Đướng sắt dưới lòng đất - Ngoại truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khu vui chơi Ánh Sao toạ lạc tại phía đông thành phố, dù đã làm bạn với người ở đây qua hơn hai mươi năm, đến nay nhân khí cũng không giảm chút nào.

Mỗi dịp ngày nghỉ, khu vui chơi Ánh Sao luôn được các cặp ba mẹ trẻ mang theo con, một nhà ba miệng, lựa chọn nơi đây đứng đầu để giải trí, cũng có không ít đôi tình nhân chọn đây là nơi hẹn ước.

Nhưng có vẻ không đúng với người này, một người trẻ tuổi đang đứng trước quảng trường âm nhạc bên cạnh suối phun ở khu vui chơi, lo lắng chờ đợi người thương đến.

Người thanh niên này là Liễu Đào Chi, một chuyên viên IT đầy tìm năng, vẫn còn trong kỳ thực tập, công việc vô cùng bận rộn. Thật vất vả lắm mới có thể trộm thời gian rảnh rỗi ra ngoài hẹn hò, nhưng đối phương cũng trái phải không thấy bóng dáng, cũng đã quá giờ hẹn hơn 1 tiếng, lại còn chậm chạp không đến, điều này làm sao không khiến người lo lắng chứ?

Huống chi người trong tâm Liễu Đào Chi vốn chính là người hành động không cách nào dự đoán, đôi khi trở mặt không lí do, thường không mời mà tới, nói đi là đi. Nếu không phải vì nguyên nhân đáng giận đến nghiến răng, cùng người thương chung sống 11 tháng dài, Liễu Đào Chi tuyệt đối sẽ không cùng người như vậy lui tới. Bất quá, hắn yêu quá sâu rồi, đối với đoạn tình cảm này, hoàn toàn không dễ dàng từ bỏ, hắn thuỷ chung đoán không ra nội tâm người kia đang nghĩ gì, cảm giác mình giống như một con chó nhỏ, chỉ có thể vẫy đuôi chờ chủ, mong lấy được sự vui vẻ của chủ nhân, cho đến khi bị chán ghét sẽ bị chủ nhân đá văng ra được. Mà hắn cũng không có đủ dũng khí đi hỏi người kia vấn đề nhạy cảm như vậy.

"Đào Chi~ để cậu chờ lâu rồi~" Một thanh âm nữ nhân thanh thuý dịu dàng phát ra cùng một cú đánh lên vai, Liễu Đào Chi nghe tiếng liền quay lại, mái tóc xoăn dài nhuộm vàng nữ tính cùng dung nhan xinh đẹp không thuộc về trần tục phía sau cũng đúng lúc mỉm cười. Một bộ quần áo màu vàng tay ngắn có thêu hoa tuyết, thướt tha phô diễn trọn thân hình mềm mại cùng làn da trắng nõn, suối tóc dài đính hoa hồng cùng chiếc khăn lụa quấn trên cổ hài hoà đến mỹ diệu, càng tăng thêm khí chất nữ nhi .

"Đào Chi, hôm nay ta mặc như vậy có đẹp hay không?" Người đó cười khanh khách, thanh khiết như chuông bạc, vừa xoay tròn người, quần dài phiêu phiêu tung bay, đưa tới vô số ánh mắt nóng rực của đám trai trẻ xung quanh, nhưng cũng chỉ mình Liễu Đào Chi biết, vị mỹ nữ thanh thoát trước mắt này, người thương của hắn, Tô Ký, thực chất là một đại nam nhân chân chân chính chính.

Tuy nói là người yêu, nhưng Liễu Đào Chi thực sự biết rất ít chuyện về Tô Ký, hắn chỉ biết y là một công tử danh giá của tổng tài tập đoàn khoa học kỹ thuật lớn mạnh xuyên quốc gia, cũng bởi vì lớn lên xinh đẹp cùng gia thế giàu có, Tô Ký lớn lên vô cùng thuận lợi không chút khiêu chiến, vì vậy từ nhỏ hắn đã nghỉ học, học một ít kỹ xảo từ các bậc thầy đường phố, sau đó ngao du khắp "giang hồ" từ nam ra bắc.

Có lẽ do cuộc sống trải qua biết bao sắc thái truyền kỳ, cho nên những hành động của y liền trở nên quái dị trong con mắt người thường như Liễu Đào Chi. Tỷ như hôm nay, hắn lại đột nhiên giả gái, giả đến độ không ai có thể phát hiện điiều gì kỳ hoặc, điều này thực sự làm cho hắn vui mừng.

