Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nhận được lời xin lỗi , Chi Ẩn bế Nhạc Linh tới băng ghế đá ngay bóng râm. Nhạc Linh đã lấy lại được bình tĩnh

- Chi Ẩn.. có phải tớ và cậu đã từng gặp nhau không?

- K.. không! Sao cậu lại hỏi vậy?

- Chỉ là.. dạo gần đây , trong đầu tớ luôn hiện mập mờ hình ảnh của 1 người con trai lạ và người đó trong khá giống cậu.

- Chắc không phải tớ đâu.

- Ừm.. Xin lỗi.

- Tại sao?

- Vì tớ đã phá hỏng buổi đi chơi rồi

- Nếu phải đánh đổi sức khỏe của cậu vì buổi đi chơi thì tớ sẽ chọn sức khỏe của cậu , đối với tớ không gì quan trọng bằng cậu đâu.

Nhạc Linh nghe những lời ngọt ngào như vậy , liền cong chân lại úp mặt vào đầu gối , hai má đỏ ửng

- Đ.. đồ ngốc..

- Nhạc Linh năm sau cậu sẽ thi vào trường nào?

Nhạc Linh và Chi Ẩn đang học lớp 9 nên việc lựa chọn trường THPT là điều tất yếu.

- Tớ dự định thi THPT chuyên ở Quận B. Còn cậu?

Quận B khá xa nơi Nhạc Linh ở , có thể mất nửa tiếng mới đến được , Chi Ẩn suy nghĩ rồi đưa ra câu trả lời

- Gia đình tớ dự định cho tớ thi THPT chuyên ở Quận C.

Cả 2 quận này như 2 thể đối nghịch , một bên xa tít phía Tây , một bên xa tít phía Đông

- Tớ sẽ theo Chi Ẩn , dù gì thì tớ chỉ có một mình nên việc lựa chọn không bị ràng buộc.

Nhạc Linh là trẻ mồ côi, khi ba mẹ mất , các cô chú họ hàng đã đến nhận nuôi vì nghĩ Nhạc Linh học rất giỏi sau này sẽ làm họ nở mày nở mặt nhưng Nhạc Linh từ chối tất cả , ngay từ khi 5 tuổi , Nhạc Linh đã lấy căn hộ ba mẹ ở làm căn hộ riêng của mình ,sống tự lập và dĩ nhiên tiền bạc là Nhạc Linh có thừa , một phần do cha mẹ để lại , phần kia là do Nhạc Linh nhận được học bổng , có thể nói , số tiền Nhạc Linh đang giữ đủ sống sung túc cả một đời , khi lên lớp 6 , Nhạc Linh nhận được một vé bay thẳng qua học Harvard nhưng cô bé nói để từ từ suy nghĩ và cái vé đó vẫn đang nằm một góc sâu nào đó.

- Chi Ẩn , tại sao cậu lại giấu đi tài năng của mình?

- Ể ?

- Tớ ngồi gần cậu đã gần được 1 học kì rồi bộ cậu nghĩ tớ vẫn không biết gì sau?

- À.. tớ có lí do riêng.

- Nói tớ nghe đi.

- Thực ra.. khi tớ 5 tuổi , tớ đã đoạt ngay chiếc cúp vàng trong cuộc thi tài năng trẻ , tớ là thí sinh nhỏ tuổi nhất nên các bài báo cứ thế mà viết hết tờ này đến tờ nọ. Mặt dù vui thì vui thật nhưng vào lớp , do tớ quá xuất sắc nên cô giáo cho miễn kiểm tra có lần cô con đề xuất tớ thi vượt cấp. Vì thế nên các bạn trên lớp đâm ra đố kị và không một ai muốn chơi với tớ nữa thế là tớ quyết định thay đổi , tớ bảo cô giáo cho làm kiểm tra như bao bạn khác , tớ cố tình làm sai để được điểm ngang các bạn khác và quả thực , các bạn đó đã làm bạn lại với tớ.

- Cậu sợ cô đơn à?

Lời nói không sai một tý nào , quả thật câu hỏi của Chi Ẩn bấy lâu nay là " Tại sao mình phải khổ sở thế này?" , nay đã đưọc giải đáp.

- Cậu biết không , khi thấy cậu liên tục đứng đầu bảng xếp hạng tớ đã thấy lo cho cậu , đúng như những gì tớ nghĩ , cậu không có lấy một người bạn , một sự đồng cảm lớn trong tim tớ và tớ đã quyết định làm bạn với cậu.

- Chi Ẩn , tớ thách đấu với cậu trong HKI này.

- Ồ , vậy tớ sẽ nhận lời khiêu chiến này để chuộc lỗi vụ hồi sáng.

- Người nào thắng sẽ được một điều ước và người thua phải tuyệt đối tuân theo.

- Thú vị thật , được rồi , tớ cũng muốn lật đổ vị bá chủ luôn giành vị trị no.1 lắm rồi !

- Tớ cũng muốn bị ai đó lật đổ lắm đây , không đối thủ hoài thì chán lắm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net