Chương 2: Lưỡi linh hoạt (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Cá Muối
__________


Độ Tây không chỉ là một người chồng tốt, mà còn là một người ba tốt.

Nếu không cần đi công tác xã giao, mỗi đêm trước khi ngủ anh đều sẽ kể chuyện cho bảo bảo trong bụng Ôn Điềm nghe, đêm nay cũng không ngoại lệ.

Ôn Điềm nằm trên gối ở phía trong giường, Độ Tây ngồi xếp bằng bên cạnh cô, một tay khẽ vuốt ve cái bụng phồng lên của cô, một tay kia cầm sách kể chuyện trước khi ngủ mà đọc.

Vừa rồi Ôn Điềm còn rất buồn ngủ, nhưng nghe Độ Tây đọc sách, lại chẳng còn chút buồn ngủ nào cả.

Cô nhìn Độ Tây cầm quyển sách, giọng của người đàn ông vốn dĩ đã rất dễ nghe, lúc đọc chuyện cổ tích còn cố tình nhẹ giọng đọc chậm rãi, lại càng dễ nghe đến mức cả người cô mềm nhũn, trong đầu không nhịn được nhảy ra mấy cái ý nghĩ sắc tình.

Lo lắng Độ Tây nhận ra tâm tư không rụt rè của mình, Ôn Điềm nhanh chóng thu hồi ánh mắt, đôi mắt khẽ híp lại, suy nghĩ xem làm sao dụ dỗ Độ Tây thực hành mấy cái ý tưởng trong đầu mình.

Sau một lúc lâu, cô bị mấy kế hoạch tự mình bổ não ra làm cho tâm thần nhộn nhạo, hai cái đùi đang duỗi thẳng vô thức khép lại cọ xát một chút.

Độ Tây chú ý tới, giọng nói dừng lại một chút, sách cầm trong tay khép lại, đặt sang một bên.

Ôn Điềm không nghe được tiếng của anh, lập tức thu lại mớ cảm xúc bay nhảy của mình: "Không đọc nữa sao?"

Ngày thường đều đọc nửa giờ, lần này nhìn qua còn chưa đến 10 phút.

"Không đọc." Độ Tây sờ sờ bụng Ôn Điềm, khuỷu tay chống xuống giường, thân thể nhích lại gần đối diện với Ôn Điềm, "Đêm nay bảo bảo an tĩnh như vậy, có lẽ là nhớ anh."

Ôn Điềm còn chưa kịp hiểu được bảo bảo an tĩnh với việc nhớ anh có cái quan hệ gì, mặt Độ Tây đã tiến đến gần cô: "Anh phải gặp con, miễn cho con lại buồn bực."

"Gặp như thế nào?" Ôn Điềm có chút ngốc.

"Ừ, gặp thế nào nhỉ?" Độ Tây ghé vào môi cô thì thầm, bàn tay đặt trên bụng cô dời đi, rơi xuống bộ ngực tròn trịa no đủ của Ôn Điềm, "Điềm Điềm suy nghĩ nhanh một chút, đừng để bảo bảo chờ lâu."

Ám chỉ trước ngực làm Ôn Điềm lập tức hiểu ra, mặt cũng nháy mắt đỏ bừng.

Hai tay lại một chút cũng không rụt rè mà nâng lên ôm lấy cổ Độ Tây, ánh mắt đầy ẩn ý nhìn anh. Trong đầu đã nghĩ đến hình ảnh bị Độ Tây lột sạch mà thao.

Độ Tây nhìn thấy sâu trong mắt cô lộ ra tia chờ mong, trong lòng nóng lên, môi dán lên môi cô khẽ hôn, hai ngón tay nhéo lấy đầu vú đang đứng thẳng, làm cho thân thể Ôn Điềm nhịn không được run rẩy.

Độ Tây nhân cơ hội dùng đầu lưỡi đẩy cánh môi mềm mại của cô ra, thâm nhập vào bên trong.

Trong cơ thể Ôn Điềm nháy mắt phun trào từng đợt sóng triều, bao phủ lấy cô.

Cô ưm một tiếng, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của Độ Tây, bộ ngực cũng dựng thẳng cao cao.

Dây áo ngủ màu tím bị tay lớn của Độ Tây xoa loạn, núm vú từ trong tơ lụa mỏng manh lộ ra.

Độ Tây kéo cổ áo rộng thùng thình xuống, móc ra một bên vú lớn tròn trịa.

Tay lớn mang theo độ ấm nóng cháy không hề ngăn cách dán lên nhũ thịt tinh tế, người đàn ông mạnh mẽ bóp lấy, nhũ thịt liền tràn ra giữa kẽ hở ngón tay anh, chóp mũi người phụ nữ phát ra tiếng rên rỉ ngọt nị, một tiếng liên tiếp một tiếng.

Độ Tây nghe cô rên rỉ, thần kinh nhảy loạn xạ, cổ họng run lên, xoay người đè lên người Ôn Điềm.

Lúc này Ôn Điềm hô hấp dồn dập, gương mặt ửng hồng, cánh môi bị Độ Tây yêu thương qua giống như được thoa một lớp mật ngọt, sáng bóng.

Áo ngủ trên người cô đã bị kéo xuống dưới vú, hai luồng nhũ thịt tuyết trắng bại lộ trong không khí, đầu vú lớn như quả nho cứng lên.

Cho dù Độ Tây đã xem qua hình ảnh hoạt sắc sinh hương này vô số lần, nhưng tinh thần vẫn không nhịn được mà hưng phấn, cự vật giữa háng run lên từng hồi.

Ánh mắt nóng rực của anh nhìn chằm chằm bộ ngực Ôn Điềm, cúi đầu xuống ngậm lấy núm vú đỏ bừng, dùng sức hút một cái, Ôn Điềm lập tức cảm thấy hồn của mình cũng bị hút ra mất.

Cô rên rỉ, giơ tay ôm lấy đầu Độ Tây, ánh mắt có thể nhìn thấy chóp mũi của anh cọ cọ lên nhũ thịt trắng nõn của mình.

Cái này làm cho cô cảm thấy có chút kích thích lại có chút ngượng ngùng, hai mắt nhắm tịt lại, cảm giác được đầu lưỡi linh hoạt của Độ Tây đảo quanh quầng vú của mình, ngay sau đó dùng đầu lưỡi ướt nhẹp đánh lên nhũ tiêm của cô.

Chịu không nổi.

Hai chân Ôn Điềm banh thẳng, lưng cong lên, bộ ngực dựng thẳng, bị kỹ xảo làm tình cao siêu của người đàn ông làm cho sóng triều thay nhau nổi lên.

Trong mắt Độ Tây dâng trào ngọn lửa dục vọng, tay sờ soạng đi xuống, đem làn váy đã bị cô cuốn đến đùi đẩy lên bụng, bàn tay rơi vào giữa hai chân trắng nõn của Ôn Điềm.

"Ưm...... Ông xã~" Ôn Điềm kẹp chặt hai chân, ngay sau đó lại mở rộng sang hai bên.

Nơi bị ngón tay Độ Tây đụng vào đã ướt đẫm.

Ngón tay Độ Tây trượt vào giữa hai mảnh hoa môi đầy đặn, tìm được dâm động đầy nước kia, mông Ôn Điềm liền nâng lên.

Cô thật muốn.

Nghĩ đến ngón tay thon dài xinh đẹp của Độ Tây sắp cắm vào trong cơ thể của mình, nội tâm liền khát khao mà xao động, tiểu âm hộ không ngừng phun ra dâm thủy sền sệt trong suốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net