Tuy là cuối tuần nhưng lượng người trong khu vui chơi cũng không phải rất nhiều, có lẽ hắn biết nguyên do: một ngày trước tin tức khí tượng buổi tối có nói: luồng không khí nóng mang theo gió lốc có thể sẽ đổ bộ vào thành phố biển này. Bất quá, đến giờ cũng chưa có giọt mưa nào rơi xuống, cũng không có dấu hiệu trời sắp bão, chẳng qua là khí trời có chút âm trầm nặng nề, không thấy ánh mặt trời. Cũng không phải vì khí trời không tốt, nhưng để dự phòng cơn bão tạo thành ảnh hưởng lớn, hôm nay những tiết mục giải trí đặc biệt của khu vui chơi, tỷ như trò tàu lượn siêu tốc Tô Ký thích nhất cũng dừng hoạt động. Điều này làm cho Tô Ký lúc đầu rất hăng hái giờ lại ỉu xìu vô cùng buồn bực. sắc mặt nói thay đổi liền thay đổi cái rụp, mắt thấy y sẽ nhanh chóng núi lửa bộc phát, Liễu Đào Chi chỉ đành phải trăm thương ngàn thuyết dời đi sự chý ý của đối phương, đúng lúc phía trước có lều lớn đang biểu diễn ảo thuật, hắn vội vàng mua 2 vé vào xem, lôi kéo y xem náo nhiệt. Tô Ký cũng không hưởng ứng, hắn từ nhỏ đã đi theo các bậc thầy lăn lộn giang hồ, loại kỹ thuật biểu diễn cấp thấp này căn bản không lọt được vào mắt hắn. Liễu Đào Chi không khỏi lúng túng: giọng y so với ngày thường còn thấp hơn, mà loại tạp kỹ "biến mất khỏi lồng sắt" (vốn là "lồng sắt phi xa" nên dịch sao đây) này ngay cả mình cũng cảm thấy không thú vị... hoàn toàn không thưởng thức tiết mục, Liễu Đào Chi thỉnh thoảng liếc xem biểu tình của y, chỉ sợ y sẽ nổi đoá, hai người sẽ thành trò cười cho người ta...

Không biết từ lúc nào đã đổi thành một tên hề biểu diễn đoán bài, tên này bày tỏ cần một người tình nguyện đi lên phối hợp, lại đặc biệt chỉ rõ muốn chọn Tô Ký đang ngồi ở hàng ghế trước (người sáng suốt đều không khó nhận ra tên này chọn y là do nhìn trúng sắc đẹp), Liễu Đào Chi không hiểu, không đúng, ngay cả biểu diễn cái gì hắn cũng không biết. Tên hề để Tô Ký chọn rút một thẻ bài, trong khi đó thừa cơ sờ tay y mấy lần, muốn bao nhiêu bỉ ổi có bao nhiêu bỉ ổi, Liễu Đào Chi nhìn mà thầm nghĩ, với tính tình của y, tuyệt đối không để tên đó biểu diễn thành công.

Kết quả y như dự đoán của Liễu Đào Chi, chỉ là tên hề đó đến lúc đoán bài mới hoàn toàn bị tiêu diệt, đoán một thẻ thua một thẻ, hơn nữa còn kém rất nhiều: chỉ lá Ách cơ lại đoán là 5, mọi người thấy thế cười ầm lên, cười nhạo tên đó đã không có kỹ thuật còn dám lên đài biểu diễn, tên đó cũng không thể nghĩ ra, rõ ràng đã làm xong tất cả chuẩn bị, rõ ràng trước nay chưa từng bị thua, hôm nay làm sao lại gây ra sai lầm nghiêm trọng đến như vậy?

Liễu Đào Chi lại rất rõ ràng, Tô Ký sử dụng chướng nhãn pháp, tên hề đó đoán không sai, chẳng qua là mọi người, ngay cả anh ta cũng bị Tô Ký dùng ảo thuật che mắt, thẻ bài họ nhìn thấy hoàn toàn khác với số và hoa văn trên mặt thẻ bài đáp án. Làm tên đó mất mặt như vậy, tâm tình Tô Ký cũng tốt hẳn lên, lập tức muốn ăn kem, bắt hắn phải đi mua, mua xong ăn không được vài miếng, Tô Kỳ lại nói quá lạnh, không ăn nữa, đem lưỡi còn dính đầy nước bọt và kem nhét vào miệng hắn, Liễu Đào Chi cảm thấy loại này thật là cách làm vô cùng ác liệt, người đi ngang qua cũng chỉ nghĩ là hành động bạo dạn của các cặp tình nhân trẻ, mấy tên trai tráng lại sinh lòng ganh tỵ: cùng một cô gái xinh đẹp như vậy yêu thương, bọn họ mấy đời cũng không có phúc phận đó.

