Chap 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay trời có vẻ rất tuyệt cho những buổi dã ngoại nhưg tiếc rằg hôm nay họ phải đi làm...làm gì, họ làm tiếp tân và bưng bê cho một quán cà phê nhỏ ở trung tâm Seoul...
2năm này, điều mà ai cũg phải ngạc nhiên rằg sự kiên trì và nổ lực của Taehyung và Myungsoo rất cao...hiện nay trên thương trường ít ai mà ko biết một Kim gia lúc trước đã phá sản, nhưg 2 năm nay, một Kim gia đã vươn lên, ko còn là một Kim gia đứg đầu chứg khoán mà còn lấn san bên các lĩnh vực như showbiz hay mở các nhà hàg lớn nhỏ khác nhau....chủ tịch của Kim gia ko ai khác chỉ là Taehyung, cuối cùg nhờ sự giúp đỡ của Park gia, Park Chanyeol mà Kim gia một lần nữa đứg vững hạng nhất trên thế giới....sau chủ tịch là phó chủ tịch do Myungsoo đảm nhiệm, cái ghế tổng giám đốc do Taeyeon và phó giám đốc là Hyomin...cùng những người ngày xưa đã lăn lộn gian hồ cùg với ông Kim Namjoon.....
Nó...Park Jiyeon bây giờ ko còn là đứa trẻ như trước, đã là một tổng giám đốc nhiều người biết đến..với tài năng cao cùg với sức đẹp đến mê hoặc lòng người...Park gia một lần nữa chứg minh cho thế giới thấy rằg..thế hệ sau sẽ tiếp tục đẩy mạnh và vươn tới đỉnh cao...phó giám đốc cho Luhan đảm nhiệm và đương nhiên Jimin và Sehun trực tiếp nắm quyền các công ty lớn nhỏ...Tiffany quay lại với con đường giảng dạy..và hơn hết đã là một ca sĩ nổi tiếng....với giọng hát ấm áp đến mê hoặc lòng người...
Sáng nay là thứ 7...khách tập trung đông ở quán cafe ko phải chỉ để thưởng thức cafe mà còn mở mang tầm mắt...họ muốn mở mang gì?????..................
*ting*-ông chủ chúg tôi đã đến-tiếng nói trong trẻo vang lên...ko ai khác chính là của Park Jiyeon..
-giám đốc Park ko đi làm ở công ty hay sao mà đến đây vậy ạ-người đàn ông trạc 40 tuổi kính cẩn hỏi..
-ông chủ đừg lo lắng...mọi việc đã có người lo rồi...-nó cười bảo..
-thế chủ tịch Kim cũg vậy ạ..-ông quay sang hỏi Taehyung, đút tay vào túiq quần, cậu điềm đạm bước vào
-dạ vâng..mà ông cứ gọi bọn tôi là V và Jiyeon là đc rồi..đừg gọi như vậy..-cậu gãi đầu đáp..
-à..dạ vâng....-ông ấy cười rồi bỏ đi..ông ấy tên là Lee Sunjae, ông là ông chủ của quán Coffee Joyy này, quán đc khai trương 1 năm trước, ở đây ko chỉ mát mẻ, lãng mạn mà còn tươi vui bởi đc trang trí những hoạ tiết ting xảo, mang tính vui tươi, quán đc hỗ trợ chi phí từ Kim gia, cũg xem đây là một quán cafe riêng của Taehyung....
*ting* ''Coffe Joyy xin kính chào qúy khách'' tiếng nói lớn của cô tiếp tân đứg trước quầy kiểm tiền..
-xin chào quý khách..quý khách dùg gì ạ-nó nhanh nhẩu mang tạp dề vào và chạy đến chỗ đó...
-cho tôi 2 Americano và 2 phần sushi-người đàn ông khoảg 30 nói..
-vâng..xin quý khách chờ 3 phút sẽ có ạ...-nó cười tươi rồi chạy đi..
-cô ơi...-người con trai, cỡ chừg 25 tuổi ngồi chung với người đàn ông gọi lớn..-quý khách cần gì nữa ạ-nó đi đến..
-cô...là..giám đốc Park của Park gia đúg ko ạ..-người con trai đó hỏi..
-à..dạ vâng..có chuyện gì sao ạ...-nó cười tươi có chút ngạc nhiên hỏi..
-à ko...ý tôi là...tôi là Han Jun Sook..là con trai của Han thị...chắc cô cũg biết...-cậu con trai đó hỏi..
-à...Han thị, nghe rất quen..à đúg rồi là đối tác của Park gia...à rất vui đc làm quen..-nó sau hồi đắn đo suy nghĩ rồi cươi tươi nói...
-thật ra đây là lần đầu tiên tôi đến đây..nghe đồn rằg quán cafe này Park tiểu thư làm phục vụ..tôi cứ ngỡ là nhầm, ko ngờ là thật...rất vui đc làmq quen cô, ko biết tốt nay cô có rảnh ko ạ...-Sook hỏi..
-à...có chuyện gì ko ạ..-nó ngạc nhiên hỏi
-tôi địng mời cô đi dùg bữa...ko biết cô có đồng ý ko...
-à..dạ vâng...nếu để thúc đẩy bền vững của Park gia và Han thị thì đc ạ....
-vậy cô cho tôi số điện thoại đc ko ạ..có gì tối tôi liên lạc....
-à dạ vâng...-nó cầm lấy điện thoại của cậu ấy và bấm số....
*tin tin tin*tiếng bàn phím điện thoại vang lên...nhập đến con số cuối cùng thì *bịch bịch* tiếng bước chân mạnh đi tới *xoạt* chỉ trong vòng 2 nốt nhạc..chiếc điện thoại đã biến mất khỏi tay nó...tốc độ đáng kinh ngạc...
-yah...Park Jiyeon..sao lại dễ dãi như vậy..-cậu nói lớn..vì đứg quay mặt về phía nó nên Jun sook ko thể nhìn thấy mặt cậu...cậu ấy có chút bực bội, ý là định cua nó nhưg bị kì đà cản mũi..nắm lấy vai cậu xoay lại..chưa gì hết cậu ta đã nói lớn -này..cô ấy cho tôi số thì có liên quan gì đến cậu ko...cậu ấy cái quyền gì mà nói vậy....cậu..-cậu ta chưa nói hết câu thì người đàn ông đi chung đứg bậc dậy, cuối đầu nói lớn -chủ tịch Kim...-
-chủ...tịch...Kim.....-cậu ta sốc toàn tập..cậu ta dám lớn tiếng với chủ tịch Kim..người cậu ta vừa mới nghe danh chứ chưa từg gặp mặt...
-Junsook mau xin lỗi chủ tịch Kim đi-người đàn ông quát khẽ cậu ấy, lây lây cánh tay khi cậu ấy đag đơ toàn tập...
-tôi...xin...lỗi...-Jun sook cuối đầu nói..
-ko có gì..chỉ là..cô ấy là bạn gái của tôi nên đừg có cưa cẩm nữa..nae Park Jiyeon, đi làm việc đi..-cậu nói lớn rồi bỏ đi..
-may mà chủ tịch tha cho cậu..ko thôi tôi bị mất việc chỉ vì cái tính cưa gái của cậu ấy..-người đàn ông quát khẽ rồi ngồi xuống..
-tôi ko ngờ...-cậu ấy tiếc nuối nhìn nó, nhưg bắt gặp ánh mắt hình viên đạn của chú Vê nên ko dám có ý định gì nữa...
Quay lại với nó, bỏ đi vào trong nó ko biết nên giận hay cảm ơn cậu..đi đoạn nó dừg lại nhìn cậu..-Taehyung nè...-nó kéo kéo tạp dề của cậu..-hyungnie....-nó nóí khẽ
-chuyện gì..-câu nói lạnh lùng kèm theo ánh mắt tức giận..
-em xin lỗi..em chỉ muốn làm quen để 2 bên dễ cư xử khi làm việc thôi mà..-nó giải thích, rồi giải thích
-em mua cưa hắn chứ gì...đúg rồi, hắn đẹp trai quá mà, sao chịu nỗi..-cậu hờn dỗi đáp
-cậu ta ko đẹp bằg hyungnie đâu...--thôi..bỏ bỏ...bỏ cái từ hyungnie đó đi..nghe mà nỗi gai óc..-cậu nói lớn..rùng người nhìn nó..

-đc rồi..Kim Taehyung, em nói luôn, em ko có ý định để ý đến hắn nên anh đừg có hờn dỗi nữa..-nó nói lớn
-anh ko hờn dỗi em..-cậu bảo
-ko hờn dỗi..mặt anh đỏ bừg kìa...đag ghen đúg hong...biết ngay mà, dễ thương chết mất..-nó cười lớn véo má cậu..-yah..em đag làm gì vậy..người ta nhìn kìa..-cậu quát khẽ
Quay lưng nhìn một lượt, bao nhiêu ánh mắt đỗ dồn về họ, chụp ảnh, bàn tán, quay phim có đủ mọi thứ...vội cuối mặt đi vào trong cậu chán nản lắc đầu nhìn nó -ngày mai xôn xao rồi- nói rồi cậu kéo nó đi theo.....
