Chương 46: "Cát Tường"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Thiên Thần Cát Tường ư?] Misam lại xuất hiện lo lắng thứ hai.

Không tôn thờ thần linh, chỉ tín ngưỡng Thiên Sứ.

[Tên của các "Ngài" luôn luôn là điều cấm kị kể cả tín đồ. Hơn nữa, anh vốn biết cô ấy từ năm 3 học viện, nhà của Ereina vốn không có em, cô ấy là cô nhi từ trại trẻ mồ côi.] Chrow vừa đi vừa nói, hướng hắn đến là Khu chợ phía Tây, hắn cũng đã cởi áo choàng màu nâu trên người ra trở bề lại thành áo chùng màu đen từ lâu. Nhờ Misam ấn cho một thuật nhỏ khiến cho hắn trông vô cùng bình thường, không thu hút ánh nhìn. Bước đi trên con đường vắng người, hắn không sợ bị bất cứ ai nhìn thấy.

[Khu dân cư này quả đúng thật là nơi phù hợp cho "Cát Tường" giáng sinh.] Misam nhẹ giọng.

Khu dân cư này, không có nhà nào không phải là nhà tập thể, một căn phòng chen chúc 5-6 người. Nơi này đã sớm bị các nhà máy sản xuất thực phẩm từ biển chiếm lấy cho nên người dân không thể đánh bắt cá tự nhiên nữa mà bắt buộc phải vào làm trong các nhà máy với mức lương bèo bọt, làm từ sáng sớm đến tối mịt cũng không đủ ăn.

Giữa nơi dân nghèo đông đúc và đời sống khổ sở đến tận cùng như thế này, việc "Cát Tường" giáng sinh chỉ là chuyện sớm hay muộn. Chrow vừa đi vừa nghĩ, có cách nào đó loại bỏ yểm chú từ cái tên vừa được nghe ra khỏi biển linh hồn hay không. Bởi vì khi đó, hắn vốn sẽ rời đi ngay lập tức nhưng chỉ trrong khoảnh khắc, đã có ai đó "thay" hắn hỏi ra tên của vị Thiên Thần kia.

Càng vi diệu thay, "Ereina" đã thật sự trả lời hắn.

Điều này làm cho Chrow không khỏi tò mò ảnh hưởng của yểm chú đối với biển linh hồn của mình. Hắn chỉ có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó trong người mình chứ không thể biết được hình dạng và ảnh hưởng cụ thể của nó trừ khi vào biển linh hồn để xem. Nghĩ vậy, hắn bèn quay qua bên cạnh hỏi Misam.

["Ngài" trông như thế nào?]

[Àh...] Misam nhớ lại hình ảnh trước khi rời khỏi, không khỏi lâm vào trầm mặc.

[Em cũng không biết tả như thế nào... Anh có thể tưởng tượng đó là một đứa trẻ tầm 5 tuổi, tóc nâu xoăn, mắt xám như mù, trên người quấn vải màu trắng, đôi cánh màu trắng không ngừng đập lung tung, trong tay cậu ta cầm một đồng tiền Ru không dày lắm nhưng rất to.] Sau khi nhớ lại, Misam mới cân nhắc từ ngữ miêu tả cho anh trai nghe ngoại hình của "thằng điên" trong trí nhớ của mình.

Ồ? Nghe miêu tả thì dường như có vẻ y hệt như bức tượng kia. Nhưng hình như Misam muốn nói gì đó nữa thì phải.

[Có chuyện gì với "Ngài" à?] Chrow vẫn sử dụng kính ngữ với "Cát Tường", ai biết lỡ như không dùng kính ngữ nữa thì "Ngài" có tức giận hạ chú xuống vật hắn lăn ra sùi bọt mép bất tỉnh hay không chứ.

[Èh... "Ngài" hơi không được yên tĩnh một xíu...] Misam nhỏ giọng.

Nói vậy thôi chứ trời mới biết khi không đang ngồi bên đèn bão trong biển linh hồn của Chrow một cách bình yên. Thì đột nhiên từ đâu giữa không trung đen kịt xuất hiện một thằng nhỏ ngoại hình kì lạ, đôi mắt mù cầm theo cái đồng tiền to gần bằng cơ thể xuất hiện khiến Misam hãi cỡ nào. Lúc vừa mới xuất hiện thằng bé ấy hết cười lại hét, nói ra thứ ngôn ngữ gì đó mà người bình thường không hiểu được, xong khi vừa nhìn thấy cây đèn bão bên cạnh Misam đã trừng lớn mắt hét lên chữ gì đó rồi lao tới toan dùng đồng tiền chém vào cây đèn.

