Chương 31: Tiên đoán (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"À mà cậu ăn sáng chưa?" Đột nhiên Lactor hỏi, tay mò vào trong túi xách bên hông như tìm kiếm cái gì đó.

"Chưa thưa anh, anh chưa ăn à?" Chrow đáp.

"Đây, cho cậu. Đây là phần của tiểu thư Owared." Lactor cầm hai gói giấy ra đưa cho Chrow một cái, bản thân giữ lại một cái, còn một cái thì để ngược lại trong túi xách.

Chrow mở gói giấy trên tay ra, bên trong là một chiếc bánh mì kẹp phô mai nóng hổi vừa ra khỏi lò, hương thơm bốc lên ngào ngạt.

Nhìn ổ bánh mì trong tay, đột nhiên Chrow cảm thấy nhớ vị của bánh mì truyền thống Việt Nam. Vỏ bánh mì giòn rộp, nhân bên trong mềm mềm, thịt nướng, chả lụa, dưa chua, rau cần, xíu mại, dưa chuột, v,v, ... tất cả hương vị cùng nằm trong một lần cắn.

So với bánh mì Việt Nam thì bánh mì Legia có khác biệt đôi chút. Ví dụ như khác biệt về chiều dài, Appap sẽ ngắn và tròn hơn Bánh mì Việt Nam một chút, cầm khá vừa tay.

Bởi vì người của Vương quốc Ngàn hoa không thích ăn đồ ăn giòn và cứng cho lắm nên phần vỏ bánh của Appap được làm có phần hơi mềm, tuy nhiên vẫn đảm bảo độ rộp của vỏ bánh.

[Misam, Derilm. Ăn sáng với anh này.] Chrow gọi vào trong không gian.

[Ể? A, Appap!!] Misam vừa ra khỏi không gian đã réo lên vui vẻ. Có vẻ là cô nhóc rất thích ăn nó nên mắt mới sáng hơn đèn pha như thế.

"Đây là món gì vậy?" Derilm không biết tự bao gio đã từ tay Chrow chạy thẳng lên vai hắn rồi nằm trên đấy. Ngửi được mùi thức ăn, cáo đỏ vẫn còn đang cay cú cô tiểu thư hống hách khi nãy lập tức thay đổi thái độ dồn sự chú ý về đây.

[Appap đấy, cậu chưa ăn bao giờ à?]

[Vị phô mai thì hơi mặn mặn, béo béo. Vị mứt chích thì hơi ngọt ngọt chua chua. Em thích mứt quả chích nhất, bởi vì nó có vị chua!!] Càng nói, tinh thần của Misam lại càng hưng phấn. Thậm chí Chrow còn có thể thấy được trong đôi mắt màu vàng nhạt kia giờ phút này chỉ còn lại hình ảnh của hai cái bánh mì quệt mứt to đùng sáng chói.

Nhìn ánh mắt tò mò của Derilm đối với Appap trong tay Chrow. Misam dừng lại,  dùng đôi mắt u buồn nhìn về phía anh mình, mím môi tỏ vẻ cô bé hiện đang rất buồn vì bạn của mình lại chưa từng được ăn Appap lần nào.

À, tiếp tục bỏ qua hình mặt cười trên thanh trạng thái nhé.

Tuy nghe Misam kể là vậy nhưng trong lòng Chrow biết rõ Misam chỉ là một trợ lý được lập trình sẵn, chịu trách nhiệm đi theo người chơi. Trong mã code của Misam viết rằng cô bé thích ăn Appap vị mứt chích nhưng trên thực tế Misam chưa từng được ăn bao giờ cả.

Bẻ một miếng bánh đưa cho Misam, bất ngờ là cô bé có thể cầm được rồi bỏ vào miệng nhai nuốt. Tiếp sau đó thì Chrow xin phép bỏ qua và không miêu tả bài ca 4000 chữ miêu tả hương vị tuyệt vời của Appap do nghệ sĩ Misam trình bày để bảo toàn không khí yên tĩnh của Lecras.

Lại bẻ thêm một miếng đưa cho Derilm, nhìn biểu cảm tò mò chuyển thành nghi ngờ, lại thành hạ quyết tâm cắn thử, sau khi nuốt thì tròn mắt gật gật đầu của chú cáo trên vai mà Chrow cảm thấy có chút buồn cười.

Đây là món ăn truyền thống của người Legia, gọi là Appap. Có hai vị chính là phô mai để ăn nóng còn mứt quả chích đỏ thì ăn lạnh sẽ ngon hơn. Có người sẽ thích ăn phô mai lạnh, có người thì thích dùng mứt nóng quệt lên ăn. Cá nhân Chrow sau khi ăn qua hết tất cả các cách ăn Appap có tồn tại trong đất nước thì hắn thấy cách nào cũng ngon cả.