............................
*bộp bộp*tiếng động gì đó vang lên trong căn phòng mang tên Park Jiyeon...nghe tiếng động lạ, Jimin đi đến gõ cửa -yeonie em về rồi đó à..-anh gọi lớn
Tiếng động đó dừg hẳn, *cạch* mở cửa đi vào, ko có nó, ko có gì cả...vậy tiếng động đó là gì...suy nghĩ rồi lắc đầu, chắc chỉ là gió va vào cửa thôi..*bụp* đóng cửa lại..anh bỏ đi...
*bộp bộp* tiếng động ấy lại vang lên..cái gì vậy???ma sao, trên đời làm gì có ma..thế tiếng động đó là gì....-Jiyeon....unnie....cứu.....với......
Bước xuống nhà dưới, có Taeyeon, Sehun và Fany đag ngồi ở dưới..đem chuyện kể cho họ nghe nhưg đáp lại chỉ là sự cười chế nhạo -chắc là cô tiên nào xuống gặp cậu- Hun bảo -thật mà- Jimin cố giải thích..
-chắc là do anh bị áp lực công việc nên tưởng tượg thôi- Tae cười đáp
-chắc là vậy rồi..-Fany ôm bụng cười sặc sụa...
-rõ ràg là nghe mà...nhưg mà chắc là do tưởng tượng...-Jimin nói đoạn lại đi lên phòng nó...
*bịch bịch* tiếng bước chân lên cầu thang của anh *cạch* cánh cửa mở ra...-Jiyeon..unn..ie..cứ.u...tô..i.....-tiếng kêu thảm thiết ấy khiến anh giậc mình...nhìn xung quanh tiếng kêu vẫn còn nhưg chẳg có gì...-là ai....-anh gọi lớn nhưg đáp lại vẫn là tiếng kêu ấy....
Chợt, anh dừg lại ở một cái góc phía trong cái tủ lớn....''máu'' anh phát hiện ra rất nhiều máu...tại sao có máu....-Ji...ye....on......-tiếng kêu như đứt quảng, có chút sợ sệt...anh từ từ đi tới..-ai đó....- anh gọi lớn..khẽ đến gần và......-hơ.......
.........................quán cafe..................
-V nae..vẫn còn giận sao...-nó khèo tay cậu nói khẽ -ko....-
-xạo....
-làm việc đi...
-hôm nay có 2 vị khách quan trọng đến quán chúg ta...m.n nhanh tay dọn sạch sẽ..khoảg 20 phút nữa họ sẽ đến-ông chủ nói lớn
-dae...-tất cả đồng thanh trừ cậu...
-là ai vậy ạ...-nó tò mò hỏi
-là con trai của giám đốc Lee và giám đốc Young......
-vậy chúg tôi dọn dẹp xong có thể nghĩ ạ..-cậu hỏi
-dạ vâng..đến 10giờ hãy quay lại để tiếp tục công việc-ông ấy nhìn đồng hồ nói...
-vâng....-cậu đáp....
*20 phút sau*
*ting* ''coffee joyy xin kính chào quý khách....''
-xin chào quý khách..quý khách dùg gì ạ-nó đi tới cười tươi hỏi
-cho tôi a...b...c....d....1...2...3...4...x...y...z.....
-vâng ạ...xin quý khách chờ trong ít phút sẽ có ngay...
-chúg tôi đã bao trọn gói ở đây trong 2 tiếng...
-dạ vâng..chúg tôi biết..chúc quý khách vui vẻ...-nó đáp rồi bỏ đi...
-chúg ta về thôi-cậu tháo tạp dề rồi bỏ đi...-tôi về trước...m.n cũg về đi sớm nha..-nó bảo rồi vội tháo tạp dề chạy theo cậu..
-chủ tịch và giám đốc cứ đi thoải mái đi mai đến cũg đc ạ..ở đây để chúg tôi lo-nhân viên kiểm tiền nói
-dae..cảm ơn...-nó vội nói....
-nhìn họ hạnh phúc thật-nhân viên khác nói
-thôi..chúg ta cũg đi đâu đó chơi đi...-nhân viên khác nữa nói...
...................................
-cậu có sao ko.....-Jimin nói tay bê hộp đồ y tế...
-ko sao..cảm ơn anh nhiều...cho hỏi Jiyeon unnie đâu ạ..-một cậu con trai, ố vẻ nhỏ tuổi hơn nó...nhìn xung quanh rồi hỏi anh...