Ai ngờ vừa được nửa đường đã chững lại, Misam lúc đó còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì đã trông thấy một khung cảnh cực kì quỷ dị xuất hiện trước mắt.

Trong tầm mắt của cô bé, sinh vật trông như thiên thần kia đột nhiên dừng lại. Nhưng không phải nó muốn thế mà là vì không di chuyển được, từ dưới mặt đất đen ngòm của biển linh hồn vốn khô cạn nứt ra những cái khe rãnh, dây gai đen từ đó lao lên quấn chặt lấy toàn bộ cơ thể của nó kéo mạnh xuống đất. Không chống được sức kéo nhìn qua đã biết kinh khủng từ đống dây gai, nó rất nhanh đã nằm bẹp dí xuống dí mặt vào nền, không động đậy được nữa.

Nhưng mọi chuyện tưởng như đã dừng lại ở đó thì đột nhiên "Cát Tường" lại vùng lên, nó thoát khỏi sự khống chế của dây gai trong phút chốc, cơ thể đã bắt đầu xuất hiện vết rách, vùng da thịt xung quanh dần biến thành hư ảo. Nó vừa thoát ra chưa kịp phản đòn thì đã như cảm nhận được gì đó ngước nhìn lên "bầu trời", sau đó hét thảm một tiếng rồi cả người như bị xé rách thành vô vàn mảnh, tan vào hư không, biến mất như chưa từng tồn tại.

Dây gai theo sự biến mất của nó cũng biến mất theo, đèn bão vẫn nằm im ở đó tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt giữa không trung đen kịt. Không gian im ắng cực kì, chỉ có một mình Misam vẫn còn ở đó ngơ ngác. Cô bé chứng kiến sự xuất hiện và sự diệt vong của tồn tại xa lạ trong biển linh hồn từ đầu tới cuối. Từ khi nó xuất hiện, tấn công rồi bị dây leo và "bầu trời" xé nát, tổng hết lại chưa đến một phút. Đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.

Misam thuật lại toàn bộ sự việc vừa diễn ra trong biển linh hồn cho Chrow nghe. Nói xong thì im lặng nhìn phản ứng của anh trai đối với "Cát Tường" kia.

Chrow vừa đi vừa lắng nghe Misam kể lại câu chuyện, trong lòng thật ra lại không có quá nhiều ngạc nhiên đối với việc biển linh hồn của mình có thể xử gọn một tồn tại như vậy. Không phải hắn biết mình mạnh hay gì mà là hắn biết cụ thể chuyện gì đang xảy ra, đối với mình và đối với yểm chú kia.

[Misam, em nghĩ... Một tồn tại được tín ngưỡng cần có tiêu chuẩn thấp nhất là gì?] Đột nhiên, Chrow hỏi một câu như vậy.

[... Mạnh mẽ, thần bí, có năng lực và... không dễ chết?] Misam hơi suy tư, lời cuối cùng cô bé ngước nhìn anh trai mình, trong lòng lờ mờ đoán ra điều gì đó.

[Chính xác, chưa kể đến việc "Ngài" là một tồn tại có tín đồ, chỉ riêng việc là một tồn tại đã đủ đáp ứng được các "tiêu chuẩn" mà người phàm đặt ra rồi. Nếu anh đoán không sai, bất cứ một người nào từng lui tới Fersomh đều đã từng được nhận một lần "truyền giáo" từ "Ereina". Bằng cách "Ngài" sẽ đưa một mảnh nhỏ của bản niệm bản thân vào người khác, sau đó phá hủy hạch tâm linh hồn. Cuối cùng biến thành "tín đồ" của "Ngài".] Chrow giải thích, Misam chăm chú lắng nghe.

[Cái này... Cái này không thấy giống như truyền giáo lắm. Trông giống như là cưỡng chế theo đạo ấy... Cũng không phải, giống như là "Sản xuất tín đồ hàng loạt"??] Có thể nói, đây là lần đầu tiên Misam ngập ngừng nhiều như vậy trong ngày.

