Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"coffee ngon" vicky nhấp một ngụm rồi đặt xuống bàn, thong thả gác chân lên ghế.

"xuất hiện đi karina, nhìn mình không có ích gì đâu"

lời vừa dứt thì kế bên xuất hiện karina, vicky lấy tách sạch rồi rót trà, nhẹ nhàng đặt trước mặt bạn mình.

"có chuyện gì?" ánh mắt lướt từ trên xuống dưới, nhìn karina ngồi xuống ghế rồi uống trà mới thu hồi tầm mắt.

"chuyện tình cảm"

karina không biết vì sao lại đến tìm vicky rồi ngồi uống trà một cách thoải mái, thay vì đấm gãy mũi cậu ta. chắc là vicky là người duy nhất ở hiện tại mà karina có thể tin tưởng và nói chuyện. mặc dù cậu ta không thể tin tưởng. karina nghĩ bụng.

sau tất cả những gì vicky làm thì karina vẫn dành cho bạn mình một sự tôn trọng. người thứ hai mà karina không ra tay.

nếu với winter thì karina sẽ thấy hứng thú, muốn ôm vào lòng rồi gặm thì với vicky lại khác. karina chỉ cảm thấy cõi lòng thoải mái, nhẹ nhõm, tin tưởng vào. trước khi xảy ra chuyện đó thì không ít lần karina ngồi uống trà nói chuyện với vicky. cả hai chỉ nói chuyện bình thường nhưng lại giúp karina nhìn nhận mọi chuyện xa hơn.

"tìm nhầm người rồi" vicky mỉm cười, dựa vào sofa.

karina im lặng, không nói gì ngoài việc sờ xung quanh tách trà. sau khi rời khỏi nhà thì karina không biết đi đâu, lúc đó như rơi vào một con đường và nó không có lối đi. và rồi cô nhớ đến vicky.

cái thứ khiến cô vừa hài lòng vừa không thích ở cái dòng máu này là có thể tra ra vị trí của người kia một cách dễ dàng.

karina đã chạy đến chỗ vicky sau đó. một ngôi nhà rộng lớn, trước có biển sau có hàng cây xanh luôn luôn sẵn sàng che nắng. và cậu ta thì thảnh thơi ngồi uống coffee.

vicky khẽ thở dài, chuyện tình cảm thì nó khó nói lắm. rắc rối còn hơn thí nghiệm.

"chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu đâu karina ạ" mỉm cười khi thấy ánh mắt của karina tối sầm "hoặc cậu có ý khác"

"ta bằng tuổi à? vicky jang cũng phân hóa thành enigma sao?" karina nhíu mày nhìn vicky, thấy người kia nhún vai với biểu cảm không quan tâm thì hừ lạnh "câu chuyện hơi dài"

bảo sao vicky lại mạnh một cách kinh dị như thế. ra là enigma, có khi sức mạnh hơn cả karina.

"thoải mái đi, tách coffee này chưa vơi nhiều đâu" rót thêm trà cho karina, động tác thoải mái như lúc trước "thời gian còn dài hoặc cậu muốn chạy đến trước mặt winter ngay bây giờ"

ánh mắt sắc bén nhìn vào mắt vicky ngay sau câu nói đó. cô khẽ tặc lưỡi, nói trúng tim đen ấy mà. đúng là dính vào tình cảm thì có là người nhanh nhạy, dứt khoát cũng phải bối rối thôi.

vicky không chấp người dính vào yêu đương. khẽ hài lòng với sự bao dung của mình, ngay lập tức thưởng cho bản thân một tách coffee.

"chuyện của lucy mình sẽ không nói đến, dù sao cậu ta cũng là ăn phải quả mà mình gieo trồng" karina uống một ngụm trà, không quan tâm bản thân nói gì khiến cho người kế bên phải nhíu mày.

"vào vấn đề chính"

"bình tĩnh nào bạn ơi" khẽ mỉm cười, đặt tách trà xuống bàn. nhưng khi nghĩ đến chuyện bản thân bối rối thì lại nhíu mày.

karina đã kể cho vicky nghe, từ lúc mới tỉnh dậy, gặp winter và chiếm được xác đến những lúc thẳng tay không thương tiếc vứt bỏ winter.

nghe xong câu chuyện thì vicky chỉ nói một câu

"cậu ăn phải quả mà bản thân gieo trồng, ngon không karina?"

cười người giây trước giây sau bị vả mặt. karina liếm môi, uống một hơi cạn sạch trà trong tách.

vicky lắc đầu, hết biết nói gì. karina hành winter như thế giờ lại tỏ vẻ như thể không thể rời xa winter. vicky cảm thấy buồn nôn, muốn vả vào mặt bạn mình một phát rồi đem cậu ta đi thí nghiệm lôi yu jimin ra rồi nhét karina vào.

có là zombies vương thì cũng phải có đạo đức của zombies vương chứ!

bực mình thật sự

"nếu cậu muốn xin lời khuyên hay cách giải quyết thì mình không có. chuyện này chỉ có bản thân cậu là người mới giải ra câu trả lời thôi"

"gì cơ?"

