Chap 10: Hôn ước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhiệt Ba ngồi xe cùng Trịnh Sảng đến bửa tiệc của Triệu gia, không khí có phần im ắng, Nhiệt Ba vu vơ hỏi:

- Bảo Bảo, bao nhiêu tuổi vậy?

- Nó năm tuổi rồi!

- Con ruột? - Nhiệt Ba đã thắc mắc từ hôm qua khi nghe Trịnh Sảng bảo mình đã có con. Trịnh Sảng là người học hành đến nơi đến chốn, nếu là con ruột vậy theo tính toán, thì cô sinh Bảo Bảo khi vừa tốt nghiệp?

Trịnh Sảng hiểu được ẩn ý trong câu hỏi, cô mĩm cười nhẹ gật đầu:

- Ừm, là con ruột. Nó là kết quả của một mối tình đẹp... Nhưng không có hậu.

Không gian im lặng đi một phần, Nhiệt Ba đắng đo không biết có nên hỏi thêm một câu hay không. Hít sâu một hơi, cô lên tiếng:

- Anh ta... Biết sự tồn tại của Bảo Bảo không?

Trịnh Sảng lắc đầu, hướng mắt về Nhiệt Ba:

- Dù là mang họ của ảnh, nhưng chị không cho ảnh biết.

Nhiệt Ba đặt tay mình lên đôi tay đang đan vào nhau của Trịnh Sảng, miệng mĩm cười nhẹ nhưng không nói gì nửa.
_____

Chiếc xe dừng trước biệt thự của Triệu gia, vẫn còn sớm nhưng đã đông người. Trước cổng lớn là đội ngũ phóng viên tranh nhau chụp hình, phỏng vấn những người nổi tiếng trong giới thương nghiệp. Ngoài ra còn có một số vệ sĩ mặc đồ vest mang kính đen, họ có nhiệm vụ chặn các phóng viên để mở đường cho các vị khách được mời.

Nhiệt Ba trong xe dặn dò:

- Nhớ cẩn thận, đừng bị ngả.

Trịnh Sảng gật đầu. Cả hai bước xuống xe, ngay lập tức phóng viên ập đến. Các vệ sĩ nhanh chóng tiếp cận hai người, chặn phóng viên lại.

Xung quanh là những tiếng tách tách của máy ảnh, những câu hỏi đến từ tứ phía, nghe chẳng được nội dung:

- Địch tổng, công ty cô có kế hoạch gì cho sắp tới không?

- Có tin Vạn Thịnh và Thiên Quyền hợp tác trong dự án trang sức tiếp theo phải không?

- Là đơn giản hợp tác hay Vạn Thịnh sẽ trở thành công ty con của Thiên Quyền vậy?

- Cho chúng tôi biết đi...

- Cô Địch, cô và ông Địch đã đoạn tuyệt quan hệ cha con rồi sao?

Nhiệt Ba nghe nhắc đến cha, cả người như cứng ngắc lại. Nhận ra đìu đó, Trịnh Sảng nắm lấy cổ tay Nhiệt Ba trấn an rồi hướng các phóng viên:

- Xin lỗi chúng tôi không nhận lời phổng vấn, xin nhường đường, cám ơn!
_____

Mất một lúc cả hai mới vào được bên trong. Buổi tiệt được tổ chức trên sân thượng, không gian mở thoáng mát.

Nhiệt Ba bước tới trước một người đàn ông trung niên cùng người con gái ăn vận sắc sảo, nổi bật bên cạnh, nở nụ cười xã giao chuyên nghiệp:

- Chào Triệu tổng.

Trịnh Sảng nhận lấy một ly whisky từ phục vụ, hướng Triệu tiểu thư cũng đang cầm một ly. Nhiệt Ba nói:

- Chúc Triệu tiểu thư ngày càng xinh đẹp, sớm ngày trở thành "cánh tay phải" của Triệu tổng.

Triệu tiểu thư mĩm cười đáp lễ rồi uống một ngụm với Trịnh Sảng.

Triệu tổng nói một số chuyện công việc với Nhiệt Ba, sau đó nhìn thấy khách đến thì kết thúc câu chuyện với cô:

- Cả hai cứ tự nhiên!

Nhiệt Ba và Trịnh Sảng tựa vào lan can hóng gió. Được một lúc thì phía sau có tiếng gọi:

- Chào Địch tổng.

Xoay người lại, phía trước là Châu tổng cùng con trai ông ấy.

- Chào Châu tổng!

Thấy Châu thiếu gia định kính rượu Nhiệt Ba, Trịnh Sảng nhanh tay đưa ly rượu của mình chạm vào ly của Châu thiếu gia, nhẹ mĩm cười một cái.

- Ta nghe nói, Vạn Thịnh của cháu và Thiên Quyền vừa kí hợp đồng?

- Dạ phải!

- Ây da, từ đầu đã có hôn ước, bây giờ bắt đầu hợp tác, các công ty như ta đây sao tồn tại nổi đây? - Giọng điệu thì đùa cợt nhưng Nhiệt Ba nghe ra sự châm chọc.

Cũng vì ông ta đang lo, Thiên Quyền là công ty lớn, đứng đầu nhiều lĩnh vựa, lại còn hợp tác với Vạn Thịnh đứng đầu lĩnh vực trang sức, công ty ông ta dù không nhỏ, nhưng có thể sẽ không đấu nổi. Thế nhưng moi chuyện hôn ước ra làm Nhiệt Ba hơi khó chịu. Đây cũng là một trong những lý do khiến cô ly khai cha mình. Hạnh phúc của cô, cô phải tự quyết. Hôn ước với Tổng giám Dương trẻ tuổi tài cao của Thiên Quyền, ai cũng muốn, nhưng làm sao cô có thể cưới người cô chưa từng gặp được? Hợp tác với Thiên Quyền chỉ vì lợi ích, không phải vì cái hôn ước đó.

Dù vậy, Nhiệt Ba vẫn trưng ra nụ cười xã giao như cũ:

- Châu tổng khách khí rồi. Lớp trẻ chúng cháu còn phải học hỏi nhiều lắm.

Châu tổng phá lên cười:

- Ai bảo mỹ nhân thì không có đầu óc chứ? Địch tổng và cô đây chính là minh chứng rõ nhất, vừa đẹp vừa giỏi giang.

Nói một hồi, Châu tổng cũng rời đi. Nhiệt Ba tựa lại vào lan can, thở hắt ra. Trịnh Sảng khẽ hỏi:

- Chuyện hôn ước...

Nhiệt Ba "ừm" một cái:

- Là với Tổng giám của Thiên Quyền.

- Là anh chàng hôm đó đến bàn hợp đồng cùng Bân Bân?

- Không, anh ấy là Phó tổng Mã, Mã Thiên Vũ.

Hôm đó Trịnh Sảng đi pha nước mời khách, khi vào phòng cứ tưởng Mã Thiên Vũ là Tổng giám đốc Thiên Quyền.

Nhiệt Ba tiếp lời:

- Tổng giám của Thiên Quyền ít ra mặt lắm, em chỉ biết anh ta tên Dương Dương thôi!

- Dương Dương? - Trịnh Sảng bất ngờ suýt làm rơi ly whisky. Nhiệt Ba khó hiểu:

- Sảng Sảng, chị sao vậy? Biết anh ta sao?

Định thần lại, Trịnh Sảng lúng túng lắc đầu:

- À... Không, chị không quen.

"Không ngờ, Tiểu Ba và Dương Dương lại có hôn ước. Ông trời à, ông đang trêu con sao?"

End chap 10.
Like và cmt để mình có động lực viết tiếp nha, yêu đọc giả!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net