Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Này Tuyết Nhi cậu xem, tiểu sư muội của cậu đã lọt top search trên trang của trường hẳn một tuần rồi a. Chỉ cần một ngày nữa là muốn phá vỡ kỉ lục của Tạ học trưởng hồi mới công khai bạn gái rồi"

Cô gái bị gọi tên dường như không có hứng thú gì cho lắm, hàng mi thanh tú hơi rũ xuống, vẫn chuyên tâm vào bài báo cáo của mình. Nhìn từ đằng sau, nàng ta chính là một cái đại mỹ nhân không thể chê vào đâu được. Làn da trắng mịn như bạch ngọc, bờ vai thon gầy lại thẳng táp một đường, mái tóc đen tuyền tùy ý xõa xuống, rơi tán loạn lên lưng gầy của nàng. Mãi một lúc sau, giống như không thể chịu được cái miệng thích chuyện bát quái của bạn thân được nữa, nàng ta mới bất đắc dĩ buông bỏ bút, khẽ dịch người xoay lại.

"Làm sao?"

Bạn thân vẫn đang luyên thuyên chuyện trên trời dưới đất cũng bị cái nhan sắc sáng chói của nàng chọc cho mù mắt, thầm cảm khái bản thân đã rất tiến bộ so với cái lần đầu tiên vừa gặp nàng thì cô đã lăn quay ra ngất. Đại mỹ nhân chính là đại mỹ nhân, dù nhìn ở bất kì góc độ nào cũng làm cho người khác rửa mắt mà nhìn.

Mày liễu khẽ nhíu trước gương mặt đơ ra của bạn thân, môi đỏ hơi mím chờ đợi một cái phản ứng của người kia. Biết rằng mình vô tình để lộ ra bộ dạng thất thố, bạn thân của nàng khẽ húng hắng một cái, có chút ngượng giơ điện thoại của mình cho nàng xem.

"Cậu xem, Dụ Ngôn tân sinh vừa mới nhập học được ba tháng đã ngồi trên trang đầu của website trường bảy ngày liên tiếp rồi"

"Nhưng có chuyện gì?"

Khổng Tuyết Nhi nhíu nhíu mày liễu, chỉ một hành động đơn giản cũng vô cùng quyến rũ cùng cuốn hút. Bạn thân niệm trong lòng tĩnh tâm mười lần mới có thể không bị cái sắc đẹp liêu nhân kia của nàng hút hết hồn vía.

"Dụ Ngôn này chính là bị Nhan Thư Thư từ chối trước toàn trường, từ hôm đó liền bùng nổ danh tiếng tới tận bây giờ"

Khổng Tuyết Nhi lại nhíu mày càng sâu, Nhan Thư Thư kia chính là thiên kim tiểu thư của Nhan gia. Chính là một cái tiểu thư bị sủng lên tới tận trời nên không coi mặt mũi của ai ra gì, nhưng được cái gương mặt ưa nhìn nên cũng có nhiều nam sinh theo đuổi.

Tiếp đó trong đầu nàng lại bất chợt hiện lên hình ảnh của cô gái với bóng lưng cao lớn, vừa có chút mạnh mẽ bất phàm vừa ánh lên vẻ cô độc khó gần. Đôi mắt trong veo không chút vẩn đục tạp niệm, ánh nhìn hiên ngang tựa như chẳng có gì trên đời này có thể ngăn cản bước chân của em.

Sư muội của nàng, Dụ Ngôn.  

Một cái tên thật hay, nàng nghĩ thầm. Tâm trí bỗng nhiên trở nên rối rắm khi nhận ra bản thân đã nghĩ đến em ấy trong vô thức. Nhưng tia bối rối này rất nhanh được nàng giấu mất.

Và nàng cũng không ngờ một cô gái quá đỗi ưu tú như Dụ Ngôn lại nảy sinh yêu mến với loại nữ nhân kiêu căng này, nói thẳng thì khẩu vị quả thật có chút mặn. Nhưng dù sao cũng là một cái tiểu sư muội cùng học một thầy chung với nàng, dù không có tiếp xúc nhiều do nàng toàn bị lão sư túm đi thực tập, nàng lại không nghĩ rằng tiểu sư muội với tính cách lãnh đạm lại đầy nghiêm túc này lại có thể yêu thích một người yếu kém như Nhan Thư Thư được.

"Em ấy tỏ tình rồi bị từ chối?"

Nếu sự việc là như vậy, nàng cũng không thể nghĩ ra được cách nào để xóa đi phần nước bẩn này cho Dụ Ngôn rồi. Nhưng ngược lại với cái nhíu mày của nàng, bạn thân lại lắc đầu mấy cái, biểu tình lại có chút vi diệu mà nói với nàng.