"..." Chrow nghe xong không biết nên phản ứng thế nào với cách dùng từ của trợ lý nhà mình. Tuy nhiên, dù nghe khá là kì dị nhưng trên thực tế thì cũng không sai cho lắm, gặp gỡ và ép buộc, khiến cho nạn nhân trở thành tín đồ thành kính của mình, điên cuồng phụng dưỡng, biến thành cuồng tín ngay lập tức.

Đây đúng là hành vi chỉ có những Tà thần vốn tà ác hoặc vì mong muốn nhanh chóng đạt được sức mạnh dẫn tới đi sai đường mới có thể làm ra. Chứ đối với các thần linh bình thường họ đều chọn cách truyền giáo truyền thống, thời gian có thể rất lâu từ vài năm cho đến hàng trăm hàng nghìn năm nhưng tín niệm lại vô cùng vững chắc.

Điều này có nghĩa là, tất cả những người đã từng tạo tài khoản và gửi tiền ở Fersomh sau khi "Cát Tường" xuất hiện đều có khả năng cao đã trở thành "tín đồ" của "Ngài". Vậy thì câu hỏi đặt ra ở đây là, chuyện này bắt đầu xảy ra từ khi nào và rốt cuộc đã có bao nhiêu nạn nhân rồi?

[Anh, anh có muốn cứu Ereina không?] Đột nhiên Misam hỏi như vậy, bởi vì khi nãy từ trong biển linh hồn nhìn ra thì cô cũng đã trông thấy được ngoại hình và tính cách mơ hồ của Ereina. Bởi vì chỉ khi bắt đầu nói đến việc sự tích của ông chủ thì Misam mới cảm nhận được sự khó chịu đang lan tỏa ra khắp nơi.

Nếu một cô gái tốt như vậy lại chết đi... Thật sự rất đáng tiếc.

[...] Chrow hiếm khi trầm mặc, hắn đang suy nghĩ, cước bộ dưới chân vẫn không dừng lại. Cuối cùng hắn nói:

[Misam, anh không có khả năng khởi tử hồi sinh.]

Anh không phải là một vị thần nắm trong tay quyền sinh tử của muôn loài.

Anh cũng không phải là người có khả năng cứu được nhiều người như thế.

[Người dân ở Lecras vốn chỉ là người bình thường chiếm đa số, nếu ai may mắn từng tiếp xúc với "Cát Tường" nhưng không bị gì như anh thì không sao. Còn lại, một khi hạch tâm của biển linh hồn đã bị phá hủy, "Cát Tường" sẽ trở thành hạch tâm mới, chịu trách nhiệm chi phối và điều khiển toàn bộ hành vi của người đó.] Chrow chậm rãi nói, từ xa đã thấy Khu chợ phía Tây xuất hiện trong tầm mắt.

[Nếu như muốn xóa bỏ "Cát Tường" ra khỏi biển linh hồn của một người thì phải giết chết "Ngài", tức đồng nghĩa với việc phá hủy hạch tâm của biển linh hồn.] Nói đến đây, Chrow không nói nữa, hắn giương mắt nhìn lên dây đèn đủ màu phát sáng xuyên suốt cả ngày lẫn đêm trên đầu. Chúng mang hình dáng của những trái tim cách điệu trong sách cổ, làm bằng giấy mỏng màu đỏ, vàng và trắng, bên trong đặt đèn công nghệ, chúng tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt vào ban ngày và mãnh liệt vào ban đêm. Bây giờ là giữa trưa, cho nên ánh sáng từ Đèn Tim bị ánh mặt trời lấn át, dường như không tồn tại vậy, cả khu phố cũng vắng người không có mấy ai qua lại.

[Nếu một người mất đi hạch tâm biển linh hồn. Họ sẽ chết.] Misam nói tiếp câu cuối cùng bằng giọng nhỏ gần như không nghe thấy.

