Chương 20: Bị từ chối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Blake nhìn chằm chằm vào đôi mắt của người kia. Anh biết, y vẫn chưa vượt qua được vết thương quá khứ.

Blake hạ mi, giấu đi thất vọng tràn trề. Khó khăn lắm anh mới bày tỏ tình cảm của mình. Kết quả lại bị từ chối.

Đối với nhân loại trong thời đại này, được người chim tỏ tình là chuyện cực kỳ vinh hạnh, phải nói đó là phước đức tám đời. Bởi vì có một bầu bạn là người chim, đồng nghĩa với việc có một người bảo kê cực kỳ mạnh, cuộc sống sau này sẽ chẳng phải lo nghĩ chi nữa.

Đường đường là chủ nhân lại bị nô lệ cự tuyệt... Chuyện này nói ra chắc chẳng ai tin.

Có điều, Tiêu Tiễn không phải người của thế giới này. Y khác hoàn toàn với những nhân loại ngoài kia.

Nói đi cũng phải nói lại, nhân loại này yếu đuối thiệt chứ. Mới bị phản bội có một lần mà đã mất niềm tin vào tin vào tình yêu rồi.

Blake lắc đầu tự giễu. Một sinh vật vốn trong lòng chỉ có quốc gia, trách nhiệm, anh em, tiền đồ, thế mà, vào mấy giây trước thôi, lại thật sự muốn làm Romeo, muốn trèo ban công hẹn hò với người thương, muốn hiến dâng mạng mình cho tình yêu vĩnh cửu.

Tiêu Tiễn nhìn người đàn ông trước mặt, trong lòng hổ thẹn không thôi.

Thật không công bằng khi bắt anh phải gánh chịu tội lỗi của Jonhson.

Tiêu Tiễn lại ôm lấy Blake, áy náy nói: "Xin lỗi..."

Blake nhún vai, ngẩng đầu, ánh mắt dần kiên định: "Tuy chúng ta không thể làm tình nhân, nhưng vẫn có thể lên giường phải không?"

Tiêu Tiễn nghe như sét đánh ngang tai, đánh cho y ngoài khét trong chín. Y còn chưa hoàn hồn, Blake đã ôm ngược lại y, còn bonus thêm nụ hôn vô cùng nồng nhiệt...

Những nụ hôn nối tiếp nhau rơi xuống như mưa, lần sau còn nóng bỏng hơn lần trước.

Hai người cùng ngã ra giường, thân thể cọ xát lẫn nhau, nóng rực.

Tiêu Tiễn kêu khẽ. Vết thương trên người vẫn chưa khỏi hẳn, chạm mạnh cũng sẽ đau.

Cơn đau như gáo nước lạnh dội lên dục vọng đang hừng hực của y. Y biết người đàn ông kia đang rất muốn, y cũng thế. Nhưng hôm nay không được, xương cốt y sắp gãy đến nơi rồi.

"Để hôm khác đi, được không?" Tiêu Tiễn đề nghị: "Chờ khi tôi khoẻ mạnh rồi, chúng ta lại lên giường." Vừa nói, y vừa lưu luyến vuốt ve lồng ngực rắn chắc của Blake.

Trong khoảng thời gian ăn chơi trụy lạc, y đã từng tình một đêm với vô số người, nhưng thú thật là chẳng ai đẹp được bằng phân nửa Blake.

"Được." Blake áp thứ cứng rắn của mình lên đùi Tiêu Tiễn, cọ vài cái rồi thôi. Anh bọc lấy Tiêu Tiễn bằng cánh của mình, nhắm mắt, điều hoà hơi thở, cố gắng áp chế làn sóng mãnh liệt nơi bụng dưới.

"Nhân loại, ngươi đã từng lên giường với người chim chưa?" Blake nhìn trần nhà, nỗ lực dời đi sự chú ý của mình.

"Chưa." Tiêu Tiễn bưng mặt, "Nhưng có lẽ sẽ rất thú vị."

"Ừm." Blake nhẹ hôn lên trán Tiêu Tiễn, "Ta đợi đến khi ngươi khoẻ lại."

"Này, người chim các anh thể hiện tình cảm như thế nào vậy?"

"Như vầy..." Blake cọ cọ má Tiêu Tiễn.

"Ặc, cái này hơi..."

"Nhàm, nhưng an toàn..." Blake tuyệt đối sẽ không nói cho y biết, cái điều lệ chết tiệt này là do ông cố anh định ra.

Blake thành thật: "Ta thích cách bày tỏ bằng nụ hôn của nhân loại các ngươi hơn. Nhưng nó dễ củi khô bốc lửa quá, nên thôi, tốt nhất cứ cọ mặt đi..."

"Này, anh đã từng cọ mặt với ai chưa?" Tiêu Tiễn nghi ngờ hỏi.

"Có, hôn thê của ta, YL43407... Khi chúng ta vừa chào đời, ông cố ta và ông cố nàng đã lập ra một hôn ước..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net