Chương 175: Hây, đúng là nhóc con dính người.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 175: Hây, đúng là nhóc con dính người.

" Tiểu Bạch, em bí mật nói cho anh nghe, nhưng anh nhất định không được nói cho anh trai em nghe nha, em xác thực thích anh nhưng không phải loại cảm giác kia a, em nghĩ, em vẫn tương đối thích hình tượng đại thúc hơn." Diêm Mạn thẹn thùng  mà nói ra tâm sự nhỏ bé của mình.
Nam Tầm nhìn bộ dáng cô gái nhỏ thẹn thùng thì hảo cảm trong lòng liền lập tức tăng vọt, trong mắt hiện lên một tia ác ý trêu chọc:" Mạn Mạn, anh cũng muốn cho em biết một bí mật,kỳ thật..... anh không thích phụ nữ."
Lần này đổi thành Diêm Mạn sặc nước bọt, cô duỗi tay chỉ vào Nam Tầm, "anh anh anh..." nửa ngày, cuối cùng cả khuôn mặt bị nghẹn đến đỏ bừng, nhưng sau đó lại bộc phát ra một trận cười to.
Diêm Mạn lúc nãy còn giữ kẽ một chút, lúc này liền lập tức cùng Nam Tầm khoác tay sóng vai, còn vui sướng khi người khác gặp hoạ mà cùng cô kề vai nói nhỏ:" Tiểu Bạch anh thật sự quá lợi hại, em biết ngay mà, hôm qua anh trai em trở về biểu tình cứ sai sai, nguyên lai là bởi vì anh nha! Khà khà khà, kế hoạch đem em gả cho anh đã bị ngâm nước nóng,tâm tình anh ấy tốt được mới là lạ!"
" Mạn Mạn, em hình như rất cao hứng?" Nam Tầm ha hả cười một tiếng.
Diêm Mạn khi cười rộ lên sẽ lộ ra hai chiếc răng nanh rất đáng yêu:" Em thích rất là trông thấy bộ dáng không vừa ý của anh trai em, ai bảo anh ấy ngày thưởng hở tý là thích quản thúc em, y như ông già vậy."
" Mạn Mạn, anh trai em cũng là muốn tốt cho em." Nam Tầm sờ sờ đầu cô, động tác  giống hệt như lúc Diêm La sờ đầu Nam Tầm.
Diêm Mạn hướng lên trời trợn trắng mắt :" Tiểu Bạch, khẩu khí nói chuyện của anh sao giống anh trai em vậy, quả nhiên, quả nhiên là bị anh ấy ảnh hưởng. Em đương nhiên biết anh ấy muốn tốt cho em, nhưng em hiện tại đang trong giai đoạn phản nghịch a, em mới không muốn làm theo ý anh ấy."
Nam Tầm nghe xong lời này dở khóc dở cười.
Hai người mỗi người một phần ăn sáng, Diêm La không có trong phòng, sáng sớm đã đi thăm dò mấy địa bàn. Hắn gần đây công việc thực sự quá nhiều, toàn là công việc tồn đọng một năm nay khi hắn ở tù, bất quá thanh danh Diêm La rất lớn, trên đường không có ai dám làm gì mờ ám sau lưng hắn.
Tiểu Bát đột nhiên than một tiếng:" Đại Boss mỗi ngày 5 giờ đã dậy, vừa đi chính là hết một ngày, ngươi mà cứ tiếp tục ngủ như lợn chết giống hôm nay thì đừng mong tiêu trừ giá trị ác niệm của đại Boss."
Nam Tầm:"......."
Ăn sáng xong, Diêm Mạn mang Nam Tầm đi chơi vòng vòng, còn cùng Nam Tầm giới thiệu những tay đấm* lợi hại nhất, Nam Tầm nổi lên nhã hứng, chọn một người trực tiếp đánh nhau.
* tay đấm: những đàn em cấp dưới chuyên phụ trách công việc liên quan đến đánh nhau, nói chung phải sử dụng đến vũ lực.
Lực đạo Nam Tầm không thể so sánh với đối phương nhưng hơn ở động tác linh hoạt, hai người đánh nhau không phân thắng bại, mấy tay đấm kia ban đầu còn coi thường Nam Tầm, nhưng sau một trận đấu liền nhìn Nam Tầm với ánh mắt khác.
Diêm Mạn xem đến hưng phấn không thôi, trực tiếp khen ngợi Nam Tầm thật giỏi.
Đến khi hai người trở về thì trời cũng đã tối, Diêm La quả nhiên còn chưa trở về.
Diêm Mạn tập mãi thành quen, nhưng Nam Tầm lại rất lo lắng cho hắn, đi đi lại lại ở cửa rất nhiều lần.
Bộ dáng trông mòn con mắt này của Nam Tầm lọt trong mắt Diêm Mạn khiến cô không khỏi liên tưởng lệch lạc, có chút không xác định nói:" Tiểu Bạch, anh, anh sẽ không phải..... thích anh trai em chứ?"
Cô nói xong liền nuốt nuốt nước bọt.
Nam Tầm vừa nghe thấy lời này, cả người ngây ra, vì cô không biết trả lời thế nào.
Nếu cô còn là phụ nữ, cô khẳng định sẽ không do dự mà nói thích, nhưng cô hiện tại lại là thân phận đàn ông, đàn ônh thích đàn ông, chính cô ngẫm lại còn không tiếp thu được.
Diêm Mạn chân thành mà nhắc nhở:" Tiểu Bạch, anh trai em là người không phải người thường có thể thích được, em không có ghét bỏ giới tính của anh nha, anh đừng có hiểu lầm, nhưng mà anh trai em anh ấy, anh ấy là cái người trời sinh cấm dục, là kỳ ba anh hiểu không? Hắn ấy không thích mấy chuyện tình cảm nam nữ, nam nam liền càng không phải nói. Anh ngàn vạn lần không cần thắt cổ mình ở cái cây ngàn năm như anh trai em nha."