Ngay từ đầu, đối với những người dân nghèo ở khu dân cư Lecras thì việc bị "truyền giáo" đã quyết định số phận của bọn họ rồi. Không ai có thể hiểu được cảm giác vẫn còn điều khiển được cơ thể, vẫn còn có thể suy nghĩ và làm việc, nhưng trong đầu lại xuất hiện thêm một thứ không thuộc về mình, nó dần dần lớn lên, chi phối hành vi rồi cuối cùng là cướp đoạt toàn bộ sinh mệnh của mình. Mà bản thân lại chỉ có thể không hay không biết làm theo sự chỉ dẫn của nó, cứ như đấy là cơ thể của mình lại cũng không phải của mình, là chính mình cũng không phải là chính mình.

Kinh khủng cực độ.

Bước chân vào Khu chợ phía Tây, Chrow bắt đầu vừa suy nghĩ vừa rảo bước. Rồi đột nhiên hắn nghĩ tới gì đó, hắn dừng lại đôi chút rồi mới bước tiếp. Nếu như bản thân vừa nãy đã gặp "Cát Tường", may mắn sống qua một kiếp nạn bị cướp đoạt sinh mạng. Vậy thì người lui tới Fersomh nhiều như Luwish thì sao?

Mình tuy không có mana nhưng dù sao vẫn có aura từ việc luyện kiếm. Vậy thì còn người bình thường như Luwish thì sao? Người đàn anh này có còn bình thường hay không?

Nghĩ tới đó, trong ánh mắt kinh ngạc của Misam, Chrow rút trong túi ra quyển sổ tay vẫn luôn mang theo, mở nắp bút ra viết một dòng chữ lên một trang được đánh dấu:

[Đàn anh, dạo này anh có tín ngưỡng tồn tại nào không?]

Nghe câu hỏi khá ngu nhưng lại vô cùng hợp lý, bởi vì theo hắn quan sát "Ereina" thì ngoài việc "truyền giáo" bằng cách đặc biệt ra thì còn lại đều nhìn qua như một người bình thường, kể cả việc chia sẻ với người khác đạo tín của mình.

Chrow viết xong thì lẳng lặng chờ đợi,  không phải vì hắn lạc quan và thả lỏng khi đứng giữa chợ Tây. Mà là vì hắn biết rất rõ tốc độ hồi âm của người này, quả nhiên chẳng mấy chốc đã có hồi âm trở lại, nhìn dòng chữ quen thuộc trên tờ giấy, Chrow nhíu mày.

[Mấy hôm trước lúc đi vào Fersomh kiểm kê tài sản thì tự nhiên chị Ereina có giới thiệu cho anh cái đạo gì đó của cô ấy, bảo anh tìm hiểu thử. Chờ chút, anh mày đang tính tiền bữa ăn.]

Có giới thiệu?

Chrow tức tốc trả lời lại.

.

Bên kia, sau khi gửi đi dòng tin nhắn kia thì Luwish chỉ tập trung vào bàn ăn trước mặt. Chẳng mấy chốc một mình hắn đã giải quyết toàn bộ bàn ăn đủ cho năm người. Trong lúc đang đợi thu ngân tính tiền thì đột nhiên trên tờ giấy kia hiện lên nét chữ quen thuộc. Cứ ngỡ lại là yêu cầu bóc lột, hắn lơ đễnh liếc mắt qua nội dung, vừa xem đã ngơ người.

Tín ngưỡng đạo nào á?

Hắn là người chủ nghĩa vô tín bao lâu nay, thằng nhỏ này không biết hay sao mà hỏi?

Nhưng khi nhìn thấy câu hỏi này, tuy vẫn cảm thấy kì lạ nhưng Luwish vẫn cẩn thận nhớ lại dạo này mình có tiếp xúc với đạo tín nào hay không, cuối cùng mới đặt bút trả lời.

Đúng lúc này, người phục vụ của quán ăn đã đem tiền thừa ra đưa lại cho hắn. Vừa bỏ tiền vào túi xong nhìn lại thì đã thấy hồi âm của đàn em.

[Anh có tìm hiểu chưa? Có tư liệu gì không?]

Thằng này sao đấy? Luwish nhíu nhíu mày.

[Khùng hả? Anh tưởng cậu muốn bóc lột người bình thường  không có sức phản kháng như anh mày là quá rồi, giờ cậu còn muốn tìm tư liệu về tồn tại? Chưa kể đến việc có bóc lột được hay không, gặp được đã là một chuyện thần kì rồi.]

Nghĩ thì nghĩ nhưng vẫn viết câu tiếp theo, sẵn tiện mở mối làm ăn luôn. Sống ở trên đời chỉ có thằng ngu mới ngại tiền nhiều thôi.