Phát hiện mình trở thành tiêu điểm của mọi người, Tô Ký đem bộ ngực giả nâng cao hơn nữa, đường cong vóc dáng lả lướt mê người. Lần này cải trang, Tô Ký không sử dụng thủ thuật gì, nhưng cũng không ai nhận ra y là một thằng con trai, tất cả đều dựa vào điều kiện bản thân siêu việt của y, ngược lại Liễu Đào Chi ở một bên "hoàng đế chưa vội thái giám đã vộivội", chỉ sợ một trận gió thổi qua làm bay mất tóc giả của y, hoặc là động tác ưỡn ngực quá lố làm ngực rơi xuống... Bất quá, Tô Ký lại không thèm để ý chút nào, mọi hành động y như một nữ sinh chân chân thực thực, vừa thấy ngựa gỗ xoay vòng, hai mắt đã phát sáng, cưỡi lên con ngựa phi trang trí hoa lệ nhất. Nhiệm vụ của Liễu Đào Chi là chụp lại những kiểu tạo dáng huơ tay múa chân của y. "Đều hơn 20 hết rồi, thế nào mà nhìn vẫn thấy giống mấy đứa trẻ", Liễu Đào Chi than thở. Cùng người như vậy yêu thương thật sự rất mệt mỏi, nhưng hắn bây giờ đã vùi lấp trong hạnh phúc, muốn kéo ra rất khó, tiếng nhạc vòng quay vừa dừng lại, Tô Ký liền trực tiếp nhảy từ lưng ngựa vào trong ngực Liễu Đào Chi, cảm nhận được ánh mắt ghen tị oán hận của mọi người chung quanh, hắn cả người đều đổ đầy mồ hôi lạnh. Dáng người Tô Ký so với Liễu Đào Chi thì nhỏ hơn một chút, có ai biết, Tô Ký kiêu hãnh tiểu thư như thế mới là người nắm quyền sinh sát trên giường. Mượn lúc đầu vùi vào ngực đối phương, Tô Ký hạ giọng nói "Tối nay chúng ta đi mướn phòng đi", cũng thật lâu rồi không được giải nhiệt, nhưng giữa nơi công cộng lại nói lời như vậy, không khỏi làm hắn mặt mày đỏ bừng, hắn cũng nhỏ giọng phản bác: "Không phải đã nói rồi sao? Ngày mai tôi còn phải đi làm đó, đợi khi nào rảnh rỗi, chúng ta..." "Hừ~ hẹp hòi!" Tô Kỳ lẩm bẩm đẩy hắn ra, xoay người ngẩng đầu chỉ đu quay nói "Vậy chúng ta ngồi cái kia đi"

Đu quay của khu vui chơi mỗi toa được 2 người ngồi, hơn nửa còn đặt cao giữa trời , cùng gió vi vu, ngược lại rất thích hợp cho các cặp đôi ngắm cảnh đẹp. Chẳng qua là lúc này sắc trời xám xịt, cũng bắt đầu nổi lên gió lớn, cho nên Liễu Đào Chi rất không tình nguyện, nhưng bị người kia quấn lấy, không còn cách nào, hắn đành phải đi mua vé. Do trải qua ngày tháng năm mưa, trục quay thật lớn chuyển động dần dần xoay tròn, phát ra tiếng kêu đinh tai. Thẳng tới lúc đến giữa không trung, gian kế hoàn thành, Tô Kỳ mới lộ ra đuôi sói, chủ động muốn cởi quần Liễu Đào Chi, muốn thừa dịp trên không trung giải quyết những dồn nén đã lâu, dù sao chỗ ngồi cũng nửa che kín, hắn còn lo sẽ bị người nhìn thấy, che che giấu giấu muốn cự tuyệt, đang lúc hai người tranh chấp, một đạo sét đánh xẹt qua chân trời, sau đó là lay động kịch liệt, đu quay ngừng chuyển động, tia sét đánh hỏng dây điện phòng máy khu vui chơi, tạo ra mất điện trên diện rộng.

