Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi với cậu đc một lúc thì Tae nhờ y tá xem giúp vội về nhà lấy một số thứ đem cho cậu...vừa vào tới nhà..chị đã nghe tiếng quát của ông Namjoon...-vẫn chưa tìm thấy sao..chỉ một việc như vậy mà vẫn ko làm đc các anh...thật là vô dụng mà..-
-chúg tôi xin lỗi..chúg tôi sẽ đi tìm tiếp-
-thật là..lui đi..-tiếng ông Kim quát mỗi lúc một lớn
Như hiểu ra đc mọi chuyện..vội mở cửa đi vào nhà...-appa- Tae gọi lớn
-con đi đâu mà giờ mới về vậy hả- ông Namjoon liền đổi giọng..từ một con người gây gắp lúc nãy trở thành con người nghiêm nghị nhẹ nhàg
-appa..có phải appa đã sai người...--con có liên lạc với V ko..gọi nó về đây..sắp đến giờ hẹn gặp mặt với Ryu gia rồi- ông Kim cắt lời cô
-V hả..bố có biết V đag nằm trong bệnh viện chỉ vì sự vô tâm độc ác của bố ko- Tae nói lớn
-con nói cái gì vậy Taeyeon- bà So quát khẽ
-chỉ vì đi gặp mặt cái vị hôn thê kia mà bố cho người hại V sao..nó là con của bố mà..sao bố lại nhẫn tâm vậy hả..mặc dù V nó hay ngỗ nghịch lại lời bố nhưg hành động như vậy chẳg khác gì tố cáo lên bố là con người độc ác..con người chỉ nghĩ tới bản thân..một ông bố ác độc..- Tae quát lớn
-con thôi đi- bà So quát lớn
-mẹ cũg vậy..từ ngày V nó về đây..có bao giờ bố mẹ hỏi nó về có mệt hay ko..hay là có nhớ m.n ko..cũg ko thèm để ý đến thằg bé đag buồn cỡ nào..lúc nào cũg chỉ có công việc..có tiền tài..tự đưa đặt nó làm những iệc làm mà chưa bao giờ nó thích..bố mẹ có khi nào thử đặt mình vào thằg bé ko..con...-*chát* một cái tát thật mạnh lên khuôn mặt của Tae...-thôi đi..mau đi lên phòng- bà So quát
-đánh con..bố mẹ cứ đánh đi..đánh đến khi nào con chết luôn..chứ sống mà thấy đứa em trai của mình ko đc tự do con cũg muốn chết đi cho rồi..bố cho người đi tìm V đúg ko..đc rồi...thằg bé đag dở sống dở chết ở bệnh iện đấy..bố mau cho người đến đó mà đánh mà đập nó để nó về đi gặp mặt Ryu gia với bố..đi đi- Tae nói lớn ôm mặt bỏ chạy ra khỏi nhà
-Taeyeon..Kim Taeyeon..-bà So gọi lớn-mình đã làm gì mà thằg bé lại như vậy chứ- bà So quay qua nói lớn
-tôi cũg ko biết...tại sao..-ông Namjoon vội gọi xe đi tới bệnh viện
....................
-giờ này mà em còn muốn đi đâu nữa- tiếng Jimin làm Ji giậc mình
-oppa à..em muốn đến bệnh viện- Ji tiến lại
-em có biết bây giờ là 12h rồi ko..có gì để sáng rồi tới- Jimin càu nhàu nói
-nhưg mà sao em thấy lo quá..oppa cho em đi đi..em hứa sẽ về nhà sớm mà- nài nĩ
-đc rồi..em đi rồi nhớ về sớm..còn nhớ buổi hẹn chứ- Jimin nói khẽ
-em phải đến đó sao-
-ừ..em cũg biết nếu em ko tới bố sẽ giận ntn rồi đấy-
-vâng ạ...mà sao oppa ko ngủ mà ngồi ngoài này vậy-

-oppa ko ngủ đc...-
-ngủ sớm đi *cô vỗ vai anh* em đi đây- cô bỏ đi
''con bé biết yêu rồi..yeonie à..em yên tâm anh sẽ ko cho tên khốn đó chen ngang tình yêu của em với cậu con trai đó đâu'' Jimin pou'v nhếch mép cười
............................