Nam Tầm thập phần kinh ngạc:" Anh ấy cũng đã hai mươi tám, chẳng nhẽ một người phụ nữ cùng chưa từng chạm qua?"
" Không! Một người phụ nữ cũng chưa từng chạm qua, à, đàn ông cũng chưa từng chạm qua nốt."
Nam Tầm bị câu nói cuối cùng của Diêm Mạn chọc cười.
" Mạn Mạn, chuyện anh thích anh trai em đừng nói cho bất luận người nào biết, anh chỉ muốn thầm thích anh ấy, không muốn anh ấy có bất kì gánh nặng nào cả, anh hiện tại chỉ muốn làm một đứa em trai ngoan ngoãn của anh ấy." Nam Tầm nói, chính mình còn bị lời nói của bản thân làm cảm động.
Diêm Mạn đột nhiên cảm thấy mũi cay cay, nặng nề mà gật gật đầu.
Thời điểm Diêm La trở về nhìn thấy chính là cảnh tượng nôn nóng của nhóc con yêu quý nhà mình, trong lòng đột nhiên ấm áp, mềm đến rối tinh rối mù.
Hắn hôm nay xác thực có chuyện cần làm,nhưng nguyên nhân chủ yếu vẫn là hắn không biết nên đối mặt với đứa nhóc này như thế nào, giả vờ như không biết chuyện tối hôm qua, hay vẫn nên làm một vị ca ca tốt đem cậu dẫn vào con đường chính đạo?
Diêm La nghĩ tới nghĩ lui, quyết định vẫnag nên làm một vị ca ca tốt.
Vì thế Diêm La mang theo nhóc con Tiểu Bạch dẫn vào thư phòng của mình.
" Ca, mọi việc hôm nay đều thuận lợi cả chứ? Anh có khát không? Em rót cho anh ly trà? Mệt sao, em giúp anh đấm vai nhé?"
Nam Tầm liên tiếp nói làm Diêm La có chút không đành lòng, nhưng hắn biết vì cậu nhóc này thì hắn vẫn nên nói.
" Tiểu Bạch, cậu ngồi xuống, anh có việc cần nói với cậu."
Nam Tầm ngoan ngoãn ngồi xuống ghế đối diện hắn, mắt đen như mắt chú chó nhỏ đang lẳng lặng nhìn hắn.
Diêm La mấp máy miệng, hết sức khuyên giải nói:" Tiểu Bạch, ta hôm qua có tra rất nhiều tư liệu, loại tình huống này của cậu không phải bẩm sinh, cậu chính là do khuyết thiếu cảm giác an toàn, cho nên mới đối với người khác sinh ra cảm giác ỷ lại, phụ nữ gầy yếu, khả năng không thể cho cậu cảm giác an toàn bằng nam giới, cho nên mới khiến cậu có ảo giác bản thân thích đàn ông."
Nói, Diêm La đi đến trước mặt Nam Tầm, đem cô ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, thấp giọng hứa hẹn nói:" Cho nên Tiểu Bạch đừng sợ, về sau có ca bảo hộ cậu, cậu có thể yên tâm mà thích phụ nữ."
Nam Tầm đầu tiên là ngây ngốc đến đơ người, sau đó phụt một tiếng bật cười:" Ca, anh cảm thấy một người đánh bại phó lãnh đạo ngục giam sẽ là cái người khuyết thiếu cảm giác an toàn sao? Em đúng thật là không có cha mẹ, nhưng em có bà nội, tuy rằng hiện tại bà nội cũng không còn, nhưng em vẫn là đàn ông. Ngày hôm qua nói vậy là gạt anh thôi, em chỉ là.....khụ khụ , không có thói quen cùng phụ nữ làm trò anh anh em em trước mặt nhiều người như vậy."
Thân hình Diêm La bỗng dưng cứng đờ, mặt vô cảm mà buông lỏng hai tay.
Cho nên, hắn cả đêm qua trằn trọc không ngủ đều là uổng công vô ích?
Nam Tầm xoè tay trước mặt Diêm La.
Diêm La khó hiểu nhìn cô.
" Cho em tiền a, em tính toán bớt chút thời gian rảnh đi quán bar chơi, hắc hắc, không có tiền làm sao mất hồn được nha."
Diêm La:"......."
Diêm La trực tiếp ném cho Nam Tầm một chiếc thẻ ngân hàng, nghĩ nghĩ rồi lại từ ngăn kéo lấy ra hai tập tiền mặt cho cô.
Hôm sau Nam Tầm bị tiếng rống của Tiểu Bát doạ tỉnh, :" Mẹ nó, ngươi còn không mau dậy, tý nữa đại Boss đi ra ngoài là lại cà ngày bây giờ! Ngươi không cùng hắn tụ một chỗ thì lấy cái gì để tiêu trừ giá trị ác niệm hả?"
Nam Tầm bị Tiểu Bát lôi dậy, mơ mơ màng màng mà chạy xuống lầu tìm Diêm La, đến khi nhìn thấy người đàn ông đang cởi trần đánh quyền trong sân thì mới ngáp một cái nói:" Ca, anh từ từ nha, em rửa mặt xong liền lập tức ra ngay."
Diêm La ngừng lại, thấy bộ dạng còn ngái ngủ của Nam Tầm thì không khỏi cảm thấy buồn cười.
Cậu nhóc kia là sợ hắn lại chạy mất nên mới tới nhìn chằm chằm hắn sao?
Hây, cậu nhóc con này như thế nào lại dính hắn như vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net