Mưa to gió lớn kéo nhau đổ xuống, Tô Ký cùng Liễu Dào Chi lảo đảo muốn ngã xuống sàn toa ghế ngồi đang ở giữa không trung, hoảng sợ ôm nhau , quần áo đơn sơ căn bản không đủ chống chọi gió lạnh xâm nhập, qua hơn 1 giờ mới khôi phục cấp điện khẩn cấp, lúc xuống đất hai người đã là toàn thân ướt đẫm, bị nước mưa lạnh như băng làm sắc mặt trắng bệch; nhất là Tô Ký, tóc giả, ngực giả cùng quần áo đặc biệt dễ dàng hút nước, bết bết dính dính, đặc biệt khó chịu. Y không thể cởi xuống, có nhân viên trước mặt một khi cởi xuống sẽ bại lộ thân phận. Mặc dù bị nhìn thấy cũng không coi là gì cùng lắm trở thành nhân vật trong tin đồn, cũng không ai biết y, nhưng Tô Ký là người yêu cầu tính hoàn mỹ, cho dù là nguỵ trang, cũng phải kiên trì đến khắc cuối cùng.

Tô Kỳ bắt đầu hối hận hôm nay đã mặc quần the mỏng, ngấm nước bên trong có cái gì cũng dễ dàng nhìn thấu, vì vậy, kế tiếp y phải đợi gần 1 tiếng trong toilet nữ chờ Liễu Đào Chi đến cửa hàng tạp hoá gần đó mua quần áo. Liễu Đào Chi hoàn toàn không từ chối, mạo hiểm bão táp chạy đi, thật ra trong trận mưa to như vậy, che dù hay không che dù thực chất không khác biệt. Cũng may là mùa hè, mưa đến nhanh đi cũng nhanh, Liễu Đào Chi vừa mua xong quần áo, mưa liền ngừng. Cái này cũng dễ hơn cho hắn, không cần lo lắng quần áo mới đổi lại bị ướt. Lấy tốc độ nhanh nhất chạy về khu vui chơi, lúc này đã là xế chiều, là thời gian đóng cửa khu vui chơi, bởi vì trời mưa, khuôn viên mười mấy thước xung quanh không có du khách khác, không phải che đậy, Liễu Đào Chi dứt khoát xông thẳng vào toilet nữ, đem y phục đưa cho Tô Ký.

Dù sao chẳng phải là không ai thấy sao? Tô Ký cởi quần áo ướt trên người xuống, không vội mặc lại quần áo mới, mà tà mị cười một tiếng. Toilet công cộng rất bẩn, mùi hôi gay mũi, nhưng lại có thể kích thích ham muốn của con người. Tô Ký đem Liễu Đào Chi đẩy ngã tựa vào bồn cầu dùng phương pháp nguyên thuỷ nhất tiến quân từ hậu phương, hung hăng va chạm vào bên trong mềm mại của Liễu Đào Chi, đã quá lâu không được phát tiết, Tô Ký ở bên trong hắn bắn ra nhiều lần. Sau khi làm xong, Tô Ký thay trang phục nam sạch sẽ Liễu Đào Chi vừa mua, rất vừa vặn, nhìn rất đẹp trai. Cho đến khi họ sửa sang lại mọi thứ, đều không bắt gặp bất cứ du khách nào khác. Không có ai thấy hai nam thanh niên nắm tay nhau hiên ngang bước ra từ toilet nữ, thật là tốt quá. Liễu Đào Chi thở phào nhẹ nhõm, hắn cũng không muốn bị người khác xem thành biến thái. Bất quá, đổi về đồ nam, Tô Ký không thể trước ánh mắt bao nhiêu người xung quanh làm ra cử chỉ thân mật với hắn được nữa. Trêm đường về nhà họ cố giữ vững 5cm an toàn. Hôm nay xảy ra sự cố không vui. bất quá, một màn trong toilet nữ khu vui chơi làm tâm tình Tô Ký cực kỳ tốt, cho nên tổng thể mà nói, coi như một cuộc hẹn tốt. Đang trên xe trở về, lúc đoàn xe sắp dừng, loa phát thanh mang đến một tin tức khiến Liễu Đào Chi như rơi vào hầm băng: "Tiếp theo là sự kiện những người ăn xin bị giết tàn bạo được chú ý gần đây, công cuộc tìm kiếm đã dừng lại, tổng cộng phát hiện 7 thi thể. Cảnh sát bước đầu điều tra, hiện trường cho thấy có thể những người này đã cùng ăn thực phẩm hỗn tạp có lẫn dược vật... dẫn đến bi kịch đáng tiếc... vụ án vẫn đang được tiếp tục điều tra và làm rõ..."

Liễu Đào Chi đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn Tô Ký, y đáp lại bằng một nụ cười: "Đó đều là tại họ không biết điều... tôi đã từng cảnh báo bọn họ không được động đến cậu khi không được tôi cho phép. Đây đều là bọn họ tự chuốc lấy, đáng đời.".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net