"Không hẳn... tự dưng Nhan Thư Thư đến trước mặt của Dụ học muội này rồi làm ầm ĩ hết cả lên, lại diễn thêm một dàn giống như Hàn học muội si mê cô ta như thiêu thân, thẳng thừng đề nghị Hàn học muội từ đây về sau tránh ra cô ta ra"

Khỏi phải nói Dụ Ngôn giống như nhìn thấy ma quỷ, đột ngột hỏi lại một câu tôi có biết cô không làm cho Nhan Thư Thư mặt mày đỏ chót, như giận quá hóa thẹn mà làm ầm ĩ hết cả lên. Đến cuối cùng Nhan Thư Thư vẫn một bộ khinh bỉ kêu la Dụ Ngôn hãy tránh xa cô ta ra, chẳng thèm để ý đến ai mà hùng hổ bước đi mất. Dụ Ngôn tất nhiên vẫn một bộ chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra mà quay về lớp học, để lại đằng sau một mảng chiến trường không được ai thu dọn. Sau chuyện này đại học T liền chia ra hai phe phái, một bên là fan não tàn của Nhan Thư Thư bay vào chỉ trích Dụ Ngôn không có chút liêm sỉ nào mà theo đuổi "nữ thần" của họ, một bên là những sinh viên vì thái độ ngang ngược không đầu không đuôi của Nhan Thư Thư với Dụ Ngôn chọc tức.

Dụ Ngôn vốn đã vô cùng nổi tiếng lúc mới nhập học, giá trị nhan sắc thuộc hàng cực phẩm của cực phẩm, người ta lại còn là một cái đại học bá dành trọn điểm trong bài thi đầu vào của đại học T. Xác thực là một cái tiểu thịt tươi được mọi người dòm ngó không ít. Giờ tiểu thịt tươi của bọn họ bị người ta hắt nước bẩn, lại không có làm gì để tẩy sạch bản thân làm cho nhiều người cảm thấy thương xót.

Quả thật là tiểu thịt tươi ngây ngô đơn thuần của mọi người, bảo vật như vậy cần bảo tồn để hậu thế chiêm ngưỡng. Thế là trang web của đại học T cứ như nơi để hai phe chiến đấu với nhau, gà bay chó sủa suốt cả một tuần vẫn chưa hạ được chút nhiệt nào.

"Vậy có nghĩ là Dụ Ngôn chưa lần nào công khai nói thích Nhan Thư Thư?"

Khổng Tuyết Nhi lấy tay nhíu mi tâm mấy cái, có cảm giác như bản thân vừa mới nghe qua một cái đoạn cao trào nào đó của một bộ phim cẩu huyết vườn trường đang nổi lên mạng.

"Quả thật là chưa, bất quá lúc bị ép đưa ra bằng chứng thì bọn fan của Nhan Thư Thư nói rằng nữ thần của bọn họ nói có chính là có, ai lại phải lưu lại bằng chứng về cái lời tỏ tình kia của Dụ Ngôn đâu?"

Nghe đến đây Khổng Tuyết Nhi khựng lại, gương mặt thường ngày luôn treo lên một nụ cười tuyệt đẹp giờ lại đanh lại, ánh mắt có chút ác liệt lại lãnh mặc, như muốn kết thêm một tần băng dày luôn rồi. Bạn thân bị ánh mắt này của nàng dọa sợ, một thân khiếp đảm mà rút lại cái điện thoại trong tay của mình, nửa ngày cũng không dám động đậy.

Bỗng nghe thấy nàng nói một câu, ngữ khí mang theo hàn khí lạnh thấu xương.

"Dù sao cũng là tiểu sư muội của Khổng Tuyết Nhi đây, tôi còn chưa được bắt nạt em ấy mấy người đó lại chán sống muốn động đến rồi sao?"

Nàng không thể hiện không đồng nghĩa là nàng không hề quan tâm đến sư muội của mình, trái lại đối với vị tiểu sư muội nói ít lại làm nhiều này nàng thưởng thức năm sáu phần. Thiên phú rất cao nhưng luôn chăm chỉ học hỏi, biết giữ chừng mực lại lễ phép với lão sư, dù làm mặt lạnh nhưng vẫn để tâm đến nàng mà dặn dò một hai câu khi nàng bị bắt đi thực tập. Một người gần như hoàn hảo như vậy lại bị bọn ăn no rửng mỡ xem thường hạ nhục, quả thật là đang thách thức cái vị sư tỷ vẫn còn sống sờ sờ ở đây là nàng rồi.

Bạn thân nhìn theo bóng lưng của nàng, thầm niệm lời cầu nguyện cho mấy cái fan não tàn cùng Nhan Thư Thư kia, lần này e rằng Khổng Tuyết Nhi đã bị chọc giận không ít. Trong lòng cũng nảy ra một cái nghi vấn, chẳng lẽ Khổng Tuyết Nhi lại là một cái sư muội khống, ai đụng đến sư muội của nàng ta đều bị băng lạnh ngàn năm đè chết?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC