Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khổng Tuyết Nhi vào đoàn tính đến nay đã được mười ngày, mỗi ngày tỉnh dậy đều là hoá trang và hoá trang. Nàng lần này vào vai phụ là một quý phi trong cung, cho nên trên đầu luôn phải đội mũ tóc giả cùng hàng trăm thứ quần áo, phụ kiện phải mang. Tối đến quay xong cảnh đều gọi điện thoại cho Dụ Ngôn, lần nào than thở xong em cũng đòi bỏ việc để bay tới chăm nàng, tất nhiên đều bị Khổng Tuyết Nhi gạt bỏ.

Hôm nay như thường lệ đến trường quay, Đoàn Nghệ Tuyền từ xa nhìn thấy nàng, vội chạy tới đu lấy.

- Này, bạn thân và em họ cậu cùng dắt tay nhau lên hotsearch rồi kìa.

- Hửm?

Nhíu mày khó hiểu, nhìn vào màn hình điện thoại đang là trang chủ weibo, dòng chữ nằm chễm chệ ở vị trí đầu bảng đập thẳng vào mắt nàng: "Bạn gái Ngu Thư Hân".

Nhấn vào, lướt xuống là hàng chục bài báo cùng ảnh chụp, còn có đoạn phim quay lại, cho thấy Triệu Tiểu Đường từ phía ngoài xông vào giữa đám nhà báo săn tin đang vây lấy Ngu Thư Hân, nắm tay nói câu gì đấy, sau đó ôm lấy eo Ngu Thư Hân dẫn chị thoát ra ngoài.


______________

- Ái tình thật khổ sở, nhưng mà Tiểu Đường tôi lại chạy không thoát nổi ái tình.

Triệu Tiểu Đường ngồi trong phòng khách, ủ rũ xoay xoay cái ly trong tay. Dụ Ngôn nhìn thấy mặt tràn đầy chán ghét, tiến tới giật lấy cái ly, ngồi xuống bên cạnh Triệu Tiểu Đường.

- Rốt cuộc là Ngu Thư Hân đã nói gì với cậu?

- Chẳng nói gì cả.

- Đồ điên! Qua nhà tôi phá hỏng ngày cuối tuần chỉ vì Ngu Thư Hân không nói gì.

- Cậu chưa từng nghe câu, im lặng mới là thanh âm đáng sợ nhất à?

Triệu Tiểu Đường mặt đầy nghiêm trọng nhìn chằm chằm vào Dụ Ngôn, khiến em khẽ giật mình. Lát sau, cậu ta chặc lưỡi, từ trên ghế sofa đứng dậy, vẫy tay tạm biệt.

- Nói chuyện với kẻ đang trải qua cuộc sống hôn nhân viên mãn như cậu cũng chẳng được tích sự gì.

Sau khi bóng dáng Triệu Tiểu Đường đã khuất dạng, Dụ Ngôn mới cầm lấy điện thoại trên bàn, tò mò lướt qua xem một số bài báo. Nổi bật nhất hiện giờ là bài đăng của một blogger chừng chục phút trước, nói về mối quan hệ dây mơ rễ má của bốn người bọn họ. Mở ra phần bình luận, hầu hết đều bàn tán về Ngu Thư Hân và sự nghiệp của chị ấy, duy chỉ có một bình luận nhận được khá nhiều tương tác đập thẳng vào mắt em, nói về việc sao lớn như Khổng Tuyết Nhi cũng cần có đại gia bao nuôi, lại còn dẫn mối cho Ngu Thư Hân, chung quy đều là một giuộc.

Dụ Ngôn đọc xong máu nóng bắt đầu nổi lên, lại tiếp tục xem phần trả lời bình luận bên dưới, rất nhiều người tỏ ra đồng tình, có người còn đào lại mấy tin đồn vô căn cứ trước đây của nàng, mắng mỏ thậm tệ. Đầu như muốn nổ tung, không biết ma xui quỷ khiến gì liền gõ ra dòng bình luận, trả lời bọn họ: "Là chị ấy bao nuôi tôi."

______________
Triệu Tiểu Đường đứng ngẩn ngơ trước căn hộ của Ngu Thư Hân, tay hết đưa lên rồi lại hạ xuống, mãi không dám gõ cửa. Lát sau, cô nghe thấy có giọng nói vang lên từ phía trong, một chắc chắn là Ngu Thư Hân, còn giọng nữ còn lại không cảm thấy chút quen thuộc nào.

Cánh cửa được mở toang ra, Triệu Tiểu Đường vẫn đứng nguyên ở đó, ba cặp mắt đối diện nhìn nhau không nói được lời nào.