-Jiyeon...cậu..sao cậu biết con bé..mà cậu là ai...sao tự dừg vào nhà tôi..còn đầy máu nữa...cậu quen Jiyeon từ bao giờ...cậu có quan hệ gì với con bé ...-Jimin hỏi lớn (lượt bỏ 1000 từ ạ)
-em phải trả lời câu hỏi nào trước..-cậu con trai chóng mặt hỏi
-đc rồi..cậu là ai..-
-em là Jeon Jungkook...thực ra, Jiyeon unnie ko hề biết em..-Jungkook đáp
-gì chứ...nhưg tại sao cậu lại ở đây- Jimin hỏi
-ai vậy..-tiếng hỏi lớn..3 cái đầu hướng vào trong căn phòng..ko ai khác chính là của Sehun, Taeyeon và Tiffany..
-chào m.n...-Jungkook lễ phép nói
-ui...là đây..dễ thương quá à- Fany đi đến véo má thằg bé..
-dae...*gãi đầu* em thực ra...là...là...một Vampire- Jungkook nói..lập tức bàn tay đag nắm lấy má cậu véo vội thụt lại..Fany đứg bậc dậy..có chút gì đó sợ sệt..
-cậu..là...Vampire...sao...-Tae lấp bấp hỏi
-vâng ạ...-Jungkook đáp -chẳg phải IU bảo Eunjung đã cho đóng hết cánh cửa đến đây rồi sao- Tae nói lớn
-thực ra..em muốn đến để tìm Jiyeon unnie vì muốn nói cho unnie biết một chuyện rất quan trọng...cũg vì muốn báo cho unnie ấy nên em mới bị những tên Vampire canh giữ đánh..rất may cuối cùg cũg chạm đc cánh cửa và lọt ở đây..-Jungkook nói...
-quan trọng ư...quan trọng đến nỗi mà cậu phải bất châp nguy hiểm để đến đây sao..-Sehun nói
-dạ vâng..rất quan trọng..-kook đáp..
-nhưg mà chuyện gì..-Fany hỏi
-em là một Vampire thuần chủg nên nắm giữ mọi việc ở Vampire...em vừa mới nghe IU ghost nói chuyện với Nawaxaki về Jiyeon unnie và đại ma vương của Vampire..-Kook đáp
-IU....
-đúg vậy ạ..theo em biết sắp đến là ngày 31 tháng 1...ngày này cứ 8000 năm mới xảy ra 1 lần, gọi là hiện tượng 2 mặt trăng, ngày này chỉ tồn tại 12h đồng hồ, mặt trăng sẽ có 1 cái tròn và 1 cái khuyết...ngày đó là ngày Vampire hồi sinh..bất cứ Vampire nào bị chết oan uổng sẽ hồi sinh và có sức mạng gọi là tối thượng...ngày đó ma vương cũg đc một luồn sức mạnh rất ghê gớm...
-nhưg có liên quan gì đến Jiyeon...-Jimin hỏi
-có...vì anh và Jiyeon..là con của đại ma vương...
-đại ma vương..-4 đứa đồng thanh
-anh ko biết chuyện này sao..đáng lí ra Jiyeon unnie phải nói rồi chứ....
-chuyện này....-cả 4 đứa nhìn nhau...
''thì ra..chuyện lúc Jiyeon và IU nói là chuyện này'' Jimin nghĩ ngợi..
-đại ma vương hiện giờ là con người, đến ngày đó, chắc chắn dòng máu Vampire thuần chủg trong cơ thể ngài ấy sẽ sôi lên và lên cơn..khi mặt trăng lên cao, bắt đầu ngài sẽ lên cơn thèm máu và hoá thành Vampire biến mất......
-là bác Chanyeol sao...-Sehun hỏi
-đúg vậy...em nghĩ Jiyeon unnie sẽ có cách...
-khó tin thật-mặc dù đã nghe nó và IU nói chuyện rồi...nhưg Jimin vẫn ko tin đc....
-oppa à...tin em đi.....
-yeonie sao....cậu đừg đùa nữa..- Sehun cười lớn bảo
-em ko đuà....những gì em nói là sự thật.....
-em nghĩ thằg bé nói thật...hay là chờ Jiyeon về chúg ta nói chuyện với con bé..-Fany nói..
-nhưg có cách nào gíup bác Chan ko hóa thành Vampire ko- Tae hỏi
-có...chỉ có máu của người con trai của ngài ấy sẽ ko sao...
-của Jimin sao..-Sehun hỏi
-đúg vậy..em nghe nói chỉ có máu của người thân mới gíup ngài ấy thoát khỏi....