đón Taxi đi ngay tới bệnh viện...chạy thật nhanh đến phòng bệnh của cậu..vừa định mở cửa đi vào thì nghe thấy tiếng *ắc xì* thật lớn...''cậu ấy tỉnh rồi* Ji pou'v mở cửa thật mạnh chạy vào -V à..-cô thét lớn dag tay ra...-ơ- cô vội buông tay xuống
-cậu ấy chưa tỉnh...tôi xin lỗi- đó là cô y tá..
Khuôn mặt đag rạng ngời bỗng xịu xuống..lại ngồi bên giường của cậu...-V này...hôm nay tôi lại cãi nhau với bố tôi nữa đấy..phải rồi cũg vì cậu, tôi mới cãi lại ông đấy *cười lớn* à cậu còn nhớ cái tên hôm trước đuổi bắt chúg ta ko..tối mai tôi phải đi theo gia đình để đến gặp hắn..chắc là bàn chuyện kết hôn *ánh mắt hào hứg* chúg ta có duyên thật! Ko biết câu này tôi nói với cậu bao nhiêu lần rồi nhỉ..thú vị thật mà...đúg là vậy rồi còn gì...tôi khẳg định là chúg ta có duyên..mà cậu mau tỉnh lại đi..dạo này nghe oppa tôi nói Ryu Hwayoung hay đến tìm cậu lắm đấy..mà sao bố cậu ko đến thăm cậu vậy...*suy nghĩ* à chắc là ông ấy giận cậu rồi..mà bố tôi cũg giận tôi lắm...mà này..chẳg lẽ cậu cứ nhắm mắt hoài vậy hả....*đột nhiên khựng lại vì câu nói đó...khuôn mặt xịu xuống..thở dài* sao tôi lại có thể nói nhiều vậy chứ..cậu có nghe tôi nói ko..mau trả lời đi- nói một hồi lâu rồi cô ngã người xuống người cậu ngủ thiếp đi......
-Taehyung à..chị đến rồi đây- Tae vội mở cửa đi vào...chị bỗng bậc cười khi nhìn thấy cảnh tượng này...cũg giống như Ji..chị đi vào nói lớn chỉ mong rằg cậu sẽ nghe thấy rồi tỉnh lại...
Nhường ko gian cho họ..Tae ra ngoài ngồi và cũg thiếp đi
Lúc này đã 2h sáng..tất cả đã chìm trong bóng tối..ko còn tiếng nói chuyện rom rã..ko còn tiếng nhạc phát ra ở các nhà hàng hay cafe...ko còn tiếng còi xe *tít tít* những lúc kẹt xe chậc đường..chỉ còn nghe văng vẳng tiếng xe chạy nhanh qua..tiếng các thiết bị trong bệnh viện hoạt động...*ặc ặc* một đôi mắt dần mở ra..từ mờ đến rõ..đôi mắt tưởng chừg chỉ nhắm lại nhưg bây giờ đã mở ra..vì sao đôi mắt ấy mở..có lẽ vì cơ thể bị vật gì đó đè lên khó chịu nên mới mở ra để xem....ko chỉ đôi mắt..đôi tay ấy cũg đã giơ lên đc..cơ thể ngồi bậc dậy -A...cái đầu của tôi- ôm lấy đầu mà thương cho số phận nghiệt ngã của mình
Cơ thể đag cố gắng lấy lại bình tĩnh..đôi môi bỗng nở nụ cười..nụ cười hình vuông..nụ cười tràn đầy hạnh phúc...dùng đôi tay nhẹ vuốt tóc cái vật đag đè lên mình...cái vật đó cựa qua cựa lại nhưg vẫn ngủ say trong lúc ngủ còn nói mớ-cậu nợ tôi một bữa ăn đấy..tên ôn dịch-
Ngồi đó nhìn cái vật đó ngủ..con người này chỉ biết có cười....thấm thoát đã 6h sáng...-Ji ơi..em...-*bộp* làm rơi hộp cơm xuống đất...Tae ko thể tin vào mắt mình -V...V.....-
-suỵt...unnie đừg nói lớn..giúp em giả vờ đi..hãy cứ xem như em chưa tỉnh- cậu nói khẽ
-nhưg sao...--em muốn biết rằg..em có thật sự yêu cô ấy hay ko-
-đc rồi..-Tae bậc cười
Ngã người xuống, nhắm kịt mắt lại giả vờ như ko có chuyện gì xảy ra
-Jiyeon à..em dậy đi..còn phải tới trường nữa- Tae vội đánh thức Ji..trong lòng ko nhịn cười bở thằg em mình đc
-sáng rồi ạ...ối em ngủ quên mất..cậu ấy vẫn chưa tỉnh dậy ạ-
-ừ..em đi học đi..rảnh thì ghé qua- Tae nói lớn
-dae..tan trường em sẽ tới...em đi đây- cô vội chạy đi
Hé mắt ra nhìn cô..chờ cô đi xa..cậu mới dám ngồi dậy -cô ấy đi rồi ạ-
-ừ..em ăn gì ko unnie đi mua-
-ko..em chưa muốn ăn..bố.mẹ..có tới ko ạ- cậu ngập ngừng
-à..ừ...- Tae ko biết phải nói gì
-em biết rồi...-ánh mắt buồn xa xôi của cậu lại hiện lên
.....................trên trường...........
