Chương 181: Tiểu Bạch, cậu cũng là nằm vùng?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 181: Tiểu Bạch, cậu cũng là nằm vùng?

Tô Mặc Bạch được anh cô ôm trở về, sau đó được bác sĩ tư nhân băng bó tốt vết thương, anh cô không ăn không uống mà ngồi canh chừng Tiểu Bạch, trong lúc này cả hai anh em đều không nói với nhau một câu.
Diêm Mạn hối hận, thực sự hối hận, cô không nên hành động theo cảm tính mà bỏ nhà ra đi như vậy, kết quả bị kẻ thù bắt cóc, còn hại anh Tiểu Bạch bị thương nặng, A Hắc cùng A Phát cũng vì cứu cô mà chết.
Áy náy cùng hối hận đan xen khiến cô không còn tâm trạng nào mà nhớ đoạn tình cảm gì đó nữa, nếu được cô tình nguyện bản thân chưa bao giờ quen biết Quý Hà!
Két một tiếng, Diêm Mạn nghe được âm thanh mở cửa, cô nhanh chóng đứng lên, ngẩng đầu nhìn qua, rốt cuộc cũng nhìn thấy anh trai cô từ trong phòng bước ra.
Diêm Mạn đắn đo một hồi, cuối cùng vẫn quyết định bước những bước sợ sệt về phía anh cô.
" Anh" Diêm Mạn sợ hãi kêu khẽ một tiếng.
Ánh mắt Diêm La lúc này mới rơi xuống trên người cô, chỉ liếc mắt một cái rồi liền quay đi. Một cái liếc mắt lạnh nhạt chán ghét.
Bước chân Diêm Mạn lảo đảo, suýt nữa thì lại ngã xuống đất.
Diêm La đi đến trước mặt cô, ánh mắt lạnh lùng quét xuống:" Diêm Mạn, ta thực sự hối hận vì đã nhận nuôi cô. Cũng may Tiểu Bạch không có việc gì, nếu không, ta thực sự muốn cô......phải đền mạng cho cậu ấy."
Lời này tuy nói rất nhẹ nhàng, nhưng ý tứ trong đó lại khiến Diêm Mạn sợ tới mức khóc lớn ra tiếng:" Ca, em biết sai rồi, em thật sự sai rồi!"
" Ở chỗ Diêm La Vương ta, không phải cứ sai là có thể sửa, có những sai lầm không phải một lời xin lỗi là xong, mà nhất định phải trả giá thật đắt cho những gì mình đã gây ra." Diêm La duỗi tay sờ sờ đầu Diêm Mạn, nhàn nhạt nói:" Mạn Mạn, làm một đứa em gái ngoan ngoãn không rất tốt sao, vì cái gì mà nhất định phải tuỳ hứng như vậy?"
Diêm Mạn nhịn không được mà run lên bần bật, Diêm La ôn nhu như vậy khiến cô cảm thấy rất sợ hãi:" Anh, về sau cái gì em cũng đều nghe anh, em sẽ thực hiểu chuyện."
Bỗng dưng, cảm giác áp bách kia giảm đi một ít.
Diêm La rời đi, vừa đi vừa lạnh lùng nói:" Lau nước mắt đi! Tiểu Bạch đã tỉnh, đừng để Tiểu Bạch nhìn thấy bộ dáng khóc sướt mướt này của em."
Diêm Mạn hít hít cái mũi, thấy anh trai cô đã đi xa, mới từ từ đứng thẳng người, hai chân lại bất giác run lên.
Cô hoài nghi, nếu không phải vì để ý trong lòng Tiểu Bạch thích cô đôi chút, anh ấy rất có thể đã đem cô đuổi ra khỏi Diêm gia.
Tưởng tượng đến khả năng này rất có thể xảy ra, cả người Diêm Mạn liền lập tức phát lạnh, cô là cô nhi, không có chỗ nào có thể đi, anh trai chính là người thân duy nhất của cô, nếu ngay cả anh ấy cũng không cần cô, còn không bằng để cô tự đi chết còn hơn.