"con mẹ nó karina, cậu là thành phần ác trong linh hồn thì mình biết. nói thật lòng là yu jimin mà không ngu ngốc bị cậu tẩy não với xung quanh như chống lại thì cậu có cái quỷ mà kiêu ngạo!"

"ngồi xuống!"

karina vừa chuẩn bị đứng lên thì bị ánh mắt lạnh lùng, nghiêm túc và ẩn ẩn sự bực tức làm cho giật mình. thế là phải dừng lại hành động mà ngồi xuống. vicky mà bật mod nghiêm túc thì có là karina cũng rén.

"không biết cậu nghĩ cái quỷ gì nữa, ừ thì cậu không biết yêu hay thích là gì, đối với phương diện tình cảm như tờ giấy trắng. như thế không có nghĩa cậu đem thứ đó ra làm tấm gỗ chắn đi những thứ tồi tệ cậu gây ra cho winter. rồi lại dùng câu xin lỗi để giải quyết tất cả sai lầm, và nghĩ rằng thế là xong chuyện"

uống cạn tách coffee

"cậu chưa từng đứng ở vị trí của người cậu yêu, à đâu, yêu gì chứ. cũng chỉ là thích thôi. cảm giác mới lạ, tò mò khiến cậu lầm tưởng là yêu. không. đó chỉ là nhất thời thôi khi mà cậu còn ngu ngơ suy nghĩ đơn giản. khi hết những cảm xúc đó rồi thì cậu sẽ thấy nhạt, bình thường không có gì thú vị. và cậu sẽ thu hồi những ngoại lệ mà bản thân cho người kia, thứ ngoại lệ chết tiệt khiến cậu nghĩ rằng bản thân cao thượng, ban phát cho winter và trong thâm tâm muốn winter phải cảm thấy biết ơn mình, tôn sùng cậu và xem cậu là tín ngưỡng duy nhất của bản thân"

"đó mà gọi là tình yêu tình cảm à? cũng chỉ là thứ để cậu hưởng thụ cảm giác bị người khác yêu một cách điên cuồng, trong tâm trí chỉ có bản thân, vì cậu mà làm tất cả thôi! thích thì ngoắc winter lại, không thích thì vứt bỏ. con mẹ nó người ta là omega đấy, đang làm alpha thì bị cậu làm một phát thành omega. người ta không đấm chết cậu hay tự sát thì cũng đã may mắn rồi. thế giới bình thường omega đã mệt mỏi, tận thế thì kiếm đâu ra thuốc ức chế, dễ bị tấn công từ alpha thay vì chỉ có zombies. người ta yêu cậu vãi cả chó mèo mà cậu làm enigma kiểu thế không khác gì làm nhục mặt enigma khác. trong đó có mình đấy, mẹ nó thật chứ!"

"vicky!"

vicky nói mà karina vuốt mặt không kịp, cậu ta nói như thể rạch bụng karina ra nhìn không sót một chút nào.

"con mẹ cậu karina, mình nói đúng quá nhỉ?" vicky rót coffee vào tách, uống cạn ngay lập tức.

"chuyện này dễ giải quyết thôi, xuất hiện trước mặt winter và nói rằng hẹn hò đi nhưng sau đó đừng buồn lòng khi cậu vứt bỏ winter một cách không thương tiếc"

"chuyện đó là không thể!" karina nghiến răng ken két, uống liên tục hai tách trà để giảm bớt sự tức giận trong người.

"chứ cậu muốn như nào? mình chưa nói đã đâu đấy nên liệu mà ăn nói cho cẩn thận!"

yết hầu lên xuống, người ta nói uốn lưỡi bảy lần trước khi nói. karina hiện tại uốn lưỡi trên hai mươi lần rồi.

"mình sẽ xem quyết định của winter là gì, rời khỏi hoặc ở bên tùy thuộc vào em ấy. mình sẽ không ép buộc hay làm điều gì cực đoan đâu"

"chết tiệt karina! điên thật đấy!"