Cắn một miếng, cảm nhận được vị phô mai quen thuộc trong khoang miệng khiến tinh thần người ta ngay lập tức thoải mái lên.

Lật mặt ngoài của tờ giấy gói bánh, ngay lập tức đập vào mắt Chrow là dòng chữ của thương hiệu làm bánh nổi tiếng Gigara:

Chỉ cần một miếng, dính ngay tức thì!

Đập tan cơn khát, sảng khoái tức thì!

Ờ... cũng không khác nhau cho lắm.

Ăn xong, Chrow phủi tay để gạt bỏ vụn bánh mì dính trên đấy, vứt giấy gói vào thùng rác quay lại chưa kịp nói gì đã thấy bàn tay của Lactor đã đưa đến trước mặt mình. Trên đó là một cốc cà phê mới toanh còn chưa khui.

Nhìn Lactor thì thấy anh ta cũng đang cầm một cốc y hệt uống, nhướn nhướn mày nói:

"Uống đi, sau khi ăn Appap của Gigara mà uống thêm một cốc cà phê của Wontons nữa thì còn gì bằng."

Anh ta mua từ khi nào vậy?

Tuy vẫn thắc mắc suốt cả thời gian vừa rồi Lactor không hề rời khỏi chỗ đứng mà chỉ toàn một bên ăn một bên cắm đầu vào sổ sách. Chrow vẫn đưa tay nhận lấy cốc cà phê đấy rồi nói tiếng cảm ơn, chắc là anh ta nhờ người hầu của mình mua giúp.

Gigara và Wontons là hai thương hiệu lâu đời ở Legia, một bánh mì một cà phê. Nghe nói là bởi vì người sáng lập Gigara và người sáng lập Wontons là bạn thân cho nên sau này khi lớn lên, hai người đã lập ra hai thương hiệu rồi hợp tác với nhau.

Trên lãnh thổ Legia, cửa hàng của Gigara và Wontons luôn luôn đặt cạnh bên nhau. Chỉ cần nhắc đến một trong hai là chắc chắn mọi người sẽ nhớ đến thương hiệu còn lại.

Tuy rằng Chrow rất ghét những thức ăn có vị đắng nhưng vị đắng trong cà phê của Wontons rất hợp khẩu vị của Chrow. Có thể nói ngoài Licika thì Wontons chính là hai vị cà phê yêu thích của hắn, luôn luôn nằm trong danh sách ưu tiên khi được hỏi đồ uống của mình mỗi lần đi ra ngoài.

"Theo như những gì được báo cáo thì sứ đoàn của C-Derrin sẽ đến vào lúc 9 giờ sáng. Bây giờ là 8 giờ 33 phút, chúng ta còn khoảng nửa tiếng để chuẩn bị."

Như đã nói, mọi công việc đều do nhà Aterns phụ trách sắp xếp. Hai nhà còn lại chỉ đến cho đủ số lượng cho nên không nhất thiết phải đứng đây chờ mãi.

Bây giờ hắn không có việc gì để làm cả, đi dạo xung quanh bến cảng sẽ là một suy nghĩ không tồi.

Nghĩ vậy, Chrow bèn nói với Lactor một tiếng rồi xoay người rời khỏi vị trí iện tại. Bắt đầu đi về phía bên tay trái, cũng chính là bên mà từ nãy đến giờ hắn đứng.

Từ cảng Lecras cách Khu chợ Phía Tây không xa lắm, hai địa điểm này cùng dinh thự Basilient tạo thành một hìnhh tam giác không đồng đều, nhọn về phía Tây.

Về phần Yemairi, hôm qua là một ngày có mưa. Bà ấy chắc chắn giờ này đã nhìn thấy tờ rơi nằm trong vũng nước bên nhà không rõ lý do nó xuất hiện ở đó. Tính toán thời gian, có lẽ khoảng sáng hoặc trưa ngày mai bà sẽ đến Basilient thôi. 

Việc tìm ra hung thủ và xử lí hắn là việc của Yemairi, việc của Chrow chỉ là đến kịp vào phút cuối và ngăn chặn bà ra tay giết người thôi.

Có hai lý do khiến Chrow muốn để Yemairi tự mình xử trí tên đấy. Thứ nhất là bởi vì bức tranh đó là tác phẩm do chính tay Appison vẽ, đó là về phần tư của Yemairi. Lý do thứ hai là nếu bà chịu đồng ý hợp tác với nhà Basilient rồi trở thành một thương hiệu thời trang thì hắn sẽ có cớ để trình việc làm này của Yemairi lên Beackan, giúp cho bà có thêm một chút uy tín ở lãnh thổ.