Sau sự tình lần này, Diêm La đem Nam Tầm bảo hộ như bảo hộ một con búp bê sứ, nơi nào cũng không cho phép đi, ngay cả công việc bình thường như kiểm tra địa bàn cũng không mang Nam Tầm theo. Đối với sự quản thúc bá đạo của Diêm La, Nam Tầm vừa cảm thấy vui mừng lại vừa cảm thấy ưu sầu.
Tiểu Bát nói, giá trị ác niệm của Diêm La lại giảm, đến giờ đã giảm xuống còn 50 điểm.
Hơn nửa năm này, Diêm Mạn vẫn như bình thường mà tiếp tục đi học, sinh hoạt như không có sự kiện gì xảy ra, cô cũng không nhắc đến cái tên Quý Hà một lần nào nữa.
Nếu không phải có Tiểu Bát, Nam Tầm suốt ngày ở trong phòng cũng không biết thời gian đã thay đổi.
" Mạn Mạn" Nam Tầm đột nhiên gọi Diêm Mạn.
Diêm Mạn khó hiểu quay lại nhìn Nam Tầm.
" Hôm nay anh muốn đi tìm Nhị ca, em đi không ——"
Nam Tầm còn chưa nói hết một câu, Diêm Mạn đã nhanh chóng lắc đầu, " Em và anh ấy lên giường là sự việc anh tình cô nguyện, anh ấy thậm chí còn không biết thân phận thật của em, ở trong mắt anh ấy có lẽ em chỉ một cô gái bồi rượu mà thôi. Tiểu Bạch, là em sai rồi, lại điên cuồng vì một đoạn tình cảm không xác định, lần trước suýt nữa thì hại anh......"
Ở trong lần Diêm La vì Quý Hà đón gió tẩy trần kia, Diêm Mạn đã trà trộn vào trong quán bar, sau đó bị Quý Hà nhận nhầm là nữ bồi rượu, đem cô kéo lên giường, nghiệt duyên của hai người cùng là từ đây mà bắt đầu , bất quá hiện tại, tất cả đều đã kết thúc.
Nam Tầm nhéo nhéo cái mũi Nam Tầm:" Tất cả cũng đã qua, hơn nữa hiện tại không phải anh đang rất khoẻ sao?"
Diêm Mạn ôm chặt Nam Tầm:" Tiểu Bạch, anh thật tốt."
Nam Tầm thở dài, Diêm Mạn thật giống như sau một đêm từ một cô bé tuỳ hứng đã trở nên hiểu chuyện, loại lớn ép này cũng không phải chuyện tốt gì, nhưng may mắn là cô bé cuối cùng vẫn còn sống.
Sau khi nhận được sự đồng ý của Diêm La, Nam Tầm đến địa bàn quản lý của Quý Hà, mang theo cả bốn tay đấm Diêm La an bài cho cô.
Thời điểm Nam Tầm đi, Quý Hà đang ở chính quán bar mình quản lý mà uống rượu, trong ngực còn đang ôm ấp mỹ nhân.
Dáng vẻ người đàn ông trước mặt vẫn y như trong trí nhớ của cô, kỳ thật Quý Hà nói đúng, nếu ở trước mặt Diêm La và hắn, cô sẽ không do dự mà lựa chọn Diêm La.
" Tiểu Bạch, Nhị Ca là muốn đi thăm cậu từ lâu, nhưng do quá bận, hận không thể phân thân, hơn nữa, Diêm La anh ấy cũng không quá thích ta gặp cậu." Quý Hà cười khẽ, " Thấy cậu không có việc gì là tốt rồi."
Nam Tầm cũng cười cười, một đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm hắn:" Nghe nói gần đây trong bang có tên phản bội, lần trước đám người Lý Đại Đầu bị cảnh sát truy đuổi, trước đó không lâu sòng bạc ngầm do Chu Hạ quản lý cũng đã bị niêm phong, hai người đều bị đưa vào ngục giam. Nhị ca là trợ thủ đắc lực của Đại ca, đương nhiên là phải vội vàng giúp anh ấy tìm ra kẻ phản bội, không có thời gian tới thăm em cũng là điều đương nhiên."
Nghe ra trong lời nói của Nam Tầm có ý khác, Quý Hà mặt không đổi sắc đưa cho cô một chén rượu:" Tiểu Bạch, bồi Nhị ca uống hai ly."