"cút về với winter đi! và dù thế nào đi nữa hãy ở bên đối phương và cảm nhận được tình cảm của winter đối với cậu. lúc đó cậu sẽ hiểu thôi"

ngay khi karina chưa kịp nói gì thì đã bị vicky búng tay khiến bản thân dịch chuyển đến nóc nhà nơi winter đang ở.

khẽ thở dài, thôi thì chờ đợi cũng được. cái tên vicky đó ác thật sự. karina còn chưa kịp nói thêm gì đã bị tống cổ ra khỏi nhà. đúng là enigma, cái gì cũng làm được.

ba ngày liên tiếp karina chạy đi moi tinh thể đem về cho winter. thế nhưng chỉ dám đặt trên bàn khi winter ngủ chứ không dám xuất hiện trước mặt.

đến ngày thứ tư thì khi đặt túi tinh thể lên bàn, chuẩn bị rút tay về thì bị bàn tay khác chặn lại.

"sao lại xuất hiện ở đây?"

karina nhìn winter, người đang nhíu mày nhìn bản thân từ trên xuống dưới. khẽ nuốt nước bọt, suy nghĩ nên nói gì để bầu không khí thoải mái.

"nhớ em, muốn gặp em"

"vậy sao lại xuất hiện vào lúc tối? ban ngày không nhìn rõ hơn sao? hay là chị chê tôi xấu?"

cứu trẫm!

trong lòng gào thét bao nhiêu thì bên ngoài lại bình tĩnh gấp đôi.

"ban ngày thì không muốn làm phiền em tập luyện, tối thì em nghỉ ngơi nên không muốn phá em. khi em ngủ nhìn rất dễ thương, nên tôi đã làm như vậy"

"vậy em đã có quyết định chưa?"

trong lòng gào thét gấp đôi thì bên ngoài lại tỏ ra bình tĩnh gấp mười.

"có rồi"

"vậy?"

"bây giờ hẹn hò thì không ổn cho lắm" winter nhìn sắc mặt của karina tối sầm xuống khi nghe câu đó, khẽ mỉm cười "nhưng có thể ở bên cạnh nhau để hiểu rõ nhau hơn. chẳng phải chị nói ta không hiểu nhau sao? nếu đã vậy thì hãy ở bên nhau đi"

"winter..."

karina ôm lấy cơ thể winter, đè omega của mình xuống giường rồi đắp chăn cho cả hai. nhiệt độ bên ngoài lạnh lẽo, da karina cũng lạnh nhưng nhờ vào tinh thể mà cô đưa đến nên winter đã lên cấp, có thể chịu đựng được cái lạnh.

"tôi sẽ không làm em khóc nữa đâu"

"nhớ cái mồm đấy"

khi hai người giselle nghe winter nói vào sáng hôm sau thì đã không ngần ngại nhìn karina với ánh mắt bắn ra tia lửa. chỉ có ning yizhuo là biết được chuyện này sẽ xảy ra nên mỉm cười chúc phúc cho cả hai.

hai người này tốt nhất là nên dính lấy nhau, winter cũng không cáu kỉnh suốt ngày rồi hành ning yizhuo cùng giselle.

nhớ đến ba ngày luyện tập thì cái lưng nó đau nhức, tay tê rần hết cả lên.

cô bé bịt mồm giselle lại trước khi người này kịp thời nói ra điều gì khiến cho karina không hài lòng. nhanh tay nhanh miệng hỏi winter là làm gì tiếp theo.

"ở đây đi, dù sao bên ngoài tuyết rơi dày đặc, đường đi cũng khó khăn. qua mùa đông rồi thì ta di chuyển đến thành phố gần đây"

"hai người luyện tập đi, winter đi cùng với tôi"

nói xong thì liền ôm lấy winter nhét vào xe, bản thân thì ngồi ở ghế lái. nhanh nhẹn phóng xe đi trước khi giselle kịp thời ném vài cục đá vào xe.

"ta đi đâu thế?" winter nhìn con đường bị tuyết phủ dày bị karina dùng sức mạnh làm cho tan thành nước thì cảm thán.

"đi lấy tinh thể của zombies cấp chín cho em"

karina nhếch môi, con zombies đấy mới lên cấp chín được một ngày. tươi, thơm và rất ngon khi hấp thụ. hiệu quả hơn những tinh thể của zombies cấp hai hay bọn tinh anh. rất thích hợp cho winter thưởng thức.


______

sao mà end sớm vậy được :))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net