[Muốn tư liệu đúng không? Nói đi rồi anh tìm cho, một thông tin giá 10 Tild. Hình như cậu đang ở chợ Tây? Chờ chút anh qua Fersomh rồi ghé đưa cho chú.]

.

Bên Chrow, sau khi nhận được hai lời nhắn liên tiếp từ đàn anh. Việc đầu tiên hắn suy nghĩ là chắc kèo Luwish chưa bị "Cát Tường" xử lý, nếu không thì anh ta sẽ không tỉnh tới mức nói chuyện với hắn theo cách này. Nhưng vì để cho đàn anh không bị trở thành nạn nhân của tồn tại này nên hắn đã nói lại rằng.

[Nếu có thể, anh hãy đi thẳng tới chợ Tây, chúng ta gặp nhau rồi nói.]

[Ồ, được thôi.] Luwish nhanh chóng đồng ý.

Cất quyển sổ tay vào trong người, Chrow lúc này mới tiếp tục bước đi. Dựa theo tính toán của hắn, từ lãnh thổ Basilient nếu muốn đi khu chợ phía Tây bằng tốc độ của người bình thường sẽ mất khoảng ba mươi phút, với thể lực của Yemairi thì tầm một tiếng, nhưng còn nếu bằng với thể lực của Grladora thì chỉ cần mười hai phút là đến nơi. Còn đối với Luwish Etoins, từ Basilient anh ta sẽ mất khoảng hai mươi lăm phút. Tức thời gian mình gặp Yemairi và Luwish sẽ chênh lệch nhau tầm hai mươi phút, vừa đủ để hắn gặp gỡ và nói chuyện với bà rồi quay về đầu chợ gặp Luwish.

Khi nãy hắn từ Lecras đi vào khu dân cư đã tiêu tốn năm phút, thêm năm phút giao dịch ở Fersomh, vừa rồi cũng đã dùng hai phút để nói chuyện với Luwish. Hiện giờ tính khoảng cách từ chỗ của hắn hiện tại đến con hẻm thứ hai mươi sẽ là năm phút nữa. Lúc đó vừa đến cũng sẽ là lúc quyết định hắn có ngăn được Yemairi giết người hay không.

Hy vọng là mình sẽ đến kịp.

Chrow tự nhủ như thế rồi cất bước lên đi nhanh về phía trước, cứ mỗi lần lướt qua một con hẻm là hắn lại đếm một lần. Cuối cùng, khi dừng chân lại ở con hẻm thứ hai mươi từ đầu chợ, hắn nhanh chóng rẽ vào, đồng hồ trong đầu đang không ngừng nhảy từng giây tích tắc tích tắc.

Con đường ở bên ngoài tiếp xúc trực tiếp với ánh nắng mặt trời nên không khác cái vỉ nướng BBQ là mấy, vừa rẽ vào con hẻm đã được cái bóng tù bức tường cao che chở, khiến cho Chrow thoải mái hơn một chút. Cước bộ dưới chân không dừng lại, tiếng giày va chạm với nền đá cũng vang lên tiếng cộp cộp nhè nhẹ, đồng bộ với tiếng đồng hồ trong đầu.

Càng đến gần bảng hiệu Oev bị gạch tan nát kia thì dao động năng lượng trong không khí càng mạnh, lúc hắn vừa đến nơi thì cũng là lúc một làn sóng xung kích lấy Oev làm trung tâm lao ra ngoài lướt qua mọi vật.

"Kreng-----"

Âm thanh chói tai vang lên từ bên trong cánh cửa.

=======

8/2/2024

Hahahah, nay 29 rồi mấy ní ơi, ok xong chương này đi ngủ.

Nhân tiện đây khoe luôn với mọi người chiếc fanart tui vừa nhận được, thề vui quãi luôn ý:333

Cảm ơn bạn MotconKa rất nhìu ạ:3333

Art xinh qtqd 😘❤❤

==Truyện chỉ đăng tại app cam chữ W nào đó, gọi thẳng là W@ttp@d, ai đang đọc ở web lậu thì về web chính đọc giúp tui nha, tại web lậu cho dù mọi người có cmt thì tui cũng không đọc được:)))==



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net