Quý Hà phất tay bảo những cô gái rót rượu kia lui đi, trong phòng liền chỉ còn hai người Nam Tầm cùng hắn.
Nam Tầm nhận chén rượu, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, sau đó đem cái ly "cạch" một cái để xuống bàn, :" Nhị ca, có dám cùng em chơi trò nói thật hay đại mạo hiểm không?"
Quý Hà im lặng nhìn cô, cặp mắt buồn ánh lên lên tia sáng không rõ:" Cậu có điều gì muốn hỏi liền trực tiếp hỏi Nhị ca, Nhị ca sẽ nói cho cậu."
Khoé miệng Nam Tầm cong lên thành một hình vòng cung, cười đến có chút khó coi, hỏi rất dứt khoát:" Nhị ca, vậy anh nói thật cho em biết, nội gián rốt cuộc có phải là anh không ?"
Tay Quý Hà hơi hơi khựng lại, rồi tiếp tục rót một chén rượu, không trả lời câu hỏi của Nam Tầm.
Ánh mắt Nam Tầm dừng lại trên tay phải cầm rượu của hắn, trên tay có rất nhiều sẹo cho dao để lại, ngay cả lòng bàn tay cũng đều có.
" Vết sẹo trên tay anh là để che dấu cái gì? Là để che dấu vết chai do luyện tập xạ kích để lại?" Ánh mắt Nam Tầm nhìn trực diện vào hắn, từng bước ép sát:" Nhị ca, anh có phải người cảnh sát phái tới để.....NẰM, VÙNG?"
Quý Hà buông chén rượu trong tay xuống, có chút ngoài ý muốn nhìn cô, nói một câu khiến cô cực kỳ bất ngờ:" Tiểu Bạch, không cần tiếp tục ở trước mặt Nhị ca cải trang, Nhị ca biết, cậu cũng là nằm vùng, do Triệu đội phái tới nằm vùng."
Nam Tầm xém chút nữa phun ra một ngụm máu.
Hai từ Triệu đội này chính là bóng ma trong lòng cô, bóng ma! Cô không nghĩ tới sẽ nghe được hai từ này trong miệng Quý Hà.
" Nhị ca, anh nói cái gì vậy, em nghe không hiểu?" Đánh chết Nam Tầm cũng không thừa nhận.
Quý Hà:" Ta cùng người phía trên bàn bạc qua, hắn nói cho ta, Triệu đội phái ngươi tới nằm vùng. Ta nhớ rõ Triệu đội, thời điểm khi mới tốt nghiệp ra trường, ông ấy mới nhận chức tiểu đội trưởng đội đặc án."
Nam Tầm:"......."
Quý Hà tiếp tục nói:" Ông ấy là người cuồng công việc, vì bắt giữ tội phạm có thể không ăn không uống mấy ngày, chỉ là ta không nghĩ tới, ông ấy vì muốn bắt giữ Diêm La Vương, lại dám phái một tên nhóc không có tý bài bản nào như cậu đi nằm vùng. Nhưng xem ra kết quả hiện tại, ông ấy đánh bậy đánh bạ mà lại đánh trúng.
Nói đến đây, ánh mắt Quý Hà phức tạp nhìn Nam Tầm:" Tiểu Bạch, không có người nào so với cậu có thể thân cận Diêm La Vương hơn, muốn nắm được chứng cứ phạm tội của hắn, chỉ có cậu có thể làm được."
Nam Tầm đứng phắt dậy, sắc mặt trầm xuống:" Cho nên, lúc trước anh cố tình tiếp cận tôi cùng Diêm La, căn bản không phải vì ra tù mà là muốn có được sự tín nhiệm của Diêm La."
Quý Hà không đáp mà hỏi lại, đôi mắt tối tắm đối mặt với Nam Tầm:" Tiểu Bạch, cậu có phải đã mềm lòng?"
Nội tậm Nam Tầm yên lặng mà nổi sóng, Mẹ kiếp, ngay từ đầu bản cô nương đã không tính toán nằm vùng được không hả?
.
Công tử: Bây giờ mới nhận ra, hình như ta thích làm độc giả hơn làm editor thì phải =))))
Thôi lạnh lắm, ngày đăng một chương thôi, ngồi cạnh lò sưởi mà nó vẫn lạnh cóng không à? 😪

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net