mà còn liên luỵ đến các anh em khác, cho nên hắn đối với sự việc này mới phá lệ vô tình như vậy.
* tâm trí bất định: tâm trí không vững vàng, dễ bị dụ dỗ.
Mắt thấy mấy người xung quanh đã không còn kiên nhẫn, Nam Tầm khóc không ra nước mắt.
Cuối cùng, giữa một đợt ồn ào liên tiếp, Nam Tầm khẩn trương mở miệng, gian nan mà nói một câu:" Kỳ thật, em không thích phụ nữ." Hơi ngừng, :" Em, em thích chính là..... đàn ông."
Chỉ một câu nói ra, toàn bộ âm thanh xung quanh đều tự dưng im bặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net