Hôm nay, vẫn như mọi ngày....cô lại đi học..bước vào lớp cũg chẳg có gì đặc biệt -yah Park Jiyeon..cậu có biết là hôm qua mình đợi cậu muốn gãy cái chân luôn ko..cậu đã đi đâu vậy- Han nói lớn
-mình mới là người hỏi cậu *doạ đánh Han* sao hôm qua mình gọi cậu ko đc hả- cô xị mặt
-à..điện thoại mình hết pin...mà sao hôm qua cậu ko đến-
-mình gặp một số rắc rối...-cô ko nói gì thêm lấy sách ra đọc
-Min đâu rồi..sao vẫn chưa đến nhỉ- Han dòm ngó xung quanh
-Ji à..hôm qua cậu ở lại bệnh viện hả- Min đi vào nói lớn -cậu bị điên hả- Ji vội chạy lại bịt miệng lôi Min đi ra ngoài..lựa một chỗ vắng người mới buông ra -cậu bị sao vậy..cậu muốn cho cả trường biết mình ở bên cạnh V hả- cô nói lớn
-có sao đâu...dù sao cậu cũg đã cứu cậu ấy mà-
-nhưg mà mình ko muốn lại có thêm rắc rối với Hwa....- chống tay nói
-đc rồi..mình ko nói là đc chứ gì- Min xị mặt -ko nói chuyện gì- Han nói lớn làm họ giậc mình
-à ko chỉ là tụi mình định chìu nay đến nhà Min học bài thôi/tụi mình đag bàn chuyện đi chơi đó mà- cả 2 đồng thanh nói nhưg chả có trúg cái mô tê gì cả
Nét mặt sầm lại cho thấy vẻ mặt rất khỏ chịu của Han -các cậu đag giấu mình chuyện gì đúg ko-
-ko có/ừ thì có- lại đồng thanh
-yah..các cậu có xem mình là bạn ko vậy- Han nói lớn
-thôi đc rồi..thật ra chuyện là hôm qua Ji gặp V bị tai nạn nên đưa cậu ấy vào bệnh viện...còn ở qua đêm để trong chừg cậu ấy nữa..đc chưa- Min nói
-thì ra là vậy nên cậu ko đến nhà mình đó hả- Han hỏi
-ừ..- Ji lạnh lùng đáp
-nhưg sao bố mẹ anh chị gì đó của cậu ấy ko đến mà cậu phải thức qua đêm ở đó- Han cau mày hỏi
-bố mẹ cậu ấy ko biết..chắc unnie mệt mỏi lắm- Min xịu mặt
-ừ..hôm qua chị ấy chạy tới chạy về hoài..- Ji khoanh tay nói
-lát về tụi mình qua thăm chị ấy...--mà hình như Hwa chưa biết thì phải- Han cắt ngang lời Min
-làm sao mà biết đc trong khi 2 bác còn chưa biết- Min trề môi
...................vào học..........