-nhưg Jimin ko thể cho máu....-Sehun nói lớn
-tại sao..-Tae, Fany, kook ngạc nhiên hỏi
-đc rồi..đến ngày đó tôi sẽ cứu bố...m.n yên tâm đi- Jimin nói lớn
-Jimin....--ko sao..đừg lo....-ánh mắt Jimin nhìn lấy Sehun nhưg muốn dấu điều gì đó...đó là điều gì mà anh ko muốn ai biết đc??????
..........................
-chúg ta sẽ đi về sao..-nó hỏi lớn..
-ừ...
-òh...-đột nhiên tim nó quặn đau...đau đến tím cả môi, khuôn mặt xanh xao
*kít* dừg xe lại cậu vô cùg lo lắng -Jiyeon à..em sao vậy...-
-em....em....khó...thở...-nó nói mà tay bóp chặt lấy ngực...
-anh đưa em đến bệnh viện nhé...-cậu vội nói
-vâng ạ....
Vội chạy xe đi thật nhanh..nhưg chợt, xe lại dừg lại khó hiểu, chuyện gì xảy ra vậy, tay lái vội tự điều khiển *kít* xe dừg ngay trước công ty Park gia...
-hết rồi- đến đây nó hết đâu rồi...nhưg khó hiểu thật tại sao lại đến đây...
-anh đưa em đến đây làm gì-nó hỏi cậu -anh chịu thôi...xe tự chạy....-cậu ngạc nhiên đáp...
-Jiyeon..Taehyung...*xoạt*- IU đứg trước mặt họ
-IU...-cả 2 đồng thanh
-tim cậu lúc nãy rất đau đúg ko- IU hỏi
-đúg vậy...rất khó chịu- nó đáp
-vì sắp đến ngày đó rồi..cái ngày chúg ta lo sợ..-IU nói
-ngày gì chứ.-V khó hiểu hỏi
Thế là IU và Jiyeon kể lại toàn bộ câu chuyện cho cậu nghe..lúc đầu cậu vô cùg sốc nhưg rồi cũg hiểu đc...-đừg nói cho ai biết chuyện này nhé -IU bảo
-mình biết rồi-cậu đáp...
-nhưg cậu đưa bọn mình đến đây làm gì...-nó hỏi
-mình nghĩ mình nên nói chuyện này cho bác Chan biết..để đề phòng vì các Vampire có âm mưa xấu xa đag lợi dùg cơ hội này để lật đổ mình và đưa Vampire vào con đường đen tối- IU đáp
-nhưg bố sẽ...--cậu yên tâm đi...nhưg cậu hãy ráng chịu nhé, từ bây giờ tim cậu sẽ mỗi lúc một đâu dữ dội, nhưg khi tới ngày đó sẽ kó ao đâu..tại vì cậu cũg đag sử dụng phép của Vampire nên hơi khó chịu...đc rồi, 2 cậu về đi...
*bzùm bzùm*tiếng xe chạy đi...
*xọat* IU thoát cái đã lên đến tàg 30 là phòng làm việc của Chanyeol...
-bác Chan-iu gọi lớn
-IU..sao con....-ông ngạc nhiên
-bác Chan con có chuyện rất quan trọng nói với bác...
-con nói đi..chuyện gì sao....
IU thở 1 hơi thật dài rồi kể lại toàn bộ câu chuyện cho ông nghe..đương nhiên ông phải sốc rồi, rất nặng là đằg khác, ông ko tin vào nhữg gì đag diễn ra
-sao chứ...-ông khẽ cười vì nghĩ IU đag đùa
-bác nghe cháu đi...mọi chuyện cháu nói hoàn toàn là sự thật....
-Vampire thuần chủg....ta...ta....
-Jiyeon sẽ gíup bác...cậu ấy sẽ cố gắng cùg con gíup bác..bác hứa với con hãy yên lặng đến ngày đó vì có như thế con và Jiyeon mới gíup đc bác...
-đc rồi...ta hứa...
-cảm ơn bác...cháu đi đây ạ...*xọạt* IU biến mất
-tôi đag mơ sao..mọi chuyện là thật sao??? Vampire thuần chủg, sao lại là tôi mà ko phải là người khác...rồi Jiyeon sẽ gíup tôi như thế nào đây..Jimin nó bị bệnh..ko thể đc...tôi ko thể nhìn con tôi vì tôi mà hy sinh mạng sống...tôi ko thể ích kỉ như vậy...-ông Chan nói khẽ...
.....................hết chap....................


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net