- Chuyện chúng ta vừa bàn, em suy nghĩ cho thật kĩ đi, ổn thoả thì nhắn cho chị biết.

Người phụ nữ quay lại dặn dò Ngu Thư Hân, lại tới liếc nhìn Triệu Tiểu Đường một cái rồi mới bước tới thang máy đi xuống. Ngu Thư Hân đứng nhìn một lúc cũng vào nhà, vẫn đồng dạng không nói với cô một lời nào. Triệu Tiểu Đường bắt lấy cổ tay, ép buộc Ngu Thư Hân phải đối mặt với mình. Không ngờ tới mũi chị đã sớm đỏ hoe, nước mắt lưng tròng hai bên khoé. Triệu Tiểu Đường hốt hoảng ôm lấy, lại nhận được những cái đánh yếu ớt rơi trên vai.

- Em như vậy là làm khó chị. Tại sao đến từng này tuổi đầu rồi vẫn không biết suy nghĩ, hả?

Triệu Tiểu Đường bắt đầu cảm thấy hơi khó chịu, nhưng vẫn không nói gì. Cô biết lần này là do tự mình hành động bồng bột, Ngu Thư Hân có trách có mắng thì Triệu Tiểu Đường cũng sẽ im lặng nhẫn nhịn.

- Tạm thời tách ra đi, Triệu Tiểu Đường.

- Chị mới nói gì?

Rời ra khỏi cái ôm, hai mắt mở to khó tin nhìn người vẫn đang khóc lóc thảm thương trước mặt.

- Nếu như chị bị bắt ép thì không cần, em cùng chị gánh chịu. Có phải chịu phạt bị phong toả hoạt động em cũng thừa sức nuôi chị. Đừng vội nói mấy lời hồ đồ như vậy.

- Không! Em chưa từng hiểu chị. Đây là đam mê của chị, không chỉ đơn thuần là cần câu cơm. Chị lăn lộn ở trong giới cũng đã ngót nghét tám năm rồi, gây dựng được sự nghiệp phát triển như bây giờ cũng không hề dễ dàng. Chị không muốn vì một phút bốc đồng mà đạp đổ tất cả.

- Ý chị là em? Ý chị em là nguyên nhân khiến sự nghiệp chị sụp đổ?

- Chị không nói như thế.

Triệu Tiểu Đường lắc đầu, đầy khó tin nhìn vào người trước mặt. Cô quả thực rất thích rất thích người này, ngay từ lần gặp đầu tiên đã thích. Dụ Ngôn từng bảo với cô muốn nói chuyện yêu đương với người có thân phận đặc biệt thì cũng phải chịu được những cảm giác mà người thường không hiểu được, nhưng cô vẫn một mực đâm đầu vào. Trước giờ Triệu Tiểu Đường vẫn luôn chủ động, dùng tất cả chân thành đối đãi với Ngu Thư Hân, cho dù có người đã từng bảo mối quan hệ này cảm giác như chơi trò đuổi bắt, Ngu Thư Hân trốn tránh còn Triệu Tiểu Đường thì một mực chạy theo.

- Phải, em không hiểu chị, khi chị nói ra câu này chị đã chính thức trở nên hoàn toàn xa lạ trong mắt em.

- Ngu Thư Hân mà em thích một năm trước cho đến bây giờ vẫn luôn mạnh mẽ, thẳng thắn, là người dám nói dám làm. Không phải là một Ngu Thư Hân im lặng hứng chịu tin đồn thất thiệt, ngày đó chị cũng biết rõ em vì cái gì mới xông vào, trong một khoảnh khắc em thốt ra câu nói đó chị cũng không hề có ý ngăn cản em.

Triệu Tiểu Đường lùi lại thêm vài bước, nắm lấy tay cầm cửa.

- Em quả thật không hiểu được chị, không còn hiểu nữa rồi.

Nói rồi mở cửa, chạy vụt đi, không muốn để Ngu Thư Hân có thời gian để nói lại bất cứ câu nào.

.

________________
Dạo này bận bịu hơn thường lệ nhưng mà vẫn sẽ cố gắng giữ tiến độ mỗi ngày một chương nha ~ Hôm nay chưa bù được thì hôm sau bù =)))

Nhưng mà mọi người có cảm thấy hơi ngược không? Vì bình thường dyht sẽ luôn là cặp đôi vui vui vẻ vẻ, quân sư cho yy, an ủi kxe. Nhưng trong fic này thì ngược lại =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net