-này các cậu biết tin gì chưa...tối hôm qua vì có một số trục trặc nhỏ nên chủ tịch Kim Namjoon đã dời lại tối nay sẽ chính thức gặp mặt Hwa của chúg ta để bàn việc kết hôn với Taehyung oppa đấy-tiếng nói lớn của một học sinh làm cả lớp phải *ồ* lên ngạc nhiên
-gì chứ là thật sao-...-mình ko thích V oppa kết hôn với cô ta-...-thế mà mình tưởg V oppa thích Jiyeon-...-Jiyeon mới xứg với Taehyung..còn hạng người như Hwa bỏ xó..chó cũg lo ưa..-....tiếng bàn tán của cả lớp..à ko cả lớp bên cạnh nữa..
-im hết đi-cô giáo mới...một cô giáo rất xinh gái..nhưg dữ hơn cô Boram nhiều
-chúg em chào cô- cả lớp đồng thanh
-giới thiệu với lớp đây là cô Tiffany..cô sẽ đảm nhiệm vai trò giáo viên chủ nhiệm thay cô một thời gian..các em rág học nha- cô Boram nói xong cười tươi bỏ đi
''uầy'' tiếng thở dài của lớp học
*bốp* tiếng thước gỗ đập lên bàn rõ mạnh làm cho ai cũg giậc mình -im..tôi xin giới thiệu luôn cô Boram đã quá nuông chìu các người rồi..đã là những cô cậu học 12 phải chữg chạc hơn chứ sao lại vô phép tắc như vậy *quay xuống nhìn Hwa...cô ta cứ ỷ mình là con dâu tươg lai của Kim gia nên vênh cái mặt lên ngồi nói chuyện mất tập trung....'' Ryu Hwayoung..mau đứg dậy cho tôi- cô Tiffany nói lớn
Đáp lại lời nói đó là sự vênh váo..nhếch mép chống nạnh đứg dậy -có việc gì thưa cô-
-em nghĩ tôi sẽ cười rồi bỏ qua như cô gáio Jeon Boram à...xin lỗi nhưg em nhầm rồi mau đi xuống góc tường cuối lớp đứg cho tôi- cô Fany chỉ vào góc lớp rồi nói
-cô nghĩ mình là ai..-cô ta tỏ ra thái độ xấc xược
-được rồi..tôi sẽ cho em biết tôi là ai- cô Fany đi lại dùng cây thước lớn của mình đánh vào mông cô ta trước sự chứg kiến của cả lớp..cô ta đen mặt nắm cây thước lại quát -cô đag làm cái quái gì vậy-
ko trả lời..mỗi cái đánh gián xuống rõ mạnh...là một con người vênh váo cô ta phảo nín chặt để bị đánh...đánh đến nỗi ko chịu nỗi nữa -tôi sẽ đi- cô ta nói lớn rồi cùng vằg bỏ đi xuống cuối góc lớp
-còn ai như vậy nữa ko..-cô Fany trừng mắt nhìn một lượt
Ko ai nói gì...nhìn cô lúc này như một phì thuỷ đag hạ gục tên độc tài Ryu Hwayoung
-thưa cô tụi em vào lớp- Ji; Min; Han đi vào đồng thanh nói
-tại sao bây giờ mới vô- cô fany hỏi lớn
-ơ..-Min giậc người nhìn cô Fany..con mắt tròn xoe ngạc nhiên
-vào chổ ngồi đi..Park Hyomin đi theo tôi- cô Fany nói lớn rồi kéo Min đi ra ngoài
''xí xa xí xồ..bù lu bù la...bla blo'' côn Fany nói với Min xong đi vào
Tiếng học trôi qua chán phèo...tan trường
-mình về nhà..lát mình qua..các cậu tới đó trước đi- Min nói lớn rồi lên xe đi
-mình cũg vậy..thôi mình đi nha..mà này tối nay cậu có hẹn đi ăn cùng nhà họ Lee nhớ đấy- Han vẫy tay rồi lên xe đi
Còn mình cô đứg đợi Jimin tới...bỗng một chiếc xe chạy đến dừg ngay trước mặt cô..bước xuống xe..một chàng trai cao to..đẹp trai cùng một cô gái...
-Yeonie à.....-
...................hết chap..........


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net