Tuy nhiên Chrow không muốn vì tên đấy mà một người như Yemairi phải phạm phải tội giết người, hy vọng là hắn sẽ đến kịp lúc trước khi mọi chuyện đã quá muộn.

Liệu tên bán tranh giả đấy có liên quan gì đến chuyện mà Rex đang điều tra trong lãnh thổ không nhỉ? Khi quay về hắn sẽ tìm Rex rồi nói chuyện một buổi vậy.

[●"Chrow Basilient" đã đưa ra lời tiên đoán về tương lai của "Yemairi Offers"●]

.

.

"Lixander, rốt cuộc thì con có đi không?" Người đàn ông ngồi trên ghế dùng ánh mắt đáng sợ nhìn về phía con trai mình - người có ngoại hình giống hệt anh ta, gương mặt không một chỗ chê cùng đôi mắt xanh lục bảo và mái tóc tím phảng phất hào quang.

Trước câu hỏi và giọng điệu đáng sợ của cha mình, Lixander vậy nhưng không có vẻ gì là sợ hãi cả. Trái lại, anh còn híp mắt thành một đường dài, nhạt nhẽo nói:

"Vậy cha có đảm bảo rằng nếu con ra ngoài thì cha sẽ ngồi ở đây phê duyệt công văn chứ không phải đợi con về chứ?"

"Ta chắc chắn." Vị hoàng đế nắm trong tay quyền lực tối cao của Vương quốc gật đầu chắc nịch.

"Bắt đầu từ năm con mười lăm, đến bây giờ đã là lần thứ mười tám cha nói câu này. Tính luôn cả của những lần hai chú ở đây thì cũng tầm khoảng năm mươi?!" Lixander nghiêng đầu, chẹp miệng.

"Lần này ta chắc chắn sẽ phê duyệt công văn mà, cho nên xin đấy!" Carian thiếu điều muốn chắp tay van xin Lixander nhanh nhanh rời khỏi cung điện.

"Chú ba giờ này vẫn chưa về, chú út thì đi quanh năm. Cha à-" Lixander còn toan nói gì nữa thì cửa phòng bật mở, Decigro với bộ trang phục chỉnh chu, tóc buộc thả lỏng một bên bình tĩnh đi vào.

"Tham kiến Bệ hạ, Thái Dương của Legia thịnh vượng." Decigro đặt một tay lên ngực, một tay chắp sau lưng, cúi người nói.

"Deci!!" Vừa mới đứng thẳng người lên, Carian đã vứt luôn hình tượng bình tĩnh trầm ổn trước mắt quần thần lao đến ôm lấy chân của em trai, nước mắt thành dòng.

"Em trai thân yêu của ta, em về đúng lúc quá! Vậy việc ở cảng giao cho Lixander, em chịu khó nhận đống công văn giúp ta nhé! Ta đưa Aliette đi chơi một vòng đây!!" Carian như hai mắt tỏa sáng khi giao việc cho con em, còn mình thì tung tăng cùng bà xã đi du lịch nghỉ mát.

Tiếc là đời không như mơ, Decigro lạnh lùng đạp tan giấc mộng của Carian.

"Thứ lỗi thưa bệ hạ, tuần trước ngài đã duyệt cho ta đi giám sát bến cảng, ngài quên rồi sao?"

Carian như sực tỉnh, trợn mắt nhìn gương mặt lạnh tanh của em trai, lại quay đầu nhìn con trai đang dựa vào tường nhướn mày nhìn mình. Hắn tuyệt vọng la lớn:

"Không thể nào!!!"

========

25/5/2023

Góc thú tội: Trời ơi cú tui cú tui trời ơi, má ơi 10 ngày vật vã vừa bệnh vừa bận. Cuối cùng tui cũng đã xong chương 31 rồi aaaaaaaaaaa.

Nhân đây tui xin một góc nho nhỏ để cảm ơn những bạn đã ủng hộ cho tui suốt 30 chương vừa qua nhe:33

Tranh tặng cucbotbietlan bởi vì bias bả là Rex:>>>

Tranh tặng yabuki_aki vì bản thích Chrow nên tui vẽ Chrow lúc còn là học viên nè:>>>

C

òn bạn CriadorEwigbeit và Daicaxindungbuoc mình có ib nhưng mà hai bạn ý không rep nên mình cũng không biết là hai bạn ý thích char nào để vẽ.

Mình cũng cảm ơn luôn những bạn đọc khác nữa, cảm ơn vì đã đọc và ủng hộ mình. Nhưng mà các bạn chỉ đọc chứ không để lại danh tính nên mình không biết ai để ib hết:(((

Chúc mọi người một ngày tốt lành nheee:>>>>


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net