Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Miku's pov

     Rin kaminega là cô bạn thân duy nhất của tôi, chúng tôi đã biết nhau từ lúc cậu ấy chuyển sang trường tiểu học của tôi. Ban đầu cậu ấy khá nhút nhát và mít ướt nữa, cố gắng né tránh tôi và mọi người.

      *** 7 năm trước***

     - Kaminega, cậu làm gì trên sân thượng vậy?

     - Sao cậu..cậu biết mik ở đây?

     - Sân thương cũng là nơi mik yêu thik mà.

      - xin lỗi, mik sẽ xuống ngay...

       - không không, ở đây nói chuyện với mik đi. Tên mik là hatsune Miku, rất vui đc làm quen!

        - Ờm, mik tên...

         - Mik biết rồi mà

         - Ừm, bạn thân thiện quá!

         - mik có thể gọi bn là Rin hok?

         - Tất nhiên là được rồi! Rin cười, nụ cười của cô ấy giống như ánh nắng của mặt trời vậy.

       - Rin àk, sao bn không làm quen với mọi người? Lớp chúng ta ai cũng vui vẻ hết!

     - Mik sợ. 

     - hửm?

     - lúc mik 5 tuổi thì mik đã có cái tính nhút nhát rồi cho nên mik rất ngại tiếp xúc với mọi người. Lúc đó Len- chan đã bên cạnh mik, an ủi và động viên mik.

    - Len?

    - Anh ấy hơn tớ 3 tuổi, Len- chan cũng có gương mặt và mái tóc giống tớ. Anh ấy dễ thương lắm, lúc nào cũng mua kem cho tớ, nhưng...nhưng gia đình tớ phải chuyển đi xa vì công việc của bố...( Nước mắt Rin bắt đầu rơi xuống)... tớ sẽ không thể gặp lại Len- chan đc nữa..híc híc..

     - Nè nín đi, vậy tớ sẽ bên cạnh cậu.

    - Có thật Ko, bởi chỉ có Len...

    - Thật mà, tớ hứa sẽ bên cạnh an ủi động viên cậu như cách Len đã làm.

    -Cám ơn cậu, hat...

    -Miku!

    - Ừm, cám ơn Miku- chan

     Từ đó 2 đứa lúc nào cũng bên nhau, chia sẻ niềm vui nỗi buồn, trở thành bn thân lúc nào hok hay, trên môi đứa nào cũng nở nụ cười.

       *** trở về thực tại***

    -HATSUNE MIKU!!!! Cô Meiko hét lớn khiến các giáo viên khác cũng sợ.

    - Dạ em nghe! (Chị Hành giật mềnh ;)))))

    - Hồn vía em để đâu vậy?!

    - Em xin lỗi!

    - Em có nghe tôi nói gì hok?

    - Dạ có! Cô nói là đã quá 6h nên chương trình Yaoi sẽ có nên cô cho em về xem phải hok noè! (Hủ hả hành)

      Meiko: giận tím mặt

   - HATSUNE MIKU, chép phạt 100 lần,NHANH LÊN, không chép không về!

   -Zạ ( khóc ròng)

    Sau khi hoàn thành cuộc tra tấn của cô Meiko chằn lửa, Miku mệt mỏi lết chân về nhà, hiện giờ cũng đã 7h39 rồi, các cửa hàng, toà cao ốc mở đèn lên khiến con đường về nhà của Miku càng đẹp hơn. Trong lúc về nhà, pé hành gặp lại chàng tóc vàng đã đụng nó hồi sáng nay. Núp sau lùm cây (T/G:như 1 nhẫn giả), hắn bước ra khỏi chiếc xe tiền tỷ, có vẻ như đang chờ đợi ai đó. Miku nhăn mặt tội cho cô gái xấu số đã làm bạn gái tên zô zin kia, nhưng chờ đã.....

   - CÁI GÌ, đó hok phải là Rin sao? Miku dụi dụi mắt

   Có vẻ Rin rất hạnh phúc khi bên người đó, tên đó cũng có vẻ dịu dàng vén mái tóc mượt của cô. Sau đó người tóc vàng mở cửa cho cô vào.

   - MẸ ÔI, CON ĐANG FA...Hành thút thít cắn cái cặp tội nghiệp khi nhìn thấy cảnh đó nhưng thật ra nó đang vui dùm cho Rin- Người bạn tốt nhất của nó.

    

    

  


    

     


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC